Trung Quốc thông sử

By kanda_yuu

3.8K 6 0

onggiaolang.com More

02.01. CHA CHẾT, CON NỐI "GIA THIÊN HẠ"
02.02. HẠ KIỆT BẠO NGƯỢC MẤT LÒNG DÂN
03. VƯƠNG TRIỀU THƯƠNG
03.01. THƯƠNG THANG CÓ ĐỨC CẤT NHẮC NÔ LỆ
03.02.VĂN VƯƠNG TÌM NGƯỜI HIỀN GẶP THÁI CÔNG
03.03. VUA TRỤ TỰ THIÊU Ở LỘC ĐÀI
04. TÂY CHU
04.01. CHU CÔNG NHẢ MIẾNG THỊT THU PHỤC THIÊN HẠ
04.02. BÌNH DÂN BẠO ĐỘNG ĐUỔI LỆ VƯƠNG
04.03.U VƯƠNG ĐỐT LỬA NHẠO CHƯ HẦU
05. XUÂN THU
05.01. TRỊNH TRANG CÔNG KHÔNG NGHE LỜI CHU THIÊN TỬ
05.02. TÀO QUỆ CHỦ ĐỘNG KHIÊU CHIẾN
05.03. TỀ HOÀN CÔNG CHÍN LẦN HỌP CHƯ HẦU
05.04. QUẢN TRỌNG VÀ BAO THÚC NHA
05.05. NGU CÔNG THAM LỢI QUÊN NƯỚC
05.06. NĂM TẤM DA DÊ ĐỔI NHÂN TÀI
05.07. CUỘC SỐNG LƯU VONG CỦA TRỌNG NHĨ
05.08. TẤN VĂN CÔNG LÙI BA XÁ
05.09. ĐẠI CHIẾN TẤN - TẦN Ở HÀO SƠN
05.10. SỞ TRANG VƯƠNG KHIẾN MỌI NGƯỜI KHIẾP SỢ
05.11. NGŨ TỬ TƯ THỀ DIỆT SỞ
05.12. TÔN VŨ DÙNG CUNG NỮ LUYỆN BINH
05.13. CÂU TIỄN NẰM GAI NẾM MẬT
05.14. PHẠM LÃI CÔNG THÀNH THÂN THOÁI
05.15. YẾN TỬ ĐI SỨ KHÔNG CHỊU NHỤC
05.16. LÃO TỬ CƯỠI TRÂU XANH TỪ QUAN
05.17. KHỔNG TỬ CƯỜI TRONG GIAN KHỔ
06. CHIẾN QUỐC
06.01. BA NHÀ PHÂN CHIA NƯỚC TẤN
06.02. TÂY MÔN BÁO TRỪ MÊ TÍN
06.03. TRÂU KỴ KHÉO KHUYÊN VUA TỀ
06.04. VỆ ƯỞNG DỰNG CÂY Ở CỬA NAM
06.05. TÔN TẪN VÀ BÀNG QUYÊN ĐẤU TRÍ
06.06. MẶC TỬ PHÁ THANG MÂY GIỮ THÀNH
06.07. TRIỆU VŨ LINH VƯƠNG "HỒ PHỤC KỴ XẠ"
06.08. PHÙNG NOÃN, KHÁCH CỦA MẠNH THƯỜNG QUÂN
06.09. CUỘC ĐỜI GIÁN ĐIỆP CỦA TÔ TẦN
06.10. TRƯƠNG NGHI CHIA RẼ LIÊN MINH
06.11. KHUẤT NGUYÊN YÊU NƯỚC TRẪM MÌNH
06.12. ĐIỀN ĐAN BÀY TRẬN TRÂU LỬA
06.13. LẠN TƯƠNG NHƯ MANG NGỌC BÍCH VỀ TRIỆU
06.14. XÚC LONG THUYẾT PHỤC TRIỆU THÁI HẬU
06.15. TRIỆU QUÁT
06.16. MAO TOẠI BỘC LỘ TÀI NĂNG
06.17. TÍN LĂNG QUÂN TRỘM PHÙ CỨU TRIỆU
06.18. LÝ BĂNG XÂY DỰNG ĐẬP ĐÔ GIANG
06.19. CHUYỆN THẦN Y BIỂN THƯỚC
06.20. "NHÀ ĐẦU TƯ" LÃ BẤT VI
