[Edit-Phần 1]Sư Huynh,Rất Vô...

By HamNguyet

677K 34.1K 1.7K

Tên truyện :Sư huynh,rất vô lương Tác giả:Tương Ba Lục Thể loại: NP( 1 nữ n nam), xuyên không, dị giới, nữ cư... More

Văn án
QUYỂN 1:Thánh Long đại lục-Chương 1:Dị thế trọng sinh
Chương 1.1:Dị thế trọng sinh
Chương 2:Trúng xuân dược
Chương 2.1:Trúng xuân dược
Chương 3:Đại Hắc kì quái
Chương 3.1:Đại Hắc kì quái
Chương 4:Thủ đoạn ác độc
Chương 4.1:Thủ đoạn ác độc
Chương 5:Không phải cái này nọ
Chương 5.1:Không phải cái này nọ
Chương 6:Không thể nhịn được nữa
Chương 6.1:Không thể nhịn được nữa
Chương 7:Hoàn toàn giải độc
Chương 7.1:Hoàn toàn giải độc
Chương 8:Trở về vương phủ
Chương 8.1:Trở về vương phủ
Chương 9:Thật sự mất trí nhớ ?
Chương 9.1:Thật sự mất trí nhớ ?
Chương 10:Thánh Long võ đạo
Chương 10.1:Thánh Long võ đạo
Chương 11:Lễ vật của Tam hoàng tử
Chương 11.1:Lễ vật của Tam hoàng tử
Chương 12:Luyện đan chữa mặt
Chương 12.1:Luyện đan chữa mặt
Chương 13:Nữ nhân không hay ho
Chương 13.1:Nữ nhân không hay ho
Chương 14:Độc nhạc không bằng chúng nhạc
Chương 14.1:Độc nhạc không bằng chúng nhạc
Chương 15:Lửa cháy đổ thêm dầu
Chương 15.1:Lửa cháy đổ thêm dầu
Chương 16:Trêu đùa
Chương 16.1:Trêu đùa
Chương 17:Khiến ngươi không được
Chương 17.1:Khiến ngươi không được
Chương 18:Lấy thân thử
Chương 18.1:Lấy thân thử
Chương 19:Thật sự không được
Chương 19.1:Thật sự không được
Chương 20:Đột nhiên tập kích
Chương 20.1:Đột nhiên tập kích
Chương 21:Gặp lại Sở Dật Phong
Chương 21.1:Gặp lại Sở Dật Phong
Chương 22:Tự cầu nhiều phúc
Chương 22.1:Tự cầu nhiều phúc
Chương 23:Điều kiện trao đổi
Chương 23.1:Điều kiện trao đổi
Chương 24:Bị gả
Chương 24.1:Bị gả
Chương 25:Ngẫu nhiên gặp
Chương 25.1:Ngẫu nhiên gặp
Chương 26:Đây là của ta
Chương 26.1:Đây là của ta
Chương 27:Ăn miếng trả miếng
Chương 27.1:Ăn miếng trả miếng
Chương 28:Tâm động
Chương 28.1:Tâm động
Chương 29:Đoạn hồn thảo
Chương 29.1:Đoạn hồn thảo
Chương 30:Bí cập phù chú cao giai
~Nhiệt liệt đề cử~
Chương 30.1:Bí cập phù chú cao giai
Chương 31:Nam nhân bị kích thích
Chương 31.1:Nam nhân bị kích thích
Chương 32:Tâm đãng thần trí
Chương 32.1:Tâm đãng thần trí
Chương 33:Lấy hay bỏ
Chương 33.1:Lấy hay bỏ
Chương 34:Độc phát
Chương 35:Xúi giục ly gián
Chương 36:Dùng chút mưu mẹo
Chương 37:Ngươi nhất định phải nhịn
Chương 38:Đem nàng trói lại
Chương 39:Giải độc
Chương 40:Tuyệt Trần Cung
Chương 41:Ta không thú nàng,ai thú nàng?
Chương 42:Thái tử Sở quốc
Chương 43:Ác giả ác báo
Chương 44:Đào ba thước đất
Chương 45:Luyện chế phù chú
Chương 46:Hợp tác
Chương 47:Oan gia ngõ hẹp
Chương 48:Lấy lui vì tiến
Chương 49:Nửa đêm kinh hồn
Chương 50:Giải thích khó hiểu
Chương 50:Dây dưa
Chương 52:Hiển lộ chân dung
Chương 53:Kiếm một khoản lớn
Chương 54:Đại khai sát giới
Chương 55:Ghen tuông lan tràn
Chương 56:Bồng Lai tiên đảo
Chương 57:Phụng chỉ tiến cung
Chương 58:Thượng Quan Thu Vũ
Chương 59:Ngươi sẽ thú ta sao?
Chương 60:Cách xa hắn một chút !
Chương 61:Âm mưu bắt đầu khởi động
Chương 62:Tìm tới cửa
Chương 63:Tuyệt Trần lệnh
