[Song Tính] Cận Kề Nguy Hiểm

By bigbear__

303K 16.5K 5.8K

Tác giả: Gấu Bự Thể Loại: Cao H, song tính, giam cầm, chó điên công, thụ bệnh tật Cảnh Báo: Có đánh đập, rape... More

Tập 1
Tập 2
Tập 3
Tập 4
Tập 5
Tập 6
Tập 7
Tập 8
Tập 9
Tập 10
Tập 11
Tập 12
Tập 14
Tập 15
Tập 16
Tập 16.1
Tập 17
Tập 18
Tập 19
Tập 20
Tập 21
Tập 22 (H+)
Tập 23
Tập 24
Tập 25
Tập 26
Tập 27
Tập 28
Tập 29
Tập 30
Tập 31
Tập 32
Tập 33
Tập 34
Tập 35
Tập 36
Tập 37
Tập 38
Tập 38.1 Tri ân bạn đọc ❤🙆
Tập 39
Tập 40
Tập 41
Tập 41.1 🎁🎁🎁
Tập 42
Tập 43
Tập 44
Tập 45
Tập 46
Tập 47 (*)
Tập 48
48.1 🦊🦊🦊
Tập 49
Tập 50
Tập 51
Tập 52
Tập 53
Tập 54
Tập 55
Tập 56
Tập 57 (H)
Tập 58 - H
Tập 59 (*)
Tập 60
Tập 61

Tập 13

5.3K 267 70
By bigbear__

Nghiên Du bình thản mở cửa ra khi Đẳng Quân đã gào khóc đến mất giọng, các đầu ngón tay không ngừng cào cấu vào cửa muốn thoát khỏi đây. Hắn nhìn cậu khóc lóc xấu xí, trong đầu đã kịp hiểu ra vấn đề, sợ hãi như này chỉ có thể là di chứng tâm lí thôi. Nhận ra chuyện này khiến hắn không khỏi rung vai bật cười thích thú. Xắn tay áo gọn gàng, dùng bàn tay to khỏe nắm tóc thiếu niên lôi xềnh xệch trên nền nhà rồi quẳng lên giường, có chuyện gì cũng để nói sau đi.

"A, a, hức, hức..."

Đẳng Quân ôm đầu khóc nấc lên, trong lúc đó quần ngủ đã bị Nghiên Du xé rách thảm thương. Ôm lấy hai đùi kéo sát về hạ bộ hắn, liếm môi chờ ăn thịt con mồi trước mặt.

"Hai tuần bỏ đi làm cáo nhỏ suy nghĩ nhiều rồi nhỉ? Phải bồi bổ cho cậu trước đã."

"A! Ư!"

Đẳng Quân vừa hoảng loạn vừa thấy bức ép, vội vàng nhổm dậy muốn chống trả. Đương nhiên đây là điều cấm kị Nghiên Du từng cảnh báo, vậy nên trên khuôn mặt ấy đã lưu lại cú đấm trêu đùa của hắn. Tiếp tục nắm lấy cằm đối diện trực tiếp, một đòn, hai đòn nữa lại giáng xuống. Nếu hắn dùng lực như với kẻ thù, hẳn với cú đầu tiên có thể cho cậu đi tìm lại bố rồi.

"Hộc, hộc..."

"Tôi còn cần tay cậu để giao tiếp nữa, đừng để tôi bẻ gãy nó như cái dĩa ban nãy."

Đẳng Quân cảm nhận trong miệng đầy là vị máu, rãnh mông vừa được đổ xuống chất nhày bôi trơn lạnh lẽo. Để ngăn nó chảy xuống ga giường, Nghiên Du cọ dương vật mơn trớn gợi dục. Hẳn cũng nóng lòng muốn xuyên thẳng vào cái lỗ nhỏ hư đốn kia rồi.

"Thử một phát có ăn cả không nhé?"

Cậu còn chưa định thần lại, vừa bị kéo một lực mạnh đập vào người hắn, nửa thân dưới liền tê giật kinh hoàng. Lỗ hậu nhỏ buộc bị ép mở rộng đến nứt toác ôm lấy dương vật to, dầu bôi trơn chảy ra cùng máu đỏ, cho vào một lần thế này cũng làm cu hắn khó chịu rồi.

"Sao lại căng cứng thế này? Thả lỏng ra xem nào."

Nghiên Du mãi mới rút ra được một nửa, bên dưới cứ như đang hút lấy không buông. Đẳng Quân vì đau mà gồng cứng người, ánh mắt mơ hồ nhìn xung quanh tìm cách trốn, tay tóm vào đệm nhịn xuống cơn đau này.

"A, a..."

"Được rồi, được rồi, biết cậu rất- rất- rất là yêu con cu của tôi rồi, đừng nuốt không nhả thế chứ?"

