Thái Tử Vô Sỉ- Văn Hương Thín...

By stronggirl33

541K 13.6K 196

Convert: Rich Tàng Thư Viện Reconvert: Ngọc Quỳnh LQD Thể Loại: Cổ Đại, 3S, Hài, HE Rating: H Số Chương: 91 C... More

Giới thiệu
Chương 1: Mối lương duyên trời đánh
Chương 2
Chương 3: Lần đầu gặp mặt
Chương 4: Ngoài ý muốn
Chương 5: Hấp dẫn
Chương 6: Dò hỏi
Chương 7: Tức giận
Chương 8: Mập mờ
Chương 9: Thân cận
Chương 10: Cường hôn
Chương 11: Dễ nhìn
Chương 12: Lửa tình
Chương 13: Lời đồn
Chương 14: Bí mật
Chương 15: Ánh lửa
Chương 16: Kiều diễm
Chương 17: Cái yếm
Chương 18: Ma chưởng
Chương 19: Khi dễ
Chương 20: Có kinh lần đầu
Chương 21: Dịu dàng
Chương 22: Hộ tống
Chương 23: Biết
Chương 24: Đông cung
Chương 25
Phiên ngoại
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Phiên ngoại Trầm Vân
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86: Mạn Thanh - Liêu Mục.
Chương 87: Chiêu Tuyết - Vũ Văn Hạ
Chương 88: Hà Lăng Thiếu - Trầm Vân.
Chương 89: Mẫn Mẫn - Tần Lâm
Chương 90 - Tiểu bảo

Chương 54

4K 91 0
By stronggirl33

Ngày  hôm sau phía chân trời vừa hé tia nắng đầu tiên, Trầm Lạc liền tỉnh  dậy. Quay đầu nhìn sang bên phải, thấy chậu nước đặt dưới đất bên cạnh  giường , vén màn lên, Trầm Lạc ngửi một chút. Hương vị đó đã phai nhạt  đi nhiều, nhưng cẩn thận ngửi vẫn có thể phát hiện ra được.

Trầm  Lạc lập tức đứng dậy, nhặt quần áo rơi ở bên giường mặc vào. Sửa sang  lại quần áo, Trầm Lạc khom lưng đi giầy. Sau đó xoay người đem thuốc cao  ở bên đầu giường đem đặt ở trên bàn.

Sau khi để thuốc xuống,  Trầm Lạc nhanh chóng hướng về chỗ đặt chậu nước, khom người bưng chậu  nước lên, đi vài bước lại gần bên giường, nâng tay thật cao lên, chỉ  nghe rào một tiếng toàn bộ chăn mền đều bị ướt hết, Trầm Lạc hài lòng  gật đầu một cái. Bưng chậu nước quay đầu lại thì liền nghe thấy tiếng  của Bích Diệp.

" Lạc chủ tử hãy thức dậy thôi, giờ Thìn ma ma dạy quy củ sẽ tới."

Trầm  Lạc nhẹ nhàng trả lời, cho Bích Diệp đi vào, khi Bích Diệp đi vào nhìn  thấy chậu nước để trên đất, lại nhìn đến chăn mền bị ướt. Mắt trợn thiệt  to, ngay sau đó phịch một tiếng quỳ xuống: "Lạc chủ tử thứ tội, hôm qua  nô tỳ có kêu Bích Liên đi lấy nước rồi nhưng không hiểu vì sao...Bích  Liên không có hầu hạ tốt Lạc chủ tử sao?" Trầm Lạc cười nâng Bích Diệp  dậy, nàng biết hôm qua Bích Liên ngủ mê man do bị trúng thuốc mê.

"Đứng  dậy đi, chắc hẳn hôm qua Bích Liên mệt nhọc quá, không nên trách nàng.  Nhìn này, không phải Bích Liên bưng chậu nước đến rồi sao?" Trầm Lạc  nhìn về phía ngoài cửa Bích Liên đang sợ hãi bưng chậu nước, hướng về  phái Bích Liên vẫy vẫy tay, Trầm Lạc ôn nhu nói: "Mau vào đây, đem chậu  nước đặt ở trên kệ, ta tự mình rửa mặt. Bích Diệp, đi bưng đồ ăn sáng  tới đây, Bích Liên mang chăn mền ướt đi đổi đi, sáng hôm nay ta không có  cẩn thận làm đổ hết chậu nước lên chăn mền rồi."

