Điên Cuồng Cưỡng Đoạt : Độc C...

By MachYenLanh

605K 13.2K 1.8K

Con gái chính là ánh dương độc nhất duy nhất của cuộc đời hắn ... 17 năm dày vò , 2 năm đau đớn trong sự cô đ... More

Chap 1
Chap 2
Chap 3
Chap 4
Chap 5
Chap 6
Chap 7
Chap 8
Chap 9
Chap 10
Chap 11
Chap 12
Chap 13
Chap 14
Chap 15
Chap 16
Chap 18
Chap 19
Chap 20
Chap 21
Chap 22
Chap 23
Chap 24
Chap 25
Chap 26
Chap 27
Chap 28
Chap 29
Chap 30
Chap 31
Chap 32
Chap 33
Chap 34
Chap 35
Chap 36
Chap 37
Chap 38
Chap 39
Chap 40
Chap 41
Chap 42
Chap 43
Chap 44
Chap 45
Chap 46
Chap 47
Chap 48
Chap 49
Chap 50
Chap 51
Chap 52
Chap 53
Chap 54
Chap 55
Chap 56
Chap 57

Chap 17

11K 240 25
By MachYenLanh


Một ngày hai ngày ... Rồi đến một tuần . Lạc Âm rốt cuộc cũng tỉnh dậy , những vẫn không khác gì mấy so với lúc cô bất tỉnh hôn mê . Vẫn im lặng như thế , như một thần nữ nhỏ bé lạc lõng . Lặng lẽ tĩnh mịch tưởng chừng như vốn không hề tồn tại .

Lãnh Dương Hàn bước chân vào phòng riêng thượng lưu của Nghiêm Ly . Ngoại trừ chiếc máy đang truyền dòng thuốc bổ vào cơ thể Lạc Âm ra , thì nơi đây thật sự được bố trí rất giống như đang ở nhà riêng , ấm áp và yên tĩnh . Hắn có thoáng chút mơ hồ nghĩ đến viễn cảnh nữ nhân đang an nhiên mong ngóng chờ đợi lão công tan sở trở về nhà .
Hắn và bảo bối , liệu đến thời khắc thì mới có thể trở nên viên mãn đây ?

Đặt một bó Cẩm Tú Cầu xanh pha chút trắng lên chiếc bàn cạnh giường ngủ . Hắn nhẹ nhàng đi đến bên cạnh cô .
Cẩm Tú Cầu thường được biết đến với ý nghĩa gắn liền với sự lạnh lùng vô cảm , nhưng hắn còn được nghe về truyền thuyết từ xa xưa , một vị hoàng đế dùng nó để cầu xin sự tha thứ từ người con gái mình yêu thương ...

" Các người ra ngoài đi ! Từ bây giờ đến buổi tối nói với bọn vệ sĩ gác ở bên ngoài . Không có sự cho phép của ta bất kì ai cũng không được bước vào đây ... "
Hắn quay sang , chất giọng trầm ổn nhưng đầy lạnh lẽo đầy băng hàn nói với hai hầu gái nữ đang loay hoay sắp xếp thức ăn cho cô đứng ở gần đấy .

Đến khi căn phòng trở lại vẻ tĩnh lặng , Lãnh Dương Hàn đối diện Lạc Âm tức khắc đôi mắt lại chứa đầy vẻ nhu hòa và đau lòng .
Hắn chậm rãi quỳ một gối xuống bên giường , bộ dáng không khác gì một vương tử trong buổi lễ cầu hôn công nương , tôn kính và thành khẩn . Nhưng đôi mắt đầy rẫy đau đớn và bất lực , nhìn không chớp vào miếng băng gạc trắng muốt đang quấn ngang cổ tay cô . Xót xa lại khiến trái tim hắn run rẩy ... Chỉ có tất cả mọi việc liên quan đến đứa trẻ này , mới khiến tâm can hắn trở nên yếu ớt đến như vậy . Trái tim hắn như một cái bong bóng bị bơm nước căng trào , bất cứ khi nào cũng có thể nổ tung ra .

