Tiếng cười

By user84189901

0 0 0

More

Tiếng cười

0 0 0
By user84189901


   Hằng năm, vào ngày lễ tết, tôi và cả nhà thường về quê để ăn tất niên cùng đại gia đình ở đó. Năm nay cũng vậy, tôi sẽ ăn một bữa cơm với ông bà dưới quê, rồi mới lên thành phố đón tết.

Chiếc xe gia đình chở cả nhà tôi chạy bon bon trên con đường toàn ổ gà và đá sỏi, thỉnh thoảng xe lại xóc lên một cái làm tôi suýt chút nữa thì say xe.

Cuối cùng thì xe cũng đến ngôi làng sau hai tiếng chạy một cách khổ sở trên con đường khập khểnh. Tôi ngó đầu ra cửa sổ để ngắm nhìn cảnh vật xung quanh. Nó vẫn vậy, vắng vẻ, hiu quạnh bao trùm lên cả nơi này.

Không khí xung quanh đây đáng sợ như vậy cũng có nguyên nhân của nó. Có câu chuyện kể rằng, đã từ lâu lắm rồi. Tại ngôi làng này, có một gia đình nông dân, người chồng thường xuyên đi nhậu nhẹt, rồi về đánh vợ con rất dã man. Vào một ngày mưa tầm tã, người chồng trở về nhà trong cơn say như mọi khi, hắn ta lao vào trong phòng ngủ, rồi lôi người vợ ra ngoài đường đánh đập vì nghe có người đồn đại là cô ta đi ngoại tình.

Dân làng nghe có tiếng ồn ào bên ngoài, thì chạy vội ra xem. Nhưng họ không những không can ngăn, mà trái lại còn cười đùa hả hê.

"Haha. Cho mày chết, cái thứ lăng loàn !"

"Bị thế cũng phải thôi, ai bảo đang yên đang lành đi ngoại tình làm chi."

Những lời bàn tán, chửi rủa cứ thế tuôn ra. Nhưng họ đâu có biết rằng cô ta đâu có làm những việc giống như họ nói, đám người kia quá ngu ngốc đến nỗi tin rằng lời nói của một kẻ ghét người vợ đồn linh tinh.

Tên chồng vũ phu kia đánh đập một hồi, rồi bỏ mặc người vợ nằm thoi thóp giữa con đường lấm lem bùn đất. Trước khi chết, cô ta đã để lại một lời nguyền cho ngôi làng này. Đó là tất cả những kẻ sống tại đây, không sớm thì muộn sẽ phát điên mà chết. Sau đó cô ta tắt thở, tôi nghe một vài người kể lại rằng cái xác của cô ta mắt mở trợn trừng, miệng thì ngoác ra tạo tư thế như đang cười lớn.

Nghĩ đến đây, đột nhiên một dòng điện chạy dọc sống lưng tôi. Còn một điều nữa, hằng năm, từ sau khi người vợ chết. Đêm giao thừa nào cũng đều có một hộ gia đình phá lên cười một cách điên loạn cho đến chết. Y hệt cái cách mà họ đã làm khi chứng kiến cái chết của cô. Kể cả hội con cháu như tôi cũng không tránh khỏi tai ương.

Ông tôi thì chả tỏ ra sợ hãi là mấy, ông nói ông đã mời thầy về yểm bùa xong hết rồi, nên cả nhà có thể yên tâm rằng lời nguyền đã được phá bỏ khỏi gia đình tôi. Dẫu vậy, tôi vẫn sợ són quần. Ai mà biết được, tai ương mà ông cụ cố cùng người làng gây ra có giáng xuống nữa hay không. Nhỡ đâu bùa không có tác dụng ? Chỉ mới nghĩ sơ sơ thôi đã có đầy rẫy lí do để sợ hãi rồi. Đa số người trong ngôi làng này cũng đã lần lượt bỏ làng để lánh nạn, nhưng vẫn không thoát nổi dù đã đi khá xa nơi này.

