Tiệm tạp hóa của nhóc con - 崽...

By CloudyHiromi

1.2M 114K 13.6K

Tác giả: Thủy Tinh Phỉ Thúy Nhục Edit by: Thiên Di. Số chương: 130 chương. Nguồn: Kho tàng đam mỹ Nhà chính:... More

Văn án
Chương 1: Đứa trẻ không ai muốn
Chương 2: Nhà mới
Chương 3: Giường ngủ của tao
Chương 4: Mở miệng nói chuyện
Chương 5: Nhớ ba mẹ
Chương 6: Vui Vẻ
Chương 7: Khiến cho người ta vui vẻ
Chương 8: Hái nấm mèo
Chương 9: Chơi cờ tướng
Chương 10: Bị phạt
Chương 11: Cho em chơi cùng
Chương 12: Chơi đùa
Chương 13: Muốn đi học
Chương 14: Cắn người
Chương 15: Vô đề
Chương 16: Cùng bàn
Chương 17: Đồ mách lẻo
Chương 18: Trở thành bạn tốt
Chương 19: Nửa cái màn thầu
Chương 20: Học đếm
Chương 21: Chú Hai
Chương 22: Trò chơi điện tử
ChƯơng 23: Lớp một
Chương 24: Con là nòng nọc nhỏ ư
Chương 25: Thi giữa học kỳ
Chương 26: Ca hát
Chương 27: Vô đề
Chương 28: Điều ước
Chương 29: Hát nhạc thiếu nhi
Chương 30: Ba mẹ
Chương 31: Phần thưởng
Chương 32: Chờ đợi
Chương 33: Nắm tay em
Chương 34: Đồng điếu
Chương 35: Ở trong mơ
Chương 36: Ngã bệnh
Chuong 37: Đánh
Chuong 38: Không được cười
Chương 39: Lấy sách
Chương 40: Tự học
Chương 41: Nghe thấy
Chương 42: Đẩy
Chương 43: Lòng mẹ
Chương 44: Bảo bối
Chương 45: Chơi xuân
Chương 46: Mẹ đừng khóc
Chương 47: Hai tuổi
Chương 48: Trị liệu
Chương 49: Đợi em trở về
Chương 50: Đưa tiễn
Chương 51: Đã nói một trăm ngày rồi mà
Chương 52: Gặp nhau
Chương 53: Lời mời
Chương 54: Lại đi học
Chương 55: Quyết định
Chương 56: Chờ em với
Chương 57: Ô tô lạ
Chương 58: Bảo bối, xin lỗi
Chương 59: Nho
Chương 60: Trừ điểm
Chương 61: Đừng chạy
Chương 62: Một xu
Chương 63: Cuộc sống nghỉ hè
Chương 64: Thời gian
Chương 65: Lại khai giảng
Chương 66: Sau này chúng ta cùng thi đứng đầu nhé
Chương 67: Chuyện xưa
Chương 68: Càng ngày càng tốt
Chương 69: Vẽ linh tinh
Chương 70: Còn thích con không
Chương 71: Chờ đợi
Chuong 72: Tìm răng
Chương 73: Trời không còn sớm
Chương 74: Vầng sáng
Chương 75: Ấm ức hay không ấm ức
Chương 76: Mọi người bên nhau
Chương 77: Ăn ngon
Chương 78: Ăn tết
Chương 79: Con được không ạ?
Chương 80: Tiên phong
Chương 82: Vượt qua cửa ải khó
Chương 83: Đối xử với anh tốt nhất
Chương 84: Đầu óc khôn ngoan
Chương 85: Xe đạp
Chương 86: Cánh đồng hi vọng
Chương 87: Đại tâm tư
Chương 88: Vỡ giọng
Chương 89: Chụp ảnh chung
Chương 90: Mời khách
Chương 91: Làm cơm
Chương 92: Đom đóm
Chương 93: Quà tặng
Chương 94: Trung học
Chương 95: Cảm giác
Chương 96: Tứ đại mỹ nam tử đứng đầu
Chương 97: Đơn giản
Chương 98: Lại chia lớp
Chương 99: Tha thứ cho em
Chương 100: Lặng lẽ
Chương 101: Nói ra
Chương 102: Tim đập
Chương 103: Đậu rồi
Chương 104: Không giống nhau
Chương 105: Đến nhà con ở
Chương 106: Ở chung
Chương 107: Không biết
Chương 108: Nhóc mập
Chương 109: Thi cấp ba
Chương 110: Che
Chương 111: Trốn không thoát
Chương 112: Đỏ mặt
Chương 113: Nickname
Chương 114: Tức phụ nhi của tôi
Chương 115: Thấy được
Chương 116: Ý nghĩ
Chương 117: Đưa quần áo
Chương 118: Cũng vậy
Chương 119: Ngọt ngào
Chương 120: Chụp ảnh
Chương 121: Điện thoại di động
Chương 122: Bắt gặp
Chương 123: Lý giải
Chương 124: Cùng đi
Chương 125: Đối mặt
Chương 126: Vô đề
Chương 127: Tìm kiếm
Chương 128: Chờ
Chương 129: Vẫn luôn
Chương 130: Phát sáng (Hoàn)