Bích Liên thấy  vẻ mặt bất mãn của Bích Diệp, sau lại nhẹ nhàng hướng Lạc chủ tử tươi  cười nhẹ nhàng thi lễ, trong lòng càng thêm luống cuống. Vội vàng phúc  thân thi lễ, bước nhanh hướng đến cái kệ bỏ chậu nước lên. Hướng Lạc chủ  tử bồi tội rồi nhanh chóng mang chăn mền bị ướt đi.

Trầm Lạc vỗ  vỗ vai Bích Diệp, để cho nàng đi bưng đồ ăn sáng. Bích Diệp hướng Bích  Liên liếc mắt một cái, sau đó nghe lời Lạc chủ tử đi bưng đồ ăn sáng.

Thấy  trên mặt Bích Liên vẫn mang thần sắc kinh sợ, Trầm Lạc lắc đầu thở dài  một cái:" Nếu thật sự lo lắng như thế thì phạt ngươi mang tất cả chăn  mền này đi giặt đi được không? Không mang đến Hoán Y cục mà ngươi tự  mình giặt." Bích Liên gật đầu liên tục, hai tay ôm mền dùng một tư thế  cực kì dễ thương hướng Trầm Lạc thi lễ:" Lạc chủ tử yên tâm Bích Liên sẽ  mang tất cả bẩn giặt thật sạch, xin Lạc chủ tử yên tâm."

"Còn  không mau mang đi giặt đi, ôm như vậy không mệt sao?" Trầm Lạc vỗ vỗ  lưng Bích Liên, trong lòng Bích Liên càng cảm thấy ấm áp, thấy Bích Diệp  bưng đồ ăn sáng vào, nhanh chóng ôm cái mền đi ra ngoài.

Bích  Diệp nhìn bóng dáng vội vã của Bích Liên nhẹ nhàng mở miệng: "Lạc chủ  tử, Bích Liên là ở tư dược phòng, suốt ngày ở đó đảo thuốc. Mỗi ngày đều  cùng các loại thảo dược làm bạn, bây giờ đột nhiên bị kêu đến sương  phòng phục vụ chủ tử sợ rằng không được chu đáo."

Trầm Lạc vắt  khô khăn xoa xoa mặt, sau đó khăn ướt để ở bên chậu. Vừa nói vừa đi đến  bên cạnh bàn ngồi xuống: "Nha đầu Bích Liên này không nói nhiều, làm  việc cũng không tệ lắm. Ưm? Cháo đậu đỏ hôm nay mùi vị không tệ lắm."

"  Lạc chủ tử, nghe nói Điện hạ tự mình hạ lệnh, để cho Ngự Thiện phòng  làm cháo đậu đỏ, nói cái này khi ăn sáng, thì da sẽ trắng nõn mềm mại."  Hai chân mày Bích Diệp cong cong ý cười đầy mặt nói.

Trầm Lạc  lại ăn thêm vài miếng sau đó hỏi: "Các chủ tử khác cũng ăn cái này sao?"  Nụ cười trên mặt Bích Diệp giảm đi, sợ chọc giận Lạc chủ tử, khi nói  thanh âm cũng nhỏ đi rất nhiều:" Bẩm Lạc chủ tử, các chủ tử khác cũng là  ăn cái này."

Trầm Lạc cầm khăn lên xoa xoa miệng: "Nói như vậy  cũng không phải là chuẩn bị cho một mình ta, Bích Diệp, những lời này ít  nói thôi. Hiện tại người nào ngạo mạn khiến người khác ghét thì sẽ càng  thảm." Bích Diệp vừa nghe như vậy vội vàng quỳ xuống: "Lạc chủ tử thứ  tội, về sau nô tỳ không bao giờ nới nữa."

"Thôi mang đồ ăn sáng  xuống đi. Sau đó trải chăn mền mới đi. Ma ma dạy lễ nghi chắc hẳn cũng  đã tới rồi, chúng ta phải mau lên ." Trầm Lạc dứt lời sau đó trực tiếp  đi về phía gương trang điểm, cầm lược gỗ lên tùy ý chải, nhanh chóng búi  sơ một búi tóc, trên tóc còn cắm một cây trâm hình hoa sen mộc mạc.  Hướng về phía gương trang điểm xoay người, giữa hai chân Trầm Lạc tê  rần.

