[EDIT] SAU ĐÓ CẬU TA TRỞ THÀN...

Par Juvia157

75.1K 5.9K 558

Tác giả: Diễm Quy Khang Edit: En ======= Văn án ======= Có chút tô ~ có chút sảng ~ có chút ngọt ~ Gỡ mìn, c... Plus

VĂN ÁN
CHƯƠNG 1
CHƯƠNG 2
CHƯƠNG 3
CHƯƠNG 4
CHƯƠNG 5
CHƯƠNG 6
CHƯƠNG 8
CHƯƠNG 9
CHƯƠNG 10
CHƯƠNG 11
CHƯƠNG 12
CHƯƠNG 13
CHƯƠNG 14
CHƯƠNG 15
CHƯƠNG 16
CHƯƠNG 17
CHƯƠNG 18
CHƯƠNG 19
CHƯƠNG 20
CHƯƠNG 21
CHƯƠNG 22
CHƯƠNG 23
CHƯƠNG 24
CHƯƠNG 25
CHƯƠNG 26
CHƯƠNG 27
CHƯƠNG 28
Thông báo lịch ra chương mới
CHƯƠNG 29
CHƯƠNG 30
CHƯƠNG 31

CHƯƠNG 7

2.2K 210 7
Par Juvia157

EDIT: EN/ WATTPAD

Sầm Tiếu tuy là nữ chính, nhưng ngay tại cảnh diễn này vai của cô mới bắt đầu tỏa sáng.

Mới vừa kết thúc xong, cô liền xả cổ áo ra, làm bộ oán hận: "Bộ quần áo này nóng quá đi chớ, mấy cảnh diễn sau này, tui còn mặc khôi giáp nữa đó, bây giờ tui cảm thấy nhân vật Ngũ Tuệ Dao còn khá hơn tui nhiều đó, là quan văn mà, hơn nữa sau cảnh trúng độc thì toàn diễn trên giường, mặc cũng ít hơn nữa! Tốt quá đi!"

Phương Lôi cũng nói tiếp: "Đồng ý, trang phục của tôi cũng nặng lắm đây nè, dù sao cũng là bối cảnh nữ tôn hiếm có, nên trang phục của nữ diễn viên cũng nặng lên rất nhiều."

Đào Ngữ Vọng đều quen biết hai người này, cũng từng hợp tác nhiều với Sầm Tiếu, nên hai người có phần thân thiết hơn hẳn, Sầm Tiếu vừa oán giận xong, cậu liền cười theo: "Mùa hè mà quay cổ trang chính là chịu tội, thế nhưng không quay thì không được nha, nhân vật của tôi do chị Tiếu đề cử, các cô nói xem có thảm hay không đây, chị ấy nóng thì tôi cũng bị tội theo. Hai người các cô còn chê quần áo nóng, vậy có xem qua bộ áo giáp của Mộ Dung Ngô chưa, nặng gấp hai lần của chị Tiếu! Tiểu mỹ nữ, em đến nói lời công bằng đi, có phải hôm nay Sầm Tiếu nên mời khách không chứ, để không phí một thân mồ hôi này của anh nha?"

Bị gọi là tiểu mỹ nữ - Thành Chích vẫn còn đang đắm chìm trong câu nói đầu tiên của Sầm Tiếu, cậu nhe răng nhếch miệng mà nói: "Mới nhớ tới là, cảnh sau tôi còn phải cởi á, này...... tôi đây có phải là cũng bị tội quá không đây*!"

(* Tại mẻ đóng vai giả nữ nên khi người ta mặc vào là chịu tội, còn mẻ cởi ra sẽ chịu tội vi lúc đó sẽ tăng mạnh hóa trang hơn)

Thanh âm Thành Chích vừa nói không phải giọng ngụy trang, ngay lập tức Đào Ngữ Vọng liền trợn lớn hai mắt: "Mợ nó! Ngụy......" Một chữ 'nương' ở phía sau bị cậu cố gắng ép ngược về, nửa ngày cũng không nói thêm được câu gì nữa.

