Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc (ph...

By Larose__Q

653K 8.5K 38

¥ Truyện mình sưu tầm trên web nhé^^ Tác Giả: Hoạ Thuỷ Nguồn: DĐ Lê Quý Đôn Editor: minh hy Số chương: 624 ch... More

1. Gặp Nhau
2. Chi Phiếu
3. Chuyện Này Không Bình Thường
4. Uy Hiếp
5. Thả Tôi Đi
6. Đau...
7. Đem Thuốc Uống
8. Nhốt
9. Chạm Mặt Mẹ Con Kia
10. Tỷ Muội Tương Tàn
11. Giúp Tôi Chuẩn Bị Nước Tắm
12. Phòng Tắm
13. Tự Mình Mua Nội Y Đi
14. Được Voi Đòi Tiên
15. Phòng Thay Đồ
16. Phục Vụ Nội Y
17. Thích Không
18. Đừng Ở Đây
19. Mang Giày
20. Vacheron Constantin
21. Chuyện Xấu
22. Quần Áo Mới
23. Nói Dối Thiện Ý
24. Kích Hôn Trên Xe
25. Bằng Mặt Ko Bằng Lòng
26. Thử Hưởng Thụ Đi
27. Thì Ra Là Em Rất Thích
28. Tự Mình Chọn
29. Nói Dối
30. Say Rượu
31. Tôi Đang Đợi Em Trả Lời
32. Tầng 32
33. Thư Tình
34. Cậu Hại Chết Tớ Rồi
35. Tức Giận Đến Không Rõ Ràng
36. Chuyển Trường
37. Đánh Một Chút
38. Bị Đánh
39. Gọi Tên Tôi
40. Động Tâm
41. Lau Son Môi
42. Tiểu Tam
43. Mục Thiên Tuyết
44. Chà Lưng Cho Tôi
45. Phong Ba Nơi WC
46. Nghĩ Hay Quá Ha
47. Cùng Xe
48. Bảo Vệ Cái Mông Không Biết Xấu Hổ
49. Nổi Điên
50. Vì Cái Gì Không Đánh Trả
51. Đánh Trả
52. Cửa Bị Phá
53. Anh Trai Tốt
54. Đập Lên Mặt Cô Ta
55. Đánh Nhau
56. Đối Với Cô Tốt
57. Nam Nhân Già
58. Mời
59. Triệu Mĩ Na
60. Tâm Cơ
61. Mua Đồ Ăn
62. Muốn Tôi Làm Sao Đây
63. Biến Cố
64. Diễn Trò
65. Hắn Sẽ Không Làm Khó Dễ Cô
66. Mê Mang
67. Thiên Dương Cứu Ta
68. Nếu Không Có Uyển Tình
69. Tâm Tư Nhẵn Nhụi
70. Khó Uống
71. Xin Hắn Nhẹ Một Chút
72. Thành Tích Kiểm Tra Hàng Tháng
73. Chắc Là Tôi
74. Tôi Khinh Thường
75. Mèo Hoang Nhỏ
76. Đắc Ý
77. Dưa Hấu
78. Các Anh Ăn Đi
79. Tôi Phải Về Nhà
80. Các Em Đánh Một Trận
81. Em Đi Đi
82. Sinh Bệnh
83. Tức Giận
84. Nội Trú
85. Mời
86. Mua Quần Áo
87. Ác Ma Gọi Về
88. Thư Phòng Của Gia Gia
89. Lần Thứ Hai
90. Cô Ta Chỉ Là Một Quân Cờ
91. Có Tiểu Bảo Bảo Làm Sao Bây Giờ?
92. Hợp Mưu
93. Uyển Tình, Em Trở Về Cho Anh
94. Cút
95. Anh Không Cần Tạ Ơn, Anh Muốn Tình Yêu
96. Xuống Dưới
97. Ở Trong Xe
98. Chuyển Phát Thuốc
99. Ôn Tồn
101. Anh Dạy Cho Em
102. Phu Nhân Tương Lai
103. Rữa Chén
104. Anh Chính Là Điên Rồi
105. Cả Đời
106. Sủng Ái
107. Cảm Giác Gì
108. Nghi Kỵ Với Uyển Tình
109. Không Nghe Lời Em Nói, Chịu Thiệt Ngay Trước Mắt
110. Coi Chừng Cô
111. Chuyên Gia Tình Yêu
112. Dám Đùa Giỡn Nữ Nhân Của Anh!
113. Không Cần Diễn Trò
114. Kế Hoạch Mơ Hồ
115. Hình Thức Tình Yêu Cuồng Nhiệt
116: Trèo Tường
117. Suối Nước Nóng
118. Báo Chí
119. Đoán
120. Bị Ma Quỷ Ám Ảnh
121: Hai Valy Lớn
122. Bao Dưỡng
123. Nôn Mửa
124. Ai Dính Ai
125. Em Cái Kia Không Đều
126. Cầu Hôn
127. Kinh Hách
128. Món Quà
129. Ăn No Ba Phần
130. Chị Dâu Nhỏ
131. Mày Đang Nhìn Ở Đâu Đấy
132. Hai Chị Dâu
133. Người Phía Dưới
134. Thần Mã Nghe Giường
135. Chụp Trộm
136. Lại Đắc Thủ
137. Dương Dương
138. Đánh Cuộc!
139. Bất Công
140. Dã Tâm
141. Tính Kế Cái Gì
142. Kế hoạch lâu dài
143. Bí mật
144: An Tâm Suy Nghĩ
145. Thật Nhiều Trai Đẹp
146. Đồng Tính Luyến Ái?
147: Chủ Ý Của Ai?
148. Bất Dạ Thành
149. Đổi Xe
150. Món Quà Của Cô
151: Uyển Tình Đánh Bạc
152: Bỏ Thuốc
153. Vợ Hát Chồng Theo
154. Mộng
155. Ông Kỳ Quái
156. Điều Tra Một Chút
157. Bà Phó Đưa Cho
158. Có Chút Không Tra Được
159. Thật Sự Không Có Ý Tưởng Gì
160. Lại Có Thể Không Phải Họ Kim
161. Lại Vào Thư Phòng
162. Đánh Cờ
163: Sáng Sớm Hoan Ái
164. Nhắc Lại Quá Khứ
165. Sầu Não
166. Trở Về Nhanh
167. Đẹp Không?
168. Trúng Kế
169. Tự Cứu
170. Được Cứu?
171. Không Có Việc Gì
172. Đau Lòng
173. Cám Ơn Anh
174. Cảnh Cáo
175. Có Phải Là Anh Hay Không?
176. Đoán
177. Cách Xa Bọn Họ Một Chút
178. Lấy Lòng
179. Tai Nạn Xe Cộ
180. Ánh Mắt Có Hơi Kỳ Lạ
181. Sinh Nhật
182. Kimônô
183. Ghen Tị
184. Chúc Mừng
185. Xe Đạp
186. Kiếp Sau Nhanh Lên
187. Tốt Nghiệp
188. Anh Sẽ Thương Em Thật Tốt
189. Không Đủ
190. Thảo Luận
191. Động Tác Lớn
192. Hướng Tới Gần Như Thế
193. Người Ngoài Hành Tinh Phái Đến
194. Sự Trang Bị Của Người Thường
195. Ứng Tuyển
196. Đừng Làm Cho Anh Tức Giận
197. Giận
198: Nấu cơm
199. Hâm Mộ