" Vết thương có còn đau không ? Hôm nay ta nghe Diệp Hoa Cầm bảo , con đã chịu nghe lời của cô ấy mà ăn chút cháo ! Như vậy mới là ngoan , cứ truyền chất dinh dưỡng mãi cũng không phải là cách hay . Nếu không phải đây là cách duy nhất có thể để đối phó sự bướng bỉnh của con thì papa cũng sẽ không cam tâm nhìn kim tiêm cắm vào tay con như thế ... "

Hắn xoa nhẹ vùng da nơi khủy tay cô , nhìn những chấm nhỏ bầm đỏ tím còn lưu lại trên đó . Thật sự trong một khắc lại muốn lôi những kẻ đang chăm sóc cho cô ra lần lượt bắn chết hết .

" Sau này đừng để bọn họ vào đây nữa ! Tôi cảm thấy không vui ... "
Tiếng nói của Lạc Âm rất nhỏ , lại dịu nhẹ yếu đuối như đinh hương . Nhưng bất giác khiến Lãnh Dương Hàn sững sờ , nhìn cô không thể chớp mắt . Bảo bối chịu đáp lời hắn rồi sao ? Cô cũng đã ở viện hơn nửa tháng rồi , đến hiện tại mới chịu nói chuyện với hắn .

" Tôi sẽ không tự sát nữa , ông không cần bảo bọn họ giờ giờ khắc khắc đều trông chừng tôi ... "

Hắn từ lúc cô cất lời vẫn chăm chú không chút rời mắt khỏi hình bóng của cô . Lạc Lạc của hắn tĩnh mịch như lông vũ chạm đất , tiếng nói như tiếng đàn . Hờ hững nhưng lại đầy xa cách ... Hắn yết hầu hơi chuyển động , nhìn ngắm sự bi thương trong mắt cô mà đáy lòng lại dâng lên đầy chua xót .

" Ta không có đủ can đảm để đánh liều một lần nữa ... "

" Chẳng phải cho dù tôi có làm gì thì cũng đều không thể thoát khỏi sự chi phối của ông sao ? Cho dù tôi có muốn chết thì ông cũng có thể dễ dàng bắt tôi trở lại với cái địa ngục trần gian này cơ mà ... "

Ánh mắt cô rất sáng lại trong trẻo . Trông ra bầu trời ngoài kia lại phản chiếu màu xanh biếc huyền hoặc mà thanh bình . Nếu con gái không bị hắn dày vò thành ra bộ dáng vô thần này , thì đứa trẻ này lớn lên căn bản sẽ là một đại mỹ nhân làm đảo điên đàn ông trong thiên hạ . Hắn đôi mắt đã từng nhìn ngắm bao nhiêu thân thể trần trụi của nữ nhân , nhưng so với tư thái của bảo bối . Bọn người đó lại trở nên quá tầm thường phàm tục .

" Con thật sự sẽ không nghĩ quẫn nữa ? "

" Tôi đấu với ông đã quá mệt mỏi rồi ... "
Cô nhắm hờ mi mắt , đầu tựa vào giường ngủ phía sau . Lãnh Dương Hàn đã cảm nhận phần nào rõ ràng lại sự phục hồi của trí não Lạc Âm , con bé sâu sắc và lạnh lẽo ... Càng khiến hắn thống khổ lụy dần .

" Lạc Lạc ! Ta có chuyện muốn nói với con ... "
Đợi khi cô mở mắt ra , trên tay hắn đã cầm một bức ảnh cũ kĩ đưa đến . Lạc Âm miễn cưỡng đưa tay nhận lấy , lại nhìn chằm chằm vào người con gái đẹp đẽ như họa trong bức ảnh kia ... Cảm nhận được sự quen thuộc trong cốt tủy . Lại nhìn vào một người đã đứng tuổi đứng cùng cô gái chụp ảnh . Trên môi người con gái kia là nụ cười nở rộ như mẫu đơn ... Rất đẹp mắt .

" Người phụ nữ trong ảnh là mẹ của con ! Ở bên cạnh là Kim lão . Theo vai vế cũng là ông ngoại của con ... Ta đã cho người đón ông ta đến biệt thự , ngay khi con trở về có thể đoàn viên cùng ông ta ! "

Lạc Âm không rời mắt khỏi bức ảnh kia , những lời hắn nói cứ nhảy loạn trong đầu . Cô còn có người thân , cô vốn không lẻ loi cô độc trên cuộc đời này . Cô còn có ông ngoại , chắc chắn ông ngoại là người sẽ thật lòng yêu thương cô .