06.21. KINH KHA GIẾT VUA TẦN
07. TRIỀU TẦN
07.01. ĐỐT SÁCH CHÔN NHO
07.02. TRƯỜNG THÀNH, CUNG ĐIỆN VÀ LĂNG MỘ
07.03. TRIỆU CAO CHỈ HƯƠU NÓI NGỰA
07.04. TRẦN THẮNG GIƯƠNG CỜ KHỞI NGHĨA
07.05. HẠNG VŨ ĐẬP NỒI, DÌM THUYỀN
07.06. LƯU BANG KHỞI BINH CHỐNG TẦN
08. TÂY HÁN
08.01. HỒNG MÔN YẾN KINH ĐỘNG LÒNG NGƯỜI
08.02. TIÊU HÀ ĐUỔI THEO HÀN TÍN DƯỚI TRĂNG
08.03. SỞ HẠNG VƯƠNG TỰ VẪN Ở Ô GIANG
08.04. ĐIỀN HOÀNH VÀ NĂM TRĂM TRÁNG SĨ
08.05. THÚC TÔN THÔNG CHẾ ĐỊNH NGHI LỄ
08.06. VUA HUNG NÔ MẠO ĐỐN THIỀN VU
08.07. LỮ HẬU LÂM TRIỀU XƯNG CHẾ
08.08. TRIỀU THỐ
08.09. UY DANH HAI TƯỚNG QUÂN
08.10. LÝ QUẢNG CÔNG LỚN KHÓ PHONG HẦU
08.11. TƯ MÃ TƯƠNG NHƯ VÀ TRÁC VĂN QUÂN
08.12. TRƯƠNG KHIÊN ĐI SỨ TÂY VỰC
08.13. TÔ VŨ CHĂN DÊ Ở BẮC HẢI
08.14. HÀN TÍN ĐÁNH TRẬN BỐI THỦY
08.15. NHÀ BUÔN TĂNG HOÀNG DƯƠNG
08.16. TƯ MÃ THIÊN NHẪN NHỤC VIẾT "SỬ KÝ"
08.17. HỌA ĐỒNG CỐT TRONG CUNG
08.18. HOẮC QUANG, TRỌNG THẦN CỦA BA TRIỀU
08.19.VƯƠNG CHIÊU QUÂN XUẤT TÁI
08.20. NHÀ CẢI CÁCH VƯƠNG MÃNG THẤT BẠI
08.21. KHỞI NGHĨA LỤC LÂM XÍCH MI
08.22. ĐẠI CHIẾN CÔN DƯƠNG
09. ĐÔNG HÁN
09.01. LƯU TÚ NHẪN NHỎ THÀNH NGHIỆP LỚN
09.02. LẠC DƯƠNG LỆNH KHÔNG SỢ QUYỀN QUÝ
09.03. NGỰA TRẮNG MANG KINH PHẬT TỚI TRUNG QUỐC
09.04. BAN SIÊU GÁC BÚT RA TRẬN
09.05. THÁI LUÂN CẢI TIẾN KỸ THUẬT LÀM GIẤY
09.06. TRƯƠNG HOÀNH SÁNG CHẾ MÁY GHI ĐỘNG ĐẤT
09.07. TƯỚNG QUÂN LƯƠNG ÍCH HỐNG HÁCH
09.08. HỌA ĐẢNG CỐ
09.09. ĐẠI KHỞI NGHĨA KHĂN VÀNG
09.11. TÀO THÁO ÉP THIÊN TỬ LỆNH CHƯ HẦU
09.12. TRẬN QUAN ĐỘ DIỆT VIÊN THIỆU
09.13. TÔN SÁCH CHIẾM GIANG ĐÔNG
09.14. LƯU BỊ BA LẦN ĐẾN GẶP KHỔNG MINH
09.15. CHU DU HỎA THIÊU XÍCH BÍCH
10. TAM QUỐC
10.01. LÃ MÔNG ÁO TRẮNG QUA SÔNG
10.02. LỤC TỐN ĐỐT TRẠI QUÂN LƯU BỊ
10.03. GIA CÁT LƯỢNG BẢY LẦN BẮT MẠNH HOẠCH
10.04. MÃ TỐC CHỦ QUAN ĐỂ MẤT NHAI ĐÌNH
10.05. DÃ TÂM CỦA TƯ MÃ CHIÊU
