Tiểu Bạo Chúa Không Muốn Gặp...

Bởi Tienlucc

5.4K 658 49

Khoảnh khắc tên tiểu bạo chúa của giới quý tộc, Roel Ascart nhìn thấy đứa em gái kế của mình, cậu đã khôi phụ... Xem Thêm

Chương 200: Tôi Sẽ Không Phạm Sai Lầm Tương Tự
Chương 201: Cứ Để Em Lo
Chương 202: Chim Của Anh Trai Đã Chết!
Chương 203: Hai Bên Nóng Như Lửa
Chương 204: Healer Alicia
Chương 205: Alicia, Sao Cô Dám!
Chương 206: Lục Là Sắc Màu Của Loạn Chiến
Chương 207: Roel Đại Đế
Chương 208: Lỗi Phụ Nữ Làm Đàn Ông Sa Ngã
Chương 209: Triệu Tập Thuộc Hạ Nào!
Chương 210: Đếm Một Tiếng Chuông!
Chương 211: Lời Động Viên Ngọt Ngào
Chương 212: Yêu Cầu Duy Nhất
Chương 213: Đập Nát Vòng Vây!
Chương 214: Cha Rất Lo Lắng Cho Con Đó
Chương 215: Con Không Có Hiểu Gì Hết Á
Chương 216: Sugarmummy
Chương 217: Ba Lựa Chọn
Chương 218: Tôi Sẽ Hành Động Cẩn Thận
Chương 219: Lợi Dụng
Chương 220: Tôi Không Phải Kẻ Lừa Đảo Đâu!
Chương 221: Nàng Tiểu Thiên Thần Và Dây Xích
Chương 222: Cuộc Tấn Công Dưới Ánh Trăng Bạc
Chương 223: Niềm Vui Đánh Lén
Chương 224: Chuyện Như Thế Cũng Xảy Ra Sao?
Chương 225: Xấu Hổ
Chương 226: Đền Bù
Chương 227: Những Flag Thay Đổi Trên Giường Roel
Chương 228: Cuộc Gặp Gỡ Bất Ngờ
Chương 229: Đúng Rồi, Đó Là Ascart
Chương 230: Lời Nhắn Từ Tổ Tiên
Chương 231: Mọi Thứ Đều Ở Đó
Chương 231.5: Thông Tin Nhân Vật
Chương 232: Một Khởi Đầu Mới
Chương 233: Cậu Ấy Đúng Là Tốt Bụng
Chương 234: Thành Phố Tràn Ngập Mèo Vụn Trộm
Chương 235: Anh Roel Tốt Bụng
Chương 236: Đó Là Ai?
Chương 237: Nghi Vấn Của Lilian
Chương 238: Tín Chỉ Học Tập? Không Không, Ưu Tiên Nhổ Death Flag Cơ
Chương 239: Đứng Lên
Chương 240: Chạm Mắt
Chương 241: Nah, Tôi Sẽ Bỏ Qua Cô Ấy
Chương 242: Phần Thưởng Của Thiên Thần
Chương 243: Liếm
Chương 244: Ghế giữa!
Chương 245: Con Người Là Giống Loài Thị Giác
Chương 246: Đã Tìm Ra Cậu
Chương 247: Khác Tần Số
Chương 248: Tôi Đoán Là Ba Người
Chương 249: Đây Thật Sự Là Tất Cả Những Gì Cậu Ấy Có À?
Chương 250: Tôi Sẽ Làm Hết Mình
Chương 251: Hoan Hô Ăn Mừng
Chương 252: Thời Khắc Đoàn Tụ
Chương 253: Tôi Không Thể Rời Đi Bất Cứ Khi Nào Muốn Nữa
Chương 254: Tiếng Gầm Của Cổ Thần
Chương 255: Kết Thúc Rồi
Chương 256: Tôi Giao Cho Cậu Một Nhiệm Vụ
Chương 257: Không Thể Quyến Rũ? Thì Dùng Vũ Lực!
Chương 258: Xúc Cảm Khó Hiểu