Chương 64:Thái tử cứu mỹ nhân
Chương 65:Tướng Quốc tự bị tập kích
Chương 66:Tương kế tựu kế
Chương 66.1:Tương kế tựu kế
Chương 67:Gieo gió gặt bão
Chương 67.1:Gieo gió gặt bão
Chương 68:Âm mưu bại lộ
Chương 68.1:Âm mưu bại lộ
Chương 69.1:Ta muốn giết ngươi
Chương 70:Cuối cùng điên cuồng
Chương 70.1:Cuối cùng điên cuồng
Chương 71:Tam hoàng tử Sở Dật Tu
Chương 72:Ta không thích ngươi
Chương 72.1:Ta không thích ngươi
Chương 73:Chưởng môn Phiêu Miểu tông
Chương 73.1:Chưởng môn Phiêu Miểu tông
Chương 74:Bái sư thành công
Chương 74.1:Bái sư thành công
Chương 75:Thánh thể bẩm sinh
Chương 75.1:Thánh thể bẩm sinh
Chương 76:Tần Thiên ca ca
Chương 76.1:Tần Thiên ca ca
Chương 77:Xoay mình ngoài ý muốn
Chương 77.1:Xoay mình ngoài ý muốn
Chương 78:Bắt tiến Đông cung
Chương 79:Giáo huấn Đỗ Ngữ Điệp
Chương 80:Bỗng nhiên nổi danh
Chương 80.1:Bỗng nhiên nổi danh
Chương 81:Sầu triền miên
Chương 81.1:Sầu triền miên
Chương 82:Ngàn cân treo sợi tóc
Chương 83:Đến đây rồi sẽ không được đi
Chương 84:Ai ngoan độc hơn
QUYỂN 2:Bồng Lai tiên đảo-Chương 1:Qua hư không
Chương 2:Thì ra là ngươi
Chương 3:Nằm không được nhúc nhích
Chương 4:Đại sư huynh yêu nghiệt
Chương 5:Ở cùng một chỗ
Chương 6:Đại sư huynh là người tốt
Chương 7:Nhị sư huynh hỗn đản
Chương 8:Ngươi cũng không thể phá lệ
Chương 9:Tìm tới Đại sư huynh
Chương 10:Ngươi lấy cái gì cảm tạ ta
Chương 11:Trời sinh một đôi
Chương 12:Động phủ Viễn Cổ Đại Năng
Chương 13:Bị vạn chúng chú mục
Chương 14:Không nên nhìn
Chương 15:Hoàng thạch tinh nguyên
Chương 16:Hoa hoà thượng vô lương
Chương 17:Thay Phật tổ thu ngươi
Chương 18:Có chạy đằng trời
Chương 19:Thu hoạch ngoài ý muốn
Chương 20:Lại gặp Âu Dương Linh
Chương 21:Dám tìm ngươi gây phiền toái ta liền bóp chết hắn
Chương 22:Tấn giai võ thánh
Chương 23:Đại sư huynh phúc hắc
Chương 24:Nam nhân là hoạ thuỷ
Chương 25:Ta sẽ chờ ngươi tới
Chương 26:Nửa đêm gặp gỡ
Chương 27:Băng linh châu tới tay
Chương 28:Đạt thành nhận thức chung
Chương 29:Kịch chiến Ngọc Tàng Phong
Chương 30:Dưới Nhai nhiều bảo bối
Chương 31:Hắc Đế hoàng hậu
Chương 32:Nhảy vực cứu giúp
Chương 33:Gặp lại dưới Nhai
Chương 34:Nhị sư huynh ôn nhu
Chương 35:Dị biến
Chương 36:Đi mà quay lại
Chương 37:Mộng đẹp trở thành sự thật
Chương 38:Tinh thần lực
Chương 39:Hung thủ phía sau màn
Chương 39.1:Hung thủ phía sau màn
Chương 40:Kẹo mạch nha Yến Nam Thiên
Chương 40.1:Kẹo mạch nha Yến Nam Thiên
Chương 41:Duyệt Lai Lâu phong ba
Chương 42:Đánh cuộc kinh thiên
Chương 43:Nhất quyết phải thắng
Chương 44:Giản Ngọc Diễn thổ lộ
Chương 45:Nhiều đoá hoa đào
Chương 46:Tiến vào Băng Vực
Chương 47:Hỗn Độn Chi Nguyên
Chương 48:Sắp thành lại bại
Chương 49:Gặp Ninh Thù,được tiên ngọc
Chương 50:Đại càn quét Băng Vực
Chương 51:Sói phúc hắc khoác da dê
Chương 52:Khó kiềm chế
Chương 53:Không muốn nhẫn
Chương 54:Luyện đan sư thập nhị giai
Chương 55-56
Chương 57-58
Chương 59-69
Chương 70-80
Chương 81-90
Chương 91-100
Chương 101-110
Chương 111-120
Chương 121-130
Chương 131-143
THÔNG BÁO