11. TÂY TẤN
11.01. VƯƠNG TUẤN DÙNG LẦU THUYỀN PHÁ ĐÔNG NGÔ
11.02. TẤN HUỆ ĐẾ VÀ GIẢ NAM PHONG
11.03. DANH SĨ THỜI NGỤY TẤN
11.04. THẠCH SÙNG VÀ VƯƠNG KHẢI THI GIÀU
11.05. BÁT VƯƠNG CHI LOẠN (LOẠN BÁT VƯƠNG)
11.06. LƯU DÂN LÝ ĐẶC KHỞI NGHĨA
12. ĐÔNG TẤN
12.01. VƯƠNG MÃ HAI NHÀ CÙNG CAI TRỊ THIÊN HẠ
12.02. TỔ ĐỊCH TIẾN ĐÁNH TRUNG NGUYÊN
12.03. DÃ TÂM CỦA HOÀN ÔN
12.04. VƯƠNG MÃNH BẮT RẬN BÀN CHUYỆN THIÊN HẠ
12.05. CAN BẢO VIẾT "SƯU THẦN KÝ"
12.06. THƯ THÁNH VƯƠNG HY CHI
12.07. TRẬN PHÌ THỦY PHÁ TIỀN TẦN
12.08. CỐ KHẢI CHI VẼ CHÂN DUNG MẸ
12.09. ĐÀO UYÊN MINH VUI CẢNH ĐIỀN VIÊN
13.00. NAM BẮC TRIỀU
13.01. LƯU DỤ BÀY TRẬN "VÀNH TRĂNG KHUYẾT"
13.02. NHÀ PHÁT MINH TỔ XUNG CHI
13.03. CẢI CÁCH CỦA PHÙNG THÁI HẬU VÀ HIẾU VĂN ĐẾ
13.04. BỘ MẶT THẬT CỦA LƯƠNG VŨ ĐẾ
13.05. BÀI CA MẤT NƯỚC "HẬU ĐÌNH HOA"
14.00. TRIỀU TÙY
14.01.TÙY VĂN ĐẾ THỐNG NHẤT TRUNG QUỐC
14.02. DƯƠNG QUẢNG GIẾT CHA ĐOẠT NGÔI
14.03. QUÂN NGÕA CƯƠNG MỞ KHO PHÁT LƯƠNG
15.00. TRIỀU ĐƯỜNG
15.01. LÝ UYÊN NỔI DẬY Ở THÁI NGUYÊN
15.02. SỰ BIẾN HUYỀN VŨ MÔN
15.03. NGỤY TRƯNG NÓI THẲNG CAN VUA
15.04. TIẾT NHÂN QUÝ
15.05. VĂN THÀNH CÔNG CHÚA XUẤT GIÁ TỚI TÂY TẠNG
15.06. ĐƯỜNG TĂNG ĐI TÂY TRÚC LẤY KINH
15.07. VÕ TẮC THIÊN XƯNG ĐẾ
15.08. QUAN LẠI TÀN ÁC HOÀNH HÀNH
15.09. THIỀN TÔNG LỤC TỔ HUỆ NĂNG
15.10. ĐƯỜNG MINH HOÀNG VÀ DƯƠNG QUÝ PHI
15.11. LÝ LÂM PHỦ "MIỆNG MẬT LÒNG GƯƠM"
15.12. GIÁM CHÂN VƯỢT BIỂN TỚI PHÙ TANG
15.13. NHÀ THƠ LÝ BẠCH
15.14. ĐỖ PHỦ CHÉP SỬ BẰNG THƠ
15.15. AN LỘC SƠN CHE GIẤU MƯU GIAN
15.16. TRƯƠNG TUẦN GIỮ THÀNH TUY DƯƠNG
15.17. ANH EM HỌ NHAN GIƯƠNG CAO CỜ NGHĨA
15.18. LÝ QUANG BẬT ĐẠI PHÁ SỬ TƯ MINH
15.19. QUÁCH TỬ NGHI MỘT MÌNH LUI QUÂN HỒI HỘT
15.20. LÝ TỐ ĐÊM TUYẾT HẠ THÁI CHÂU
15.21. BỐN MƯƠI NĂM "NGƯU LÝ ĐẢNG TRANH"
16.00. NGŨ ĐẠI THẬP QUỐC
16.01. CHU TOÀN TRUNG GIẾT HOẠN QUAN
