The Vampire Princess [NP, nữ...

By Yami_Lily

82.6K 4.6K 918

Chuyện kể về cuộc sống thường nhật của một nàng tiểu thư nhà giàu nghịch ngợm. Cho đến khi, bánh xe vận mệnh... More

CẢNH BÁO CUỐI CÙNG DÀNH CHO CÁC ĐỘC GIẢ CỦA TUI!!!
Thông báo quan trọng: Truyện sẽ được tái bản!
Đếm ngược: D-9
Đếm ngược: D-8
Đếm ngược: D-7
Đếm ngược: D-6
Đếm ngược: D-5
Đếm ngược: D-4
Đếm ngược: D-3
Đếm ngược: D-2
Đếm ngược: D-1
Lời nói đầu
Arc 1: [Before the Nightmare] Chap 1
Chap 2
Chap 3
Chap 4
Chap 5
Chap 6
Chap 7
Chap 8
Chap 9
Chap 10
Hỏi: về lịch ra chap
Chap 11
Chap 12
Chap 13
Chap 14 (H nhẹ)
Chap 15
Chap 16
Chap 17
Chap 18
Chap 19
Chap 20
Chap 21
Chap 22
Chap 23
Chap 24
Chap 25
Chap 26
Chap 27
Chap 28
Chap 29
Chap 30
Chap 31
Chap 32
Chap 34
Chap 35
Chap 36
Chap 37.1 (H)
Chap 37.2 (H)
Chap 38
Chap 39
Chap 40
Chap 41
Chap 42
Chap 43
Chap 44 (H)
Chap 45 (H)
Chap 46
EXTRA 1
Chap 47
Chap 48 (H)
Chap 49
Chap 50
Arc 2: [Debutante] Chap 51
Chap 52
Chap 53
Chap 54
Chap 55 (H)
Chap 56
Chap 57
Chap 58 (H)
Chap 59
Chap 60
Chap 61
Chap 62
Chap 63
Chap 64
Chap 65 (H)
Mẩu truyện nhỏ 1
Chap 66 (H)
[TS4 Lookbook] Mia x Josh + Mẩu truyện nhỏ 2
Chap 67
Chap 68
Arc 3: [Despair] - Chap 69
Chap 70
Chap 71
Chap 72
Ảnh phúc lợi :3
Chap 73
Chap 74
Chap 75
Chap 76
Chap 77
Chap 78
Chap 79
Chap 80
Chap 81 (H)
Chap 82
Chap 83
Chap 84
Chap 85
Mẩu chuyện nhỏ 3
Chap 86 (H)
Chap 87
Chap 88
Chap 89 (H)
Chap 90
Chap 91
Chap 92 (H)
Chap 93
Chap 94 (H)
Character Official Illustrations
Chap 95 (H)
Chap 96 (H)
Chap 97 (H)
Chap 98
Chap 99
EXTRA 2: Special Comic (Happy New Year 2023)
Arc 4: [To The Awakening] - Chap 100 + Bìa mới
Chap 101 (H nhẹ)
Chap 102
Chap 103
Chap 104
Chap 105 (H)
Chap 106 (H)
Mẩu chuyện nhỏ 4 + Hỏi chút
Chap 107 (H)
Chap 108
Chap 109 (H)
Chap 110
Chap 111 (H)
Chap 112
Chap 113
Chap 114

Chap 33

459 50 3
By Yami_Lily

Sợ thật đấy, vì Mia đã chạm phải một gã đẹp trai nào đó giữa đường với một lai lịch cực kì khả nghi, cả cô lẫn hắn.

Có lẽ hắn ta không sợ ai đó tò mò về hắn, thế nhưng cô thì không như thế. Lỡ như lai lịch của cô bị hắn hỏi ra, cô cũng chẳng biết nên bịa như nào luôn.

Và vì thế, trong giây phút hắn có ý định hỏi tên cô, cô đã nhanh chóng bỏ lại một câu vừa thần bí vừa câu dẫn và biến mất, và thề trên danh nghĩa của đấng tối cao, cô hoàn toàn không cố tình khiến hắn phải trăn trở vì cô suốt mấy hôm sau đó, đơn giản là vì cô là một đứa ngu ngục thôi.