Tôi tự nhủ chắc trước khi chết, người vợ phải căm phẫn lắm, phải đau đớn lắm nên cô ta mới có thể tạo nên được một lời nguyền đáng sợ đến vậy.

"Hùng ! Xách đồ vào nhà giúp mẹ !" Mẹ tôi lên tiếng phá vỡ cái bầu không khí đáng sợ đang chụp lấy cái đầu tôi.

"Vâng. Con đi ngay !" Tôi đáp, rồi xách hai túi đồ vào trong nhà.

Căn nhà của ông bà tôi vẫn vậy, vẫn vắng vẻ mang một màu lạnh lẽo, u ám. Đó là một căn nhà cổ kính, với những cây cột đình to lớn chống đỡ cả gian nhà rộng lớn. Những mái ngói chịu nắng chịu mưa nhiều năm nay, đã phủ rêu xamh đậm.

Bước vào đến trước sân, tôi để ý thấy xe của cô, dì, chú, bác đã xếp thành hàng dài ngoài cửa. Vào trong nhà, tôi chào mọi người, rồi đưa túi đồ cho bà để thắp hương. Tiếp đó, tôi xuống bếp để hộ mọi người nấu nướng, hoặc để cô, chú sai vặt.

Mọi người hăng say làm việc đến nỗi không cả để ý rằng buổi chiều đã sớm kết thúc, để nhường màn đêm dần buông xuống. Trong lúc đợi mọi người tắm rửa, không có việc gì làm. Tôi liền leo lên ban công tầng 2 để hóng gió.

Tôi nhảy lên lan can ngồi huýt sáo, thì đột nhiên có một cơn gió lạnh thổi mạnh vào mặt tôi khiến tôi suýt ngã ngửa. Loay hoay ngồi thẳng dậy, tôi bỗng giật mình khi thấy một người phụ nữ đứng giữa đường ngay phía dưới ban công nơi tôi ngồi từ lúc nào không hay.

Tôi tìm cách chấn tĩnh lại bằng cách cố nhìn kĩ khuôn mặt cô ta xem đó là ai, nhưng không tài nào nhìn rõ được. Chỉ biết rằng người phụ nữ kia đang đứng chéo, và cô ta đang nhìn tôi chằm chằm. Tôi sợ hãi định quay mặt nhìn sang chỗ khác, thì bỗng dưng "xẹt xẹt" có thứ gì đó nhấp nháy lướt qua đôi mắt của tôi.

Nên nói thế nào nhỉ ? Kiểu dạng như một chiếc TV bị nhiễu sóng, nó làm những cảnh vật của bộ phim bị bóp méo thành hình dích dắc, rồi lại trở về nguyên hình dạng ngay sau đó.

Trong một giây người phụ nữ kia bị bẻ cong thành hình chữ Z, rồi lại trở về nguyên hình dáng ngay sau đó. Chỉ khác lần này cô ta đang đứng thẳng, khuôn mặt thì vẫn bị che đi bởi màn đêm. Nhưng lạ thay, tôi lại có nhìn thấy rõ miệng cô ta đang nở nụ cười. Một nụ cười ngoác đến mang tai.

Cố gắng nhìn kĩ thêm một chút nữa, tôi để ý thấy đôi mắt của cô ta to tròn một cách quái dị, hai con ngươi đang trợn trừng nhìn tôi. Tôi muốn bỏ chạy, nhưng không tài nào nhìn ra chỗ khác được. Đúng lúc ấy thì tiếng mẹ tôi gọi dưới tầng vọng lên.

"Hùng ! Mọi người tắm xong hết rồi, xuống ăn cơm đi con." Tôi mới giật thót một cái, ngay lập tức đã không thấy người phụ nữ kia đâu.

Vừa thầm cảm ơn mẹ đã cứu mình, tôi vừa chạy vội xuống tầng.