100. Bôi Thuốc

3.8K 52 0
By Larose__Q


Chuông cửa vang bốn năm lần, Uyển Tình nhìn chằm chằm sách ôn tập, bất động như núi.

Coi như mình đi vắng là được, hắn rất nhanh sẽ rời đi. Cô không cần để hắn được vào, hắn là cầm thú không biết thoả mãn! Lại cho hắn tiến vào, cô nhất định sẽ mệt chết!

Mới vừa nghĩ như vậy, di động ô ô ô mà vang lên đến, cô nhìn thoáng qua, cũng không nghe, cho nó rung ở trên giường. Coi như mình ra ngoài không mang theo là được......

Di động đình chỉ động tĩnh, một lát sau lại chấn động một chút, hình như là tin nhắn. Uyển Tình do dự một lát, mở ra xem.

"Anh biết em ở trong."

Uyển Tình cắn chặt răng, đưa tay vò loạn tóc, chạy tới mở cửa. Mở cửa ra, Mục Thiên Dương sắc mặt âm trầm tiến vào, túi đựng máy tính cầm trên tay đưa cho cô.

Cô tiếp nhận đến, nặng đến thiếu chút nữa ngã trên mặt đất.

Mục Thiên Dương đóng cửa lại, đưa tay nắm cằm cô, nhẹ nhàng quơ quơ: "Vật nhỏ, dám không ra mở cửa?"

"Tôi...... Tôi đang ngủ!" Uyển Tình nói, "Không có nghe thấy."

Hắn nhìn chằm chằm vào cô, đoán cô nói thật hay là giả. Mấy ngày nay đích xác là hắn hơi quá đáng một chút, ngày hôm qua phát hiện đóa hoa của cô đều sưng lên muốn trầy da. Uyển Tình xoay người, cước bộ có chút không bình thường. Cô đặt túi đựng máy tính lên bàn trà: "Muốn uống trà không?"

