[Hoàn][Bách Hợp] Tiêu Thục Ph...

By myyulsosexy

123K 4.9K 164

Tiêu Thục Phi Truyện Tác Giả: Huyền Đoạn Hữu Thùy Thính Editor:Yulsosexy Thể Loại: cung đình, tìn... More

Chương 1: Vẽ Tranh
Chương 2: Cổ Tự
Chương 3: Thành Toàn
Chương 4: Nhập Cung
Chương 6: Mộ Tưởng
Chương 7: Bồ Đào
Chương 8: Ngắm Hoa Mai
Chương 9: Diệt Khẩu
Chương 10: Tục Danh
Chương 11: Sinh Nhật
Chương 12: Cung Yến
Chương 13 : Hồng Y
Chương 14: Câu Dẫn
Chương 15: Dấu Hôn
Chương 16: Tiếng Tiêu
Chương 17: Cưỡng Hôn
Chương 18 : Xích Đu
Chương 19: Hoàng Hậu
Chương 20: Giọt Mưa
Chương 21: Yêu Thầm
Chương 22: Bí Mật
Chương 23: Xa Nhau
Chương 24: Tầm Tã
Chương 25: Đứa Nhỏ
Chương 26: Dụ Dỗ
Chương 27: Tình Địch
Chương 28: Giáo Huấn
Chương 29: Bị Thương
Chương 30: Phòng Tắm
Chương 31: Yêu Thích
Chương 32: Tình Thú
Chương 33: Tuyệt Sắc
Chương 34: Dụ Hoặc
Chương 35: Hạt Bụi
Chương 36: Con Diều
Chương 37: Thái Bình
Chương 38: Chiêu Nghi
Chương 39: Hứa Hẹn
Chương 40: Ôm
Chương 41: Yêu Thích
Chương 42: Nghịch Nước
Chương 43: Tịch Mịch
Chương 44: Cắn Môi
Chương 45: Ngắm trăng
Chương 46 : Kích Động
Chương 47: Thể Xác Và Trái Tim
Chương 48: Thất Sủng
Chương 49: Ngọc Tiêu
Chương 50: Bông Tuyết
Chương 51: Nhược Thủy
Chương 52: Thay đổi
Chương 53: Trường tình
Chương 54: Ý nghĩ đẹp đẽ
Chương 55: Hoàng tử
Chương 56: Thí
Chương 57: Yêu nhất
Chương 58: Giai điệu
Chương 59: Khuynh Đảo
Chương 60: Thục Phi
Chương 61: Phế Hậu
Chương 62: Lãnh cung
Phần Không Tên 63
Chương 64: Duyệt Động
Chương 65: Tương tư
Chương 66: Tác Thành
Chương 67: Ác Mộng
Chương 68: Nếu Như
Chương 69: Đánh cược
Chương 70: Truy Nhân
Chương 71: Tiêu Nhi
Chương 72: Hồng Đậu

Chương 5: Hướng Tư

2.2K 139 9
By myyulsosexy

Võ Mị Nương vào cung đã hơn một tháng, gió êm sóng lặng, ngoại trừ hoàng thượng đến thăm nàng vài lần, Tiêu Thục Phi kia một lần cũng không thấy nữa, thật sự là kỳ quái!

Tại sao muốn gặp nữ nhân kỳ quái kia? Võ Mị Nương ném cánh hoa trong tay, lại cuống quít nhặt lên khăn lụa thêu một chữ "Tiêu". Giữ ở trong tay vặn thành một đoàn, không chổ phát tiết, hiện giờ nàng ở hoàng hậu tẩm cung, không có việc gì, hết lần này đến lần khác hoàng hậu cũng không làm khó làm dễ nàng. Nữ nhân hậu cung này thật kỳ lạ, chẳng lẽ ưng thuận không tranh giành tình nhân, ưng thuận không ức hiếp sao?