------

Tay tôi thì liên tục gắp thức ăn bỏ vào bát như kiểu sợ người ta tranh mất phần ăn, nhưng tôi chẳng chú tâm chút nào. Trong đầu tôi lúc này, hình bóng người phụ nữ ban nãy vẫn đang lảng vảng đâu đó. Thật sự trông cô ta rất đáng sợ, không hề giống người bình thường chút nào.

Tôi ăn một cách nhanh chóng, rồi bỏ vào trong phòng ông chơi để nhường chỗ cho mấy người phải ngồi đất, vì hôm nay mọi người tụ họp khá đông nên hai mâm là không đủ nổi. Ngoài phòng khách lại hơi nhỏ, chỉ đủ trải ra hai cái chiếu to.

Ở trong phòng ông, tôi lôi ra một chiếc điện thoại cảm ứng rồi nhảy phắt lên giường và bắt đầu chơi game. Tôi phải bật âm lượng lên mức cao nhất, vì ở bên ngoài mọi người vừa uống rượi, vừa trò chuyện nên khá là ồn ào.

Khoảng hơn ba mươi phút sau đó, đột nhiên mọi người cười phá lên. Không hiểu họ đang nói về chuyện gì mà vui thế không biết. Bỗng dưng một tiếng cười lạ xen lẫn vào, đó là giọng của phụ nữ. Tôi nhớ là trong các cô, dì, chú, bác của tôi không ai có chất giọng đó cả.

Tôi quyết định không để tâm và tiếp tục chơi game. Nhưng càng ngày tiếng cười càng to, và trở nên quái dị. Nó khác hẳn kiểu cười ban đầu.

"À HÁ HÁ HÁ HÁ HÁ" Kiểu dạng như vậy.

Tôi không thể phớt lờ nó đi được nữa, những âm thanh ấy làm tôi thấy rợn người và bất an. Tôi quyết định đặt chiếc điện thoại xuống rồi đi ra xem tình hình thế nào, những tiếng cười của mọi người phá lên như muốn nuốt trọn giọng của nhau. Nhưng tôi có thể nghe ra rất rõ chất giọng kì dị của người phụ nữ lạ chen vào.

Tôi chết đứng khi càng đến gần phòng khách âm thanh ghê rợn kia càng to hơn, rồi tiếng cười của người phụ nữ lạ im bặt trong khi những người khác vẫn tiếp tục cười.

"Ra đây đi, còn một mình mày thôi đấy." Giọng người phụ nữ lạ oang oang bên ngoài phòng khách, tôi dám chắc rằng cô ta đang nói với tôi.

Tôi cảm thấy chuyện này càng ngày càng trở nên quái dị, khi mà những tiếng ồn phát ra từ miệng mọi người đang lấn át cả giọng của nhau, thì tôi vẫn nghe rõ mồn một tiếng nói của người phụ nữ lạ kia. Điều đó làm cơ thể tôi cứng đờ vì sợ hãi.

Lấy hết can đảm, tôi bước từng bước thận trọng ra ngoài phòng khách. Một cảnh tượng vô cùng kinh hoàng đập vào mắt tôi. Người phụ nữ tôi thấy bên ngoài ban công đang ngồi giữa đám đông mỉm cười một cách quái dị, mọi người xung quanh cũng không khác là bao, họ đang cố gắng rặn ra tiếng cười... và tất cả đều ĐANG NHÌN TÔI CHẰM CHẰM.

"À HÁ HÁ HÁ HÁ HÁ"
(Hết)
Tác giả: Aki

Continue Reading

You'll Also Like

14.7K 145 41
A WOSO Oneshot book Oneshots of favourite Women's footballers Mainly the Lionesses, Arsenal Women's team,Chelsea Women's team, Man City Women's team...
8.9K 531 5
မိထွေးရဲ့သားကို ချစ်မိသွားပြီ BL Fiction shorts stories လေးပါ။
13K 21 8
just a horny girl telling you her horny thoughts
11.6K 195 28
what if the rookie had a group chat