Mùa Này Hoa Chưa Nở

By hoangminhquan1984

7 0 1

"Khi nào chậu cây này ra hoa thì lúc đó tôi mới thích cậu" Diệp Minh Nguyệt bất lực cười buồn, nhìn chậu cây... More

Chương 1 - Mình Rất, Rất Không Thích Điều Này
Chương 2 - Vậy Thì Có Liên Quan Gì Tới Tôi Đâu ?
Chương 3 - Diệp Minh Nguyệt Tự Nhiên Cảm Thấy Hơi Khó Chịu Trong Lòng.
Chương 4 - Chờ Tôi Về Giảng Nốt Cho Cậu Phần Sau
Chương 5 - Nếu Người Theo Đuổi Chồng Tương Lai Của Tôi Là Con Trai Thì ...
Chương 6 - Một Ngày Tồi Tệ
Chương 7 - Bạn Học Linh Vy
Chương 8 - Thi Thể Dục (1)
Chương 9 - Thi Thể Dục (2)
Chương 10 - Họ Đơn Giản Chỉ Là Bạn Thân Của Nhau Thôi Ư ?
Chương 11 - Ăn Sáng Bằng Vịt Quay
Chương 12 - Cậu Bạn Mục Dương
Chương 13 - Yêu Ngay Từ Cái Nhìn Đầu Tiên
Chương 14 - Quên Người Bố Của Con Đi. Ông Ta Đã Chết Từ Lâu Rồi
Chương 15 - Câu Chuyện Của Bà Từ
Chương 16 - Cảm Ơn Công Chúa Của Bố
Chương 18 - Có Chuyện Rồi
Chương 19 - Đến Bệnh Viện
Chương 20 - Ánh Mắt Đó Thật Hết Hồn
Chương 21 - Kế Hoạch Của Ai Đó Đã Thành Công
Chương 22 - Bắt Wai Fai Cho Thật Tốt.
Chương 23 - Cậu Bạn Ấy Ấy
Chương 24 - Chúng Ta Đóng Cảnh Hai Người Yêu Nhau
Chương 25 - Đều Muốn Nhìn Thấy Nhau
Chương 26 - Không Giữ Lời Hứa
Chương 27 - Con Mồi
Chương 28 - Tặng Bánh
Chương 29 - Ánh Mắt Lúc Diễn Kịch.
Chương 30 - Nguyên Nhân Sâu Xa
Chương 31 - Trở Về
Chương 32 - Bất An
Chương 33 - Diệp Minh Nguyệt. Tôi Đau.
Chương 34 - Cậu Sẽ Không Bao Giờ Bỏ Tôi ?
Chương 35 - Người Đàn Ông Lạ
Chương 36 - Bi Kịch Tiếp Nối Bi Kịch
Chương 37 - Vết Thương
Chương 38 - Vì Cậu Đẹp Trai
Chương 39 - Lỡ Say Nắng
Chương 40 - Nam Chính Rất Yêu Nữ Chính. Anh Ấy Đã Rất Hạnh Phúc.
Chương 41 - Người Bố Mới
Chương 42 - Tình Cảm Đặc Biệt
Chương 43 - Mãi Luôn Trân Trọng
Chương 44 - Một Giấc Ngủ Dài
Chương 45 - Tâm Sự Bố Con
Chương 46 - Hút Mất Hồn Rồi Thì Lấy Gì Mà Sống ?
Chương 47 - Nắng Nóng Dễ Gây Ghẻ Lở
Chương 48 - Xương Rồng Nở Hoa
Chương 49 - Chuột Trộm Bánh
Chương 50 - Cùng Nhau Thi Vào Đại Học A
Chương 51 - Nhất Định Tôi Sẽ Thay Cậu Làm Việc Này
Chương 52 - Bố Mẹ Có Muốn Có Cháu Bế Sớm Không ?
Chương 53 - Không Hỏng. Rất Đẹp
Chương 54 - Bạn Thân Tôi Thích Người Tôi Thích
Chương 55 - Ý Nghĩa Của Chi Tử Đinh Hương
Chương 56 - Người Hiểu Cô Nhất
Chương 57 - Tổn Thương Sâu Sắc
Chương 58 - Điều Buồn Nhất
Chương 59 - Mùa Này Hoa Vẫn Nở
Chương 60 - Ngoại Truyện
* Ngoại Truyện - Mặt Trăng Nhỏ
Mùa Này Hoa Chưa Nở

