[CaoH, Mau Xuyên] Yêu Vì Tính...

By kuakua123

1.3M 34.5K 735

Thể loại: 21+, Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, Hiện đại, HE, Tình cảm, Võ hiệp, Tiên hiệp, Huyền huyễn, Xuyên... More

Phần 1: Hầu gia lãnh khốc vs Chính thê thất sủng
Phần 1 - Chương 2: Mang điểm tâm cho Hầu gia
Phần 1 - Chương 3: Gặp nhị phu nhân
Phần 1 - Chương 4: Mị hoặc câu dẫn (H nhẹ)
Phần 1 - Chương 5: Muốn ngủ cùng Hầu gia (cao H)
Phần 1 - Chương 6: Phá thân (cao H)
Phần 1 - Chương 7: Lần đầu tiên của nàng (cao H)
Phần 1 - Chương 8: Tôn nghiêm của nam nhân (cao H)
Phần 1 - Chương 9: Là thứ dâm đãng
Phần 1 - Chương 10: Gặp tân võ sư
Phần 1 - Chương 11: Cả ngày nghĩ đến nàng
Phần 1 - Chương 12: Mê tình tán
Phần 1 - Chương 13: Tiến cung
Phần 1 - Chương 14: Hiến vũ
Phần 1 - Chương 15: Tiền diễn (H nhẹ)
Phần 1 - Chương 16: Nàng là của hắn (cao H)
Phần 1 - Chương 17: Cao trào (cao H)
Phần 1 - Chương 18: Hung hăng trừu sáp (cao H)
Phần 1 - Chương 19: Nói lời âu yếm (cao H)
Phần 1 - Chương 20: Hầu gia thách đấu
Phần 1 - Chương 21: Hầu gia trả đũa
Phần 1 - Chương 22: Hầu gia ăn giấm
Phần 1 - Chương 23: Trong lòng thầm mắng
Phần 1 - Chương 24: Kích tình trên xe ngựa (cao H)
Phần 1 - Chương 26: Ai cũng kém ngươi
Phần 1 - Chương 27: Tâm như dao cắt
Phần 1 - Chương 28: Kết cục (Hoàn)
Phiên ngoại 1: Đem nàng làm đến điên
Phiên ngoại 2: Đã có nhi tử mà vẫn muốn làm
Phần 2: Nam sư tróc yêu vs Thỏ yêu ngốc ngếch
Phần 2 - Chương 2: Lần đầu gặp mặt, ủy khuất trong lòng hắn
Phần 2 - Chương 3: Trần trụi hóa hình thành người
Phần 2 - Chương 4: Đi mua quần áo
Phần 2 - Chương 5: Ở chung
Phần 2 - Chương 6: Thư Ẩn ca ca, ta thích ngươi!
Phần 2 - Chương 7: Tè dầm (cao H)
Phần 2 - Chương 8: Tiểu thỏ, ở bên ta đi (cao H)
Phần 2 - Chương 9: Ngươi là của ta (cao H)
Phần 2 - Chương 10: Ta yêu ngươi, tiểu thỏ (cao H)
Phần 2 - Chương 11: Thù oán nhân - yêu
Phần 2 - Chương 12: Mối nguy hiểm
Phần 2 - Chương 13: Mông vểnh mới là điểm mấu chốt lưu giữ tâm nam nhân
Phần 2 - Chương 14: Đột kích (H)
Phần 2 - Chương 15: Đại dương vật của ca ca... (cao H)
Phần 2 - Chương 16: Ô, thật lớn, cái miệng nhỏ ăn không hết... (cao H)
Phần 2 - Chương 17: Côn thịt cắm vào tiểu huyệt, mới xem như hoàn chỉnh (cao H)
Phần 2 - Chương 18: Thao chết ngươi tiểu vưu vật (cao H)
Phần 2 - Chương 19: Đụng đến tiểu yêu chính là tìm đường chết
Phần 2 - Chương 20: Bạn gái mày là người sao?
Phần 2 - Chương 21: Em ấy chính là người yêu của tôi!
Phần 2 - Chương 22: Bản thân cậu còn khó bảo toàn, còn muốn đi cứu ả ta?
Phần 2 - Chương 23: Tôi sẽ phế cậu!