16.02. LÝ TỒN ÚC MÊ KÉP HÁT
16.03. DA LUẬT A BẢO CƠ KIẾN LẬP NƯỚC LIÊU
16.04. "NHI HOÀNG ĐẾ" THẠCH KÍNH ĐƯỜNG
16.05. PHÙNG ĐẠO, ÔNG PHỖNG THỜI LOẠN
16.06. LÝ HẬU CHỦ VỚI NHỮNG BÀI TỪ NỔI TIẾNG
17. TỐNG, LIÊU, KIM, TÂY HẠ
17.01. TRIỆU KHUÔNG DẬN "TRẦN KIỀU BINH BIẾN"
17.02. THÁI TỔ "BÔI TỬU GIẢI BINH QUYỀN"
17.03. TIÊU YÊN YÊN THÔNG MINH TÀI GIỎI
17.04. QUÂN TỐNG THUA TRẬN Ở SÔNG CAO LƯƠNG
17.05. DƯƠNG GIA TƯỚNG SON SẮT LÒNG TRUNG
17.06. LỮ ĐOAN "ĐẠI SỰ BẤT HỒ ĐỒ"
17.07. NHỮNG BƯỚC THĂNG TRẦM CỦA KHẤU CHUẨN
17.08. LÝ NGUYÊN HẠO KIẾN LẬP TÂY HẠ
17.09. BAO CHỬNG "THIẾT DIỆN VÔ TƯ"
17.10. PHẠM TRỌNG YÊM LO VIỆC THIÊN HẠ
17.11. ĐỊCH THANH KHÔNG NGẠI XUẤT THÂN THẤP KÉM
17.12. TẤT THĂNG PHÁT MINH CÁCH IN BẰNG CHỮ RỜI
17.13. GIẤC MƠ "QUỐC PHÚ BINH CƯƠNG" CỦA VƯƠNG AN THẠCH
17.14. TƯ MÃ QUANG VIẾT 'TƯ TRỊ THÔNG GIÁM"
17.15. LIỄU VĨNH "PHỤNG CHỈ ĐIỀN TỪ"
17.16. "LẠC THIÊN TÀI TỬ" TÔ ĐÔNG PHA
17.17. "KỲ NAM TỬ" A CỐT ĐẢ CHỐNG LIÊU
17.18. PHONG TRÀO THÁI HỌC Ở ĐÔNG KINH
17.19. THÂN PHẬN TÙ BINH CỦA HAI VUA
17.20. TÔNG TRẠCH BA LẦN CẤT TIẾNG "VƯỢT SÔNG!"
17.21. QUÂN KIM BỊ VÂY Ở HOÀNG THIÊN ĐÃNG
17.22. NHẠC PHI ĐÁNH TRẬN NÚI ÁI HOA
17.23. ÁN OAN "MẠC TU HỮU"
17.24. TRẬN THÁI THẠCH "LẤY ÍT THẮNG NHIỀU"
17.25. "CẮNG CỔ NAM NHI NHẤT PHÓNG ÔNG"
17.26. "KIM QUA THIẾT MÃ" THÂN KHÍ TẬT
17.27.CHU HY TRUYỀN DẠY LÝ HỌC
17.28. THÀNH CÁT TƯ HÃN THỐNG NHẤT MÔNG CỔ
17.29. CUỘC "BẮC PHẠT" CỦA HÀN THÁC TRỤ
17.30. DA LUẬT SỞ TÀI "DĨ NHO TRỊ QUỐC"
17.31. GIẢ TỰ ĐẠO LÀM RA VẺ THÁI BÌNH
17.32. HỐT TẤT LIỆT VÀ A LÝ BẤT CA TRANH NGÔI
17.33. THẢM BẠI Ở TƯƠNG PHÀN
17.34. CUỘC ĐỜI CHÍNH KHÍ CỦA VĂN THIÊN TƯỜNG
17.35. TRƯƠNG THẾ KIỆT TỬ THỦ Ở NHAI SƠN
18.00. TRIỀU NGUYÊN
18.01. VÓ NGỰA MÔNG CỔ CHINH PHẠT KHẮP Á ÂU
18.02. ĐẠI NGUYÊN ĐẾ SƯ BÁT TƯ BA
18.03. MAC-CÔ PÔ-LÔ
18.04. THƯ HỌA GIA TRIỆU MẠNH PHỦ