Bích Diệp đang dọn dẹp bát đũa thấy vậy vội vàng buông bát  đũa xuống chạy qua đỡ, Trầm Lạc khoát tay:" Bích Diệp không có việc gì."  Đợi sau khi ổn định thân hình, trong lòng Trầm Lạc âm thầm mắng Vũ Văn  Thượng. Đều là tại hắn, tối hôm qua hành hạ nàng như thế. Nếu không phải  lúc đó, nàng nghĩ đến biện pháp của Vân Vân làm cho cái đó của Vũ Văn  Thượng nhanh chóng mềm xuống thì bây giờ nàng đã càng thêm khổ sở rồi.

Một lần nữa hướng về phía gương trang điểm sửa sang lại, Trầm Lạc lại dặn dò Bích Diệp mấy câu sau đó đi ra khỏi phòng.

"  Trầm Lạc." Một tiếng gọi thanh thúy uyển chuyển, thể hiện rõ người gọi  là một cô gái hoạt bát vang lên từ trong đình của khu sương phòng, Trầm  Lạc ngẩng đầu nhìn lên phía trước, đó không phải là Mẫn Mẫn quận chúa  vẫn luôn tươi cười với nàng sao? Bên này Trầm Lạc còn chưa có đi tới  trung đình, bên kia Mẫn Mẫn giống như một con bướm lao nhanh tới. Tốc độ  thật nhanh chỉ trong chớp mắt hai tay Trầm Lạc liền bị Mẫn Mẫn quận  chúa cầm ở trong tay.

Giờ phút này nhìn cô nương so với mình thấp hơn nửa cái đầu mở mắt to hướng mình cười híp mắt, Trầm Lạc nghĩ đến Vân Vân.

"  Trầm Lạc thật không biết ta là ai sao?" Mẫn Mẫn quận chúa mở to mắt  nhìn Trầm Lạc, tầm mắt di chuyển mắt đến lông mày Trầm Lạc, sau đó lại  liếc về phía búi tóc cùng cây trâm hình hoa sen mộc mạc.

" Ta dĩ  nhiên biết ngươi là ai, Mẫn Mẫn quận chúa." Trầm Lạc không hiểu, nàng  không biết Mẫn Mẫn quận chúa. Chẳng lẽ Mẫn Mẫn quận chúa tính tình giống  Hòa Miêu? Lần đầu tiên gặp mắt, liền như quen biết đã lâu.

"  Cái gì mà Mẫn Mẫn quận chúa chứ, ta họ Uy, Uy Mẫn Mẫn, Uy Chấn là nhị bá  của ta." Uy Mẫn Mẫn dứt lời không có tư thế của một cô gái mở miệng  cười lớn thật là sảng khoái, tiếng cười vang vọng khắp sương phòng.  Những chú chim đang nằm nghỉ trên cây cũng phải giương cánh bay đi.

Thân  thể Trầm Lạc cứng lại ngay sau đó cũng trợn to mắt:" Dượng hai là nhị  bá của ngươi, nói như vậy, ta và ngươi..." Uy Mẫn Mẫn cười thật hả hê,  nhón chân lên, đưa tay vuốt vuốt mũi Trầm Lạc:" Chúng ta là tỷ muội, ta  đã coi qua ngày sinh của ngươi. Ngươi phải gọi ta một tiếng tỷ tỷ đó,  Lạc nhi muội muội kêu một tiếng tỷ tỷ nghe xem nào."

Tính tình  thật là giống Trầm Vân, không tính tình Trâm Vân so sánh với Uy Mẫn Mẫn  còn chững trạc hơn, gọi Uy Mẫn Mẫn là tỷ tỷ nàng ngàn vạn lần không thể  kêu ra miệng.

Thật lâu không có nghe được tiếng gọi tỷ tỷ, Uy  Mẫn Mẫn thất vọng, miệng nhỏ chu lên thật cao:" Ai, đúng là tướng mạo  hại chết người mà. Thân thể ta hơi nhỏ một chút, nhưng mà theo số tuổi  muội phải gọi ta một tiếng tỷ tỷ, ta chờ. Trước cho muội một chút thời  gian để quen, Lạc nhi muội muội , sau khi biết muội ở sương phòng, tỷ tỷ  ta thật là vui nha. Vốn là ta nên sớm đến Huệ Minh cung gặp muội, nhưng  quy của trong hoàng cung sương phòng và Huệ Minh cung không thể gặp  nhau, cái quy củ này thật làm ta tức chết mà."