Chương 81: Bước ngoặt

6.9K 674 39
By CloudyHiromi

Hạ Thanh Chương suy nghĩ một chút, mới trả lời: "Có thể được thưởng."

Lâm Đông lại hỏi: "Có thể đứng đầu không ạ?"

"Cái này dượng cũng không thể biết được, phải xem ban giám khảo cho điểm như thế nào."

"Vậy, vậy cũng tốt ạ."

Lâm Đông không hỏi nữa, Hạ Thanh Chương cùng giáo viên thể dục an ủi Lâm Đông, nói có được đứng đầu hay không cũng không sao, quan trọng nhất là vượt qua chính mình, ngày hôm nay bé dẫn đội phi thường hoàn mỹ.

Những câu nói này Lâm Đông nghe hiểu được, nhưng khi nhìn bọn học sinh trên sân thể dục, cảm thấy tất cả mọi người phi thường ưu tú, không nhịn được căng thẳng, sốt sắng mà nhìn nhóm ban giám khảo bận rộn thống kê điểm, căng thẳng nghe đại biểu ban giám khảo đọc diễn văn trên đài, cảm giác giám khảo nói thật nhiều, nói hoài nói hoài, nói còn nhiều hơn cả hiệu trưởng, nói tới mức những học sinh khác đều cảm thấy sốt ruột, nhỏ giọng nói chuyện, Lâm Đông nhíu mày cố ép mình chăm chú lắng nghe, rốt cục giám khảo nói đến danh sách đoạt giải.

Trên sân đột nhiên yên tĩnh hẳn.

Lâm Đông gồng người, bé cảm thấy dượng cùng giáo viên thể dục cũng khẩn trương lên.

Đầu tiên đại biểu ban giám khảo đọc tên sáu trường học ưu tú, sau đó là sáu tiên phong cùng giáo viên thể dục lên đài lĩnh thưởng, tiếp theo là ba cái giải ba, hai cái giải nhì, đều không có tiểu học Cẩm Lý cùng tên Lâm Đông, điều này làm cho Lâm Đông, Hạ Thanh Chương, giáo viên thể dục, cùng với Nguyễn Tâm Bình, Bùi Thức Vi cùng đám người Mục Hoài An không nhịn được lớn mật mà nghĩ—— lẽ nào người đứng đầu là tiểu học Cẩm Lý?

