Tàn bạo vương gia tuyệt ái phi

By Lphn12398

110K 1.8K 26

Tác gủa: Ngạn Thiến Trong một đêm nhà tan cửa nát, Hàn Ngữ Phong mang theo đệ đệ chờ đợi số phận của nô dịch... More

Chương 1 - Vận mệnh của nô dịch
2 - Ai bảo ngươi họ Hàn
3 - Điên cuồng làm nhục
4 - Cuộc sống bi thảm
5 - Nô tỳ làm 'ấm giường'
6 - Mĩ nhân yêu nhiêu
7 - Sự trừng phạt tàn bạo
8 - Lời cảnh cáo lãnh khốc
9 - Không rõ tội gì
10 - Tàn bạo làm nhục
11 - Châu nhi cô nương
16: Tiểu thiếp của Vương phủ
17: Gặp nhau ở hoa viên
18- Tờ ngân phiếu một trăm hai
19- Châu nhi trúng độc
20 - Vu oan giá họa
21- Bị roi quất thê thảm
22- Bị nhốt vào địa lao
23: Cứu khỏi địa lao
24- Rời khỏi Vương phủ
25- Cái chết của Mai nhi
26- Thương lành lại hồi phủ
27- Hợp Tình Uyển nhuộm máu
28- Lại bị hãm hại
29 - Châu nhi cầu tình
30- Chân tướng việc hạ độc
31- Cảnh nhi sinh bệnh
32- Sự tuyệt vọng dưới làn mưa rét buốt
33- Trong thâm tâm thật sự muốn chết
34- Đút dược
35 - Lời căn dặn của tỷ tỷ
36- Cảnh nhi tỉnh
37- Lại bị uy hiếp
38- Cưỡng bức
39- Tránh được một kiếp
40- Không bằng loài cầm thú
41 - Cảnh nhi bị thương
42 - Cơ hội đào tẩu
43- Đổi trắng thay đen
44- Không buồn giải thích
45 - Lời nguyền rủa của Thính Vũ
46- Một thoáng động lòng
47- Niềm vui bất ngờ
48- Cắn chết ngươi
49- Chuẩn bị đào tẩu
50: Cuộc đào tẩu ở Quan Âm miếu
51 - Tư Mã Tuấn Lỗi nổi trận lôi đình
52- Băng rừng
53- Phút giây kinh hoàng
54- Quyết định ở lại
55- Lệnh truy nã
56 - Buông tay? Tuyệt đối không được
57- Con người bí ẩn
58- Vừa gặp đã yêu
59- Quà chia tay
60- Đối đầu
61- Nửa đường bị tập kích
62- Khiêu nhai
63- Làm thiếp
64- Cảm xúc bùng nổ
65 - Tâm ý của Châu nhi
66:Tín vật đính ước
67:Châu nhi tan nát cõi lòng
68: Tiết lộ hành tung
69- Lấy lui làm tiến
70 - Gặp lại ngoài ‎ý muốn
71 - Ta muốn nàng
72- Ngọc bội? Vương phi?
73- Đánh cuộc
74- Cố ý nhục nhã
75- Cầu hôn?
76 - Yêu, cho nên không thèm để ý
77 - Mệnh ở sớm tối (*)
78 - Tìm được đường sống trong chỗ chết
79 - Tử mâu? Phong Hồn
80- Hàn băng độc
81- Ta không lấy chồng
82- Đồng thời mất tích
83- Người ngoài ý muốn
84- Khiếp sợ
85 - Hai chọn một
86- Không thể tin được
87 - Cùng nhau dùng bữa
88- Vô tình hay cố ý?
89: Cùng đi
90: Ghen ghét dữ dội
91 - Ngữ Phong bị thương
92- Chuyện cũ
94 - Cảnh nhi trúng độc
95: Không có thuốc giải
96: Cầu giải dược
97- Khoanh tay đứng nhìn
98: Khiếm tình
99 - Tâm nghi.
100 - Hoài nghi
101- Khiêu khích
102- Tiến cung
103: - Trâm hồ điệp
104- Đầu đường mất tích
105- Bị bán vào Hồng lâu
106 - Hồng lâu kinh hồn
107:Là hận hay yêu?
108:- Đại hôn
109- Huyết nhiễm đêm động phòng hoa chúc
110- Có miệng cũng khó giải thích
112: Thử lòng
114 - Cùng nhau đến chơi
115- Cực phẩm xuân dược
116- Bất đắc dĩ thành toàn
- Trước tiên động phòng
118- Mệnh ở sớm tối
119- Điều tra vương phủ
120- Kinh hoàng
121- Bộ mặt thật của Châu nhi
122- Tìm chỗ khoan dung mà độ lượng
123- Bị ám sát tại thư phòng
124- Trêu đùa
125- Trừng phạt
126- Có phải là yêu
127- Không thể làm được
128- Chịu đựng như nhau
Phần Không Tên 129
130 - Toàn tâm bảo vệ
130: Cố ý chọc giận
131 - Không thể không nhịn
132 - Ba ngày lấy mạng
133- Không ai nợ ai
134 - Muốn bồi thường
135 - Bái tế cha mẹ
137- Sự thật khó hiểu
137- Thúy Hà hồi phủ
137- Sự thật bất đắc dĩ
138 - Cảm thấy êm ẩm
139 - Thẳng thắn trò chuyện với nhau
140- Thản nhiên ưu thương
141- Chuyển đến Kỳ Lân cư
142- Mười năm chuyện cũ
143 - Cự tuyệt
144- Thèm ngủ
145- Xấu hổ thổ lộ lòng mình.
146- Đào lâm diễn trò
147- Vô cùng để ý
148- Cho ai cơ hội?
149- Đau lòng
150- Khinh thường
151- Vô cùng nhục nhã
152 - Thất lễ nghiêm trọng
153- Muốn trốn tránh
154- Ngữ Phong cầu tình
155 - Ép người quá đáng.
156 - Nhẫn tâm nói yêu
157 - Bỏ trốn
158- Không thể tha thứ
159 - Tuân chỉ tiến cung
160- Đánh cược
161- Đau lòng
162 - Đem nàng rời đi
163 - Tra tấn chính mình
164- Thăm bệnh
165- Tình ý thật khó phân biệt
166 - Đều tự hao tổn tinh thần
167 - Vì hắn suy nghĩ
168- Bị buộc dừng lại
169- Toàn Vũ trở về
170- Yêu nhau sao lại thương tổn nhau?
171 - Cho thấy tâm ý
172 : Tâm không khỏi lo lắng.
173- Lưỡng toàn tề mĩ
174- Yêu hay không yêu
175 - Trở về vương phủ
176 - Hạ độc hiếp bức
177 - Đều có tính toán
185- Phu quân (16+)
186- Âm thầm tương trợ
187- Mạo hiểm
188- Bảo trụ đứa nhỏ
189- Đau đớn
190 - Mưu kế
191:Vì sao thích?
192- Ngươi là của ta.
193 - Mê huyễn dược
194 - Ảo ảnh
195- Đứa nhỏ không còn?
196- Diệt trừ Châu nhi
197 - Không đau bởi vì không thương
198 - Tương kế tựu kế
199 - Một phen sinh tử
200- Tìm được đường sống trong chỗ chết
200- Vinh hoa phú quý
Chương 201 - Lời sám hối trước khi chết
Chương 202 :Một phen sinh tử
Chương 204 - Châu nhi nhớ lại
Chương 203- Là yêu hay hận?
205- Tình yêu ích kỷ
206- Lấy cái chết chuộc tội
207- Xuất gia ở Quan Âm miếu
208 - Song sinh tử
209: Hoàn