"Ai? Tình huống này là thế nào đây, cậu là nam hở?" Sầm Tiếu có chút kích động, cô đè sát mắt vào mặt của Thành Chích, sau đó mới nhìn xuống ngực của Thành Chích.

"Này của cậu......"

"Ngực hả, độn."

"Eo này thì......"

"Siết."

Sầm Tiếu và Phương Lôi liếc nhau, biểu hiện của hai người đều không tin nổi. "Cậu là nam thiệt hả?"

"Thật mà, tuy rằng có chút 'thiên sinh lệ chất nan tự khí', thế nhưng thứ nên dài cũng dài nha." Thành Chích không thể đùa với hai cô gái này, nên quay sang nói với Đào Ngữ Vọng: "Nếu không anh sờ thử đi?"

Tâm lý của Đào Ngữ Vọng cứ như đánh nát, mặt cậu nhíu cả nửa buổi, mới thở phào một hơi. "Phục rồi phục rồi, không chừng sau khi bộ phim này chiếu lên, chắc chắn không ít trạch nam sẽ hoài nghi nhân sinh. Quần đã cởi hết mới phát hiện cậu là nam, antifan của cậu chắc tăng đến trời luôn quá."

Thành Chích đang rất vui, nụ cười này của cậu đối nghịch hẳn với bộ đồ cổ trang mặc trên mình, tuy nói việc nam giả nữ không là việc tốt lành gì, thế nhưng phản ứng của ba người trước mắt tuy có kinh ngạc nhưng lại không chút khinh bỉ nào. Như thế khiến Thành Chích có chút mới lạ, trên thực tế cậu cũng đã chuẩn bị xong tinh thần để nghe đôi ba câu trào phúng rồi.

"Hóa trang của cậu cũng tự nhiên quá đi chớ, căn bản là nhìn không ra mà." Phương Lôi thật sự rất tò mò, "Lúc này khi ở phóng trang điểm của không để ý, vậy lúc cậu mặc đồ thường sẽ như thế nào ha, nếu râu cậu dài thì trông làm sao đây ta?"

Bầu không khí tám chuyện nhất thời dâng cao, bạn một câu tui một câu khiến mọi người rối thành một đoàn. Đến cuối cùng vẫn do Đào Ngữ Vọng khuyên khuyên bảo bảo hai cô gái vô cùng phấn khích trước mắt này chừa chút đường lui, nên mới khiến cho Thành Chích thoát khỏi tai nạn thoát y trực tiếp tại đây.

"Sau khi khởi quay thì ở cùng nhau mà, hai người các cô gấp gì chứ. Vừa có nam khuê mật mới thì không cần tui nữa, được rồi được rồi, không phải nói nóng sao? Mau trở về thay quần áo ra đi."

Lúc này Tào Vĩ mới lại đây thông báo kết quả, ba người đều tỏ vẻ chúc mừng. Thật ra không cần anh tới báo, nhóm người Sầm Tiếu cũng biết người được chọn cho vai Ngũ Tuệ Dao sẽ không là người nào khác, Thành Chích đắp nặn vai Ngũ Tuệ Dao rất tốt, thậm chí mấy lần đều tràn đầy cảm xúc diễn, người như vậy không cần, chẳng lẽ cần một cái bình hoa nào đó sao.

"Chờ chút đã, chúng ta thêm Weibo nhau đi." Thành Chích đang đi lại bị Sầm Tiếu gọi lại.

Vị hoa đán xinh đẹp cấp bậc nữ thần này có tình cách rất hào sảng, hơn nữa cũng tỏ ra rất tò mò hình tượng khi mặc quần áo bình thường của Thành Chích. "Người đại diện của cậu gọi cậu là Tiểu Chích à? Thật dễ nghe nha, không ngại thì sau này chị cũng kêu thế nha, được không?"

"Sao có thể không được chứ, đều nghe theo chị Tiếu hết."