Đúng lúc này, trên đài lại vang lên tiếng của giám khảo: "Lần này giải nhất của cuộc thi thể dục thể thao qua đài phát thanh chính là tiểu học Cẩm Lý của trấn Cẩm Lí —— "

Lời còn chưa dứt, Nguyễn Tâm Bình kích động che miệng kinh ngạc, Bùi Thức Vi và đám người Mục Hoài An khiếp sợ không thôi, tất cả học sinh tiểu học Cẩm Lý đều hoan hô, đột nhiên Lâm Đông lại có chút bối rối, mãi đến tận khi Mục Hưng Hà cùng Tưởng Tiểu Quân nhào tới, cầm lấy cánh tay của bé dùng sức mà lay, nói: "Đông Đông, chúng ta được giải nhất rồi!"

Lâm Đông mới phản ứng được, vui vẻ nắm lấy tay Mục Hưng Hà và Tưởng Tiểu Quân, đồng thời nghĩ đến ba mẹ, ba mẹ nhất định nghe được, bé quay đầu tìm kiếm ba mẹ, không thấy ba mẹ ở chỗ nào, nghe Hạ Thanh Chương nói: "Đông Đông, nhanh đi cùng giáo viên thể dục lên lĩnh thưởng đi."cloudyhiromi.wordpress.com

Lâm Đông quay đầu nhìn về phía giáo viên thể dục.

Giáo viên thể dục nói: "Đi thôi."

Lâm Đông cùng giáo viên thể dục đi trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt cùng tiếng thuyết minh của giám khảo, đi lên đài, tiếp nhận cúp và bằng khen giám khảo đưa, sau đó cùng giáo viên thể dục quay xuống hướng sân thể dục nghiêng mình với học sinh cùng với phụ huynh học sinh, sau đó cầm cúp cùng giáo viên thể dục đồng thời trở về đội ngũ.

Cuối cùng hát ca khúc kết thúc cùng với các học sinh tham gia thi đấu, sau đó giáo viên thể dục dẫn đội đi, rời khỏi, mãi cho đến khi lên xe của tiểu học Cẩm Lý, giáo viên thể dục cùng Hạ Thanh Chương mới phát quyển luyện tập, bút chì, bút bi đã nhận thưởng lúc nãy cho lần lượt từng học sinh, bọn học sinh lập tức giải tán, chia sẻ thắng lợi vui sướng.

Lâm Đông cũng vui vẻ cùng mọi người, thế nhưng bé vẫn không quên ba mẹ, cầm phần thưởng nhỏ trong tay quay đầu tìm kiếm ba mẹ, tìm một hồi lâu, rốt cục cũng nhìn thấy, lập tức gọi: "Ba ơi! Mẹ ơi!"

Đi kèm tiếng gọi, Lâm Đông ôm phần thưởng chạy đến trước mặt Nguyễn Tâm Bình cùng Bùi Thức Vi, mở miệng nói: "Ba mẹ, bọn con được giải nhất!"

Nguyễn Tâm Bình cười nói: "Mẹ có nghe được, giỏi quá!"

"Con còn có phần thưởng." Lâm Đông đem phần thưởng đưa cho Nguyễn Tâm Bình và Bùi Thức Vi xem, kích động nói: "Thầy giáo nói, đây là phần thưởng mà ban tổ chức tặng cho bọn con, đợi đến khi về trường học, trường học còn phát rất nhiều phần thưởng nữa, bởi vì bọn con được giải nhất toàn thành phố."

Nguyễn Tâm Bình vui mừng nói: "Oa, thật nhiều phần thưởng, các con thật là lợi hại."

"Dạ, bọn con đều lợi hại, đều không làm sai một bước nào cả."

Lâm Đông hưng phấn khuôn mặt nhỏ đỏ chót, cũng bắt đầu nói nhiều, không nhịn được nói đến cảm giác của mình vừa nãy, vừa căng thẳng lại hưng phấn, đang nói thì phía sau truyền đến tiếng gọi của các bạn học: "Lâm Đông, lên xe!"

Lâm Đông quay đầu lại nhìn.