Nghiên Du đấm vào bụng cậu một cái, thiếu niên quằn quại siết chặt hơn làm hắn rất hứng khởi, sau này cái lỗ có lỏng, chỉ cần đấm vài cú sẽ có tác dụng rồi. Nhưng lúc này chưa cần thiết phải đánh nữa, hắn bẻ một viên thuốc, đặt vào miệng mình rồi chuyển nó sang cho Đẳng Quân. Nụ hôn của hắn rất chóng vánh, nó cũng không hẳn được gọi là hôn, chỉ là đẩy lưỡi sang thôi. Hắn cho cậu uống loại thuốc giúp cảm nhận khoái cảm rõ ràng hơn, cứ siết chặt thế này làm ăn gì được.

"Ha..."

Tầm vài phút sau bên dưới đã thả lỏng ra được một chút, tầm nhìn dần trở nên mơ hồ, Đẳng Quân thở bằng miệng vì sợ lên cơn hen. Nghiên Du vô cùng hài lòng, điều chỉnh lại tư thế, hắn muốn đâm thúc vào đến tận ngọn mới thoải mái được.

"A, ư, ư!"

Đẳng Quân đưa tay lên ngực hắn, không có ý muốn đẩy ra, chỉ là hắn đang ôm cậu quá chặt. Cơ ngực đó rất rắn chắc, người hắn sờ đâu cũng thấy cơ bắp cả.

Mỗi lần dương vật rút ra đều như thoát được cục tạ, nhưng hắn đẩy vào rất nhanh, còn liên tiếp thúc vào một điểm khiến Đẳng Quân còn chẳng rên rỉ tử tế được.

Khuôn mặt hồng đỏ cùng ánh mắt mơ màng, đuôi mắt dài ấy càng trở nên quyến rũ vào lúc này, đôi môi bị liếm tới ướt đẫm. Thân xác hai người đang hòa quyện vào nhau không rời, bất chợt trong vài giây, bốn mắt chạm nhau suốt một hồi lâu. Đẳng Quân dù đang bị thuốc chi phối vẫn rất kinh sợ người đàn ông này, ánh mắt vô cùng không phục tùng. Còn Nghiên Du lại như hoàn toàn chìm đắm, tại sao thằng nhãi này lại thu hút hắn đến thế! Hắn phải sớm dứt cậu ra thôi.

"Mẹ kiếp, tôi sắp ra rồi!"

Các đầu ngón chân căng cứng giữa không trung khi tiếp nhận tinh hoa của đàn ông bắn vào, Nghiên Du còn định làm với âm đạo, muốn chơi trần rồi làm cái lỗ này đầy ứ dịch thể, nhưng hắn rất nhanh lấy lại bình tĩnh, giải tỏa thế là đủ rồi. 

"Đầy là máu, phù, này, ở nhà rảnh rỗi sao không chọc tay vào lỗ hậu cho co giãn dần đi hả? Cái này cần phải dạy nữa sao?"

Nghiên Du nắm lấy tay cậu bắt tự chọc vào lỗ hậu để cảm nhận, cậu rõ ràng muốn rút ra nhưng không thể. Hắn nhìn cánh bướm phập phồng càng thấy thú vị, có hai tay...để thủ dâm hai chỗ là đúng rồi.

"Đưa tay còn lại đây."

"Ưm..."

Không mất thời gian giằng co, hai tay của Đẳng Quân đều đã bị đưa vào hai lỗ bên dưới. Cậu bặm môi khó chịu khi ngón tay hắn đang dần len vào cùng, mò mẫm trong huyệt động mềm ẩm nhớp nháp. Đẳng Quân muốn lao lên cắn cổ hắn, nhưng cơ thể mấy ngày nay không được bồi bổ nên đã sớm mất sức rồi.

"Thoải mái đúng chứ? Tôi cảm nhận được nước sướng cậu sắp chảy ra rồi đấy."

"Đây là cảm giác khi cậu được làm với phụ nữ, khác hẳn với cái lỗ dưới đúng không? Nhưng biết sao đây, cặc cậu to thế này...tôi sợ không lỗ nào vừa được, haha"

Nghiên Du sỉ nhục chán chê mới rút ra, lấy khăn lau kĩ những đầu ngón tay của mình, vui chơi đã xong, bây giờ đến giải quyết chuyện chính.

"Quân Quân, tội cậu vừa gây ra, tôi nên xử phạt thế nào nhỉ?"

"Giỏi thật, còn phá được mắt xích khóa. Không sao, tôi nghĩ ra hình phạt cho cậu rồi."

Hắn nhún vai cười rạng rỡ, rồi bất ngờ mắt mở to đáng sợ, nắm lấy cổ tay cậu rồi kéo đến trước phòng tắm. Đẳng Quân không tin được hắn lại biết nhanh đến thế, sống chết bám vào hắn cầu xin.

"A, ớ, ớ, ức..."

"Bây giờ cầu xin cũng đã muộn rồi, tự kiểm điểm đi, nhé?"

Thân thể trần truồng tiếp xúc với mặt sàn ẩm ướt lạnh lẽo, ác ma vẫy tay tạm biệt rồi đóng sầm cửa lại khóa ngoài, tiện tay tắt luôn điện bên trong đó. Bình thản mặc lại quần áo, hiên ngang rời khỏi phòng, phân phó lại không ai được phép vào trong cho tới khi có lệnh của hắn hết.

