ThanhGiang | Series | dưới bó...

By alny_08

1.7K 222 27

hiên nhà - góc nhỏ của anh và em. Truyện không liên quan đến người thật! Thể loại: OCC, showbiz More

thuốc lá và anh
anh và những bức ảnh
chuyện mùa đông
khủng long bị bệnh
quản gia nhà họ võ
chuyện anh và em
nhà của hai ta
khủng long say rượu
chuyện học sinh giỏi
wechoice award
nhà của hai ta - 2
chuyện đi may suit
cinetour có anh
người chơi Trấn Thành

không sao cả rồi

77 14 2
By alny_08

Chát... 

Tiếng chát đầy lạnh lẽo vang lên trong căn nhà nhỏ cuối hẻm, là nhà của Trường Giang cùng gia đình không hạnh phúc của mình, à nó không xứng đáng được gọi là "gia đình" luôn. Anh sinh ra trong một căn nhà bất hạnh, người cha tên Hoàng thì chìm trong cá độ bóng đá để rồi nợ nần ngập đầu, mẹ anh thì đi theo người đàn ông giàu có bỏ anh ở lại bên người cha thối nát kia.

Từ còn học cấp hai cho đến khi học đại học như bây giờ, anh đã phải đi làm để đưa tiền cho người cha tệ bạc kia, nếu không có tiền thì ông cha đó sẽ đánh anh thật mạnh, tưởng chừng như muốn gãy cả những khúc xương trong người anh. Mỗi lần như vậy anh đều phải một mình gánh chịu, cảm xúc tiêu cực phải tự mình kiềm nén. 

Tuy vậy nhưng học lực của anh lại giỏi cực kì, có thể xem như là học bá trong trường đại học, được hàng vạn người mến mộ, nhưng anh lại chỉ thân thiết duy nhất với Huỳnh Trấn Thành, cậu sinh viên năm hai ngành báo chí, còn anh đang là sinh viên năm ba ngành báo chí, có thể xem như là tiền bối rồi. Ngoài ra còn là người yêu của anh được hai năm, từ khi cậu vào trường anh đã yêu lấy tính tình lạnh lùng nhưng lại vô cùng tinh tế của cậu. 

Một ngày cuối tháng mười, cậu tỏ tình với anh, nguyên văn của lời cầu hồn là :

"Anh ơi, em biết tính em hơi kì cục, lại thường hay làm mấy chuyện kì lạ, khác người. Nhưng thực sự là em rất muốn bên cạnh là người cùng gắn bó với anh đến khi nào không thể, em không dám nói hai từ "mãi mãi", vì em sợ em nói ra mà em không làm được chắc em sẽ ân hận vô cùng. Mong anh sẽ cho em là người bên cạnh anh nha, anh Giang?"

Từ ngày có Trấn Thành bên cạnh, cuộc sống của Trường Giang lâu lắm rồi mới lại có những màu sắc tươi sáng hơn giữa gam màu u tối, lạnh lẽo. Cậu như vầng ánh dương mang lại niềm vui, sự hạnh phúc và hơn hết là cảm giác được yêu, được chăm sóc và trân trọng. 

Có đôi lần Trấn Thành thấy những vết bầm tím trên người anh và hỏi nhưng anh chỉ giả vờ bảo là do va chạm, khi ấy thái độ của cậu vô cùng xót xa, vì cậu biết vết bầm tím này rất đau đớn và mệt mỏi. Có một lần Trấn Thành xin Trường Giang địa chỉ nhà, khi anh hỏi thì cậu nói 

"Để hôm nào hai ta hẹn hò thì em qua đón anh!" 

Trường Giang cũng không quên lưu số của Trấn Thành, và cậu cũng vậy. Đôi lúc khi không gặp mặt được dù chỉ vài tiếng thì Trấn Thành đều gọi cho Trường Giang để thỏa nỗi nhớ của mình, bản tính dính người yêu của cậu không khỏi khiến anh bật cười. 

Quay về hiện tại, anh lại đang bị ông Hoàng đánh đập dã man, nhưng lần này thấy ông ta hơi lạ, mắt thì đỏ lừ lừ, hơi thở thì hồng hộc, nhìn như...con nghiện thiếu ma túy?! Anh không ngờ ông ta đã tìm đến ma túy rồi, và khi bị đánh đập nặng nề hơn, từng cơn đau từ thể xác dẫn đến tâm hồn chỉ vừa mới được chữa lành của anh khiến anh lại càng đau đớn hơn không chỉ từ thể xác mà cả tinh thần.

Và trong giây phút gần như ngất đi vì bị đánh, Trường Giang liền lấy điện thoại ra, gọi vào số điện thoại của Trấn Thành cùng câu nói lập lại trong đầu liên tục

Trấn Thành à, mau tới cứu anh với, anh mệt mỏi quá rồi... 