Chương 69:Ta muốn giết ngươi

2.6K 141 5
By HamNguyet

Chương 69:Ta muốn giết ngươi
Editor:HamNguyet

Lời nói của Trấn Nam Vương phảng phất như sét đánh giữa trời quang, từ trên chín tầng mây đánh thẳng xuống,"oanh" một tiếng làm nhị phu nhân Chu Mai trở tay không kịp. Lảo đảo lui mấy bước, mới khó khăn ổn định thân thể run rẩy như bị gió thổi bay, khuôn mặt trắng bệch tràn đầy hoảng sợ. Hắn biết! Thì ra hắn vẫn luôn biết!

"Ha ha!" Đột nhiên, nàng nở nụ cười điên cuồng, càng cười càng mạnh mẽ, cười đến ngửa tới ngửa lui, càng không thể vãn hồi, khóe mắt phiếm lệ quang nhàn nhạt. Mười tám năm, uổng nàng vẫn luôn cho rằng chính mình che giấu rất khá...Thì ra đều là tự lừa mình dối người thôi.

Trách không được hắn đối với người quái dị Tần Lạc Y sủng ái có thêm, trách không được Hàn nhi của nàng mặc kệ nỗ lực như thế nào, hắn đối với Hàn nhi trước sau đều lạnh nhạt. Không thể nói không tốt, ăn mặc dùng, tất cả đều có một phần của Hàn nhi...Chỉ là cùng Tần Lạc Y so sánh, tuyệt đối không tính là tốt, một bên là trên trời, một bên là dưới đất.

Hơn nửa ngày sau, tiếng cười của nàng rốt cuộc thấp đi, quay đầu yên lặng nhìn biểu ca Diệp Hàn Sơn một bên. Gương mặt Diệp Hàn Sơn vặn vẹo, biểu tình tuyệt vọng, đáy mắt có sợ hãi khó hiểu, mắt không chớp trừng mắt nhìn Trấn Nam Vương tản ra hơi thở làm cho người ta sợ hãi.

"Vương gia, Hàn nhi không phải nữ nhi ngài, ngài biết từ khi nào?" Chu Mai nhắm mắt, lại mở ra, không hề phủ nhận.

Mọi người chung quanh hít ngược một hơi khí lạnh. Nhị tiểu thư Trấn Nam Vương phủ không phải là nữ nhi Trấn Nam Vương! Lá gan nhị phu nhân này thật lớn, dám đội nón xanh cho người đường đường là Trấn Nam Vương, một thế hệ võ thánh tài trí mưu lược kiệt xuất! Quả thực không biết sống chết!