Thành Chích móc di động ra, cùng Sầm Tiếu theo dõi lẫn nhau, vừa nhìn thoáng qua, mơ hồ có thể nhìn thấy fans của Sầm Tiếu fans chừng hơn bảy ngàn vạn. Tiếp theo, Đào Ngữ Vọng và Phương Lôi cũng giống như thế, theo dõi nhau rồi tiện thể đùa giỡn thêm mấy lời xong mới rời đi.

Tào Vĩ nhìn bóng dáng của mấy người kia, kinh ngạc nói với Thành Chích: "Trong lúc nhóm các em nói chuyện, thì cũng bấm 'theo dõi' nhau luôn à? Ba vị diễn viên đang nổi kia hả, cùng 'theo dõi' em sao???"

"Đúng vậy."

Tào Vĩ thực sự chấn kinh từ tần đáy lòng, làm diễn viên, hợp tác với nhiều người như thế, sao có thể 'theo dõi' nhau hết chứ, trên thực tế nhưng minh tinh từng hợp tác với nhau, cũng không phải đều bấm theo dõi nhau. Thế nhưng giờ chỉ mới thoáng một chốc thôi, ba vị minh tinh hạng A kia đều bấm theo dõi Thành Chích hết! Mà Thành Chích, chỉ mới là một minh tinh nhỏ hạng F tận đến bây giờ mới tóm được một vai diễn đầu tay thôi!

"Khả năng tám chuyện của em đến đâu thế trời! Nghĩ cũng không cần nghĩ nữa! Đêm nay Weibo của em nhất định sẽ nổ tanh bành!"

Thành Chích phất tay một cái, cười. "Ai, sao ai có thể từ chối được nhân cách của em chứ, em còn có thể làm gì đây"

Hôm nay Thành Chích đến đây thử vai, thế nên cũng không tính toán chụp tạo hình gì, nhưng đến sớm đến muộn lại không bằng đến đúng lúc, Diêu Hải cũng vừa ra ý định, trực tiếp cũng chụp luôn tạo hình của Ngũ Tuệ Dao, Thành Chích liên tiếp đổi tới hai bộ quần áo, mỗi bộ đều do chính  tay mấy vị chị em trong phòng trang điểm mặc giúp, sau khi công việc hoàn thành hết, thời gian cũng rất trễ rồi.

"Nhà em không có ai, đêm nay qua nhà anh ăn đi, chị dâu em lâu lắm không gặp em rồi, thành tích hôm nay của em chắc chắn sẽ dọa cô ấy nhảy dựng."

Thành Chích vô cùng nguyện ý lại đây ăn chực, nhà cậu không có gì hết, trên mình chỉ có mấy đồng tiền lẻ phòng thân mà thôi. "Được thôi anh Vĩ, đợi chút, em đi WC chút đã."

Thành Chích còn chưa tháo trang, vừa vào WC đã thấy hình ảnh phản chiếu của mình trên gương, thiếu chút nữa cứ tưởng mình vào nhầm WC nữ. Vừa nghĩ ra ý nghĩ này, cậu lại đánh giá cái bóng phản chiếu của mình một hồi.

Quả nhiên là một mỹ nữ nha, chỉ tiếc...... lại xuất hiện trên mặt mình. Cửa phòng rửa mặt vừa bị đẩy ra, một người đàn ông có thân hình cao lớn bước vào, trên mặt người đàn ông có mang kính râm, chỉ mặc một bộ trang phục hưu nhàn, thế nhưng lại cho cảm giác là 'móc quần áo' trời sinh, mặc vào cứ như đang là chụp bìa tạp chí.

Người đang ông vừa trông thấy Thành Chích, bước chân vừa mới tiến vào lập tức dừng lại, anh nói một câu "Xin lỗi" rồi xoay người bước ra ngoài.

Thành Chích còn chưa kịp nói đây là WC nam: "......"

Tiếng bước chân vang lên ở WC nữ bên cạnh, một lát sau, WC nữ lại truyền đến một tiếng thét kinh hãi, một lúc lâu sau, người đàn ông lại đẩy cửa WC nam bước vào. Người đàn ông bốn mắt nhìn nhau với Thành Chích, Thành Chích chậm rãi mở miệng.