09.10. LIÊN HOÀN KẾ VƯƠNG DOÃN DIỆT ĐỔNG TRÁC

10 1 0
By kanda_yuu

Năm Trung bình thứ 6 (năm 189), Hán Linh Đế bị bệnh chết, Tiền tướng quân Đổng Trác muốn chiếm ngôi vua, bèn giương cao ngọn cờ "Thanh gian uế (chỉ hoạn quan), khuông chính vương thất", mang quân tiến vào kinh thành, sau đó cưỡng bức Hà Thái hậu, lật đổ Thiếu đế Lưu Biện mới lên ngôi, lập Trần Lưu Vương Lưu Hiệp mới 9 tuổi làm vua, tức Hiến Đế, còn bản thân ép Thiên tử điều khiển các chư hầu.

Sau khi Đổng Trác chuyên quyền, lạm dụng quyền hành, sử dụng người thân tín đả kích các lực lượng khác, thả cho quân lính gian dâm, cướp giật, cho người khai quật mộ của Hán Linh Đế, lấy những của quý giá chôn trong mộ. Những hành động ngang ngược này khiến cho văn võ bá quan và các châu quận địa phương phản đối mãnh liệt và phẫn nộ. Đại tư đồ Vương Doãn không nhẫn nhục, quyết định phải giết chết Đổng Trác.

Giết Đổng Trác không phải là việc dễ. Đổng Trác quyền to thế lớn, ra vào đều có quân lính bảo vệ, muốn diệt được hắn phải dùng mưu kế mới xong, chỉ cần hơi có một chút sơ ý là rơi vào cảnh cả nhà bị chết chém.

Đại tư đồ Vương Doãn ngày đêm suy nghĩ tìm cách diệt Đổng Trác, cuối cùng đã cùng với con nuôi là Điêu Thuyền nghĩ ra cách "mỹ nữ liên hoàn kế".

Thủ hạ của Đổng Trác có một tên đại tướng tên gọi Lã Bố, dũng mãnh thiện chiến, không ai có thể địch nổi, được Đổng Trác rất trọng dụng, thường được tùy ý ra vào chỗ Đổng Trác. Lã Bố có một căn bệnh khó chữa là tham tài, háo sắc, Vương Doãn quyết định dùng tay Lã Bố giúp mình, bèn thường đem những vật quý giá trong nhà mình cho hắn, khiến cho Lã Bố vô cùng cảm động.

Một hôm, Vương Doãn đem cái mũ vàng nạm ngọc minh châu, cho người bí mật mang cho Lã Bố, được chiếc mũ vàng, Lã Bố vô cùng yêu quý, bèn đích thân đến phủ Vương Doãn tạ ơn. Vương Doãn lợi dụng cơ hội này, vừa cố ý tâng bốc Lã Bố, vừa mở tiệc khoản đãi, lại cho Điêu Thuyền vừa thông minh vừa xinh đạp mời rượu Lã Bố.

Điêu Thuyền là người quốc sắc thiên hương, giơ tay bước chân đều làm cho Lã Bố ngơ ngẩn. Vương Doãn thấy thế, bèn nói với Lã Bố:

– Tướng quân, tôi coi ông là người chí thân mới cho Điêu Thuyền gặp ông. Nếu như tướng quân không chê, tôi muốn gả Điêu Thuyền cho ông, không biết ông có bằng lòng không?

Lã Bố đã sớm động lòng, nghe nói như thế, sung sướng vô cùng, vội đứng dậy tạ ơn. Vương Doãn nói:

– Tôi đã chọn được ngày tốt để Điêu Thuyền đến phủ tướng quân.

Lã Bố vui ra mặt, cứ nhìn Điêu Thuyền chăm chắm, Điêu Thuyền cũng làm ra bộ vui vẻ, nhìn Lã Bố rất tình tứ. Vương Doãn nói:

– Tôi vốn muốn lưu tướng quân qua đêm ở đây, sợ Đổng Thái sư biết lại nghi ngờ.

Lã Bố đành phải đứng dậy cáo từ.