---

Quý Nặc nằm trên giường nhớ lại khi mình còn ở cô nhi viện do các nữ tu lập lên, y không thể kết thân với bất cứ ai được. Những bữa ăn tập thể, còn phải cảm ơn trước mỗi bữa ăn đầy phiền phức. Sẽ chẳng có ai muốn nhận y làm con nuôi, khi bố mẹ ruột của y là tội phạm buôn nội tạng trẻ em cả.

Sau đó, tại đây đã xuất hiện một người đàn ông thanh tú xinh đẹp nhất mà y được gặp.

Người đó bỗng dưng xuất hiện tại viện mồ côi này, lúc nào cũng ở trong phòng nhìn ra bên ngoài. Ánh mắt ấy chất chứa đầy nỗi buồn ưu phiền, thậm chí y đã đôi lần thấy người đó bật khóc nữa.

Khi đó chỉ có một cô bé trạc tuổi y tới gần người đó làm thân, còn dẫn được ra phòng ăn chung nữa.

"Nào, tất cả phải cầu nguyện trước khi ăn đã chứ? Các sơ đã dặn rồi mà?"

Người đó nhẹ giọng nhắc nhở những đứa trẻ quên thủ tục bắt buộc, Quý Nặc lại không thấy phiền phức khi bị nhắc nhở chút nào. 

Trong lúc tất cả đều nhắm mắt chắp tay, Quý Nặc len lén hé mở nhìn, người ấy quả thật nhìn gần còn đẹp hơn nữa. Ngay cả cái tên cũng rất hợp với con người mang đầy nét kiêu kì ấy.

Nếu bây giờ gặp lại, hẳn người đó đã có tuổi rồi, ít nhất là phải còn sống đã.

Quý Nặc hơi mỉm cười nhẹ khi nghĩ lại, cũng vì người đó mà y muốn trở thành xã hội đen thế này.

---

Mỗi lần bị nhốt lại trong phòng tắm, bên ngoài đều là những tiếng kêu gào thảm thiết của mẹ khi bố không dừng những trận đòn thô bạo. Buồng tắm nhỏ hẹp còn ẩm thấp, đêm đến lại có đầy gián chuột chạy vào làm Đẳng Quân ú ớ khiếp vía. Bọn chúng có vẻ biết có thể bắt nạt được con người này, còn ngang nhiên chạy qua người cậu nữa.

Ngay lúc này, Đẳng Quân thu mình một góc ôm lấy đầu khóc nấc lên, từ lỗ hậu chảy ra bao nhiêu tinh dịch với máu bẩn thỉu. Hắn đánh cậu cũng được, bạo hành tình dục cũng được, đừng vứt cậu vào phòng tắm một mình thế này. Dù không gian có rộng hơn, nhưng cảm giác vẫn ngột ngạt kinh khủng, nỗi sợ hãi xâm lấn khắp não bộ làm thiếu niên ngã quỵ không gượng nổi nữa.

Đẳng Quân đã quên mất đói là gì, nhưng bụng cứ sôi òng ọc liên tục, môi khô khốc thiếu nước. Đã một ngày một đêm bị nhốt lại rồi, không còn nước để khóc nữa, vẫn nằm ở cửa chờ đợi được mở ra. Cậu thấy sau lưng mình đầy là gián chuột đang chờ xâu xé cơ thể này, tiếng động im lặng càng làm đôi tai ù đặc đi.

Nghe thấy tiếng bước chân, rồi tiếng xoay khóa mở cửa, Nghiên Du cao ngạo nhìn thiếu niên hấp hối như sắp chết đến nơi. 

"Quỳ gối đi."

Đẳng Quân nhìn thấy ánh sáng bên ngoài phòng, nếu không vực dậy tinh thần cầu xin, thứ chờ đợi cậu lại là địa ngục kinh hoàng tại gian phòng này. Cáo nhỏ chầm chậm quỳ gối theo mệnh lệnh, lảo đảo làm kí hiệu xong cũng ngất luôn ra đó.

[Tôi sai rồi]

Continue Reading

You'll Also Like

397K 12.1K 51
abcxyz rất nhiều, lưu ý: 🔞🔞🔞🔞🔞🔞🔞🔞🔞🔞 🎃🎃🎃 Truyện chỉ đăng tại wattpad Tranlam1133🎃🎃🎃
74.2K 2.2K 10
Cường thụ, song tính Tác giả: Bất Cáo Tố Nhĩ Truyện chưa có sự cho phép của tác giả không được mang đi nơi khác❌
192K 15.8K 123
Yến Yến bẩm sinh không cảm nhận được cơn đau, Cố gia sợ bảo bối của mình bị thương mà không biết nên lấy lý do này để kiểm tra toàn thân mỗi ngày. K...
95.4K 679 5
Hán Việt: Vô sỉ thôi miên Tác giả: A Ngân 77 Nguồn: ko**chay Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , OE , H văn , Niên thượng Giới thiệu của tác gi...