"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha!!"

Âm hưởng trong sáng của thanh niên vang khắp WC, Thành Chích càng nghĩ càng cười phải mất một hồi mới nhịn được xuống, nhịn xuống rồi lại không nói được gì nữa. Không còn gì để nói thì không cần nói nữa, cậu dứt khoát vừa cười vừa đi vào, mới vừa đứng vào bồn tiểu, người đàn ông kia liền đi theo vào.

Thành Chích vừa định tiểu, người đàn ông đã bước ra sau cậu đột nhiên đứng sững lại, tiếp theo anh ta giữ chặt ống tay áo của cậu lại, nhấc lên.

Thành Chích: "......"

Trước khi nghe Thành Chích nói gì đó, người đàn ông đã mở miệng nói: "Quần áo diễn rất đắt, không cần cảm ơn."

Câu nói "Người anh em này chắc là gay hả" của Thành Chích chưa kịp phát ra đã bị nghẹn lưỡi, miệng há cả nửa buổi, chỉ 'ha ha' ra hai tiếng.

Tuy rằng anh ta giúp mình, thế nhưng hai người đàn ông làm mấy tư thế này trong WC nam thiệt sự là rất khó tả, hơn nữa tuy cách một lớp kính râm, Thành Chích vẫn cảm thấy ánh mắt của anh ta đang nhắm vào bộ phận chuẩn bị phóng nước nào đó của cậu......

"Ta nói chứ người anh em, có phải anh chưa thấy 'cự căn' qua bao giờ hả?" (Chòi má, con cười chết mất😂😂😂🤣🤣🤣)

Người đàn ông nhìn xuống đầu cậu, đột nhiên lộ ra mọt nụ cười nhợt nhạt, thanh âm của người đàn ông này rất trầm thấp, đúng loại hình khiến các cô gái nhỏ muốn thét chói cat tai-- nghe giọng muốn mang thai*.

(* Nguyên văn là 'giọng thấp pháo', tui không hiểu nghĩa nên để như vậy, ai hiểu giải nghĩa giúp tui để tui edit sát hơn)

Thanh âm của người đàn ông cứ như một trận sét đánh ngang đầu Thành Chích, anh nói: "Hình như cậu hiểu lầm ý nghĩa của cụm từ 'cự căn' rồi thì phải."

Thành Chích hiện ra meme người đàn ông da đen đầy chẩm hỏi: "......"*

(*)


......?? Excuse me?

Vẻ mặt mộng bức của Thành Chích hiện ra cả nửa buổi mà vẫn chưa tìm được câu phản bác thích hợp nào, cậu xấu hổ nhìn xuống phần quần của bộ cổ phục, người đàn ông phía sau cũng đã dời đi, đứng ở bồn tiểu bên cạnh.

Trong xương cốt của bất kì người đàn ông nào cũng đều có ý muốn tranh đua nhau, từ lúc hiểu chuyện đã bắt đầu so đo việc này, Thành Chích bị người ta xem thường nên giờ tâm tình của cậu chỉ còn: Anh cứ vạch ra xem, để tui xem anh bự đến cỡ nào.

Vì thế, Thành Chích sau khi xong việc liền mang theo tính toán của mình, đứng bên cạnh trân trân nhìn người đàn ông kia kéo khóa quần xuống.

Một lát sau, Thành Chích cứ như ăn trúng ruồi bọ: "Ngọa -- tào!"

Đây là hết đường chối cãi, Thành Chích xoay người nhanh chóng rời đi.

Cậu đi rất nhanh, vừa nghe thấy tiếng bước chân cậu ra tới cửa, người đàn ông trong toilet đã phát ra tiếng cười nhẹ.

Thành Chích đổi xong quần áo thì đã gần 7 giờ, tâm trạng như ăn shit của cậu cũng chưa bớt xuống.

Tào Vĩ không biết đi đâu, Thành Chích tìm hồi lâu mới tìm thấy anh đứng ở cửa, lúc đó có rất nhiều người vây quanh công ty, cũng không biết đang làm gì.