Chương 259: Khi Ánh Quang Rực Rỡ Tỏa Sáng
Chương 260: Tân Kế Vị Nhân
Chương 261: Nhắm Mắt Làm Ngơ
Chương 262: Người Đó Hẳn Phải Giàu Lòng Nhân Ái
Chương 263: Chạm Trán Lần Hai
Chương 264: Khoảng Cách Lớn Nhất
Chương 265: Miễn Phí Mãi Đỉnh
Chương 266: Chỉ Dẫn Kinh Hoàng
Chương 267: Nụ Hôn May Mắn
Chương 268: Học Phụ Đạo Đêm Khuya
Chương 269: Nhiều Lớp Học Quá Rồi Đấy
Chương 270: Bây Giờ Cậu Là Của Tôi
Chương 271: Lộ Tâm
Chương 272: Tiến Bước Lộ Trình Nhân Vật Chính
Chương 273: Tạm Biệt Chị Gái Và Yếu Đuối Trong Tôi
Chương 274: Chỉ Có Đàn Ông Mới Đem Lại Hạnh Phúc Cho Nhau!
Chương 275: Quyền Truy Cập
Chương 276: Cảm Giác Kỳ Lạ
Chương 277: Tôi Muốn Tất Cả
Chương 278: Chuyện Gì Đến Rồi Cũng Sẽ Đến
Chương 279: Huyết Phong
Chương 280: Sự Thật
Chương 281: Rất Nhiều Bạn Bè
Chương 282: Lilian Lo Lắng
Chương 283: Người Bảo Vệ
Chương 284: Cái Tên Thân Thuộc Nhưng Đáng Ghét
Chương 285: Ta Thích Cái Cách Ngươi Rên Rỉ Van Xin
Chương 286: Ngươi Cần Điều Trị
Chương 287: Ngôn Từ Thiêu Đốt
Chương 288: Tôi Sẽ Đưa Cô Ấy Ra Ngoài
Chương 289: Khoảnh Khắc Cộng Hưởng
Chương 290: Huyết Thống Liên Kết
Chương 291: Tiến Vào! Nhất Định Phải Vào!
Chương 292: Ngươi Là Ai?
Chương 293: Thần Linh Sánh Vai
Chương 294: Từ Điều Chưa Biết
Chương 295: Quyết Định Giống Nhau
Chương 296: Cái Tên Chưa Từng Nghe
Chương 298: Cám Dỗ Của Phù Thủy
Chương 299: Bạo Phong Chi Nhân
Chương 300: Mộng Vũ
Chương 301: Bất Khả Kháng
Chương 302: Bản Năng
Chương 303: Như Một Đôi
Chương 304: Triệu Hồi Artasia
Chương 305: Không Thể Thay Thế
Chương 306: Mưa Sao Băng
Chương 307: Đế Vương Tộc
Chương 308: Lời Nói Dối Của Lilian
Chương 309: Đánh Cược Mạng Sống
Chương 310: Không Còn Thời Gian Nữa. Đi Mau!
Chương 311: Nhớ Uống Thuốc Trước
Chương 312: Tiếp Cận Trái Tim
Chương 313: Lời Hứa Của Phù Thủy
Chương 314: Điều Tôi Tìm Kiếm
Chương 315: Tấm Khiên Của Guardian
Chương 316: Chân Kết
Chương 317: Bão Tố Hoàng Hôn
Chương 318: Thiếu Nữ Tái Xuất
Chương 319: Nụ Hôn Của Ai?
Chương 320: Thuần Huyết
Chương 321: Chuyện Này Sao Có Thể Xảy Ra?
Chương 322: Sự Cám Dỗ Tai Hại
Chương 323: Alicia Lo Lắng
Chương 324: Bảo Hiểm Kép
Chương 325: Tôi Đã Hiểu
Chương 326: Hương Vị Nụ Hôn
Chương 327: Điều Cấm Kỵ Ngọt Ngào
Chương 328: Tình Yêu Hay Bạo Ngược