111- Mê hương thảo(

485 5 0
By Lphn12398




'Đi thôi Lý Vương gia.' Thân ảnhTư Mã Tuấn Lỗi đã đưa Hàn Ngữ Phong đi xa.

'Đi vào trong đó?' Lý Huyền Băng ngẩng đầu nhìn hắn.

'Đương nhiên, đến tân phòng của bọn họ, ngươi không cảm thấy kỳ quái sao? Hàn Ngữ Phong sao tự nhiên lại ám sát Tuấn Lỗi?' Tư Mã Tuấn Dật vừa đi vừa nói chuyện.

'Được, đi thôi.' Lý Huyền Băng đi theo hắn, bộ dạng hoài nghi, đang thầm đánh giá.

Trong tân phòng vẫn là một mảnh hỗn độn, loang lổ vết máu, trên bàn chén rượu táo đỏ long nhãn, trên mặt đất kia còn có thanh chủy thủ đầy huyết.

Tư Mã Tuấn Dật nhặt chủy thủ lên, ánh mắt lộ ra một tia nghi hoặc.

Lý Huyền Băng cẩn thận xem kỹ trong phòng, đột nhiên thấy chiếc khăn voan đỏ thẫm dưới đất, không tự chủ được nhặt nó lên, trong đầu hình dung ra dáng vẻ của Hàn Ngữ Phong lúc đó.