Nguyễn Tâm Bình nói: "Đi đi, về nhà ba mẹ sẽ làm đồ ăn ngon cho con."

"Tạm biệt ba mẹ."

"Tạm biệt."

Lâm Đông quay người chạy lên xe cùng các bạn học, thời điểm quay về và thời điểm đi tâm tình của mọi người khác hẳn, ngay cả Hạ Thanh Chương cùng giáo viên thể dục cũng cảm thấy nhẹ nhõm và sung sướng, giáo viên thể dục nghe nói Lâm Đông đã từng thi hát được giải nhất, lúc này bảo Lâm Đông khởi xướng hát một bài.

Lúc đầu Lâm Đông còn ngại ngùng, sau đó bị các bạn ngồi bên cạnh giựt dây, bé ra khỏi chỗ ngồi, vịn tay vào ghế, hát cho mọi người nghe bài "Để chúng ta cùng khua mái chèo", bài hát này mới được cô giáo dạy xong, mỗi lớp đều được dạy, cho nên tất cả mọi người đều hát.

Lâm Đông cất giọng hát trong trẻo dễ nghe trước:

"Để chúng ta tạo nên hai mái chèo,

"Thuyền nhỏ rẽ sóng.

"Ngoài khơi phản chiếu Bạch Tháp mỹ lệ,

"Bốn phía còn quấn dây xanh trên tường hồng.

"Thuyền nhỏ nhẹ nhàng bồng bềnh ở trong nước,

"Thổi vào mặt gió mát..."cloudyhiromi.wordpress.com

Lâm Đông hát xong vài câu, nhìn về phía Mục Hưng Hà cùng Tưởng Tiểu Quân, Mục Hưng Hà cùng Tưởng Tiểu Quân lập tức mang theo mọi người cùng nhau cùng hát:

"Khăn quàng đỏ đón mặt trời,

"Ánh nắng chiếu trên mặt biển.

"Trong nước cá nhỏ nhìn chúng ta,

"Lặng lẽ nghe chúng ta vui vẻ ca hát...

"... Làm xong bài tập một ngày ,

"Chúng ta thoả thích sung sướng.

"Mình hỏi người bạn thân mến,

"Ai tạo ra cuộc sống hạnh phúc cho chúng ta..."

Một đám trẻ con ngồi ở trong xe, cất giọng hát non nớt lanh lảnh hát cùng nhau, hơi gió xuân từ cửa sổ xe thổi vào, làm khăn quàng đỏ trên cổ bay phất phơ, mang theo tiếng ca của bọn nhỏ bay ra ngoài cửa xe, cùng tiếng, hương hoa, tiếng chim bốn phía hòa làm một thể.

Bọn nhỏ hát liên tục vài bài, hát xong "Để chúng ta khua mái chèo" rồi hát "Tình hữu nghị địa cửu thiên trường", hát xong "Tình hữu nghị địa cửu thiên trường" lại hát "Tiếng ca cùng nụ cười", mãi cho đến trấn Cẩm Lí, tiếng ca của bọn nhỏ mới ngừng lại.

Lâm Đông, Mục Hưng Hà cùng Tưởng Tiểu Quân hát khô lưỡi khô miệng, dồn dập lấy bình nước của mình ra, vặn mở nắp bình, uống ùng ục cạn hơn một nửa bình, nghe tài xế nói "Đến phố đông lớn rồi ", ba đứa nhỏ nhanh chóng chạy xuống xe, nhảy nhảy nhót nhót hát "Xin hãy đem ca khúc của mình về nhà bạn, xin hãy để lại nụ cười...", sau đó chạy về nhà của từng người, Lâm Đông chạy về tiệm tạp hóa nhóc con, vừa chạy vừa gọi: "Cô ơi, cô ơi! Cô ơi!"

Lâm Lệ Hoa cười đi ra khỏi tiệm tạp hóa, khom lưng bế Lâm Đông lên, nói: "Con được giải nhất."