Nhận ra xung quanh đều là đám đông, Mia ngay lập tức len vào và lợi dụng lợi thế này để tẩu vi thượng sách. Có điều, cô vẫn chưa nhận ra là từ bao giờ thính giác của cô đã nhạy lên rất nhiều qua việc cô vẫn còn nghe thấy loáng thoáng tiếng của hai người khác nói chuyện với hắn ta trong khi cô đã chạy xa được một đoạn rồi.

Đang chạy thì bỗng nhiên, Mia bị một bàn tay của ai đó túm vào trong một góc hẻm tối.

Gì cơ gì cơ, mới chạy thoát được mấy tên khả nghi đó mà cô lại phải đụng độ thêm một tên bắt cóc ư?

Trước khi Mia kịp vùng vẫy tìm cách trốn thoát khỏi cái cánh tay đang kẹp cứng bả vai của cô, thì giọng nói của tên ấy đã ngay lập tức khiến cô bình tĩnh trở lại.

- Nháo cái gì chứ? Tớ đây.

- Evan?! Sao cậu lại ở đây?

Mia ngoảnh đầu lại, chỉ thấy một chàng trai cũng ăn vận kín đáo giống hệt cô, chừa lại một đôi mắt màu xanh lục tươi như đá peridot.

- Lo cậu chạy đi chơi mất dạng, nên tớ mới cất công kiếm cậu về đây. Thời gian này ra đường rất nguy hiểm, cậu có biết không?!

Nhận ra Evan thật sự là đang lo lắng cho cô, Mia mới không có nhã hững bốp chát lại với cậu nữa mà để mặc cho cậu dẫn về.

Về tới nhà rồi, Mia nghĩ rằng cô nên kể lại cho Evan sự việc mới xảy ra ngày hôm nay.

- Evan, hôm nay á, tớ có chạm mặt một người.

- Ai?

- Trông hắn kì lạ lắm, thoạt nhìn thì rất vô hại, còn thân thiện nữa, nhưng linh tính mách bảo tớ hắn có điều gì đó mà tớ nên tránh xa. Vì thế nên tớ liền cắt đuôi hắn.

- ... Cậu thấy được ngoại hình của hắn chứ?

Sắc mặt của Evan đột nhiên trở nên hơi ngưng trọng.

- Tóc màu cam đào, mắt màu hồng lựu, mặc một bộ vest trắng trang trọng, trông có vẻ là quân phục. Hình như có thêm 2 người nữa đồng hành cùng hắn.

Mia hơi nghiêng đầu, cố gắng nhớ lại viễn cảnh đó, vì hầu hết thời gian cô đều cúi gầm mặt để tránh nhìn thấy hắn ta.

- Là hắn...

Evan không ngăn được tiếng thở dài thoát ra khỏi cổ họng mình. Không nghĩ tới nhanh như vậy mà cô đã đụng phải người không nên đụng nhất như hắn.

- Tên đó... không tốt sao?

Mia nghi ngại hỏi. Không lẽ hắn ta chính là kẻ mà Evan đang theo dõi bữa giờ? Kẻ thù?

- Không chỉ không tốt thôi đâu. Hắn là người cuối cùng mà cậu muốn gặp đó.

Evan vô lực thả người xuống ghế sofa, chẳng thể làm gì ngoài việc ôm đầu vò tóc. Đúng là người tính không bằng trời tính. Đáng lẽ cậu nên ngăn cô lại ngay từ lúc cô bỏ cậu ở đó với một con chó hoang. Cũng may là hắn không thấy được dung mạo của Mia.

- Louise Chevelderiche, tộc Thiên Thần. Không những là thiên thần, hắn chính là một trong 12 thiên tướng của thiên giới, chủ nhân của Cự Giải Cung. Tệ hơn nữa, Thiên Đế dường như đặc biệt để ý tới hắn, có lẽ là vì hắn trước sau gì cũng là một trong những đứa con của gã.

- ... Thấy m* rồi, mình đã gặp phải một tên tai to mặt lớn...

Mia cũng biến sắc, rồi như thể là đồng bộ với Evan, cô ngồi phịch xuống kế bên cậu và ôm trán than thở.