Vẻ mặt Tam hoàng tử giật mìnb, khoé môi hoàn mỹ của Thái tử nhịn không được run rẩy. Ánh mắt nhìn về phía Trấn Nam Vương trở nên kỳ quái đến cực điểm, biết rõ nữ nhi không phải của chính mình, vẫn luôn dưỡng đến bây giờ, chuyện như vậy, đừng nói là phát sinh trên người cường giả võ đạo, cho dù nam nhân bình thường, cũng rất ít gặp qua.

Trấn Nam Vương hừ lạnh một tiếng, cả giận nói: "Từ khi ngươi hoài thai hài tử kia, ta liền biết đấy không phải là hài tử của ta...Chỉ là phụ thân hài tử, ta luôn không biết là ai, mấy tháng trước nhìn thấy biểu ca Diệp Hàn Sơn của ngươi, ta chỉ hoài nghi mà thôi, không nghĩ tới Hàn nhi quả thật là nữ nhi hắn."

"Sớm như vậy? Ha hả, Vương gia, ngài thật lợi hại, nhiều năm như vậy, ta vẫn luôn nhìn không ra." Ánh mắt Chu Mai ảm đạm, trên mặt đều là tự giễu. Vừa rồi Vương gia nói như chém đinh chặt sắt, nàng cho rằng hắn thật sự tra xét ra được, có chứng cứ, nguyên lai...Là chính nàng không đánh đã khai.

"Không phải ta lợi hại, ngươi nhìn không ra tới, Chu Mai, là ngươi quá mức tự tin, cho rằng thời gian trước sau chỉ kém một tháng, ta lại thường xuyên bế quan, ngươi để bà đỡ nói cho ta rằng ngươi sinh non, nghĩ ta khẳng định sẽ tin tưởng...Ám chỉ của ta với ngươi, ngươi chưa từng để trong lòng." Biểu tình Trấn Nam Vương có chút phức tạp.

"Ám chỉ?" Chu Mai giật mình, hắn đã ám chỉ cho chính mình?

"Ta bế quan đi ra, liền phát hiện trong viện cấm, có người đi vào, động qua đồ vật của ta...Bị mất một quyển bí cập. Sau đó không bao lâu, ngươi lại nói cho ta ngươi hoài thai hài tử, ta cao hứng lôi kéo tay ngươi, sờ qua mạch đập của ngươi, phát hiện thời gian ngươi hoài thai hài tử không thích hợp, tu vi tới một cảnh giới nhất định, cho dù không hiểu y thuật, cũng hiểu xem mạch đập...Huống chi, trước khi có Hàn nhi, ta còn có một nhi tử là Tần Thiên, ta nhìn hắn từng chút một ở trong bụng mẫu thân hắn lớn lên."

Thời điểm Trấn Nam Vương nói đến mẫu thân Tần Thiên, sắc bén trong mắt hiện lên một tia ôn nhu, hít sâu một hơi, tiếp tục nói: "Trước khi bản  bí cập kia biến mất,bta đem nó cùng một ít công pháp cấp thấp không quan trọng đặt cùng nhau, bởi vì đặt quá tùy ý, có lẽ như vậy mới khiến các ngươi hiểu lầm đó là một quyển không quan trọng ta đã xem xong, nghĩ đến cho dù biến mất, ta cũng không chú ý. Ha hả, các ngươi nghĩ sai rồi, đó là một quyển công pháp tu luyện thập phần lợi hại, chúng ta ở bên nhau chưa lâu, có chuyện ta còn chưa kịp nói cho ngươi, bản bí cập kia là do ta phí sức chín trâu hai hổ ở trong một cổ mộ viễn cổ có được, ta có một kẻ thù, không biết từ chỗ nào biết được tin tức này, vài lần tiến đến cướp đoạt, mẫu thân Thiên nhi, tu vi tới tôn giả, lại sớm rời đi nhân thế, bởi vì ta không bảo vệ nàng tốt, làm nàng chịu thương quá nặng, bị thương tổn tinh nguyên, thể chất mới càng ngày càng yếu. Cuối cùng không còn phương pháp xoay chuyển trời đất, bản bí cập kia vẫn luôn ở trên người ta, chưa bao giờ cách xa thân thể ta, sau khi mẫu thân Thiên nhi chết, ta vì báo thù, hao hết tâm lực, chế tác thêm một quyển nữa, quyển bị mất kia...Chính là quyển giả."