Phần 2- Chương 24: Anh mệt mỏi quá, chúng ta về nhà...
Phần 2 - Chương 25: Tiểu thỏ, gả cho anh đi!
Phiên ngoại: Tiểu thỏ
Phần 3: Tác giả truyện tranh vs Tay bút thịt văn
Phần 3 - Chương 2: Lúc nào "tiện" thì hãy cùng nhau ăn bữa cơm
Phần 3 - Chương 3: Tâm thần phân liệt
Phần 3 - Chương 4: Lấy thân báo đáp?
Phần 3 - Chương 5: Đau... Quá lớn... Không cần... (H)
Phần 3 - Chương 6: Hảo bổng, thật thoải mái... (H)
Phần 3 - Chương 7: Bị thao đến chết... Muốn hư... (cao H)
Phần 3 - Chương 8: Côn thịt này là được vẽ theo tỷ lệ bản đồ thế giới
Phần 3 - Chương 9: Thật ra, trí nhớ của Kiều Tiểu Duy rất tốt
Phần 3 - Chương 10: Có thứ tuy nhỏ, nhưng lại dư sức để lấp đầy miệng
Phần 3 - Chương 11: Bí mật
Phần 3 - Chương 12: Giúp nhà văn truyện người lớn!
Phần 3 - Chương 13: 'Thời kỳ tu luyện'
Phần 3 - Chương 14: Cứng quá, thật lớn... Muốn bị cắm vào... (H)
Phần 3 - Chương 15: Bị thao rất sướng... Thật thoải mái... (H)
Phần 3 - Chương 16: Bị bắt cóc?
Phần 3 - Chương 17: Phòng thay đồ (H)
Phần 3 - Chương 18: Tôi đưa cô về!
Phần 3 - Chương 19: Quái vật ba đầu và Cơ trưởng sân bay
Phần 3 - Chương 20: Lại muốn... (H)
Phần 3 - Chương 22: Là cô phải không?
Phần 3 - Chương 23: Thứ tiện nhân đê tiện! (H)
Phần 3 - Chương 24: Muốn được nổi tiếng
Phần 3 - Chương 25: Có chút quen mắt
Phần 3 - Chương 26: Anh không thích quái vật ba đầu
Phần 3 - Chương 27: Nuôi tên mặc áo choàng cũng không dễ dàng lắm
Thông báo.
Phần 3 - Chương 28: Anh đang thổ lộ với em sao?
Phần 4: Hoàng đế khí phách vs Sát thủ vô tình
Phần 4 - Chương 2: Không có chàng, bình yên đối với ta không có ý nghĩa
Phần 4 - Chương 3: Để hắn chạy, toàn bộ phải tự sát để tạ tội cho Trẫm!
Phần 4 - Chương 4: Nụ hôn đầu tiên
Phần 4 - Chương 5: Cho nàng một cuộc đời bình yên!
Phần 4 - Chương 6: Đêm đầu tiên (H)
Phần 4 - Chương 7: Sống cũng được, chết cũng được, ta sẽ mãi luôn bên chàng
Phần 4 - Chương 8: Sống sót mà trở về, nếu không...
Phần 4 - Chương 9: Chỉ hận dòng máu hoàng tộc
Phần 4 - Chương 10: Người ngươi muốn gặp nhất
Phần 4 - Chương 11: Chết không toàn thây!
Phần 4 - Chương 12: Cho dù chết, cũng sẽ không buông tay!
Phần 4 - Chương 13: Hoảng sợ
Phần 4 - Chương 14: Thức tỉnh và sống lại
Phần 4 - Chương 15: Muốn nàng, muốn nàng, muốn nàng!
Phần 4 - Chương 16: Hài tử (H)
Phần 4 - Chương 17: Dự cảm bất thường
Phần 4 - Chương 18: Ta chỉ có một mình chàng là người thân
Phần 4 - Chương 19: Trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, lại cách xa nhau ngàn dặm
Phần 4 - Chương 20: Kiếm Tuyệt Tình, chém đứt nghĩa tình!
Phần 4 - Chương 21: Táng thân chốn thâm cung