Trầm Lạc nhìn cái  miệng nhỏ nhắn của Uy Mẫn Mẫn không ngừng khép mở lảm nhảm, không biết  nên cười hay nên khóc. Nàng ở sương phòng sợ nhất là náo nhiệt, sau khi  biết Uy Mẫn Mẫn cùng mình có quan hệ, về sau không thể không gặp mặt  rồi.

Đúng lúc Trầm Lạc cùng Uy Mẫn Mẫn quận chúa nắm chặt tay  nhau, một màn này bị Hòa Miêu vừa mới bước ra khỏi cửa nhìn thấy, tay rủ  hai bên bỗng chốc nắm thật chặt, một lúc lâu sau mới thả lỏng ra.

Động  tác này của Hòa Miêu khó tránh việc Đỗ Nhã Y vừa mới bước ra khỏi phòng  nhìn thấy. Nghĩ đến việc Hoà Miêu sắp vào Hoa Trúc viện, nghĩ đến việc  mảnh giấy nàng sai cung nữ đưa đến chỗ nhị hoàng tử đến nay vẫn chưa có  tung tích, trong lòng Đỗ Nhã Y một trận không thoải mái. Nàng nè nén nội  tâm không vui, Đỗ Nhã Y trong lòng đã có phần ganh tỵ rồi. Nàng không  có đi tranh đua vị trí Thái Tử phi, nhưng mà nàng lại muốn liều mạng vì  vị trí chính phi của nhị hoàng tử. Vũ Văn Hạ nên là người duy nhất của  nàng.

"A, Lạc nhi muội muội, ta chỉ biết lo cho bản thân mình  rồi. Đến đây ta giới thiệu nào. Vị này là Đỗ Nhã Y, thiên kim của Đỗ  Thái phó, tài nghệ song toàn, cô nương này mặt cũng mềm mại vô cùng là  kinh thành đệ nhất mỹ nhân đó." Uy Mẫn Mẫn lôi kéo Trầm Lạc đi tới trung  đình, lúc này Đỗ Nhã Y cũng đã đi đến đình. Vì vậy Uy Mẫn Mẫn liền giới  thiệu Đỗ Nhã Y cho Trầm Lạc biết.

Đỗ Nhã Y nhìn Trầm Lạc, chỉ  gật đầu một cái, cũng không có nói chuyện. Lần này Uy Mẫn Mẫn thật không  thoải mái, buông tay lôi kéo Trầm Lạc ra, vung hướng người Đỗ Nhã Y.  Trầm Lạc bị động tác này của Uy Mẫn Mẫn dọa sợ, Đỗ Nhã Y nhướng mày đúng  là ho khan. Trầm Lạc muốn đưa tay vỗ nhẹ lưng cho Đỗ Nhã Y nhưng lại bị  đẩy ra, Trầm Lạc theo cánh tay nhìn hóa ra là Hòa Miêu. Nàng khi nào  thì cùng Đỗ Nhã Y có quan hệ tốt như thế rồi?

" Y tỷ tỷ, bệnh  không có thuyên giảm sao?" Hòa Miêu vừa vỗ nhẹ lưng Nhã Y vừa nhẹ giọng  hỏi. Uy Mẫn Mẫn thấy Hòa Miêu khẽ hừ một tiếng, tầm mắt Trầm Lạc quét  qua ba người một lượt, dường như quan hệ của Hòa Miêu và Đỗ Nhã Y không  tệ, Uy Mẫn Mẫn cùng Hòa Miêu lại không tốt. Mới chỉ có một ngày mà thôi,  đã có chuyện gì xảy ra rồi?

Uy Mẫn Mẫn lập tức kéo tay Trầm  Lạc, cách xa Đỗ Nhã Y cùng Hòa Miêu. Đợi đến được cự ly hai ba trượng đủ  xa rồi, Uy Mẫn Mẫn mới nhẹ giọng nói với Trầm Lạc: "Lạc nhi muội muội,  ta nhìn Hòa Miêu người này không có tầm thường đâu. Nàng và muội cùng từ  Huệ Minh cung đi ra, muội cũng không nên khinh thường nàng ta. Nhưng  muội cũng không cần lo lắng, Đỗ Nhã Y cũng không thật sự đối tốt với Hòa  Miêu, tính tình Hòa Miêu nhiệt tình Đỗ Nhã Y lạnh lùng nhất định là có  kịch hay để xem rồi. Chỉ là Đỗ Nhã Y cạnh tranh vị trí Nhị hoàng tử phi  với Hòa Miêu sao?"