Chương 329: Con Ai Đây?
Chương 330: Thệ Ước Bảo Vệ
Chương 331: Anh Em CC, Tình Nghĩa XL
Chương 332: Tất Nhiên Em Sẽ Tha Thứ Cho Anh
Chương 333: Hương Vị Của Tình Cảm
Chương 334: Chỉ Cần Tin Tưởng Chị Đây
Chương 335: Lại Bị Bắt Cóc?
Chương 336: Mắt Bão
Chương 337: Con Nợ Nô Lệ
Chương 338: Vắng Bóng?
Chương 339: Hối Hận Vãi
Chương 340: Bác Sĩ Bó Tay!
Chương 341: Mồm Nói Một Đằng Tay Làm Một Nẻo
Chương 342: Họ Chắc Chắn Là Thân Thiết
Chương 343: Cuộc Đụng Độ Đầu Tiên
Chương 344: Dị Vũ
Chương 345: Ánh Trăng Đột Kích
Chương 346: Cuộc Đụng Độ
Chương 347: Hiểm Nguy Đậm Sâu
Chương 348: Sợi Tơ Hồng Quấn Lấy Tim Ta
Chương 349: Là Cú Lừa Hết Đó!
Chương 350: Vấn Đề Thực Sự
Chương 351: Từ Bỏ Là Chiến Thắng
Chương 352: Người Chiến Thắng Đầu Tiên
Chương 353: Cuối Cùng Cũng Đến Đây
Chương 354: Là Bả Chó Đấy!
Chương 355: Chân Tà Giáo Là Ai Cơ?
Chương 356: Sức Mạnh Quân Sự Lãnh Địa Ascart
Chương 357: Không Tính Phí Ship Sao? Tôi Tham Gia!
Chương 358: Cuộc Gặp Gỡ Bất Ngờ
Chương 359: Lời Mời Đột Ngột
Chương 360: Bình Minh Thánh Giả Hội
Chương 361: Kỳ Vọng Anh Hùng
Chương 362: Thời Khắc Tái Xuất
Chương 362.5: Thông Tin Nhân Vật
Chương 363: Kim Dạ
Chương 364: Cựu Binh Sành Ăn
Chương 365: Tráng Miệng Ngọt Ngào
Chương 366: Mông Paul Quan Trọng Ghê
Chương 367: Pikaaul, Tớ Chọn Cậu!
Chương 368: Vấn Đề Nho Nhỏ Của Alicia
Chương 369: Đổi Thay Nhân
Chương 370: Gấu Trúc
Chương 371: Những Đứa Nhóc Rắc Rối Đến Từ Ngoại Quốc?
Chương 372: Có Nhiều Hơn
Chương 373: Kaboom!
Chương 374: Quyền Năng Cổ Thần
Chương 375: Yandere
Chương 376: Đó Méo Phải Là Điều Tôi Mong Đợi!!!
Chương 377: Thất Bại Toàn Tập
Chương 378: Antonio Trải Đời
Chương 379: Cô Bé Này Có Thể Bị Bắt Cóc
Chương 380: Bậc Thầy Gián Điệp, Roel
Chương 381: Alicia Điếm Thúi
Chương 382: Những Con Ả Đê Tiện Đó!
Chương 383: Ai Là Cha Cô Hả?
Chương 384: Lương Tâm Biến Đâu Rồi?
Chương 385: Bị Gank Bất Ngờ
Chương 386: Cậu Nghĩ Mình Là Ai?
Chương 387: Điều Kiện Vương Miện
Chương 388: Bàn Tay Của Lilian
Chương 389: Cuộc Chiến Dưới Bàn
Chương 390: Như Đã Hứa
Chương 391: Đừng Từ Chối Nhỏ
Chương 392: Bí Ẩn Của Alicia
Chương 393: Duy Nhất Mỗi Ông
Chương 394: Tiểu Thư Thiên Thần Bất Ổn
Chương 395: Em Sẽ Dùng Thứ Này
Chương 396: Chơi Lửa Có Ngày Bị Bỏng
Chương 397: Lần Gặp Thứ Ba