"Tiểu Chích, sau lâu thế em mới ra vậy." Tào Vĩ nói với vẻ đầy tiếc hận, "Em đoán xem anh gặp ai ở hành lang đây, là Khang Trần! Anh ta vừa mới bước ra, nếu em tới sớm chút thì tốt rồi, vậy sẽ vừa kịp thấy được anh ta."

Thành Chích mờ mịt đầy đầu: "Khang Trần là ai?"

Đúng thật là cậu chưa từng nghe thấy tên này, lúc trước cậu chỉ tra ra mấy minh tinh mới nổi trong hai năm gần đây, vốn hiểu biết chỉ dừng ở mấy người mới nổi, mà cái tên Khang Trần này, thật đúng là chưa chú ý tới.

"Em điên rồi hả?" Tào Vĩ trợn mắt hốc mồm, "Em không biết Khang Trần sao? Bây giờ ngay cả người em làm công cho cũng không biết nữa hả, bộ em cũng quên luôn cả tên của ông chủ rồi sao?"

Trong thoáng chốc Thành Chích liền câm miệng, cậu thật không dám đáp lời với Tào Vĩ, thật ra đừng nói là tên ông chủ, ngay cả tên công ty cậu cũng chả biết nữa là

"Em sai rồi mà sai rồi mà, anh Vĩ, giờ em biết rồi nè, em sẽ cố gắng nhớ thật kỹ, nha, đừng giận mà, nha." Thành Chích đẩy nhẹ Tào Vĩ hai cái, lúc này, một thân ảnh quen thuộc đang đi về phía hai người Thành Chích.

"Cô......cô Hầu." Thành Chích nhanh nhẹn nghẹn hai chữ "em gái" về, cười hỏi. "Hôm nay rất cảm ơn cô." Tào Vĩ cũng bắt kịp, nhanh nhẹn đưa cho Hầu Quân Mi một tấm danh thiếp, miệng liếng thoắng ra mấy lời dễ nghe.

"Vậy...... cô muốn nói gì với tôi à?"

Trên mặt Hầu Quân Mi không có biểu tình gì, cô móc di động ra, nói với Thành Chích: "Có thể chụp một tấm được không?"

Tào Vĩ sửng sốt, nói nhanh: "Đương nhiên là được rồi, Tiểu Chích, nhanh nhanh nhanh."

Thành Chích không chút để ý gì với việc chụp ảnh, đây là chuyện như cơm bữa, cậu nhanh chóng nhận lấy di động của Hầu Quân Mi, chuẩn bị bấm chụp chung hai người.

"Tôi không muốn chụp chung." Hầu Quân Mi đột nhiên nhăn lại mi, nhàn nhạt mà nói: "Chỉ chụp cậu là đủ rồi."

。。。。。。。。

Continuer la Lecture

Vous Aimerez Aussi

55.5K 4.1K 32
Tác phẩm: Người Em Gái Ốm Yếu Luôn Tơ Tưởng Đến Tôi Tác giả: Cố Nhân Ôn Tửu Thể loại: Bách hợp, hiện đại, chiếm hữu, giả incest, 1×1, HE. Nhân vật...
78.6K 7.3K 111
Tác phẩm: Đơn Từ Chức Của Vạn Người Ghét Tác Giả: Nhật Mộ Vi An Nguồn: Truyenhd Ngày cập nhật: 24/02/2024 Ngày hoàn thành:... Tình trạng raw: Hoàn Th...
166K 5.4K 65
🍒Tác giả: Thanh Tuyên 🍒Tên convert: Xuyên nhanh: Ngọc thể hoành trần (~17) 🍒Thể loại: xuyên nhanh, H văn, 1vs1 🍒Nguồn: Vespertine & Nguyễn Linh 3...
367K 27.3K 102
Tác giả: Lạc Tiểu Phái Nữ chính: Thẩm Tiện, Lâm Thanh Hàn Độ dài: 90 chương + 10 chương ngoại truyện Cảm ơn bản QT của bạn @RubyRuan_69