Chương 17 - Ôm Đùi

0 0 0
By hoangminhquan1984

Tháng 4. Thời tiết oi bức, ngồi đâu cũng cảm thấy bỏng mông, đứng thôi cũng cảm thấy khó thở. Diệp Minh Nguyệt lại càng cảm thấy thương các anh chị khóa trên hơn. Đây là thời điểm mà các anh chị chuẩn bị thi để chuyển cấp. Ngồi trong phòng học, 4 cái quạt trần bay vù vù trên đầu cũng không làm mát hơn tí nào.

Trong khi thời tiết như muốn nung chảy tất cả mọi thú thì cô giáo Ngữ văn lại ra một đề bài miêu tả về con đường mà em gắn bó với nhiều kỉ niệm nhất. Diệp Minh Nguyệt chỉ muốn viết lên tờ giấy kiểm tra này : Em có thể rán trứng và luộc rau ở trên con đường đó mà không cần có bếp ga hay bếp từ.

Như vậy có được coi là một kỉ niệm đáng nhớ không nhỉ.

Diệp Minh Nguyệt liếc nhìn bài làm của Dương Khải Minh bên cạnh. Từ lúc nào mà cậu ta lại viết văn dài và giỏi đến thế. Hừ, cậu ta lúc nào chả giỏi.

Dương Khải Minh đang chăm chú làm bài, quay sang ngó người ở bên cạnh. Xem ra đang thiếu ý tưởng.

Diệp Minh Nguyệt đang lén lút xem sách văn mẫu ở dưới ngăn bàn.Cô lục đi lục lại cũng không tìm được trang có bài mẫu.Bỗng một tiếng nói bên cạnh vang lên :

- Cậu thiếu ý tưởng cho bài làm của mình hử ?

Tiếng "hử" mà Dương Khải Minh cố tình nhấn to khiến Diệp Minh Nguyệt giật mình, vô tình làm rơi quyển sách giải xuống đất.

"BỘP". Lớp học đang im ắng bị một tiếng rơi thu hút. Các bạn học đang tập trung làm bài cũng vì thế mà quay xuống hết nhìn. Diệp Minh Nguyệt thầm cầu phấn trong lòng. Nếu cậu ta mà nói cho mọi người biết mình chắc chắn sẽ chết chắc. Phải làm sao bây giờ. Đây là bài kiểm tra hệ số 2 đó.

Diệp Minh Nguyệt liếc sang nhìn thấy cậu ta đang cười với mình. Một nụ cười hết sức chói lóa, đau tận tim can.

Dương Khải Minh liếc nhìn khuôn mặt khổ sở của Diệp Minh Nguyệt lòng không khỏi vui sướng. Cúi người xuống nhặt quyển sách để lên bàn.

- Xin lỗi, là mình làm rơi thước kẻ. Các cậu cứ tiếp tục làm bài đi.

Sau khi đưa quyển sách 'quý' cho Diệp Minh Nguyệt. Dương Khải Minh quay sang cười với Diệp Minh Nguyệt một cái rồi tiếp tục quay sang làm bài của mình.

Diệp Minh Nguyệt đành ngậm ngùi đút quyển sách vào cặp. Cô đâu còn mặt mũi nào mà tiếp tục giở ra chép, nhỡ thôi bị phát hiện lần nữa thì toi.

Dương Khải Minh thấy cô cất sách vào cặp, tưởng cô ngại, không biết trang g iaỉ ở chỗ nào nên giựt lấy sách từ tay Diệp Minh Nguyệt.

- Có chép sách thôi mà cậu cũng không làm được. Trang 150.

Diệp Minh Nguyệt đờ người ra, tôi định cất sách mà.

Dương Khải Minh sau khi giửo sách đến trang 150 thì đặt quyển sách lên đùi mình. Diệp Minh Nguyệt thấy vậy liên đòi lại :

- Cậu không sợ cô phát hiện à. Đưa đây đi tôi không chép nữa.

- Cô bắt thì tôi chịu, cậu lo làm cái gì. Mau chép đi, còn 25 phút nữa thôi đấy.