Giống như thần giao cách cảm vậy, điện thoại liền bắt máy, nhưng anh chẳng thể nói được gì nữa. Đau quá, anh chẳng thể làm gì được, chỉ có thể nghe tiếng cậu hỏi anh ở đầu dây bên kia, cố lắm anh chỉ nói được hai chữ "Cứu anh", cậu nghe liền hỏi anh đang ở đâu, đáp lại cũng chỉ là hai chữ "nhà anh" rồi không nghe tiếng anh nữa.

Ông Hoàng thấy anh gọi cho người khác liền cướp lấy điện thoại anh quăng qua chỗ khác, may thay cuộc gọi vẫn chưa tắt nên Trấn Thành có thể nghe được tiếng đánh đập trong nhà, cùng những câu chửi rủa như là "Má mày đồ mất dạy", "Có tiền mà mày không đưa cho tao", "Đáng bị đánh".

Giây phút Trường Giang tưởng chừng anh sẽ ngất đi, bỗng nhiên có một vòng tay cùng chiếc khăn lớn quấn quanh người anh, cố gắng mở mắt ra. Là cậu! Huỳnh Trấn Thành, cuối cùng cậu cũng đến, anh nhìn thấy liền đưa tay chạm lên khuôn mặt nức nở của cậu rồi ôm cậu thật chặt. 

Trấn Thành vừa nghe tiếng anh gọi liền ngưng hết công việc đang làm, vội chạy từ thư phòng riêng xuống garage mặc kệ sự ngỡ ngàng của ba mẹ. Lấy chiếc xe nhanh nhất cùng hai người vệ sĩ thân cận chạy tới nhà anh, vừa tới nơi liền phóng xuống, đạp vỡ chiếc cửa gỗ cũ kĩ, thứ đập vào mắt Trấn Thành chính là cảnh Trường Giang bị đánh đập, cậu không kìm được sự tức giận chạy lại đá ông ta ra khỏi người anh rồi kêu hai người vệ sĩ giữ ông ta rồi đem cho công an. 

Còn phần Trấn Thành liền nhanh chóng quấn khăn vừa giữ ấm cho anh lại vừa lau bớt máu trên người anh, nhìn anh ôm chặt người cậu mà không khỏi xót xa, hóa ra vết thương trên người anh là do bị đánh. Cậu liền đưa anh lên xe, để ông cha tệ nạn cho hai người vệ sĩ xử lí còn mình thì chạy xe đưa anh về nhà chăm sóc. Vừa về đến nhà Trấn Thành liền đưa Trường Giang vào nhà trước sự bất ngờ của ba mẹ, nhưng cũng rất nhanh mẹ cậu thấy anh toàn là vết thương liền lấy hộp cứu thương mà sơ cứu, vừa làm vừa hỏi thăm anh có đau lắm không. Nói thiệt người ta ra mắt gia đình thì trưng diện lộng lẫy, còn anh thì ra mắt trong tình cảnh này thấy hơi kì kì... 

Trấn Thành vừa đem ra ly sữa ấm liền được ba Huỳnh trách móc:

"Thành à, mày đi cứu người sao mày không nói với ba để ba đưa chiếc nhanh nhất, tự dưng chạy vô phòng tao lấy chìa khóa xe làm tao tưởng mày đi đánh lộn không á?!"

"Con có biết đâu, tại gấp quá mà"

"Mày hay quá he, mày gấp mày lấy chiếc xe hơn tuổi của mày nữa á Thành!"

"Con không biết thật màaaa"

Trường Giang nhìn Trấn Thành bị ba la mà không nhịn được cười, mẹ Huỳnh nhìn cậu khẽ hỏi:

"Con là người yêu của nó hả?"

"Dạ vâng ạ"

"Thảo nào, nhờ con mà nó tốt hơn rồi đó!"

"Tốt hơn? Là sao vậy cô?"

"Hồi trước nó cứ lầm lì, tính thì ít chia sẻ. Nhưng hình như là lúc quen con, nó tự dưng vui tươi hơn, biết cách ăn diện hơn, luôn hỏi cô với chú làm sao để chăm sóc người khác, lúc hai cô chú hỏi nó nào dắt người yêu về thì nó bảo "sắp sửa dắt về cho ba mẹ rồi", đâu ngờ lại được biết người yêu của nó trong tình cảnh này đâu"

"Dạ cô...cô có ngại khi người yêu của con cô là đàn ông không ạ?"

"Cô nói thật, cô chú cũng hiện đại, không quan trọng giới tính như thế nào, miễn thằng Thành nó hạnh phúc là cô vui, nhìn con cô cũng biết con là người lương thiện nên thằng Thành mới yêu. Cô cũng muốn con làm rể nhà này lắm! Còn chú thì nghe theo ý cô nên con chắc chắn được duyệt rồi!"