Chương 297: Nữ Hoàng Phù Thủy

24 4 0
Bởi Tienlucc

Đã lâu rồi Roel Ascart mới trải qua cảm giác như vậy.

Đầu óc anh mơ hồ như đang ở trong một giấc mơ, nhưng không hiểu sao, anh lại được một thế lực bí ẩn dẫn đi đâu đó, gợi nhớ đến chuyến hành hương để gặp một Cổ Thần.

Ý thức và khả năng kiểm soát cơ thể của anh bị mờ đi đến mức anh cảm thấy mình giống như một khán giả đang xem một bộ phim ở góc nhìn thứ nhất. Đây không hẳn là một điều xấu vì nó đã chôn vùi sự kiệt sức mà lẽ ra anh phải gánh chịu sau cuộc hành trình dài này.

Nếu có một điều mà anh vẫn cảm thấy ngạc nhiên dù cảm xúc của anh đang u ám thì đó chính là môi trường xung quanh.

Anh đang đi bộ xuống một con phố.

Đó không phải là một đồng bằng màu máu hay một thung lũng núi, mà là một con đường trắng nguyên sơ với lối đi rộng rãi. Nó trông không hề hoang vắng mặc dù thiếu người. Đúng hơn, nó dường như đang chờ đợi sự trở lại đầy thắng lợi của vị Vua của nó.

Ánh nắng từ trên cao làm con đường trắng toát mờ ảo, phủ lên nó một vẻ đẹp thanh tao. Nó dẫn thẳng tới một lâu đài nguy nga sừng sững ở trung tâm thành phố.

Những gì còn sót lại trong ý thức của Roel sẽ bắt đầu hoạt động khi anh cố gắng xử lý những khác biệt trong môi trường.

Lâu đài có nhiều tòa tháp cao với những lá cờ tung bay trên mái nhà. Tấm thảm đỏ thẫm được thêu những bông hoa vàng, tỏa ra bầu không khí Hoàng gia. Vô số cánh cổng mà anh đã đi qua trên đường đi đều rất đồ sộ và uy nghiêm. Thật dễ dàng để tưởng tượng vùng đất này thịnh vượng như thế nào thông qua kiến trúc vĩ đại của nó.

Roel chưa bao giờ ngờ rằng Cổ Thần mà anh gặp lần này lại thực sự đang sống trong loại thành phố giả tưởng này. Những trải nghiệm trước đây của anh với Grandar và Peytra không cho anh thấy bất kỳ dấu hiệu nào về nền văn minh cổ đại.

Anh vô thức đi qua một loạt hành lang dài trước khi đến trước một cánh cửa cao chót vót. Bước chân của anh cuối cùng cũng dừng lại, báo hiệu rằng anh đã đến đích.

Thật kỳ lạ, nhưng theo phản xạ anh đã hiểu mình đang ở đâu—lối vào phòng tiếp kiến.

Anh đang đứng ở trung tâm của Cung điện, nơi cư trú của Cổ Thần.

Không có ai báo cáo sự xuất hiện của anh, nhưng cánh cửa sang trọng và nặng nề của phòng tiếp khách tự động mở ra chào đón anh, như thể mời anh vào.

Tiếng mở cửa chiếu một tia sáng nhỏ lên trán Roel, nhanh chóng bao bọc lấy anh và khu vực xung quanh anh. Cùng lúc đó, một giai điệu truyền thống và trang nghiêm bắt đầu vang lên trong nền. Bụi vàng bay xuống khán phòng, chạm đất biến thành hoa.

Ở trung tâm của khán phòng là một bục cao, nơi đặt một chiếc ngai cao. Ngồi trên chiếc ngai cao này là một thiếu nữ tóc trắng với đôi môi đỏ anh đào. Cô trông khoảng 17, 18, có làn da trắng nõn mịn màng, trông thanh tú nhưng không hề giả tạo. Cô có thân hình mảnh mai hơn, nhưng chiếc áo choàng bó sát làm nổi bật đường nét của cơ thể. Hàng mi dài của cô tạo bóng nhẹ lên đôi mắt nhắm nghiền của cô.

Có lẽ do sự ồn ào phía sau hoặc do cô cảm nhận được sự hiện diện của người lạ, mí mắt cô rung lên một chút trước khi cô từ từ mở mắt ra. Khoảnh khắc đôi mắt đỏ rực điên cuồng của cô lộ ra, Roel cảm thấy một cú sốc cuối cùng khiến anh thoát khỏi trạng thái thôi miên.

"!"