Hoàng hậu càng không giống người trong hậu cung nàng từng biết đến, chưa bao giờ cho diện kiến nàng, cho nên giờ hình dáng của hoàng hậu nàng cũng không nhớ rõ. Nhưng nàng dám khẳng định hoàng hậu biết sự tồn tại của nàng, hoàng thượng mấy lần đến tìm nàng, không thể không có người thông báo.

Thật sự là kỳ quái, tại sao nàng sống bốn năm ở Đại Minh cung lại không giống như vậy? Không có nửa điểm phân tranh khói lửa, hậu cung tranh đấu cũng còn chưa diễn ra. Nàng vốn chuẩn bị rất nhiều rốt cuộc tất cả đều không có chổ dùng, không có u oán.

"Võ Mị Nương, thì ra ngươi ở đây, hoàng hậu nương nương có truyền"

Võ Mị Nương tự giễu cười, hoàng hậu không phải đã đến rồi! Nên rốt cuộc nàng không tin hoàng hậu thấy nàng được sủng ái lại có thể thờ ơ, đây bất quá là sự tình sớm muốn, hoàng hậu sao có thể nhẫn!

"Nô tỳ tham kiến hoàng hậu nương nương" Võ Mị Nương tiến vào đại đường hành lễ.

Vương hoàng hậu miễn cưỡng nhìn lướt qua Võ Mị Nương, như trước xem nàng là không khí: " Đứng lên đi"

"Không biết hoàng hậu nương nương truyền nô tỳ đến có chuyện gì?"

Vương hoàng hậu trong nội tâm cười lạnh, còn biết mình là một tiểu cung nữ, biết rõ tự xưng nô tỳ, không tệ.

"Tìm ngươi không phải bổn cung, là Cao Dương công chúa, người biết không?" Vương hoàng hậu trong nội tâm có chút nghi hoặc, Võ Mị Nương thật đúng lợi hại, rõ ràng ngay cả Cao Dương công chúa cũng biết. Thú vị.

"Cao Dương công chúa..." Võ Mị Nương nhất thời thay đổi sắc mặt, Cao Dương công chúa, Cao Dương công chúa tìm nàng làm gì!

"Thế nào, không vui sao? Cả ngày đắm chìm trong ôn nhu sủng ái của hoàng thượng không muốn đi ra ngoài sao? Võ Mị Nương ngươi bất quá chỉ là một cung nữ nho nhỏ trong nội cung của bổn cung, công chúa truyền kiến, nhất định phải đúng mực" Vương hoàng hậu khoác tay, không muốn nhìn thấy nữ nhân này nữa, tự nhiên muốn đuổi đi càng sớm càng tốt.

Tiêu Thục Phi gần đây đúng là rất tĩnh lặng, Võ Mị Nương không có đi ra ngoài, Tiêu Thục Phi cũng không có đến. Sợ là suy đoán của nàng dư thừa mất rồi, lo sợ không đâu, vẫn là chớ hao tổn trí lực đi suy nghĩ những thứ này.

Gần đây nhớ đến Tiêu Thục Phi nhiều hơn lúc trước một chút, thân ảnh nữ nhân kia luôn ở trước mắt nàng sáng chói. Rốt cuộc là vì cái gì, Vương hoàng hậu không nghĩ ra.

"Vâng, nô tỳ cẩn tuân theo lời dạy bảo của hoàng hậu nương nương" Võ Mị Nương không cam lòng, không muốn lui ra ngoài, nàng chưa từng cảm thấy đoạn đường lại khó đi đến như vậy, ngự hoa viên, không có sài lang hổ báo, đã có người lợi hại hơn cả sài lang hổ báo chờ nàng! Không, đã vào cung rồi, là công chúa tiên đế sủng ái nhất thì như thế nào, cũng không thể ở trong cung làm việc xằng bậy!