Cả người Diệp Hàn Sơn bắt đầu run rẩy, trong mắt đều là thần sắc không thể tin tưởng được, lẩm bẩm nói: "Sao có thể là giả, ngắn ngủi mười tám năm, ta bắt đầu tu luyện từ tôi thể, hiện tại đã tu luyện tới võ sư đỉnh, nếu không phải bản bí cập thật sự, ta không có khả năng tu luyện nhanh như vậy."

Trấn Nam Vương nhìn hắn một cái, cười lạnh: "Ta nói, tuy bản bí cập kia là giả, ngươi đương nhiên không nhìn ra, ta vì mê hoặc kẻ thù, rất nhiều thứ bên trong là thật, bên trong có mười câu tu luyện, chỉ có một hai câu là giả, nhưng cứ trường kỳ tu luyện như vậy, tuy rằng tốc độ tu luyện nhanh, tuyệt đối không có biện pháp đột phá võ thánh, khi tu luyện tới cảnh giới đại tông sư đỉnh, sẽ bởi vì tu luyện khí huyết đảo nghịch mà chết, kẻ thù của ta, tu vi lúc ấy chính là đại tông sư, bản bí cập kia, là ta vì thân thể hắn mà làm theo."

"Ta thuận lợi đột phá võ thánh, kẻ thù kia đã không phải đối thủ của ta, chỉ là hắn không biết, lại tới đánh lén Thiên nhi, bị ta đánh gục tại chỗ, bí cập cũng không còn tác dụng, ta từng nghe nói hắn có một ca ca, nhưng ta vẫn chưa gặp qua, không có người tới tìm ta báo thù, nên luôn nghĩ đấy chỉ là lời đồn đãi thôi. Bản bí cập kia bị ta tùy tay ném trong phòng tối, thời điểm ngươi hoài thai không khớp, bản bí cập lại biến mất, ta nghĩ đến thì ra hắn quả nhiên có một ca ca trước, tìm được nơi ẩn cư của chúng ta, thừa dịp ta bế quan khi dễ ngươi, lại đoạt đi bí cập, sợ là sau khi tu luyện thành công, lại đến tìm ta báo thù, vì mê hoặc hắn, lúc trước bản bí cập kia bị ta cố ý sửa lại tên, nếu không làm như vậy, lấy tâm tư cẩn thận của hắn, hắn sẽ không tin tưởng, ta thực may mắn đem theo Thiên nhi bên người, nhưng lại cảm thấy ngươi có cái gì đó không đúng."

"Ta ám chỉ qua ngươi rất nhiều lần, ngươi lại một mực chắc chắn hài tử này là của ta, còn vui sướng chờ ngày sinh hạ...Ta cao hứng không nổi,nbiết rõ đấy không phải là hài tử của ta, ta nói với chính mình, chỉ cần ngươi nói, ta sẽ không trách ngươi, bởi vì ngươi bị bức bách, nên không thể trách ngươi, nhưng ta thất vọng rồi, nhìn ngươi mỗi ngày chờ mong hài tử sinh ra, cao hứng trong mắt không giống giả trang, còn thật sự toàn tâm toàn ý ngóng trông sinh hạ hài tử không phải hài tử của ta, ta bắt đầu hoài nghi ngươi thích phụ thân hài tử, nếu không, ngươi làm sao có thể cao hứng như thế? Không có một chút bi thương, lại nghĩ phụ mẫu ngươi song vong, thân thế khó khăn, sợ ngươi sau khi bị ta vạch trần, chịu không nổi đả kích luẩn quẩn trong lòng, đến lúc đó chính là một thi hai mệnh, luôn chờ đến ngày ngươi lâm bồn, sinh hạ Hàn nhi xong, ngươi cũng không nói...Ta liền mang theo ngươi đi vào Sở quốc, ở kinh thành mua tòa nhà, thỉnh một đám nha đầu, quản gia, để lại cho ngươi đủ tiền tài, sau đó mang theo Thiên nhi rời đi."