Mấy ngày sau, Vương Doãn lại mời Đổng Trác đến nhà mình. Vương Doãn đã sớm biết Đổng Trác đã có dã tâm chiếm ngôi vua, bèn cố ý nói với Đổng Trác :

– Tôi từ nhỏ đã giỏi xem thiên văn, số phận của triều Hán đã đến ngày rồi, Thái sư ngài cũng chẳng qua chỉ như Thuấn thay Nghiêu, Vũ thay Thuấn vậy thôi, thế là hợp với ý trời, hợp với lòng dân.

Đổng Trác nghe nói hớn hở, ngay lúc đó tỏ ý sau này khi lên ngôi Hoàng đế sẽ trọng dụng Vương Doãn.. Vương Doãn cũng không từ chối, lại lệnh cho Điêu Thuyền ca múa cho Đổng Trác xem. Đổng Trác vừa nhìn thấy Điêu Thuyền, mắt đã sáng lên. Tuy nói là trong phủ mình đã có hàng trăm mỹ nữ, nhưng không có ai sánh được với Điêu Thuyền.. Vương Doãn cười trong bụng, tỏ ra rất kính trọng Đổng Trác, nói:

– Tôi muốn đem nó dâng Thái sư, không biết ngài có bằng lòng không? Đổng Trác vô cùng vui vẻ, lập tức đứng dậy mang Điêu Thuyền trở về cung.

Tin Điêu Thuyền đến phủ Thái sư rất nhanh chóng đến tai Lã Bố, hắn tức giận vô cùng, lập tức tìm đến Vương Doãn, lớn tiếng chửi mắng. Vương Doãn vội giải thích, nói:

– Ngày hôm qua, trong triều, Thái sư nói với tôi: Nghe nói ông có một con gái là Điêu Thuyền, đã hứa gả cho Lã Bố, có thể cho ta xem không? Tôi đành phải thuận ý. Hôm nay Thái sư đến nhà tôi, sau khi thấy Điêu Thuyền, nói ngày hôm nay là ngày tốt, nên lập tức mang Điêu Thuyền về phủ để cùng ngài thành hôn, tướng quân không mau trở về phủ chuẩn bị tiệc cưới sao?

Lã Bố nghe xong, hết sạch mọi tức giận, vội trở về phủ.

Sau khi Lã Bố về phủ, đợi một đêm, cũng không thấy động tĩnh gì. Sớm ngày hôm sau, lại vội đến hậu đường tướng phủ nghe ngóng, thị nữ nói: "Thái sư mới có thiếp, bây giờ còn chưa dậy." Lã Bố tức giận, vội lẻn đến sau cửa sổ phòng ngủ của Đổng Trác., tận mắt thấy Điêu Thuyền vừa mới dậy, đang chải đầu.

Điêu Thuyền cũng đã nhìn thấy Lã Bố, cố ý nhăn nhó đôi mày, không ngừng dùng tay lau nước mắt. Lã Bố đứng đến nửa ngày cũng không có cách gì đến gần Điêu Thuyền. Đến khi Đổng Trác ăn sáng xong, hắn lại phải đến bên cạnh Đổng Trác bảo vệ, mới đến gần được Điêu Thuyền, Điêu Thuyền cũng nhìn hắn tình tứ, thỉnh thoảng lại dùng tay chỉ vào tim mình. Đổng Trác vô tình phát hiện thần sắc không bình thường của Lã Bố, bèn nghi ngờ, đuổi Lã Bố đi.

Từ sau đó, có đến mấy tháng, Lã Bố không gặp được Điêu Thuyền , trong lòng rất bực bội. Đúng khi đó, Đổng Trác ốm, Lã Bố nhân cơ hội đến thăm, vào được phòng ngủ của Đổng Trác. Đổng Trác đang ngủ, Điêu Thuyền ngồi im lặng bên giường. Thấy Lã Bố vào, Điêu Thuyền dùng tay chỉ chỉ vào tim mình, lại chỉ Đổng Trác, nước mắt tuôn chảy, Lã Bố thấy thế, vừa giận vừa buồn. Đúng lúc đó Đổng Trác tỉnh giấc, thấy Lã Bố và Điêu Thuyền như vậy, lập tức nổi giận, gọi vệ sĩ đuổi Lã Bố ra ngoài, lại ra lệnh:

– Từ nay về sau, không được để Lã Bố vào trong nhà.