Cơ thể anh run rẩy khi anh cẩn thận ngẩng đầu lên nhìn cô gái trên ngai vàng. Thiếu nữ tóc bạch kim có vẻ ngơ ngác, nhưng khi đôi mắt đỏ điên cuồng nhìn anh, môi cô cong lên tạo thành một nụ cười ấm áp quen thuộc.

"Cuối cùng hai ta cũng đã gặp nhau."

"Cô là..."

"Tôi là Artasia, nhưng anh có thể biết rõ hơn về tôi qua danh hiệu 'Nữ Hoàng Phù Thủy'."

"!"

Roel mở to mắt.

Thuật ngữ 'Phù Thủy' không được sử dụng một cách nhẹ nhàng ở Lục địa Sia. Không giống như thế giới trước đây của anh, đó không chỉ là một lời buộc tội lố bịch dùng để bôi nhọ những phụ nữ vô tội và thiêu họ trên cọc. Đúng hơn, đó là một nhóm thực sự tồn tại.

Trên thế giới không có nhiều Phù Thủy và họ cũng không thích sống chung trong một cộng đồng nên khó có thể gọi họ là một chủng tộc hay một bộ tộc. Tuy nhiên, họ đã được coi là có chỗ đứng đáng kể trong thời kỳ cổ đại.

Chỉ là con người ít chấp nhận họ hơn nhiều so với cách họ nhìn nhận những chủng tộc hùng mạnh khác.

Trong hầu hết các truyền thuyết còn được lưu truyền cho đến nay, Phù Thủy được miêu tả là những bà già hoặc những con quái vật vô nhân đạo. Hầu hết đều tin rằng chúng là hiện thân của thảm họa.

Nhưng điều khiến Roel bối rối là thực tế có một 'Nữ Hoàng Phù Thủy' mặc dù thực tế là Phù Thủy không sống trong cộng đồng. Hơn nữa, anh nghĩ rằng thật kỳ lạ khi đối phương lại tự giới thiệu mình ngay lập tức. Khi nào các Cổ Thần...

"Có bao giờ các Cổ Thần lại dễ nói chuyện đến thế—đó là điều anh đang nghĩ phải không?"

"Hả?"

Roel giật mình ngạc nhiên khi được đọc to suy nghĩ của mình. Artasia cười vui vẻ đáp lại, nhưng nụ cười của cô nhanh chóng nhạt đi. Cô bắt đầu xoắn tóc với vẻ mặt bất mãn.

"Thật ác ý. Tôi chỉ đang cố gắng giới thiệu bản thân mình ở đây. Hơn nữa, tôi không phải là sự tồn tại đặc biệt duy nhất ở đây. Anh thật không tử tế chút nào khi nhìn tôi với con mắt đầy thành kiến."

"Tôi xin lỗi. Tôi chỉ là..."

"Lời xin lỗi được chấp nhận. Tôi không nhỏ mọn đến thế và không có gì mà tôi không thể tha thứ cho Anh Hùng của tôi cả."

Trước khi Roel kịp nói xong, Artasia đột nhiên ngắt lời anh bằng một cái búng tay và mỉm cười trấn an anh. Đôi mắt đỏ điên cuồng của cô đang chăm chú nhìn Roel, và đôi môi cong lên một cách đáng yêu.

Ngược lại, Roel chỉ tỏ ra bối rối.

"Anh Hùng?"

"Đúng vậy. Anh là Anh Hùng sẽ giải thoát tôi khỏi cái chết vĩnh cửu."

Artasia nhìn Roel với ánh mắt đầy ấm áp và ngưỡng mộ.

"Vậy hãy cho tôi biết tên của anh. Tôi muốn biết tên của người Anh Hùng đã đến cứu tôi."

"Tên tôi là R..."

Đừng nói với cô ta!

"!"

Roel vừa định tiết lộ tên của mình thì giọng nói lo lắng của Peytra đột nhiên vang lên bên tai anh, mặc dù nó nhỏ dần ngay sau đó. Lời cảnh báo bất ngờ khiến anh rung động trong giây lát và anh mất giọng trong giây lát.

Artasia chớp mắt, tò mò muốn biết chuyện gì đang xảy ra với anh. Nhưng trước khi cô kịp hỏi, Roel đã trở lại trạng thái bình thường.