...

Nước cờ này của hắn quả thực đi không sai , những ngày này tâm trạng của con gái rõ ràng đã tốt hơn hẳn . Thiếu chút nữa đã hận không thể ăn nhanh đến bội thực để được trở về . Trớ trêu thay ngàn vạn lời đường mật của hắn lại không bằng sự xuất hiện của lão già kia .

Năm xưa sau khi Lam Thi mất tích , Kim thị cũng bị hắn khiến cho phá sản mà sáp nhập thành một trong những công ty con của Lãnh gia . Giữ lại mạng của lão già này chính là khoan nhượng và tình cảm cuối cùng mà hắn dành cho Kim Lam Thi .
Mà bây giờ để cho lão ta nhận lại Lạc Âm , là bởi vì hắn cảm thấy quá áy náy với con gái .

Khoảnh khắc đoàn viên của ông cháu bọn họ , hắn lại cảm tưởng như bản thân lại là kẻ thừa thãi trong gia đình này .

...

Lạc Âm những ngày này dường như đã trở thành một đóa hoa có sức sống trở lại . Trị liệu tâm lý của Hoa Cầm cùng tương phùng với người ông kia đối với cô chính là thần dược .
Hắn hoàn toàn không can thiệp vào cuộc sống của cô , Lạc Âm tự do tự tại . Hơn nữa hắn còn mang cô trở lại trường học nữa . Còn bảo cái gì mà cô bé như thế , có bảo là học sinh cấp ba cũng chả ai nghi ngờ .

...

" Ta tuyệt đối không đồng ý ! Lạc Lạc ! Con đừng quá quắt , ta sẽ thật sự nổi giận đấy . "

Trong đại sảnh của Lãnh gia , người hầu đều e dè nép sang một bên lánh mặt , bọn họ đang làm công việc của mình thì liền nhìn thấy ông chủ từ xe tao nhã bước vào nhà . Tiểu thư ở tầng trên không thể nhanh hơn nữa , dõng dạc tuyên bố muốn dọn khỏi Lãnh gia . Chắc chắn biệt thự sắp chịu đựng cơn thịnh nộ long trời lở đất .

" Tuy là ông ngoại còn có dì ! Nhưng tôi thì lại chỉ có ông ấy là người thân . Dọn đến đấy phụng dưỡng hiếu thảo với ông ngoại chính là trách nhiệm của tôi . Ông căn bản không có quyền cấm cản ... "
Lạc Âm vịn vào tay cầm cầu thang được đúc bằng gỗ trầm hương . Ngước mặt với người đàn ông vận âu phục to lớn ở phía dưới .

" Vậy còn ta thì thế nào ? Con suốt thời gian qua đều tránh mặt mà dày vò lạnh lùng với ta , ta không phải là người thân của con sao ? Con không cần phải hiếu thuận với ta hay sao chứ ? "

Lãnh Dương Hàn trên trán đã nổi đầy gân xanh mà cất cao thanh âm với cô , thật sự đã rất lâu rồi Lạc Âm chưa từng thấy bộ dáng này của hắn . Hai mắt đều đỏ lên , ai nhìn vào cũng đều có cảm giác lạnh gáy . Nếu cô là người khác hoặc là cô của trước đây . Nhìn thấy hắn tức giận thế này sẽ sợ đến mất mật ... Nhưng bây giờ thì không phải thế nữa , chỉ cần là đối với cô . Người đàn ông này sẽ luôn luôn khoan nhượng , dựa vào tất cả mọi việc xảy ra trong thời gian qua . Lạc Âm chắc chắn điều đó .

" Ông đối với tôi là hành động của một người bố dành cho con gái sao ?
Muốn tôi ở lại , muốn hiếu thuận với ông thì ông đối với tôi ba bước chân cũng không được đến gần hơn . Ông làm được thì tôi sẽ ở lại Lãnh gia , nhưng nếu ông dám có bất kì hành động nào quá đáng hay vượt phận luân lí . Tôi sẽ lập tức rời khỏi đây , cả đời này cũng sẽ không tha thứ cho ông , cả đời này cũng sẽ không gặp mặt ông nữa ... "

" Nếu con dám rời khỏi ta ! Ta lập tức sẽ giết cả nhà của lão già đấy ! "
Không khí thật sự bị đẩy căng đến đỉnh điểm .