- Thiên giới có thể đã phát hiện ra chuyện bất thường với chiếc nhẫn nên đã phái hắn xuống đây điều tra chúng ta. Nhưng hẳn là sẽ không thể nhanh như vậy, vì thế thân của cậu đang tạm thời đánh lạc hướng chúng. Nội trong nay mai, bọn chúng sẽ phát hiện ra kẻ thế thân, sau đó cũng sẽ biết được là đồ giả. Kế này không thể sử dụng lâu dài. Trong lúc này, chúng ta phải nghĩ ra cách khác, bằng không thì chúng sẽ truy ra được chúng ta thôi.

- Nhưng mà này, cậu có nghĩ rằng, đã tới lúc phải nói cho tớ biết mọi thứ rồi không?

- ...

- Về tớ. Mọi thứ. Tất cả những gì mà cậu và cô Selina đang giấu.

Cả người của Evan chợt căng thẳng. Trước ánh mắt nhìn chòng chọc của Mia lên cậu, Evan cảm thấy chính mình như bị dồn đến đường cùng. Thoát được nhiều lần, không có nghĩa là sẽ thoát được mãi mãi. Che che giấu giấu nhiều thứ như thế, nếu Mia không phải là người độ lượng đã mấy lần nhắm mắt làm ngơ thì cậu đã sớm phải khai ra rồi.

Về Mia, cô đương nhiên không thể để mọi chuyện tiếp tục bị giấu diếm đi được nữa. Tình hình đã gấp đến nhường này, nếu như chính cô còn không hiểu được chuyện gì đang xảy ra, như vậy có khác gì đâm đầu vào chỗ chết. Dù muốn hay không muốn, cô vẫn phải biết.

Evan lại thở ra một tiếng đầy mệt mỏi, rồi nhấc người dậy, nhàn nhạt nói.

- Trước tiên, tớ và mẹ muốn xin lỗi vì đã nói dối cậu ngay từ đầu. Nhưng bây giờ, tớ sẽ dẫn cậu đi gặp một người có thể nói cho cậu tất cả sự thật. Lần này tuyệt đối không phải lừa cậu nữa đâu.

.

.

.

Evan dắt Mia đi đến một nơi nào đó, dường như là rất xa. Cách rất xa thủ đô sầm uất mà cô đang ở. Chính xác mà nói thì, đây trông như một bãi hoang chỉ có đất, cát, núi đá và những thân cây khô héo. Đến cả bầu trời cũng u tối và đổ sang một màu xanh xanh tím tím quỷ dị.

Hai người đứng bên dưới chân của một ngọn núi đá có màu đen như than, nhẵn bóng, không hề có một ngọn cỏ hay cát bụi nào bám lên nó. Khi chạm tay lên bề mặt, một cỗ nhiệt lạnh lẽo xâm nhập vào cơ thể khiến ta phải rùng mình. Ở xung quanh đây cũng chẳng có gì ngoại trừ sỏi đá, hoang tàn xác xơ. Sẽ chẳng có một ai ngu ngốc đến nỗi phải chọn nơi này làm nhà ở. Thế nhưng, thật sự là có một ai đó ở đây sao?

Mia thấy Evan dừng lại trước tảng núi đá, rồi lầm bầm trong miệng mấy từ ngữ kì lạ như chú ngữ, trong khi tay phải đưa lên song song với vách đá.

Bỗng chốc, từ nơi Evan để tay lên vách đá bắn ra một ánh quang, rồi một ma pháp trận màu lục tươi xuất hiện, xoay tròn ở giữa khoảng cách của vách đá và tay của Evan.

Sau đó, vách đá lại giống như là bị nứt vỡ, những đường gãy xuất hiện dọc xuống, rồi tách mở, để lộ ở bên trong là một lối đi đen kịt.

Evan nắm lấy tay của Mia, rồi kéo cô đi theo sau mình.

Đi men theo con đường hẹp đó thật lâu, cuối cùng cũng dẫn ra một cái hang lớn. Trong đây cũng chẳng có gì ngoại trừ bốn bề đều là đá, hệt như một cái hang động bình thường. Thắp sáng cho hang động là bốn viên dạ minh châu đặt ở bốn góc. Ở trung tâm lại có một cái bệ đá, trên bệ đá là một lão nhân đang ngồi trong tư thế xếp bằng thiền định, hai mắt nhắm nghiền, trông như là không thể nhận biết được xung quanh nữa.