Phần 1 - Chương 25: Càng yêu càng hận

17.4K 410 10
By kuakua123


Xe ngựa dừng lại ở Mai Uyển, không lâu sau, Kiều Vũ Mặc đẩy cửa bước xuống, nhảy xuống xe ngựa, xoay người dịu dàng cầm tay Hứa Diệc Hàm.

Cảm nhận bàn tay trắng nõn đang nắm lấy, xúc cảm tinh tế làm người lưu luyến không muốn buông tha, Kiều Vũ Mặc đơn giản cứ nắm vậy, dắt nàng từng bước vào trong phủ.

Hứa Diệc Hàm lúc này mặt ửng đỏ, kiều diễm động lòng người.

Một đám nha hoàn bước vào hầu hạ, Bích Hoa thấy hai người quấn quýt không buông, trong lòng cao hứng thay Hứa Diệc Hàm, mặt khác mấy tiểu nha hoàn ai ai cũng mang vẻ mặt vui mừng, tay chân càng thêm nhanh nhẹn.

Một đêm này Kiều Vũ Mặc ở Mai Uyển nghỉ ngơi, một đêm ân ái triền miên, đem Hứa Diệc Hàm làm đến cả người mềm nhũn vô lực, nơi tư mật giữa hai chân sưng đỏ không thể khép lại, cơ hồ không thể xuống giường được.

Hôm sau thức giấc, quả nhiên thấy Kiều Vũ Mặc đã rời đi, Hứa Diệc Hàm vừa tỉnh, Bích Hoa liền tới hầu hạ rửa mặt, ngữ khí cực kì vui sướng: "Phu nhân, Hầu gia sai người đi ra tiệm mua thuốc và cháo bồi dưỡng thân thể, còn có hai hộp điểm tâm."

Hứa Diệc Hàm cười nàng: "Chỉ là mấy chén cháo, xem ngươi cao hứng kìa."

"Cái gì mà mấy chén cháo nha?" Bích Hoa bất mãn mà vểnh lên cái miệng nhỏ, "Cháo ở tiệm này không dễ mua đâu, lần trước Ung thân vương phủ trắc thất muốn ăn cháo tiệm này, cũng đâu thể mua được? Nếu là người giàu có, chính là có tiền cũng không ăn được."

"Nói chung cũng chỉ là cháo."

"Phu nhân nói lời này, thế là ủy khuất Hầu gia nha? Hôm nay mới sáng sớm Hầu gia đã tự mình đi đến yến lâu* này, cố ý xin gặp chưởng quầy, có thể thấy được Hầu gia rất quan tâm tới phu nhân nha." Bích Hoa càng nói càng cao hứng, so với chính mình được gả chồng còn vui sướng hơn.

*Yến lâu: quán ăn, tiệm bán thức ăn.

"Tốt cho nha đầu ngươi, Hầu gia mới đến vài lần, ngươi liền nịnh nọt hắn đến mực nào rồi." Hứa Diệc Hàm giễu cợt, cùng nàng đùa giỡn một phen.

Đợi Bích Hoa mang chậu nước đi ra ngoài, Hứa Diệc Hàm một mình tĩnh tọa, nghĩ lại việc này, trong lòng cũng thấy ngọt ngào, một người nếu yêu một người khác, có thể làm nàng cảm nhận được.