Gần hai mươi năm trước Lãnh Dương Hàn giữ mạng của Kim lão lại là vì lão ta từ khi hắn còn nhỏ đã là cánh tay đắc lực đầy trung thành của bố hắn Lãnh Kiêu Hùng , cũng tức là hoàng kim đại lão gia của Lãnh tộc . Hơn nữa âm mưu năm xưa muốn lật đổ Lãnh thị là của em trai Kim lão và mụ vợ lão bày ra ... Nếu không phải vì lão ta hoàn toàn không can dự không hay biết . Thì cũng sớm đã mất mạng từ lâu rồi . Còn đứa con gái út đấy của lão , cũng là đứa em gái mà hắn và Lam Thi rất yêu thương. Hắn đã khoan nhượng , hắn cũng đã không hề xuống tay tuyệt tình .

Sau khi nghe câu nói kia phát ra từ miệng Lãnh Dương Hàn , Lạc Âm lại bật cười đầy vui thích . Cô nhìn chằm chằm hắn , lúc này người khác nhìn vào màn đối đầu của bọn họ , thật sự thần thái như hai giọt nước giống hệt nhau. Huyết thống đang tuôn trào trong cơ thể cô , thật sự không thể chối cãi .

" Ông có giỏi thì lập tức ra tay ! Nhưng tôi phải nhắc nhở ông . Lần này nếu tôi không muốn sống nữa , thì nếu như ông có muốn thần thánh giúp thì cũng sẽ không cứu nổi được tôi đâu . "
Trả cho hắn một nụ cười lạnh lẽo như đóa hồng gai góc . Cô cứ như thế xoay lưng bước đi .

Nếu có ai Lãnh Dương Hàn hỏi thời khắc nào trong đời khiến hắn điên tiết nhưng lại bất lực nhất . Thì chính là lúc này đây ...
Bàn tay hắn siết lại dùng đầy lực , những đường gân cứ chằng chịt chồng lên nhau . Không hổ là con gái của hắn , rất tài giỏi . Lại rất biết uy hiếp người khác .
Tức đến nổi thật sự sắp nội thương , nhưng nghĩ đến chung quy cũng là vì toàn bộ lỗi lầm là do hắn .

Hiện tại chỉ cần bảo bối sống an nhiên vui vẻ , hắn cả đời cũng sẽ nuông chiều bù đắp cho cô . Ngay cả việc cả đời đối xử với cô như là cách mà một người bố đối với con gái của mình , hắn cũng sẽ cố gắng tập làm . Chỉ cần cô vui , chỉ cần cô có thể đừng câm ghét câm hận hắn . Hắn tình nguyện buông tay ...

Continue Reading

You'll Also Like

415K 15.4K 102
WE ARE... CÂU CHUYỆN TÌNH YÊU CỦA CHÚNG TA (We are... คือเรารักกัน) Tác giả: Parawee Độ dài: 77 chương "Lần đầu gặp gỡ chẳng có tí ấn tượng nào, như...
98.3K 8.8K 85
Hán Việt: Hàm ngư bệnh mỹ nhân tại oa tổng bạo hồng Tác giả: Thủ Ước Tình trạng raw: Hoàn - 15/06/2023 Tình trạng dịch: Đang đào Thời gian: 22/01/202...
684K 39.9K 97
SINH ĐƯỢC NGƯỜI THỪA KẾ HÀO MÔN, TÔI HUÊNH HOANG TÁC GIẢ: QUẤT TỬ CHÂU Tình trạng: Hoàn thành Mới nhất: Chương 95 phiên ngoại Thể loại: Nguyên sang...
19.3K 1.8K 72
Tên gốc: Trầm Nịch Tác giả: Thanh Thang Xuyến Hương Thái Tình trạng: Hoàn (86 chap + ngoại truyện) Thể loại: Bách hợp, hiện đại, hỗ công, HE, tình cờ...