Diệp Minh Nguyệt nghe thấy còn 25 phút nữa thì tức tốc cắm cúi chép bài. Cô mới chỉ làm đến phần đầu thân bài thôi, chép không nhanh thì sẽ không kịp nộp bài.

....

Diệp Minh Nguyệt vừa đặt bút kẻ đề bài thì chuông reo báo hết giờ.

- Các tổ trưởng đi thu bài từ dưới lên, không chậm trễ.

Tiếng cô giáo ở trên bục giảng nhắc nhở. Nhác thấy bóng dáng bạn tổ trưởng đang tới, lại thấy quyển sách mẫu vân còn đang ung dung nằm trên đùi của Dương Khải Minh. Diệp Minh Nguyệt sợ quá liền chồm tới ôm lấy đùi của Dương Khải Minh.

- Diệp Minh Nguyệt, cậu đang làm cái gì vậy ?

Tiếng bạn tổ trưởng rống lên. Diệp Minh Nguyệt suýt nữa quên mất. Cô bạn tổ trưởng này là một fan chân chính của Duơng Khải Minh.

- À, HỀ hề. Mình làm bài xong mệt quá nên hơi choáng váng , dựa nhờ bạn ấy tí ấy mà. Cậu đừng..đừng hiểu lầm.

- Vậy thì cậu cũng không nên làm cái hành động ôm..ừm ôm cẳng của người ta như thế chứ.

Cẳng sao ?? Rõ ràng mình đang ôm đùi cậu ta mà.

Ôm đùi ?? Diệp Minh Nguyệt quay đầu lại nhìn Dương Khải Minh đang ngồi trên ghế. Vẻ mặt cậu ta trông rất khó tả.

Diệp Minh Nguyệt nhìn lại hành động của mình. Một đứa con gái lại đi ôm đùi một bạn nam thì còn ra gì nữa.Thật sự rất giống như ôm đùi của kim chủ*. Diệp Minh Nguyệt cảm thấy thực sự rất xấu hổ, liên rút hành động của mình lại. Lúc này Dương Khải Minh đã lấy bài kiểm tra của mình và Diệp Minh Nguyệt đưa cho bạn tổ trưởng. Bạn học vừa dịu dàng lấy bài kiểm tra từ Dương Khải Minh liền quay sang lườm Diệp Minh Nguyệt một cái rồi mới đi nộp bài.

Thật là đáng sợ mà.

- Diệp Minh Nguyệt cậu muốn nổi tiếng từ khi nào vậy ?

- Khi nào thì cậu báo đáp mình ? **

Diệp Minh Nguyệt :

- ...

*: Ôm đùi kim chủ: Ai hay đọc ngôn tình thể loại thế giới giải trí thì cũng biết. Đó giống như một hành động của một người mẫu hay diễn viên nào nào đó muốn nổi tiếng thì đi bám lấy các kim chủ nhiều tiền để họ nâng đỡ í mà. Giống như kiểu đại gia cặp với chân dài. Nhưng viết nó hơi thô tục nên mình sửa.

Với lại chân bạn Diệp Minh Nguyệt cũng không được dài cho lắm. Bạn Khải Minh cũng chưa phải đại gia.

**: Ý là lấy thân báo đáp đó.

Continue Reading

You'll Also Like

7.3K 318 8
Những câu truyện không được trong soáng lắm do tui tự tưởng tượng ra mong mọi người ủng hộ🌚🌚🤭🤭
288K 20.2K 96
[Trọng Sinh] Tên cũ: Rời Xa Cố Chấp Giáo Thảo Tác giả: Sở chấp Thể loại: Trọng sinh, trưởng thành, hoa quý vũ quý*, 1v1, vườn trường, công truy thụ...
104K 12.3K 89
► Tên: Tui nổi lên sau khi hẹn hò online với trai nhà giàu ► Tác giả: Sơn Dữu Tử ► Thể loại: Thận trọng từng bước gia chủ niên thượng công x chán nản...
969K 84.1K 120
Hán Việt: Khai quải luyến ái hệ thống ( khoái xuyên ) Tác giả: Quất Tử Chu Tình trạng bản gốc: Hoàn 190 chương Tình trạng edit: Đang tiến hành Editor...