Mày đột nhiên nhíu lại, vội vàng cầm lấy nó cẩn thận xem kỹ, vội hoảng hốt: 'Không phải chứ..'

Vội vàng cầm chén rượu trên bàn cẩn thận xem một chút, hoảng sợ lui về phía sau hai bước, đây là mưu kế hạ độc.

'Ngươi làm sao vậy? Lý Vương gia.' Tư Mã Tuấn Dật thấy hắn sắc mặt dị thường, chẳng lẽ hắn đã phát hiện ra điều gì?

'Tứ Vương gia đi thôi, ta đã biết nguyên nhân rồi?' Lý Huyền Băng kéo hắn đi ra khỏi phòng tiến đến đại sảnh.

Tư Mã Tuấn Lỗi ôm nàng đến Lục Bình uyển, gọi một tiếng Hàn Ngữ Phong, vải dệt trên người đã rách nát, máu tươi thấm đẫm.

Nàng nhíu mày, vải vóc cùng miệng vết thương lẫn lộn, cọ sát với nhau, đau đớn đến toàn thân lại đổ mồ hôi lạnh.

Tư Mã Tuấn Lỗi động tác rất nhanh, trên thân liền hiện ra các vết thương nhìn đến ghê người, vết máu khô lại, càng thêm trong suốt.

Tia đau lòng biến mất rất nhanh, hắn cầm lấy thuốc bột đi đến.

Hàn Ngữ Phong cắn môi, không cho mình phát ra một thanh âm đau đớn nào, trái tim băng giá chứa nhiều đau khổ, tình cũng không còn, hai tay của nàng dùng sức nắm thành nắm, mười ngón tay trở nên trăng bệch.

'Ngươi cũng biết đau?' Tư Mã Tuấn Lỗi nói châm chọc, tay dùng sức đụng chạm đến vết thương của nàng, hắn muốn nàng đau đớn, nàng bị thương, nhưng vết thương của hắn ngoài đau đớn về thể xác, hắn còn rất đau lòng.

'Ngươi giết ta đi.' Hàn Ngữ Phong cắn răng chịu đựng nói, nàng thật sự không muốn sống nữa, nàng không thể chịu nổi sự tra tấn khổ cực này nữa rồi.

'Hàn Ngữ Phong, đừng tưởng bổn vương không dám giết ngươi!' Tư Mã Tuấn Lỗi tức giận rồi đột nhiên bùng nổ, lập tức hướng tới trán nàng định xuống tay

Đôi môi trở nên trắng bệch, thản nhiên cười khẽ như chế giễu, lại như dứt khoát, nàng chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Chỉ cần bóp cổ một cái nàng sẽ chết, thế nhưng bộ dạng nghiêm nghị thánh khiết lại càng làm lửa giận trong lòng Tư Mã Tuấn Lỗi thêm cuồng liệt. Nàng hiện tại đã vậy còn đổi trắng thay đen! Là nàng muốn giết hắn trước, giờ ngược lại là hắn nhẫn tâm cướp đi sinh mạng của nàng.

'Muốn chết cũng không dễ dàng như vậy, bổn vương càng muốn ngươi phải sống.' Tư Mã Tuấn Lỗi âm lãnh cả giận nói, chưởng phong đã tới gần trán nàng rồi đột nhiên dừng lại.

'Vương gia, Vương gia, Lý Vương gia cùng Tứ Vương gia ở phía trước phòng chờ ngươi, hình như đã phát hiện ra điều gì?' Ngoài cửa quản gia lo lắng  hồi bẩm.

Tư Mã Tuấn Lỗi nhìn Hàn Ngữ Phong liếc mắt một cái, rồi nhanh  chóng rời đi, không biết bọn họ phát hiện ra cái gì?

Tại đại sảnh, Tư Mã Tuấn Lỗi ngồi ở trên cao, ánh mắt lạnh lùng nhìn bọn họ: 'Nói đi, có chuyện gì?'

'Tuấn Lỗi, ngươi đã nhìn kỹ thanh chủy thủ chưa?' Tư Mã Tuấn Dật cầm chủy thủ trong tay đưa đến cho hắn.

Tư Mã Tuấn Lỗi tiếp nhận chủy thủ, ánh mắt lạnh lùng, tối hôm qua, Hàn Ngữ Phong dùng nó đâm vào ngực mình, tình cảnh lại xuất hiện trước mắt, ngữ khí cũng lạnh như băng: 'Tuấn Dật, có gì kỳ quái sao?'