Nghe đến đó, Chu Mai đã rơi lệ đầy mặt, trong lòng ngũ vị tạp trần, nói không nên tư vị gì. Thì ra vương gia bởi vì nguyên nhân này rời đi! Lúc ấy, nàng vừa mới sinh hài tử, thậm chí còn chưa tới trăng tròn...Vì chuyện này, nàng ngầm rơi không ít nước mắt, thậm chí hoài nghi có phải vì tự mình sinh hài tử, mỹ mạo xuống sắc không chăm chút.

Thời điểm Hàn nhi hai tuổi, Vương gia rốt cuộc trở lại, nhưng người cùng hắn trở về, không chỉ có Tần Thiên, còn có thêm một Tạ Như Yên mỹ lệ không thua kém nàng chút nào, trên tay Tạ Như Yên ôm một nữ nhi so với Hàn nhi của nàng nhỏ hơn một tuổi.

Vương gia nói đó là hài tử hắn. Hơn nữa, từ sau khi hồi phủ, Vương gia không tiến vào viện của nàng. Đối với Hàn nhi cũng bình bình đạm đạm, lại đối với Tần Lạc Y sủng ái có thêm, từ đây, nàng hận Tạ Như Yên, còn có tiện loại do Tạ Như Yên sinh ra!

"Ta không phải cố ý phản bội ngài, Vương gia..." Biểu tình Chu Mai hoảng hốt lẩm bẩm nói: "Hàn Sơn xác thật là biểu ca ta, chúng ta ở tại Chu Sơn phía nam Triệu Quốc, nhiều thế hệ kinh thương mà sống, ta cùng biểu ca đính thân từ nhỏ, hai nhà ước định, chờ ta tròn mười tám tuổi, liền chính thức cho chúng ta thành thân, Chu Sơn có một Lôi gia là tu luyện thế gia, nhân tài xuất hiện lớp lớp, trước năm ta mười tám tuổi,bta ngẫu nhiên gặp được cửu công tử Lôi Báo của Lôi gia..."

Lúc sau liền thập phần cẩu huyết. Nguyên bản Lôi Báo đã có thê tử, lại có thêm tám phòng tiểu thiếp, coi trọng mỹ mạo Chu Mai,nnhưng không chuẩn bị nghênh thú nàng, chỉ muốn dùng danh nghĩa thị nữ kéo nàng tới Lôi phủ.

Người nhà Chu Mai tự nhiên không đồng ý, Chu Mai cũng không đồng ý, ai nguyện ý không làm thê tử, lại làm một thị nữ ngay cả thiếp thất đều không bằng? Huống chi Diệp Hàn Sơn trưởng thành tuấn tú lịch sự, bọn họ lại lưỡng tình tương duyệt.

Continue Reading

You'll Also Like

2.6M 229K 104
Chỉ edit duy nhất tại: ❁WORDPRESS: maitran.wordpress.com | ❁WATTPAD: maitranc Sau khi xuyên thành pháo hôi Omega của bạo quân Tác giả: Nhất Diệp Bồ...
306K 27.2K 53
Diệp Kính Tửu là một sinh viên rất đỗi bình thường. Tuy rằng tự nhận mình là một thẳng nam, nhưng lại đang xem một quyển đam mỹ NP tu tiên cẩu huyết...
928K 24.1K 38
- Tên hán Việt: Tiên sinh đích kiều nhuyễn điềm tâm abo - Tác giả: Kim Dạ Mạn Trường - Nguồn Cv: ehehe & o0okanakao0o (Koanchay) - Tình trạng bản gốc...
134K 11.2K 171
Tên truyện: Có thể uống một ly không? Tác giả: Vọng Nha Thể Loại: Đam mỹ, xuyên thư, trùng sinh, cung đình hầu tước, chủ thụ, niên hạ, cường cường, t...