Quay người lại tiếp tục ăn cháo, cũng cảm thấy phá lệ tươi ngon, không biết đến tột cùng là tay nghề tốt, hay là người đưa tốt.

Hôm nay sau khi Kiều Vũ Mặc hạ triều hồi phủ, liền gọi Tôn Thành đến thư phòng. Ở trước mặt người ngoài, hắn luôn là biểu tình lạnh nhạt, mày chau lại, hai mắt bắn ra hàn kiếm sắc bén: "Tra được?"

"Bẩm Hầu gia, đã tra ra được. Nhị phu nhân lúc chưa lấy chồng có nhận Lưu ma ma bên người Hiền phi nương nương làm mẹ nuôi, ngài và phu nhân vừa tiến cung, vợ chồng Lan Uyển – Đông Tử từng nhờ người tặng lễ cho nàng, chắc là có ý nhờ vả." Tôn Thành thành thật mà đem sự thật điều tra được nói ra.

"Còn sự việc của tên tiểu tử Đường thái thì như thế nào?"

"Lão nô đã phái người tìm và bắt được Đường thái, hắn nói là nhị phu nhân hứa sẽ thưởng cho hắn trăm lượng hoàng kim, với điều kiện hắn phải đến Mai Uyển câu dẫn phu nhân, lúc trước có người đem mê tình tán hạ vào trong điểm tâm của phu nhân, tự nhiên thuận nước đẩy thuyền. Nếu còn không được, liền dùng sức mạnh, đến lúc đó chỉ cần Hầu gia ngài bắt gặp phu nhân hồng hạnh vượt tường*, liền đổ lỗi cho phu nhân, nhị phu nhân đảm bảo sẽ giải vây cho hắn, đảm bảo tính mạng hắn, sau khi ly khai Hầu phủ, áo cơm ăn mặc không cần lo nghĩ."

*Hồng hạnh vượt tường: ngoại tình

Kiều Vũ Mặc mặt không biểu cảm, nhưng trong mắt lại toát lên ánh lửa.

"Còn có cái gì, nói mau!"

Tôn Thành dừng một chút, nói tiếp: "Mấy năm nay Hầu gia không quan tâm phu nhân, phu nhân chỉ ở yên trong Mai Uyển, không tranh không đoạt, cũng chưa gây ra náo loạn gì, xảy ra chút việc, cũng không có ai can thiệp. Lão nô đã tra xét sổ sách hậu viện, lại thẩm vấn những người có liên quan, trừ bỏ cắt xén chi phí hằng ngày, công khai khi dễ hạ nhân Mai Uyển, mấy cái nha hoàn phu nhân mang bên người từ nhà mẹ đẻ đến cũng bị trục xuất hết ra khỏi phủ. Năm trước mùa đông phu nhân bị cảm nặng, nhưng nhị phu nhân nhân cơ hội gây khó dễ, che dấu không thông báo, ngay cả đại phu cũng không có tiền mời, cũng không có bạc mua thuốc, vẫn là Bích Hoa chạy xuôi chạy ngược, tìm về biểu huynh bà con xa, cầu xin một lão đại phu xem qua, tình hình mới dần chuyển biến tốt đẹp. Thỉnh Hầu gia trị tội, mấy năm nay quản lý trong phủ, thế nhưng không phát hiện, để cho tiểu nhân gây rối, khi dễ chủ nhân."

Kiều Vũ Mặc sao có thể trách hắn, Hầu phủ mỗi ngày đều có hơn ngàn sự việc lớn nhỏ, lớn là ngự giá tới phủ, nhỏ là chọn mua kim chỉ, tất cả đều do hắn xử lí. Hậu viện vốn là việc của người khác, hắn cũng không thể nhúng tay vào.