'Ha hả.' Tư Mã Tuấn Dật đột nhiên nở nụ cười, nhìn hắn nói: 'Thật sự là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường. Người ngoài cuộc tỉnh táo, trong cuộc u mê, Tuấn Lỗi ngươi hãy xem  kỹ chủy thủ kia.'

'Nghe hắn nói như vậy?' Tư Mã Tuấn Lỗi lại nhớ tới chuyện cũ, nhìn rõ thanh chủy thủ mới phát hiện vấn đề. Hắn cư nhiên không phát giác ra, thật sự là quá sơ suất, thanh chủy thủ này rất nhỏ, lại tinh xảo, chiều dài này chỉ có thể làm người ta bị thương chứ không thể mất mạng.

'Tuấn Lỗi ngươi đã phát hiện vấn đề phải không?' Tư Mã Tuấn Dật thấy hắn  sắc mặt khẽ biến, chỉ biết hắn đã hiểu được, lại nói một lần nữa. 'Nếu ngươi cho rằng Hàn Ngữ Phong muốn ám sát ngươi, nhưng thanh chủy thủ này chỉ đủ để làm ngươi bị thương, chẳng lẽ nàng không rõ hậu quả sau đó sao? Trừ phi là có người cố ý muốn nàng làm ngươi bị thương, rồi mượn tay ngươi giết nàng.'

Tư Mã Tuấn Lỗi thân mình chấn động, chuyện này có thể sao? Chần chừ nói: 'Đúng là thanh chủy thủ này Hàn Ngữ Phong đã dùng đâm vào ngực ta, vậy điều này giải thích thể nào?'

'Điểm này ta cũng không nghĩ ra.' Tư Mã Tuấn Dật lắc đầu.

'Ta biết.' từ khi đến vẫn đứng lặng im, Lý Huyền Băng đột nhiên nói.

'Ngươi biết?' Tư Mã Tuấn Lỗi và Tư Mã Tuấn Dật cùng nhau nhìn hắn.

'Các ngươixem vật này, có thể nhận ra mùi của nó không.' Lý Huyền Băng cầm khăn hồng voan trong tay.

Tư Mã Tuấn Lỗi cẩn thận lấy nó, ngửi kỹ? có một mùi rất thơm, đưa cho Tư Mã Tuấn Dật, hắn cũng nhận ra như vậy.

'Có cái gì không đúng sao?' Tư Mã Tuấn Dật nghi hoặc hỏi.

'Các ngươi không hỏi nó tại sao vẫn còn lưu lại mùi này sao?' Lý Huyền Băng tin bọn họ trí tuệ sâu sắc nhất định sẽ nhận ra.

'Có gì không đúng sao?' Tư Mã Tuấn Dật càng thêm nghi hoặc, nữ nhân không phải vẫn thường dùng hương liệu sao?

'Loại này mùi gọi là mê hương thảo, sau khi dùng thì lưu lại mùi này.' Lý Huyền Băng mở miệng giải thích.

'Mê hương thảo?' Tư Mã Tuấn Lỗi và Tư Mã Tuấn Dật nhìn nhau, đây là lần đầu tiên bọn họ nghe đến tên loại này.

(*): Mùi thơm từ cỏ mê hồn

Continue Reading

You'll Also Like

772K 66K 123
Thể loại: Đam mỹ, H văn, Cổ đại, Quyền đấu, Xuyên thư, Song tính, Cung đình hầu tước, Thụ tàn tật điên điên không có dục vọng sống x Công còn điên hơ...
12.7K 729 16
Truyện Không Có Tam Quan ! Nguồn : kochay Hán Việt: Lộ nhân mạt bố thành vi vạn nhân mê đích khả hành tính Tác giả: Vãn Bích Thể loại: Nguyên sang, Đ...
209K 19.5K 45
Diệp Kính Tửu là một sinh viên rất đỗi bình thường. Tuy rằng tự nhận mình là một thẳng nam, nhưng lại đang xem một quyển đam mỹ NP tu tiên cẩu huyết...
671K 28.7K 92
CÙNG NÀNG NÓI CHUYỆN TRĂM NĂM Tác giả: Hạ Quân Thể loại: Bách hợp, hiện đại, cách biệt tuổi tác, ngọt sủng, HE Nhân vật chính: Khuất Tĩnh Văn x Kỳ Mặ...