Từ đó, Lã Bố rất khó không thể gặp được Điêu Thuyền, nhưng hắn không chịu, vẻ đẹp của Điêu Thuyền đã làm cho hắn điên đảo, hắn không ngừng tìm cách để đến gần Điêu Thuyền. Một lần, trong cung, Lã Bố thấy Đổng Trác và Hoàng đế đang đàm luận rất vui vẻ, liền lén bỏ ra ngoài, vội tìm đến Tướng phủ tìm gặp Điêu Thuyền, Điêu Thuyền nói:

– Đây không phải là chỗ nói chuyện, chàng mau đến đợi thiếp ở Phụng nghi đình sau vườn hoa. Lã Bố chờ ở bên đình đến nửa ngày, mới thấy Điêu Thuyền từ trong khóm hoa bước ra, dáng vẻ thật như tiên nữ giáng trần. Lã Bố ôm lấy Điêu Thuyền, nói:

– – Ta mà không lấy được nàng thì thật không phải là anh hùng.

Điêu Thuyền cũng nói:

– Thiếp thấy bây giờ ngày dài tựa năm, mong chàng thương cho cảnh này của thiếp, sớm cứu thiếp!

Lã Bố nói:

– Ta ngầm lẻn về đây để gặp nàng, tên lão tặc Đổng Trác có thể sinh nghi, ta vội phải về đây.

Điêu Thuyền kéo tay Lã Bố, tức giận nói:

– Ta vốn sớm nghe nói chàng là vị anh hùng không ngờ lại sợ tên lão tặc này, thiếp sợ khó có ngày gặp lại.

Lã Bố nghe nói thế, rất xấu hổ, vội tạ lỗi, quay lại với Điêu Thuyền.

Trong cung, Đổng Trác đang chuyện trò cùng Hoàng đế, bỗng phát hiện Lã Bố đã bỏ đi, lập tức sinh nghi, vội trở về phủ, quả nhiên thấy Lã Bố và Điêu Thuyền đang trò chuyện ở Phụng Nghi đình; cơn giận bốc lên, quát lớn, xông về phía trước, giành lấy cái kích của Lã Bố đang để bên cạnh người. Lã Bố vội bỏ chạy, Đổng Trác thấy đuổi không được , ném cái kích về phía Lã Bố, suýt nữa giết Lã Bố.

Điêu Thuyền thấy Đổng Trác trở về, khóc vật vã, nói với Đổng Trác:

– Vừa rồi, thiếp vừa mới tới Phụng Nghi đình ngắm hoa, không ngờ Lã Bố đột nhiên xuất hiện từ phía sau, ôm lấy thiếp. Thiếp muốn kêu lên, hắn nói sẽ ném thiếp xuống hồ, May mà Thái sư đã về kịp cứu tính mệnh của thiếp. Đổng Trác nghe xong, tức giận muốn cầm dao giết ngay Lã Bố, chỉ vì Lã Bố là đại tướng, còn cần cho việc bảo vệ mình, đành nuốt hận, chỉ ra lệnh cho binh lính tăng cường bảo vệ Điêu Thuyền, không cho gặp ai.

Tất cả những việc này Vương Doãn đều biết cả, thực ra đó cũng là kế ly gián do ông và Điêu Thuyền cùng bố trí. Vương Doãn bèn tìm đến Lã Bố, mời hắn đến nhà mình, nói:

– Điêu Thuyền một lòng muốn cùng tướng quân kết làm chống vợ, không ngờ Đổng Trác lại làm như vậy khiến tướng quân rơi vào cảnh thế này.

Lã Bố tức giận giậm chân. Vương Doãn nói:

– Tướng quân đã theo Đổng Trác, nam chinh bắc chiến, lập bao chiến công hiển hách, không ngờ Đổng Trác chỉ vì muốn có Điêu Thuyền mà hận muốn giết chết ông. Cứ như thế này, sợ tướng quân gặp chuyện chẳng lành.

Nói rồi, Vương Doãn vừa khích vừa khuyên, khiến cho Lã Bố nghiến răng bậm môi, thể hiện thái độ không đội trời chung với Đổng Trác. Vương Doãn thấy thời cơ đã đến, bèn đem chiếu thư mật của Hoàng đế hạ lệnh giết Đổng Trác đưa cho Lã Bố xem, nói:

– Lão tặc Đổng Trác, hoành hành ngang ngược, tội đáng vạn lần chết. Tướng quân nếu có thể bỏ tối theo sáng, giết tên lão tặc này, tất sẽ được Hoàng đế trọng dụng, lại có thể vĩnh viễn cùng Điêu Thuyền sánh đôi.