- Ông ấy chính là cha của mẹ tớ, tức là ông ngoại tớ. Ông là trưởng lão cuối cùng còn sống của tộc ma cà rồng, sau trận chiến 400 năm trước đã quyết định đến nơi này ở ẩn tu dưỡng. Hiện tại có lẽ là đang phong bế giác quan, vẫn chưa nhận ra chúng ta đang ở đây.

Mia giật mình. Đây là lần đầu tiên cô biết được Evan vẫn còn người thân khác trừ cô Selina. Vị lão nhân ấy có dáng vẻ như loài người năm 60 tuổi, với những nếp nhăn đậm nhạt hằn trên khuôn mặt già nua và một mái tóc lún phún chỉ bạc. Những đường nét của Evan có lẽ là được thừa hưởng bởi ông ngoại cậu ấy, vì trông hai người thật giống nhau.

- Mia, cậu tạm thời trốn ở góc khuất đằng kia đi.

Evan chỉ cô ra một góc ở gần cửa hang. Tuy vẫn không biết vì sao cô phải trốn đi, nhưng Mia cũng chỉ nhún vai rồi làm theo lời cậu nói.

Evan còn cẩn thận phủ lên Mia một lớp màng chắn để che giấu khí tức của cô nữa, sau đó mới lại gần vị lão nhân ấy, và rồi...

... một cước đá ông ta lăn quay xuống đất, mượt mà trơn tru như đường chuyền bóng của M*ssi.

Ông lão bỗng dưng bị đạp một cú vô tội vạ như vậy, đương nhiên là không thể nào tiếp tục ở trạng thái "tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến" được nữa. Ông ta lăn lăn mấy vòng rồi loạng choạng đứng dậy, ai oán trừng Evan.

- Thằng ranh con!!! Mày tưởng mày vẫn còn là thằng nhóc bí bô í ẹ chuyên ngắt râu ông mày như 400 năm trước hay gì mà đến cả cách đánh thức ông mày dậy cũng bố láo bố toét như vậy hả?!!

- Con rất vui lòng được dùng cách khác để nhẹ nhàng gọi ông ngoại dậy, với điều kiện là, nó có hiệu quả.

Evan khinh bỉ ngoáy ngoáy tai, còn ra vẻ chính mình rất ngây thơ và vô tội. Mia bụm miệng nén cười. Cái điệu bộ này... là học được y xì từ cô mà ra chứ đâu.

- Vậy mà lại ngồi trên cái ghế gia chủ đó được, tao cũng lạy mày!

Ngậm ngùi nuốt cục tức vào bụng, lão nhân gia trở về cái bệ đá mà nằm sải lai ở trên đó.

- Thế, hôm nay gia chủ Wistalia tới đây tìm lão già lú khú như ta để làm gì?

- Lại đến để nghe ông ngoại kể chuyện xưa thôi.

- Nghe kể chuyện xưa? Mặt trời hôm nay mọc đằng Tây à mà mày lại muốn nghe ông kể chuyện? Mấy cuốn sách mày hay ngồi nghiền ngẫm cả ngày đấy cũng không đủ để thoả mãn mày à?

- Thôi nào ông, chuyện con cắm đầu vào sách đã là chuyện từ rất lâu rồi. Bây giờ bỗng nhiên con lại muốn nghe chính miệng vị anh hùng đã tham gia trận chiến 400 năm trước kể lại lịch sử ghê, không biết ông ngoại có nể tình đứa cháu trai duy nhất này? Sách sử đều đã qua chỉnh sửa, nó làm gì kể lại được sự thật như ông ngoại đâu?

Tự dưng Evan lại giở một cái giọng ngọt xớt, khiến cho ông lão không nhịn được mà nổi hết da gà. Mấy cái biểu cảm này rốt cuộc là nó học từ đâu không biết, càng lúc càng kỳ quái.

- Mấy cái chuyện của 400 năm trước có gì hay ho đâu mà kể cơ chứ...

Lão già chán nản không buồn nhìn mặt thằng cháu của mình. Mặc dù thế, ông vẫn thở hắt ra một hơi đầy hoài niệm pha lẫn một chút cảm giác tang thương, rồi ngẩng đầu lên trên, chậm rãi kể lại chuyện cũ.