"...Ro. Tên tôi là Ro."

"Ro? Thật là một cái tên tuyệt vời!" Artasia nói với một nụ cười quyến rũ.

Cô đứng dậy khỏi ngai vàng và nói những lời khiến Roel hoàn toàn chết lặng.

"Bây giờ chúng ta đã hoàn tất việc giới thiệu, chúng ta sẽ hiểu nhau hơn thông qua một cuộc hẹn hò chứ?"

"Một buổi hẹn hò?"

"Tất nhiên rồi! Tôi phải báo đáp người Anh Hùng đã đi xa đến mức này để giải thoát cho tôi. Đó không phải là cách mọi chuyện thường diễn ra trong các câu chuyện sao? Hiệp sĩ đánh bại ác long và giải cứu Công chúa khỏi bị giam cầm. Đổi lại, Đức Vua ban tặng rất nhiều tài sản và hứa gả Công chúa cho Anh Hùng. Tất cả đều hoàn toàn bình thường."

"Nhưng tôi chưa đánh bại bất kỳ ác long nào và tôi không chọn cứu cô theo ý mình," Roel lúng túng trả lời.

Artasia choáng váng một lúc, và môi cô mím lại thành một cái bĩu môi. Một chút xấu hổ nhuốm đỏ trên má cô.

"K-Kết quả mới quan trọng! Cho dù động cơ là gì hay người ta phải trải qua bao nhiêu đau khổ, sẽ vô nghĩa nếu cuối cùng không cứu được Công chúa! H-Hơn nữa, anh không nghĩ rằng hai ta cần phải hiểu nhau hơn sao?"

"Cô đúng. Xin thứ lỗi, thưa Công chúa."

"Thật đấy! Anh có thể đừng xưng hô với tôi một cách trang trọng như vậy được không? Chỉ cần Artasia là được."

Artasia bĩu môi quay đầu đi. Một lúc sau, trong đầu cô dường như nảy ra một ý tưởng. Cô vén váy lên một chút và duyên dáng bước xuống cầu thang, tạo thêm một mảng trắng cho cánh đồng hoa.

"Hãy nhìn xem, chúng ta đang đứng trên cùng một mặt đất. Bây giờ chúng ta có thể bỏ đi những thủ tục rắc rối đó được không?"

Artasia nghiêng đầu khi cô hỏi với một nụ cười. Khuôn mặt xinh đẹp của cô toát lên vẻ dịu dàng và ấm áp có thể làm tan chảy trái tim của bất kỳ người đàn ông nào. Roel choáng váng trước cô một lúc trước khi gật đầu.

"Được rồi, Artasia."

"Tuyệt vời! Chúng ta bắt đầu nhé?"

Đôi mắt đỏ điên cuồng của Artasia sáng lên đầy phấn khích. Cô búng ngón tay, ngay sau đó, hai người đột nhiên ngồi trên bàn ăn cạnh cửa sổ.

Trên bàn ăn được chạm khắc tinh xảo là một cặp ly rượu được đánh bóng cẩn thận và đồ dùng bằng bạc được thiết kế riêng. Cửa sổ bên cạnh bàn cho tầm nhìn bao quát tuyệt đẹp ra lâu đài đồ sộ và thành phố bên dưới.

"Tôi muốn xem một buổi biểu diễn kịch cho buổi hẹn hò của chúng ta hơn, nhưng trông anh có vẻ kiệt sức. Cuộc hành trình dài ở đây chắc hẳn đã khiến anh mệt mỏi. Cho phép tôi bổ sung năng lượng cho anh nhé," Artasia nói với nụ cười duyên dáng.

Với một cái vỗ tay của cô, những món ngon đột nhiên xuất hiện trên đĩa của họ. Cùng lúc đó, ly rượu bắt đầu đổ đầy chất lỏng màu đỏ.

Cảnh tượng khó tin này khiến Roel há hốc mồm. Anh không thể không nhìn chằm chằm vào Artasia đang vui vẻ, nhưng thật bất ngờ, cô nàng bắt đầu bồn chồn dưới cái nhìn của anh.