"Mẹ, mẹ nói xấu gì con đó"

"Mẹ nói mày ế thâm niên không chịu dắt người yêu về cho bố mẹ á!"

"Con dắt rồi nè, nhưng mà tình cảnh hơi ấy tí thôi"

"Rồi rồi tui chịu anh rồi, dắt về đúng người hợp ý tui rồi"

"Vậy mẹ chịu ảnh làm người trong nhà mình rồi phải không?" Trấn Thành háo hức hỏi

"Dạ chịu rồi thưa anh Thành"

"Mà con tên gì vậy?" Mẹ Huỳnh quay sang hỏi anh

"Dạ con tên Trường Giang, Võ Vũ Trường Giang"

"Tên đẹp vậy con, từ giờ cứ gọi cô với chú là ba với mẹ nha"

"Dạ...thưa mẹ" Anh ngập ngừng rồi nói với mẹ Huỳnh

"Nghe êm tai quá, gọi tiếng ba xem nào" Ba Huỳnh cũng góp vui

"Dạ ba ạ"

"Giỏi, vào trong nghỉ ngơi đi con. Thành dẫn Giang vào phòng con đi"

"Dạ thưa ba"

Rồi Trấn Thành dẫn Trường Giang vào trong phòng của mình, lần đầu Trường Giang thấy được phòng riêng của cậu, căn phòng khá âm trầm với tone màu xám là màu chủ đạo, đa phần là camera và giáo trình học tập. Bên cạnh tủ đầu giường còn có một bức ảnh, là ảnh mà cậu và anh chụp chung hồi kỉ niệm năm đầu quen nhau, tấm này được người bạn của Trấn Thành chụp dùm, hình như tên Thành Dương. 

Trấn Thành thấy anh ngắm nghía tấm ảnh liền từ sau ôm nhẹ lấy anh vì sợ anh đau, cố kìm sự nghẹn ngào trong giọng mà hỏi:

"Thường anh hay bị ông ta đánh đập như vậy hả?"

"Ừm, đó giờ thì quen rồi nhưng hôm nay ông ta đánh nặng nên anh không chịu nổi thôi, cũng may em tới kịp. Cảm ơn em, Thành à"

"Em không biết nếu em không đến kịp chuyện gì sẽ xảy ra nữa, có khi em sẽ mất anh luôn ấy chứ!" Cậu không giữ được nữa rồi, nghẹn ngào nói với anh

"Anh vẫn ở đây mà, vẫn bên cạnh em đây" Anh nhẹ giọng dỗ dành, lòng cảm giác hạnh phúc vì bản thân đã tìm được đúng người

"Từ giờ anh ở với em nha, không gặp nguy hiểm nữa, có em đây rồi"

"Ừm, nghe ý em hết, giờ anh muốn ngủ quá"

"Thay bộ đồ mới rồi hãy ngủ đi anh, đồ này dơ rồi"

Rồi Trấn Thành đưa cho anh bộ đồ vừa size với bản thân, cậu thì ra ngoài để anh thay đồ, thay xong cậu liền chuẩn bị chỗ ngủ, vỗ vỗ kêu anh lại nằm cùng, anh cũng không ngại mà nằm bên cạnh cậu, khẽ xoay người vào tấm ngực của cậu, hít lấy thứ mùi hương khiến tâm anh bình ổn, cậu đưa tay tắt đèn rồi ôm anh vào lòng, cùng anh yên giấc.

Cảm ơn em vì đã đến đúng lúc, Trấn Thành

Cảm ơn anh vì đã không gục ngã khi em đến, Trường Giang

---

alny_08:

Ăn mừng fic này được 1k lượt đọc bằng một chap sau khi xem phim MAI và lấy hình tượng người cha cờ bạc :))

Continue Reading

You'll Also Like

263K 28.7K 74
" mỗi ngày đều phải sống thật vui vẻ và hạnh phúc, sống hết mình vì những thứ mà ta muốn, để sau này khi nhìn lại nhất định không được hối tiếc "
48.1K 5.7K 22
Không hiểu vì một lý do gì mà clb Nhạc Cụ và clb Thanh Nhạc lại ghét nhau một cách khó hiểu ? warning: tục và occ nặng
749K 58.4K 138
Top: Gemini - Bot: Fourth Một fic mới nữa dành cho hai bạn. Chốn nhỏ này đã được mình ấp ủ và bây giờ sẽ được mình xây dựng lên. Lưu ý: Không được ma...
40.6K 3.7K 27
chỉ là nơi dành cho các anh trai ______ tất cả chỉ là giả không mang ra khỏi khu vực Wattpad