"Ừ." Mục Thiên Dương ngồi xuống ghế sô pha, lấy máy tính ra, xoay người nhìn nhìn chung quanh, bất đắc dĩ thở dài.

Uyển Tình bưng một bình trà nóng lại đây, đặt ở một góc bàn trà: "Anh muốn làm việc? Vậy tôi đây trở về phòng đọc sách." Nói xong đã muốn chạy trối chết.

"Không có mạng?" Mục Thiên Dương lên tiếng.

Uyển Tình dừng lại: "Tôi không máy tính." Đương nhiên không cần mạng.

Hắn ngẩng đầu, ngoắc cô: "Lại đây!"

Uyển Tình do dự một chút, chậm rãi bước qua, cầu xin tha thứ nói: "Tôi còn đau đấy...... Anh hôm nay có thể hay không......"

"Anh vốn không muốn!" Mục Thiên Dương nói, hai mắt nhíu lại, lộ ra nụ cười mập mờ, "Như thế nào, em muốn? Anh nhất định đem hết toàn lực!"

"Tôi mới không có!" Uyển Tình kêu to, sợ tới mức lui từng bước, "Kia...... Vậy anh còn tới làm gì?"

"Không cần em không thể đến đây?" Mục Thiên Dương lấy túi tiền ra, ào ào rút ra hai trăm, cuối cùng lại thêm hai trăm, "Cho em! Xuống dưới lầu đi mua mạng vô tuyến cho anh! Dùng không hết là của em, không đủ gọi điện thoại cho anh."

Uyển Tình vắt chéo tay sau lưng, vẻ mặt kiên quyết: "Tôi không đi!"

"Em có nghe không?"

"Tôi sẽ không nghe!" Uyển Tình vừa tức vừa giận, "Tôi ở trong này ở nhiều năm như vậy, mọi người phụ cận đều nhận thức. Nếu người bán nói cho mẹ tôi biết, mẹ tôi hỏi tới tôi, tôi nói như thế nào?"

Mục Thiên Dương vỗ lên bàn trà: "Em là tiểu bá vương ở trong này? Làm sao tất cả đều nhận thức?"

Uyển Tình nhìn hắn, cắn chặt răng, hai mắt chậm rãi ẩm ướt, ủy khuất khóc lên.

Mục Thiên Dương vừa thấy, gân xanh trên trán giật giật, đứng dậy tự mình ra cửa.

Uyển Tình lau lệ, xoay người trở về phòng. Hơn mười phút sau, chuông cửa lại vang lên. Cô trước tiên ở mắt mèo trong nhìn thoáng qua, đích thật là hắn mới mở cửa.

Mục Thiên Dương thấy ánh mắt cô đỏ rực, không kiên nhẫn nói: "Có cái gì tốt mà khóc?"

Còn không phải anh! Uyển Tình không để ý đến hắn, xoay người lại đi về phòng mình. Mục Thiên Dương ngăn cô lại, cô thấy trên tay hắn có cái gì, sợ tới mức lui một bước, liền thối lui đến trong lòng hắn. Hắn thừa cơ ôm lấy cô, trên người tất cả đều là nhiệt lượng bên ngoài mang đến, nóng đến mức cô co rụt lại.

"Cầm." Hắn đưa gì đó trên tay cho cô.

Uyển Tình vừa thấy, là kem ly, kinh ngạc nhìn hắn.

"Nhìn anh làm gì?"

"Tôi không cần!" Uyển Tình đẩy hắn ra.

Hắn một tay chặn cô kéo trở về, căm tức hỏi: "Muốn anh đút em ăn sao?" Đối tốt với cô còn không cảm kích!

Uyển Tình đành phải lấy lại đây, chui nhanh vào phòng.

Mục Thiên Dương nhìn thoáng qua, cầm theo máy tính của mình theo vào.

Uyển Tình ngồi ở trước bàn học, một bên đọc sách, một bên ăn kem ly, tim đập bùm bùm. Hắn muốn làm gì? Rốt cuộc muốn làm gì? Tổng không đến mức độc chết cô......

Cánh cửa bỗng nhiên mở ra, thấy hắn cầm máy tính tiến vào, cô ngây người vài giây, nói: "Nơi này không có bàn!"

"Anh trên ngồi giường!" Hắn bất mãn liếc cô một cái, đá cánh cửa một cái liền đi đến trên giường ngồi.

Uyển Tình nhìn thoáng qua, lập tức xoay người, đưa lưng về phía hắn vẫn không nhúc nhích. Đột nhiên, đầu của hắn từ trên vai cô duỗi lại đây, cả người cô cứng ngắc: "Anh rốt cuộc muốn làm chi?"

"Đút anh ăn một miếng."