- Khoảng 1000 năm về trước, đời đế hậu tiếp theo của Đế quốc Vampire lên ngôi, đó là Hoàng đế Norman và Hoàng hậu Ella. Tộc vampire chúng ta sống một cuộc đời bình yên vui vẻ, hoà đồng với các tộc nhân ma giới khác, kết đồng minh với cả ma vương, yêu tinh vương,... vương của muôn tộc. Cho đến nửa thiên niên kỉ sau, tên Bạo quân của Thiên giới phát động chiến tranh, gọi là Đại chiến Thiên - Ma, bởi vì nghe trộm được lời sấm của mẹ ngươi, con gái của ta, Đại tiên tri Selina, rằng ma giới hoặc sẽ được phù hộ, hoặc sẽ luỵ bại bởi một báu vật vô song. Báu vật sắp sửa xuất hiện, vừa vặn chính là công cụ hoàn hảo cho bọn chúng thực hiện âm mưu xưng bá vũ trụ. Trước khi ra trận, Norman bệ hạ và Ella bệ hạ đã có với nhau đứa con gái đầu lòng. Thật không may, Norman bệ hạ đã hi sinh trong trận chiến. Ella hoàng hậu khi vẫn còn mang thai đã lên ngôi Nữ hoàng. Bệ hạ đã nhượng bộ và thoả thuận đình chiến với Thiên giới để Ngài cùng Selina, lúc này cũng đã có một thằng nhãi ở trong bụng, bí mật dưỡng thai. Tuy nhiên, chỉ sau 100 năm Thiên giới lại tiếp tục nổ súng, ngặt nỗi thời gian mang thai của bệ hạ và Selina đều đặc biệt lâu, không kịp sinh trước lúc chúng quay lại. Evan, mày cũng biết là mày được sinh ra 4 năm trước đại chiến lần 2, nhưng công chúa lại được sinh ra đúng vào cái đêm trăng máu, chỉ trước khi bức thành luỹ cuối cùng bị đánh sập. Bệ hạ chỉ kịp cùng Selina đem công chúa gửi đi Nhân giới, rồi ở lại trực tiếp chỉ huy ở tiền tuyến. Ma giới cường đại cuối cùng cũng xoay sở được một bàn thắng, bức Thiên giới thối lui, ngược lại cũng là bị thất thoát nặng nề. Nữ hoàng trọng thương, chỉ có thể ngủ đông để bảo toàn tính mạng. Còn tiểu công chúa ấy lại là hi vọng cuối cùng của tộc vampire chúng ta, nhưng không biết bây giờ đã thế nào, có khi sẽ sống mãi với thân phận là loài người cũng nên...

- Ông ngoại, công chúa điện hạ rất mạnh sao?

Evan cố tình làm cho bản thân nghe khờ khạo, tiện đường chọc tức cả lão già.

- Mày còn hỏi ngu! Trừ bỏ Nữ hoàng Ella, tiểu công chúa chính là dòng thuần huyết duy nhất của tộc vampire chúng ta, vampire cấp S! Không những vậy, Người là cấp S mạnh nhất trong 3 tỉ năm lịch sử tộc vampire khi phải mất đến 100 năm Người mới được sinh ra! Và đó cũng là lý do mày là kẻ mạnh nhất chỉ sau công chúa, khi Selina cũng đã phải mang thai mày tận 97 năm! Nhưng dĩ nhiên, thừa kế dòng máu thuần chủng truyền từ thời tổ tiên tộc vampire, và được ban phước bởi đêm trăng máu, ma lực của công chúa có thể khai thiên lập địa, đảo ngược thành xuôi. Với quyền năng khủng khiếp như vậy, Người chính là "báu vật" trong lời sấm của Selina, vì thế mà chúng ta tuyệt đối không thể để Người rơi vào tay Thiên giới. Nếu như điện hạ bị chúng thao túng được, vậy thì ngày tàn của chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ được xác định thôi. Mà đã trôi qua nhiều năm như vậy, tao sợ sự tồn tại của công chúa đã không thể giấu nổi nữa rồi!

Trưởng lão kích động phun một tràng, còn thấy được cả chòm râu của ông đung đưa run rẩy nữa.

- Cơ mà... hôm nay tao thấy mày có điểm kì lạ... Nhìn mày giống như là còn biết được thứ gì hay ho hơn ấy...

- ... Trưởng lão?

Ông ta bất ngờ nghe được một giọng nói lạ, liền quay đầu nhìn, thì thấy được một dáng người mặc áo choàng đang chậm rãi tiến lại gần.