Cuống quít đem khăn lụa dấu vào trong tay áo, Võ Mị Nương từ rất xa đã thấy người kia vô luận đến nơi nào đều rất phô trương khí thế công chúa. Khi tiên đế vẫn còn sống, Cao Dương công chúa trăm hô vạn ứng, hoàng thượng càng theo lệnh của nàng, hiện tại trong Đại Minh cung còn chổ nào có thể trói buộc được Cao Dương !

Võ Mị Nương vén lại tà áo, Cao Dương công chúa bàn tay như bạch ngọc nhẹ ngoắc nàng, Võ Mị Nương quỳ gối cơ hồ cuộn lại dưới chân Cao Dương công chúa.

"Thế nào, giờ đã hài lòng chưa, rốt cuộc mộng tưởng cũng đã thành sự thật rồi đúng không? Nghe nói Cửu ca rất thích ngươi, ước gì hàng đêm sủng hạnh ngươi" Cao Dương công chúa mị mị cười cười nói nói, Võ Mị Nương thoáng cái trở nên căng thẳng, mồ hôi chảy thành dòng.

"Công chúa..." Võ Mị Nương ngó trái ngó phải, bên cạnh có rất nhiều người đứng, nhưng đều là hờ hững, một bộ làm như cái gì cũng không thấy, cái gì cũng không nghe.

"Thế nào, đông người, ngươi không thoải mái sao?" Rõ ràng thoại ngữ như tắm gió xuân, thế nhưng tâm Võ Mị Nương lại run lên, thật vất vả mới vào cung. là ai cũng sẽ có sai lần! Quá khứ của mình, ở Cảm Nghiệp Tự trong hai năm, nghĩ lại mà kinh hoàng!

"Công chúa, nô tỳ..." ai đó mau đến cứu nàng, nàng sẽ cảm kích người kia cả đời! Bất kể là ai, mau đến đây cứu nàng, nàng không muốn cùng với người này ở một chổ!

"Ngươi muốn cảm tạ ta như thế nào? Ân?" Ngón trỏ quá phận câu dẫn chiếc cằm, bức Võ Mị Nương phải ngửa đầu nhìn thẳng vào nàng.

"Công chúa muốn nô tài làm cái gì..." Một âm thanh nghẹn ngào nức nở, là Võ Mị Nương cực lực nhẫn nại vì thành quả về sau. Nàng sớm muốn khóc rồi, vốn tưởng rằng ra khỏi Cảm Nghiệp Tự, vào trong nội cung, nàng có thể thoát khỏi người này! Ai ngờ, ai ngờ....

"Thật sự là không có thành ý, Mị Nương chẳng lẽ không biết tâm ý của bổn cung sao? Biết rõ lại còn cố hỏi, thật sự là khiến bổn cung thất vọng rồi" Cao Dương hoan thanh tiếu ngữ, thoạt nhìn làm như có chút thất vọng, nhưng cái dạng này càng làm Võ Mị Nương sợ hãi.

"Công chúa..." Võ Mị Nương quyết định rõ ràng, khẽ cắn môi, thống khổ nhắm mắt lại, ngậm lấy ngón tay một mực trêu chọc nàng.Đặt ở trên môi thưởng thức, thỏa thích mút, mơn trớn...Đây vốn là sự tình rất quen thuộc.

Trong Ngự Hoa viên, có mỹ nhân chân thành mà đến, trong tay còn nắm một đứa nhỏ phấn điêu ngọc mài, quần áo hồng nhạt tinh xảo, đứa nhỏ càng thêm trắng trẻo nổi bật, đôi mắt đen lóe sáng lanh lợi, như là suối nguồn ngọc bích uốn lượn, đứa nhỏ ngây thơ ánh mắt linh hoạt quan sát thế giới này

Nguyên lai tưởng rằng cũng chỉ có đứa nhỏ ánh mắt mới lanh lợi như vậy, mà mỹ nhân nhan sắc như người từ trong tranh bước ra, lông mày như vẽ, mắt như điểm kim, môi như dây cung nguyệt, trong mắt thanh minh như nước trong trẻo đọng một tầng sương mù giống như ánh sáng nhạt. Xem kỹ chính là một giai nhân phong tình vạn chủng, một phần động, một phần tĩnh, lộ ra một phiên thần thái.