"Tôi biết rằng tôi rất tuyệt vời, nhưng tôi sẽ thích hơn nếu anh có thể kiềm chế không nhìn chằm chằm vào tôi một cách mãnh liệt như vậy... Đây là buổi hẹn hò đầu tiên của tôi."

"Cuộc hẹn hò đầu tiên?"

"Mm... trước đây tôi chưa bao giờ có ai đi cùng tôi tại bàn ăn cả."

Artasia dường như bị đặt tại chỗ khi cô bắt đầu xoắn tóc lại. Đôi mắt đỏ điên cuồng của cô tối sầm lại một cách u ám khi cô nhớ lại những ký ức trong quá khứ của mình, nhưng cô nhanh chóng quay đầu đi vì sợ rằng mình sẽ bị nhìn thấu.

Roel cảm thấy trái tim mình dịu lại.

"Tôi hiểu rồi. Thật vinh dự cho tôi khi được lấy đi lần đầu của cô."

"Hể, điều đó là hiển nhiên rồi. Cứ thoải mái ăn no nhé. Đây chính là sự cao thượng của Nữ Hoàng Phù Thủy!"

Nụ cười trở lại trên khuôn mặt Artasia sau khi nghe nhận xét của Roel.

Roel nhặt chiếc dao bằng bạc của mình lên và bắt đầu lục lọi thức ăn. Khoảnh khắc anh nhét thức ăn vào miệng, đồng tử anh giãn ra vì kinh ngạc.

"Ngon quá!"

"Phải chứ? Đó cũng là hương vị yêu thích của tôi. Có vẻ như hai ta thực sự rất hợp nhau."

Artasia vui vẻ vỗ tay.

Hai người trò chuyện qua đồ ăn trước khi chuyển sang phần biểu diễn âm nhạc. Sau đó, họ cưỡi ngựa đến một hồ nước xinh đẹp và thong thả đi dạo quanh khu vực. Roel thậm chí còn dạy cô luật cờ vua ngay tại chỗ và chơi với cô. Thật không may, cuối cùng anh lại bị đánh bại sau một vài trận đấu, khiến cô nở một nụ cười đắc thắng.

Hai người trở lại phòng tiếp kiến trong bầu không khí ấm áp và vui vẻ.

Artasia lao vào cánh đồng hoa và vẫy tay vui vẻ. Sau đó, cô ngẩng đầu lên một chút và nhìn chằm chằm vào Roel, người vẫn đang đứng ở ngưỡng cửa. Roel nhẹ nhàng thở dài trước khi bước tới nằm bên cạnh cô.

"Chỉ để nói rõ, tôi không yêu cầu anh làm điều đó đâu nhé."

"Vậy thì cô có thể coi đó là mong muốn đơn phương của tôi. Sở thích của tôi không phải là đứng nghiêm túc bên cạnh và ngắm nhìn một cô gái trẻ nằm trên luống hoa."

"Hahaha! Cô gái trẻ? Đã lâu lắm rồi không có ai gọi tôi như thế."

Artasia nhắm mắt lại, hai người yên lặng nằm trên luống hoa một lúc lâu. Môi trường yên bình này cuối cùng đã bị phá vỡ bởi tiếng thở dài miễn cưỡng của nàng Phù Thủy tóc bạch kim.

"Có vẻ như đã hết thời gian rồi."

——

(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Đọc tiếp

Bạn Cũng Sẽ Thích

7.9K 340 52
Hành trình tìm lại em gái và kí ức lẫn sức mạnh của Aether, một vị thần đã từng tồn tại trên thế giới Teyvat. Chào! Đây là bộ truyện đầu tiên của tôi...
3.3K 381 13
"nếu như có một dòng thời gian khác, em sẽ tới cứu anh." tác giả: đi tới tình yêu link gốc: http://zhishiyeyejiataotao.lofter.com trans: bẻo beta: ch...
4.3K 632 13
Short story về couple Adien và Xiyi
2.7K 248 64
"Định mệnh là gì à? Tiếc thật, ta không có câu trả lời cho nàng." Ta không biết đến cái gọi là định mệnh, càng không hề tin thứ đó thật sự tồn tại t...