Không nghĩ tới chính thất hắn cưới hỏi đàng hoàng, thế như ở trong phủ chịu nhục như vậy, lúc trước còn không cảm thấy gì, cứ luôn nhận định tuy không gặp mặt nàng, nhưng nàng lại không cần lo ăn lo mặc, không sợ bị bạc đãi. Tuy có xảy ra chút việc nhỏ, chỉ nghĩ là một vài thứ không cần quan tâm, lại không nghĩ đến độc nhất là lòng dạ đàn bà!

Hiện giờ trong đầu hắn toàn là Hừa Diệc Hàm, nghĩ lại quá khứ hai năm nay, một cái cẩm y ngọc thực, được sủng ở trong lòng bàn tay, lớn lên như thiên kim tiểu thư, lại ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, tâm lại càng đau, hận không thể đem những hạ nhân đê tiện đó thiên đạo vạn quả, chém không còn một mảnh. Ngay cả Thanh Yên, a...

Xưa nay nghĩ nàng là nữ nhân tri kỉ, tuy nói không quá ưa thích, nhưng cũng có thể đặt bên người làm bạn giường. Chỉ là hắn đối với Hứa Diệc Hàm có chút ác cảm, lại không thể cưới người khác làm chính thê, cho nên mới cưới một trắc thất, ai cũng giống nhau, nàng cùng nữ nhân khác có gì khác biệt? Nữ nhân này thế nhưng dám xuống tay với chính thê của hắn, thật sự không biết tốt xấu.

Kiều Vũ Mặc lại là thương tiếc áy náy, lại là tức giận phẫn nộ cực điểm, hai loại cảm xúc không ngừng khác khẩu nhau, trên người hàn ý càng thêm dày đặc.

Tôn Thành thấy hắn sau một hồi lâu cũng không nói chuyện, liền an tĩnh đứng đó chờ mệnh lệnh.

Lại qua hồi lâu, Kiều Vũ Mặc mới miễn cưỡng áp chế lửa giận, nói: "Ngươi đi Lan Uyển một chuyến, kêu nàng cút ra khỏi Hầu phủ, trong vòng ba ngày, đem nơi đó thu dọn sạch sẽ, ta không muốn nhìn thấy bất kì đồ vật nào dính dáng đến nàng ta. Hạ nhân Lan Uyển đem toàn bộ phân phát, hậu viện làm việc bất chính mấy năm nay toàn bộ trục xuất, lại tuyển thêm một đám mới, đem đến Mai Uyển. Từ nay về sau, Mai Uyển chính là hậu viện."

Tôn Thành nghe lệnh liền thi hành.

Kiều Vũ Mặc tự thân đi Mai Uyển bồi Hứa Diệc Hàm ăn cơm, tạm thời chưa nói đến sự tình này cho nàng.

Hầu phủ hậu viện đại biến động, sau hai ngày Thanh Yên rời đi, Hứa Diệc Hàm mới biết. Toàn bộ Lan Uyển than trời trách đất, tiếng khóc rung trời, những người này lại lấy Than Yên cầm đầu.

Nàng còn đang suy nghĩ phải trả thù Hứa Diệc Hàm như thế nào, lại không ngờ thấy Tôn Thành dẫn người tới, nói thẳng trong vòng ba ngày, muốn nàng dọn đồ rời phủ. Không lâu trước đây nàng vẫn là nữ nhân Hầu phủ duy nhất được sủng ái, đột nhiên tình thế biến chuyển, xảy ra sự thay đổi lớn như thế. Biến động như vậy, làm nàng nhất thời không thể hồi phục tinh thân, ngơ ngẩn một hồi lâu sau mà vẫn không nói gì.

Đợi khi hồi phục lại, không dám tin tưởng mà tức giận mắng: "Ngươi dám truyền giả mệnh lệnh Hầu gia? Ai mà không biết Hầu gia sủng ái nhất là ta, chỉ là qua đêm ở Mai Uyển vài hôm, thì tính cái gì? Ta muốn gặp Hầu gia! Ta muốn kêu hắn đem ngươi trục xuất khỏi phủ!"