Lâm Đông kinh ngạc hỏi: "Làm sao cô biết?"

Lâm Lệ Hoa cười nói: "Ba mẹ của con về trước con, đã sớm nói cho cô nghe rồi."

Lâm Đông gật đầu: "Dạ, con được giải nhất, dượng có thể lấy được tiền thưởng, có thể chữa bệnh cho bà nội Tiểu Xuyên."

Lâm Lệ Hoa cố nhẫn nhịn mới không làm mắt đỏ lên, nói: "Con nói đúng."

"Bà nội Tiểu Xuyên sẽ khỏe lại nhanh thôi ạ."

"Ừ, sẽ khỏe lại rất nhanh." Lâm Lệ Hoa yêu thương xoa đầu Lâm Đông, cô phải may mắn biết bao mới gặp được đứa nhỏ Lâm Đông này chứ, cô dịu dàng hỏi: "Đói bụng không?"

"Con đã đói bụng từ lâu rồi ạ."

"Ở nhà cô ăn đi, cô làm cho con nhiều món ăn ngon."

"Cô đi qua nhà con ăn đi, mẹ con nói lát nữa sẽ làm thật nhiều đồ ăn ngon ạ."

"Cô nấu cơm xong rồi, lần sau sẽ sang nhà con ăn."

"Dạ, vậy con về nhà trước."

"Đi đi."cloudyhiromi.wordpress.com

Lâm Lệ Hoa thả Lâm Đông ra, Lâm Đông đeo cặp sách nhỏ bước nhanh về nhà, ăn cơm cùng Nguyễn Tâm Bình, Bùi Thức Vi, có thể là bởi vì ngày hôm nay lượng vận động lớn vô cùng cho nên lượng cơm ăn cũng tăng lớn, sau khi ăn xong ngồi ở trên ghế salon xem TV một chút rồi nằm ngủ luôn trên ghế salon.

Đây là lần đầu tiên Lâm Đông không ngủ trên giường, Nguyễn Tâm Bình và Bùi Thức Vi đều nở nụ cười, Nguyễn Tâm Bình nói: "Mệt muốn chết rồi."

"Chứ sao, anh ôm nó lên giường." Bùi Thức Vi khom lưng bế Lâm Đông lên, đưa vào phòng của Lâm Đông.

Lâm Đông bình yên ngủ ở trên giường của chính mình, lúc tỉnh lại tinh thần sung mãn tâm tình tốt, bé cảm thấy trong lòng cũng dạt dào, bé hi vọng thứ hai đến nhanh một chút, nếu như vậy, bà nội Tiểu Xuyên có thể chữa bệnh thật nhanh, nhanh tốt lên, ngóng nhìn, thứ bảy chủ nhật đi qua rất nhanh, rốt cục đến thứ hai.

Thứ hai lên tự học sớm, mọi người đối xử thân thiện với bé một cách kỳ lạ, bởi vì mọi người đều biết bé dẫn đội thi đấu nhảy thể dục thể thao qua đài phát thanh đứng đầu toàn thành phố, cho nên tất cả mọi người đều biết bé.

Ngay cả học sinh lớp bốn lớp năm cũng len lén chạy đến cửa phòng học nhìn bé, thậm chí lúc bé tan học, một đàn chị lớp năm cảm thấy bé thật đẹp, thực sự không nhịn được vươn tay sờ gương mặt xinh đẹp của bé một chút, làm cho mặt bé đỏ hồng lên như quả táo, bé có thể cảm nhận được tất cả mọi người đặc biệt yêu thích bé, thế nhưng bé vẫn cảm thấy thật ngại ngùng.

Bé vui vẻ và xấu hổ chạy về nhà, buổi sáng khi đi học, nghe nói có học sinh lớp lớn gọi mình, bé sẽ co cẳng bỏ chạy, đến phòng học, giáo viên chủ nhiệm đại diện cho tiểu học Cẩm Lý phát cho các học sinh tham gia thi đấu thể dục thể thao qua đài phát thanh bút máy cùng quyển luyện tập làm phần thưởng.