- Ngươi, ngươi là...?

Ông chỉ thấy được cặp mắt màu xanh thẳm như ngọc quý của cô gái. Một đôi mắt như có bùa, khiến người ta như bị hút hồn vào bên trong nó.

Mia kéo chiếc mũ của tấm áo choàng xuống, suối tóc đen như màu vũ trụ bung ra, bóng bẩy và mượt mà.

Đôi đồng tử của lão co rút lại kịch liệt. Ông run rẩy bước xuống khỏi bệ đá, từng bước cẩn trọng tiến lại gần Mia, gương mặt bàng hoàng kích động, dường như không thể tin được cảnh tượng trước mắt.

Dáng vẻ này của thiếu nữ, từ đôi mắt tới mái tóc, tới nước da trắng nõn như bông tuyết, nếu đem so sánh với Nữ hoàng Ella thì đều giống nhau tựa như hai giọt nước.

- Ngươi...! À không...! Công chúa, công chúa điện hạ...! Người đã trở về, rốt cuộc cũng đã trở về với chúng ta...!!

Nghẹn ngào đến mức lời được lời mất, ông quỳ rạp xuống trước Mia, nước mắt giống như con đập bị vỡ, rơi xuống đất thành một vũng.

Mia bối rối nhìn sang Evan, chỉ thấy cậu cũng chỉ trao cho cô một ánh mắt hiền từ, khẽ gật gù với cô.

Tuy vẫn còn bị choáng váng trước tình cảnh hiện tại, rằng sự thật thậm chí lại vượt trên cả những gì đã tưởng tượng, nhưng Mia vẫn giữ cho mình một chút tỉnh táo, cô cúi người xuống, nâng lão đứng dậy.

- Không cần xúc động như thế, trưởng lão. Nhờ Evan đòi ngài kể chuyện, con mới biết được thân thế của mình. Trưởng lão đừng khóc nữa, trông xấu lắm...

Vị trưởng lão nhất thời không biết nên chạy đi đâu để rửa mặt, liền vớ ngay thằng cháu của mình để chùi hết nước mắt nước mũi trên mặt lên áo cậu.

- Thằng ranh con trời đánh!! Trước giờ mày vẫn luôn bên cạnh công chúa mà dám giữ bí mật với tao, hại tao cứ thấp thỏm không yên!! Mày được lắm, mày được lắm!!!

- Eo ôi, ngoại ơi ông dơ quá đi!!!

Trông thấy hai ông cháu đều đã mấy ngàn mấy trăm tuổi đời rồi mà vẫn như con nít 10 tuổi, Mia dù đang hoang mang nhưng vẫn phải phì cười.

- Công chúa...! Lão thần không cố ý cư xử mất mặt trước mắt điện hạ—

- Hahahaha...!

- Công chúa!! Người đừng cười lão thần mà!!!

- Ahahaha...!!!

- Ngoại ơi buông con ra... sắp nghẹt thở chết...

.

.

.

Trước đó nửa tiếng...

Selina vẫn nằm ườn cày phim như mọi ngày, thế nhưng bà lại bất chợt nhướng lên đôi mày liễu sắc sảo. Bờ môi thẫm sắc đỏ tím như rượu vang hơi nâng lên cười thú vị.

- ... Xem ra, công chúa sắp sửa làm một màn ra mắt với phụ thân đại nhân rồi...


A/N: 7/7/2022, 21h33 tối.

Não tui sắp lag vì phải tính toán dòng thời gian...

Continue Reading

You'll Also Like

2.2K 267 18
. . Fork có thêm một thanh niên tới du lịch nghỉ mát. Trong khi giới trẻ ở Fork xôn xao về nhan sắc người nọ thì ma cà rồng nhà Cullen cũng đang bày...
15.3K 979 29
Cp: Vương - Tiêu
43.7K 3.3K 22
Thể loại: Đồng nhân Twilight, sủng, HE. Tỉnh dậy, cô phát hiện mình lại xuyên không trải qua một kiếp người nữa. Mới tỉnh dậy lại phải tranh chấp gia...
314K 27.8K 72
Thể loại : Vườn trường, ấm áp, ngọt ngào, ma cà rồng, ngơ ngác bị hiểu lầm là lạnh lùng công x ngoan ngoãn, nhu nhược thụ. Hoa Từ Vũ theo học tại trư...