Chỉ nhìn nhan sắc này, liền khiến người ta ngây ngây dại dại, mà người này còn biết cầm kỳ thư họa, ti trúc diễn tấu nhạc khí, tinh thông mọi thứ, hiền lương thục đức, đọc đủ thứ thi thư, không tranh quyền thế, chính là Tiêu Thục Phi.

Tiêu Thục Phi trong tay dắt không phải người khác, mà chính là Nghĩa Dương trưởng công chúa vừa tròn năm tuổi. Ngự hoa viên muôn hoa đua thắm khoe hồng, kiều diễm phong quang, đình đài lầu các, cột trụ họa lang điêu, thế nhưng vẫn khiến cho người cảm thấy nhan sắc mất mát, toàn bộ lại để cho một lớn một nhỏ chiếm hết danh tiếng

"Mẫu phi, cô cô ở phía trước, chúng ta nhanh đến đi!" Tiểu Nghĩa Dương mặt mày háo hức, từ nhỏ cô cô đã thương nàng, sủng nàng, vô luận mình muốn cái gì, cô cô cũng sẽ làm cho nàng

Phụ hoàng cùng mẫu phi cũng chưa từng như thế, cho nên nàng từ nhỏ đặc biệt thân cận cô cô.

"Được rồi được rồi, nhìn Nghĩa Dương ướt đẫm mồ hôi hết rồi, cô cô vẫn ở trong đình phía trước chờ con, cũng sẽ không đi đâu hết. Nếu như thấy Nghĩa Dương vội vã, mồ hôi ướt đầy đầu, sợ là cô cô sẽ không còn thích con nữa" Tiêu Thục Phi sủng nịnh vuốt đầu Nghĩa Dương, cười tủm tỉm thoáng đe dọa nàng.

Nghĩa Dương nghe xong lập tức chậm bước chân lại, bị ai ghét cũng không thể để cô cô ghét!

"Mẫu phi, chúng ta đi chậm một chút,mẫu phi lau mồ hôi cho Nghĩa Dương, Nghĩa Dương không muốn làm cô cô không thích!" môi anh đào thoáng cong lên, đã có một phần rất chu nhan mỹ nhân, bộ dạng sợ không có kẹo đường ăn, làm cho người cầm khăn lụa đang làm bộ cũng nhịn không được híp mắt.

"Được rồi, Nghĩa Dương là người gặp người thích" Tiêu Thục Phi lại nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Nghĩa Dương dắt di, bởi vì đi có chút gấp gáp, bàn tay nhỏ bé của Nghĩa Dương cũng trở nên ẩm ướt, đúng là thấm ra một tầng mồ hôi dày đặt. Tiêu Thục Phi buồn cười lắc đầu, bình thường phụ hoàng của nàng đến, cũng không thấy nàng kích động khẩn trương như vậy

"Ân!" Nghĩa Dương nghe xong lời mẫu phi cam đoan, lại bắt đầu vui vẻ. Mẫu phi nói Nghĩa Dương người gặp người thích, Nghĩa Dương nhất định là người gặp người thích rồi!

Đi qua hòn non bộ, quả nhiên trong đình ngoài đình một đám người đứng chỉnh tề, người ngồi ngay ngắn trong đình chính là người sủng ái Nghĩa Dương nhất.

Cao Dương từ xa đã thấy một lớn một nhỏ, làm cho nàng mong nhớ ngày đêm, tâm thần có chút không tập trung. Có thâm ý khác liếc qua Võ Mị Nương vẫn đang quỳ, cung nữ lập tức bưng đến nước sạch, ngón tay ngọc trắng nõn thon dài ở trong miệng khẽ nhúng vào, liền có người đưa qua khăn thơm êm dịu, hương thơm tràn ngập khắp nơi, người nọ cũng đã mau đến nơi.