Lâm Đông lấy rồi lại nghĩ tới dượng, không biết dượng có lấy được tiền thưởng không, bé và Mục Hưng Hà cầm sách giáo khoa, giả bộ tìm thầy giáo hỏi bài dò hỏi xem thầy giáo Hạ có ở trường không, biết được thầy giáo Hạ xin nghỉ về nhà, Lâm Đông và Mục Hưng Hà lập tức trở về phòng học.

Mục Hưng Hà nói: "Chắc chắn là chú Hạ đã lấy được tiền thưởng để chữa bệnh cho bà nội của Tiểu Xuyên rồi."

Lâm Đông gật đầu biểu thị đồng ý, cảm giác mình vừa hoàn thành một sự kiện lớn, an tâm đi học. Sau khi tan học, bé chạy thẳng đến tiệm tạp hóa của nhóc con, nhìn thấy tiệm tạp hóa đóng kín cửa, quay đầu nhìn Hạ Tiểu Xuyên.

Hạ Tiểu Xuyên cũng mờ mịt.

Lâm Đông suy nghĩ một chút, nói: "Tiểu Xuyên, nhất định là cô dượng vào trong bệnh viện chữa bệnh cho bà nội rồi, buổi trưa anh đến nhà em ăn cơm đi."

Lúc này Hạ Tiểu Xuyên mới nhớ tới, sáng sớm ba mẹ có nói buổi trưa không ở nhà, vì vậy gật đầu nói: "Được, nhưng mà anh phải đi qua nhà Kỳ Kỳ một chuyến đã."

"Tại sao?"

"Hộp bút của anh ở đó, anh muốn đi lấy, cũng tại nó lén lút dùng hết tẩy của anh, nó toàn làm sai bài tập thầy cho. Tẩy anh mới mua đấy."

"Vậy anh đi đi, nhanh lên rồi tới nhà của em ăn cơm."

"Biết rồi."

Hạ Tiểu Xuyên chạy sang nhà Kỳ Kỳ, Lâm Đông tự mình về nhà, bước đi vào cửa chưa kịp gọi ba mẹ liền nghe tiếng cô trong phòng khách truyền đến.

Cô đang ở nhà mình?

Bé vui vẻ nhấc bước chân đi vào phòng khách, chưa bước vào phòng khách liền nhìn thấy mẹ và ngồi ở trong phòng khách tán gẫu, bầu không khí rõ ràng ngột ngạt rất nhiều, bé không dám chào hỏi, theo bản năng mà dừng bước chân, sau đó nghe cô nghẹn ngào nói: "Có phải là, có phải là chỉ có cuộc sống của tôi mới khó khăn như vậy không?"

Continue Reading

You'll Also Like

3.4M 327K 111
Đường tiểu thiếu gia có tiền có sắc, hết lần này tới lần khác phạm mệnh hoa đào nát, nhiều lần bị tra công lừa tiền lừa tình cảm, một ngày nọ vì tức...
48.5K 2.8K 26
"Tournesol - đoá hướng dương ươm nồng vị lửa. Nếu cẩm tú cầu là tri kỷ của những cơn mưa thì hoa hướng dương sẽ là tình nhân của mặt trời rực rỡ. Dẫu...
57.7K 6.8K 70
Tác giả: Icemoon Editor: Giừa Thể loại: Đam mỹ, Esports, ngọt sủng, livestream, chủ thụ, duyên trời tác hợp Tình trạng: Hoàn thành (88 chương) Nguồn:...
195K 11.4K 91
Tác phẩm: Sông băng dần ấm Tên khác: Băng xuyên tiệm noãn Tác giả: Tần Hoài Châu ****** Giáo sư chảnh choẹ, lạnh lùng x nhà văn trẻ (kém 5 tuổi) "Đến...