Tôn Thành nhíu nhíu mi: "Còn làm loạn cái gì? Mấy năm nay ngươi ngấm ngầm giở trò, còn có lần trước hãm hại phu nhân, Hầu gia đã biết hết. Trắc thất bất kính chính thê, tội lớn như thế nào, ngươi còn dám mưu hại phu nhân, mưu toan hủy đi danh dự phu nhân, Hầu gia không giết ngươi, đã là đại ân. Lại làm loạn, đối với ngươi không có lợi."

Thanh Yên hai mắt trợn lên, bộ dáng xem ra có chút dữ tợn, nhào tới chặt chẽ bắt lấy hắn, móng tay véo lên cánh tay hắn đâm sâu vào thịt, nàng rống lớn nói: "Vợ cả? Đám cẩu nô tài các ngươi, trong mắt chỉ có cái gọi là vợ cả. Mấy năm nay đều là ta chăm lo Hầu gia, hầu hạ hắn, biết lãnh biết nhiệt, nàng chẳng qua chỉ có danh phận, dựa vào cái gì đạp lên trên đầu ta! Hầu gia hẳn là phải hưu nàng, nâng ta lên làm chính thất!"

"Càng nói càng kỳ cục! Thân là thiếp thất, vốn là nên dốc lòng chăm sóc Hầu gia, hỗ trợ chính thất xử lý Hầu phủ, vì Hầu gia phân ưu. Ngày nào đó sinh hạ một đứa con, cả đời vinh sủng vô ưu, hà tất phải có tâm tư tính toán, mơ ước vị trí vợ cả? Nếu ngươi không giở trò, Hầu gia sao lại đối với ngươi vô tình? Không cần nói nhiều, ba ngày sau, ta dẫn người tới don dẹp sạch sẽ Lan Uyển." Tôn Thành nói xong, bỏ lơ nàng rồi xoay người đi.

Thanh Yên nhìn bóng dáng hắn rời đi, lòng đầy chua xót oán hận, khóc lớn không ngừng.

Bích Hoa kể lại việc này cho Hứa Diệc Hàm, nàng nghe xong trong lòng cũng rất sảng khoái, làm cho trắc thất bị trục xuất khỏi phủ, khoảng cách hoàn thành nhiệm vụ cũng không xa. Nàng đã khoan nhượng vài lần, lại chính bản thân không biết quay người, ngầm ngầm ra tay, thật sự là tự làm bậy không thể sống.

Nhưng cẩn thận ngẫm nghĩ lại, nơi này cổ đại nam nữ địa vị như thế thật không công bằng, cưới thiếp, còn muốn cho các nữ nhân tị ghét lẫn nhau, vốn chính là mơ mộng hảo huyền. Tình yêu vốn là ích kỷ, nam nhân không muốn cùng người khác chung, nữ nhân liền nguyện ý? Nghĩ đến đây, trong lòng lại rối bời, cơm cũng ăn ít một chén.

Continue Reading

You'll Also Like

873K 78.8K 57
CÔNG THỨC DỤ BẮT CAO CẤP - TÙNG TỬ TRÀ Tên dịch: Công thức dụ bắt cao cấp Thể loại: Hiện đại, vườn trường, ngọt ngào, ABO, HE. Tác giả: Tùng Tử Trà D...
1.4K 205 3
Truyện : [AllKeria] Kí Sự Chuỗi Ngày Ký Túc Xá Nam Sinh Nuôi Mèo. Tác giả : Louise Lover. Warning : sếch, song tính, np, 18+ , người có thể hoá động...
14.2K 1.5K 31
Thế giới trở nên hoang tàn khi năng lượng phóng xạ bị rò rỉ. Các sinh vật sống, con người, ngay cả các countryhumans cũng bị ảnh hưởng bởi điều này...
122K 4.8K 97
VKOOK fic chuyển ver chưa có sự cho phép của tác giả. KHÔNG MANG ĐI ĐÂU HẾT NHÉ!!!