Lã Bố đồng ý ngay, bèn cùng với Vương Doãn bàn kế hoạch giết chết Đổng Trác.

Một ngày tháng 4 năm Sơ Bình thứ 3 (năm 192), Hiến Đế hồi phục sau khi bị bệnh, các quan theo lệ đến Ương cung chúc mừng. Đổng Trác có thị vệ tiền hô hậu ủng cũng tới dự. Lã Bố lệnh cho tướng tâm phúc của mình mang theo hơn chục lính ngụy trang chờ ở cửa Bắc Dịch trong Hoàng cung, làm nội ứng. Lã Bố đi cùng Đổng Trác. Đổng Trác đến cửa cung, ngựa bỗng ngừng lại không đi. Đổng Trác có vẻ sợ hãi, đã muốn trở về phủ Thái sư. Do Lã Bố thúc giục, mới miễn cưỡng bước vào cung. Bọn Lý Túc đã sớm chuẩn bị trước, xông lên phía trước, đâm một kích về phía Đổng Trác , nhưng không trúng, Đổng Trác hoảng sợ la lớn:

– Lã Bố đâu, mau bảo vệ lão phụ!

Lã Bố đáp ngay:

– Có chiếu thư của Hoàng đế lệnh giết Đổng Trác!

Đổng Trác lúc này mới hiểu ra mọi việc, chửi rủa:

– Bọn chó đẻ dám đối với ta như thế này sao?

Lã Bố cầm họa kích đâm chết Đổng Trác.

Sau khi Đổng Trác chết, dân chúng vô cùng hoan nghênh, họ đem cái xác béo núc bêu trên đường phố, Dân chúng tức giận còn chặt đầu hắn, giẫm lên xác hắn để trút hận, binh lính đốt lửa từ cái bụng của hắn, mỡ chảy ra, mấy ngày mới hết. Lã Bố sau khi giết Đổng Trác liền lập tức trở về phủ Thái sư, giữ lấy Điêu Thuyền, giết luôn thân thuộc của Đổng Trác.

Sau khi Đổng Trác chết, dư đảng của hắn vào Trường An, Vương Doãn bị hại, Lã Bố bỏ trốn, cả nước rơi vào cảnh loạn lạc. Nhưng liên hoàn kế của Vương Doãn đã giết được Đổng Trác, đúng là trừ được mối hại cho dân. Nhưng chẳng bao lâu đất nước bước vào tình thế hỗn loạn.

Chú thích:

(1) Đổng Trác: người Lâm Đào, Lũng Tây (huyện Mân Cam Túc nay), vốn là hào cuờng ở Kinh Châu, theo Trương Hoán đánh Khương, được làm Lang trung. Năm 184 đại phong Trung lang tướng, đàn áp cuộc khởi nghĩa Khăn Vàng, cuộc khởi nghĩa của người Khương, được phong Tiền tướng quân, đóng quân ở Hà Đông, sau nhân loạn vào Lạc Dương chiếm quyền.

(2) Lã Bố: người Ngũ Nguyên, Cửu Nguyên (tây Bao Đầu, Nội Mông Cổ nay), giỏi cưỡi ngựa bắn cung, có hiệu là Phi Tướng. Thời Linh Đế, làm Thích sử Tịnh Châu, sau theo Đổng Trác.

(3) Kích: binh khí cổ, chế tạo bằng đồng hoặc thép.

Continue Reading

You'll Also Like

32.8K 6.8K 35
OPEN! Join a community of passionate readers, where the love of literature meets a welcoming and professional atmosphere.
23.8K 20 70
Stories you love to read by yourself. SPG. For offline reading. *All about: DXD | Non-Human
181K 19.9K 57
"කේතු දන්නවද මම කේතුට කොච්චරක් ආදරෙයි කියල ?" "හැමතිස්සෙම වචනෙන් නොකිව්වත් සර්ගෙ ඇස් මගේ ඇස් එක්ක පැටලෙනකොට ඒ දිලිසෙන ඇස්වලින් මට පේනවා සර් මට කොච්...
44.3K 77 9
horny တိုင်း ဘယ်လိုထန်လဲဆိုတာ လာလာရေးမယ့် storyပါ။ ဘာအနှစ်သာရမှ မပါပါဘူး။