"Cô cô!" Nghĩa Dương thoáng cái nhảy vào trong ngực Cao Dương, Cao Dương khuôn mặt mơ màng, trở tay ôm lấy Nghĩa Dương, qua thời gian đáy lòng thấm vào.

"Nghĩa Dương" Trong mắt như thế nào không che dấu được sự sủng nịnh ôn nhu đối với Nghĩa Dương, đều bị Võ Mị Nương ở bên cạnh trợn tròn mắt nhìn. Công chúa, lúc nào đối với người khác ôn nhu như thế, đây chính là công chúa nàng từng biết sao? đứa nhỏ trong ngực nàng thoạt nhìn rất đáng yêu, thật khiến người yêu thích, nhưng công chúa kia cũng biết đối với người khác sủng nịnh như vậy sao?

"Cô cô rất lâu không đến thăm Nghĩa Dương! Nghĩa Dương nhớ cô cô muốn chết rồi!" Nghĩa Dương cong lên cái miệng nhỏ nhắn, đối với cô cô nàng yêu nhất phàn nàn. Cô cô không đến chổ Nghĩa Dương chơi, Nghĩa Dương rất cô đơn lạnh lẽo!

"Cô cô cũng muốn đến thăm Nghĩa Dương, trước đó vài ngày bị nhiễm phong hàn, sợ lây bệnh cho Nghĩa Dương, cho nên một mực không đến thăm Nghĩa Dương, hôm nay mới khỏe một chút, liền nhịn không được đến chơi với Nghĩa Dương" Cao Dương ôm Nghĩa Dương, nhẹ nhàng vuốt cái mũi nhỏ của nàng, mũi thở ra thấm một ít mồ hôi.

Tiểu Nghĩa Dương vội nắm chặt tay Cao Dương, khẩn trương hỏi: " cô cô thân thể khỏe lên chút nào chưa? Nghĩa Dương luôn luôn ngoan ngoãn không làm mẫu phi nổi giận, cô cô yên tâm

Dứt lời còn nhấc tay lên, dùng bề ngoài thiệt tình. Cao Dương nhất thời đỏ mặt, thật sự là lời nói trẻ con không cố kỵ, Nghĩa Dương cứ như thế đem toàn bộ lời nàng dặn dò nói ra hết.

Trong phút chốc, hơi có chút mất tự nhiên, hơi có chút khẩn trương nhìn Tiêu Thục Phi, đã thấy Tiêu Thục Phi căn bản không có nghe các nàng nói chuyện, trong mắt dường như đã có người khác!

oOo


Continue Reading

You'll Also Like

20.8K 686 10
Đứng đắn văn án : Mộ tuyết phỉ tin tưởng vững chắc mỗi một người nữ sinh đều có chính mình độc đáo mỹ lệ, là dùng để yêu thương. Ở mẫu thượng an...
410K 17.8K 119
Atom: Edt hoàn hura ψ(`∇')ψ Văn án Lê Mộc không ngờ sẽ biến thành một nam, không ngờ lại sẽ yêu vị nữ chủ kia, không ngờ lại nghe nói nữ chủ từ lâ...
3.9K 97 12
Tác giả: Thủ Nguyệt Nô Tình trạng: Hoàn thành Thể loại: Nguyên sang, Bách hợp, Tương lai , HE , Tình cảm , Niên hạ , Sinh con , Chủ công , ABO , Cung...
3.5K 273 66
- Tác giả: Tiêu Tiêu - Dưới thân phận nội gián, Tạ Kỳ Ngôn đã thành công giúp cảnh sát thực hiện cuộc bố ráp bắt giữ tên trùm ma túy Thatchai và tri...