Uyển Tình liền cầm kem ly đưa tới, hắn nở nụ cười, kéo đầu cô qua, hấp mút môi cô.

"Đừng......"

"Đừng lộn xộn." Hắn thấp giọng nói, cầm mặt cô, ôn nhu liếm đủ, vẫn còn chưa thỏa mãn nói, "Ngọt dã man."

Uyển Tình hít một hơi, chưa nói cái gì, xoay người tiếp tục đọc sách.

"Muốn chảy rồi." Hắn nói.

"Tôi không muốn ăn." Uyển Tình cúi đầu nói, muốn ném vào thùng rác.

Mục Thiên Dương mặt tối sầm: "Ăn luôn!"

Uyển Tình dừng lại một lát, nhìn hắn một cái, nghe lời ăn sạch sẽ. Ăn xong, hắn vừa lòng cong môi một chút, lại ôm lấy cô, mút hương vị của môi cô.

"Lại muốn em......" Hắn lẩm bẩm bên tai cô.

Uyển Tình không hề phản ứng. Cô biết, hắn đến không phải là vì chuyện này sao? Lúc đầu, bọn họ ở trên sô pha, trong phòng tắm làm, về sau, hắn lại ở trên sàn nhà của phòng khách, trên giường của cô, trên ghế trước bàn học muốn cô. Ngày hôm qua, hắn vừa vào cửa đã đặt cô ở trên cửa phòng trộm. Cạnh cửa có tấm gương, hắn còn bắt buộc cô xem...... Xem cô như thế nào bị hắn chiếm đoạt......

Cô ý muốn chết đều có.

"Thật sự là muốn em không đủ." Mục Thiên Dương hôn hôn lên vai cô, khắc chế mà buông cô ra, vứt máy tính ở trên bàn cô, "Nằm lên giường đi."

Uyển Tình khóe miệng giật giật, lười chất vấn hắn lật lọng, nghe lời lên giường một chuyến, cũng không cầu xin tha thứ. Dù sao, cầu cũng vô dụng...... Nam nhân bị thú tính chi phối, không có lý trí cùng lương tâm đáng nói.

Mục Thiên Dương quỳ một gối xuống trên giường, vén váy cô lên, thấy cô một bộ biểu tình trống rỗng như đang nhận lấy cái chết, yết hầu khó chịu buồn bực.

"Uyển Tình, em là không phải rất hận anh?" Hắn vừa nói, một bên nâng nửa người dưới của cô lên, cởi quần lót của cô ra.

Uyển Tình không nói, lấy tay bịt miệng, phòng ngừa trong chốc lát phát ra âm thanh.

Mục Thiên Dương từ ví trong lấy ra một cái hộp nhỏ nhìn tròn, vặn mở, bên trong là gel trong suốt. Hắn dùng ngón tay lấy một chút, bôi lên chỗ riêng tư của cô. Uyển Tình cảm giác nơi đó chợt lạnh, nâng thân lên: "Anh làm cái gì?"

"Nằm xuống." Mục Thiên Dương nhìn chằm chằm đóa hoa của cô không có quay đầu lại, trong mắt chỉ có cẩn thận, không có tình dục, "Thuốc này sẽ giúp em mau chóng khôi phục, miễn làm em khó chịu."

Uyển Tình ngẩn ngơ, sửng sờ nằm xuống, chẳng lẽ vừa mới trách lầm hắn?

Mục Thiên Dương bôi bên ngoài đóa hoa cô vài lần, Uyển Tình cảm thấy rất thoải mái, không có cái loại cảm giác đau rát lúc trước. Đột nhiên, cảm giác ngón tay hắn chui vào trong, cô hoảng sợ mà kêu lên: "Thiên Dương ——"

Continue Reading

You'll Also Like

144K 2.8K 10
Truyện: Yêu Anh Hết Thuốc Chữa----------Tác giả:Mật Kiến Edit:Louis Lee ❤ Thể loại : ngược,he,có H nè 😁 Từ nhỏ, anh chính là mặt trời của cô. Tuy b...
206K 2.6K 10
Truyện đầu tay đang trong quá trình phẫu thuật để nội dung đỡ cục súc hơn ✧◝(⁰▿⁰)◜✧
653K 8.5K 199
¥ Truyện mình sưu tầm trên web nhé^^ Tác Giả: Hoạ Thuỷ Nguồn: DĐ Lê Quý Đôn Editor: minh hy Số chương: 624 chương + 14 chương ngoại truyện Thể Loại:...
84.4K 5.7K 68
TÁC GIẢ: THIÊN TRÀ 1. Truyện sinh tử, mở đầu truyện cục cưng đã một tuổi, cho nên tỷ lệ xuất hiện hiện khá nhiều... 2. Tâm lý chướng ngại của công ch...