Trầm Lạc cúi đầu nhìn về phía khuôn mặt tươi  cười của Uy Mẫn Mẫn nghi ngờ mở miệng:" Vậy còn ngươi thì sao? Ngươi đối  vị trí Thái Tử phi như thế nào?"

Mí mắt Uy Mẫn Mẫn nhảy lên sau  đó tai đỏ lên:" Ta...ta dù sao cũng không thích Điện hạ cùng nhị hoàng  tử, ta thích chính là Tần Lâm. Hắn tuổi còn nhỏ đã làm đến Lại Bộ Thị  Lang, dáng dấp cũng rất hợp mắt ta. Ta đã tốn một đoạn thời gian, nhưng  là Tần Lâm cũng không có dễ bắt như vậy."

Trầm Lạc không khỏi  đối với Uy Mẫn Mẫn bội phục, một nữ nhân cư nhiên theo đuổi một nam  nhân. Mẫn Mẫn thật xinh đẹp, Tần Lâm có chỗ nào không hài lòng?

"  Lạc nhi muội muội, nếu như muội lên làm Thái Tử phi, mà ta còn chưa có  thuần phục được Tần Lâm, vậy muội có thể thì thầm bên gối Điện hạ, khiến  cho Điện hạ và Hoàng Thượng ban hôn, đem ta ban cho Tần Lâm. Thánh chỉ  đã hạ xuống không sợ Tần Lâm không nghe." Uy Mẫn Mẫn nói đến chỗ này lại  cười nhỏ. Trầm Lạc nghe tiếng cười kia mà nổi hết cả da gà, dượng hai  có biết cháu gái của người anh dũng như thế không?

" Lạc nhi  muội muội, hạnh phúc cả đời của tỷ tỷ đây nằm ở trên vai muội rồi, nếu  sau này có cần mưu kế đăng vị Thái Tử phi, cứ tới tìm tỷ. Đừng có nhìn  tỷ tỷ vóc người nhỏ nhắn, có đầy một bụng ý nghĩ xấy xa đấy." Sau khi Uy  Mẫn Mẫn dứt lời, hết sức khẳng khái nhón chân lên vỗ vỗ vai Trầm Lạc.

Đúng  lúc này bên ngoài sương phòng đột nhiên náo nhiệt, mọi người ngẩng đầu  nhìn ra bên ngoài. Chỉ thấy Lưu ma ma, Ngô ma ma còn một vị ma ma thân  hình cao lớn, mang bộ mặt nghiêm túc tiến vào. Thấy hai vị lão ma ma Ngô  ma ma và Lưu ma ma hướng về phía vị lão ma ma thân hình cao lớn cung  kính như thế, các vị tú nữ ở đây không khỏi nghiên túc lại.

"Các  vị tiểu chủ tử, kể từ hôm nay vị này sẽ là ma ma dạy lễ nghi trong cung  cho các vị Từ ma ma, Từ ma ma là lão ma ma trong hoàng cung, những năm  gần đây phần lễ nghi của các tú nữ đều do Từ ma ma đảm nhận. Các vị tiểu  chủ tử nên thận trọng." Ba vị ma ma đi đến trước người các tú nữ, Ngô  ma ma mở miệng đầu tiên.

Continue Reading

You'll Also Like

2.5M 127K 89
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, Tình cảm, Vườn trường, H văn Độ dài: 78 chương + 11 ngoại truyện Giới thiệu: Học sinh xuất sắc bụng dạ khó l...
2.4M 53.5K 84
Truyện dành cho sắc nữ biến thái (như tui) :)) 419: for one night 1314: 一生一世: một đời một kiếp Truyện có yếu tố H, nữ chính ngoan hiền và biến thái...
711K 52K 132
Tác giả: Sơn Hữu Thanh Mộc Bản gốc: Hoàn 174 chương Nguồn: wikidich Editor: Cutimap, @ChiuVn754, @user86844642 Ngày mở hố: 3-8-2020 Ảnh bìa: cám ơn n...
16.3M 347K 109
Cô là thư kí cho một tổng tài lạnh lùng và nghiêm khắc, nhưng anh ta thật sự rất tài giỏi. Bản thân cô cũng có thể coi là người tài giỏi như thế vì g...