Longfic[KhảiNguyên, TỉHoành]...

By bangnhi511

227K 11.2K 1.1K

More

Văn án
Chap 1
Chap 2
Chap 3
Chap 4
Bonus
Chap 5
Chap 6
Chap 7
Chap 8
Chap 9
Chap 10
Chap 11
Chap 12
Chap 13
Chap 15
Chap 16
Chap 17
Chap 18
Chap 19
Chap 20
Chap 21
Chap 22 (H)
Chap 23 (H)
Chap 24
Chap 25
Chuyên mục hỏi - đáp
Extra 1
Extra 2
Mấy lời muốn nói về chuyện trên Facebook mấy ngày nay

Chap 14

5K 318 7
By bangnhi511

Chap này dành tặng cho bạn Kailoveyuan1 vì đã trả lời đúng a

-------Start--------

Ò ó o,

Tiếng gà gáy vang dội cả một góc trời, vươn vai chào buổi sáng ,các học viên của lớp A1 đang săm soi chuẩn bị một chuyến du ngoạn . Những hạt sương ban mai đọng lại trên bông lụa nặng trĩu,.ngọt ngào và thanh khiết, bản nhạc đồng quê vang lên nhịp nhàng nhưng không ồn ào như trên thành phố. Đứng khuất sau cánh đồng lúa, nụ cười trên môi mười đứa rạng rỡ hơn bao giờ hết, tụi nó đang được chứng kiến một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp, phía xa xa, bầu trời ửng lên những mảng hồng rực rỡ, ánh nắng lấp ló sau rặng cây phi lao. Tiếng chim họa mi cất lên trong veo rộn rã. :

- Oa ! đẹp quá, bình minh kìa.

Chí Hoành thích thú reo lên , Vương Nguyên gật gù, dang tay ra hít lấy bầu không khí trong lành ấy, ánh mắt hân hoan một niềm vui khó tả:

- Ước gì ngày nào cũng được thế này.

Thiên Tỉ cùng các bạn đến gần, cậu dừng lại ở một đoạn khá xa dù đã nhìn thấy các bạn nhỏ đằng trước. Nhất Lân băn khoăn hỏi vội, cậu đang muốn chiêm ngưỡng cảnh đẹp của chân trời sáng mai

- Sao cậu không đi tiếp.

Tỉ lắc đầu, cậu khoan thai ngồi xuống, miệng chậm rãi trả lời:

- Đừng làm phiền họ.

Đình Tín tròn mắt, chỉ là đến để rủ họ đi chơi thôi mà, đâu có làm gì họ đâu.

- Sao cậu lại nói vậy chúng ta.....

- Cho các cậu ấy một khoảng lặng.

Vũ Ngôn ném một viến đá ra xa, phá tan mặt hồ phẳng lặng, đôi mắt cậu nhìn xa xăm, trong đôi mắt ấy chứa cả một bầu trời yêu thương. Lân vỗ nhẹ lên vai Tín , cậu hơi cười:

- Cứ làm như Thiên Tỉ nói đi.

Khẽ liếc qua đám còn lại một chút, Vũ Ngôn chìm trong suy nghĩ, bọn họ đúng là khó hiểu, khi họ vui vẻ cười đùa, khi lại trầm mặc giữa những nỗi buồn mênh mang nào đó không rõ định hình, khắc khoải trong vô vọng

Len lỏi giữa đồi hoa sim, cái nắng gay gắt đã khiến cho những bong hoa bé xíu hé nụ, đang là mùa xuân nên rừng ngập trong màu sắc, đẹp đến mê hồn, Nam Nam chạy nhanh về phía trước, cậu bứt một ngọn cỏ may trong tay, đung đưa theo làn gió.

-Em thích nơi này quá à, lần sau chúng ta lại đến đây nhé.

Thiên Tỉ bất chợt bật cười trước thái độ của nhóc liền nhẹ nhàng gật đầu

Gò đất trống trải dài một màu xanh thăm thẳm, Nam Nam toan ngồi xuống thì đã bị thế Vũ Ngôn đe dọa:

- Coi chừng đó, cậu không sợ rắn hả. Nơi này hay xuất hiện lắm

Nam Nam bật người trở dậy, nhanh như một cái lò xo, nhóc mếu máo nhìn Chí Hoành. Chí Hoành nhăn mặt, cậu không chần chừ mà phát mạnh lên đầu Vũ Ngôn:

- Ăn nói vớ vẩn, muốn chết hả ?

Vũ Ngôn xoa xoa đầu, cậu cười hi hì nhìn bạn. Thiên Tỉ lắc đầu, ngồi xuống , nhẹ nhàng dựa lưng vào phiến đá. Tuấn Khải cũng ngồi xuống cạnh đó, cậu đánh mắt ra nhìn phía trước, lá cây xào xạc , hương hoa dại thoang thoảng bay trong không trung . Khoảnh khắc này sẽ không bao giờ cả hai có thể tìm kiếm được ở chốn phồn hoa đô thị - nơi chỉ có những toan tính mưu lợi, giành giật từng thứ nhỏ nhặt nhất.

- Các cậu đến đây lần nào chưa? - Nguyên quay sang hiếu kì hỏi

Khải lắc đầu:

- Chưa, mà phải công nhận nơi này đẹp thật.

Thiên Tỉ cười cười, cậu ngửa mặt lên trời, mắt nheo lại vì nắng thu vào tầm mắt.

----------Chiều---------

Chí Hoành đang cột lại mấy thanh gỗ nhỏ thì bị Đình Tín làm phiền, cậu dậm chân đi vòng xung quanh rồi ngồi sụp xuống nhìn Hoành với vẻ hiếu kì:

- Cậu đang làm gì đó ?

- Tớ đang làm diều.

- Sao cậu không mua ở ngoài., mà làm cái này.

Tín chỉ tay vào con diều màu trắng khá đẹp mắt do Hoành tự làm, phủi tay đứng dậy, cậu mỉm cười nhìn Mi:

- Thả diều mình tự làm thích hơn mà.

Tín gật gù vẻ hiểu chuyện, cậu lăng xăng chạy lại nói với cả đám

- Xong rồi, chúng ta đi thôi.

- Đi đâu vậy?

- Thả diều.

Vũ Ngôn cầm chắc trong tay một con diều, cái đuôi dài gần một mét cậu thích thú đưa qua đưa lại, hồ hởi ra mặt.

Vèo.....

Vì đưa tay quá đà nên con diều bị tuột khỏi tay cậu, mà bay đến một cây cao gần đó. Nhưng quan trọng là cái cây cao đó lại nằm trong vườn của người khác.

- Chủ nhà đi vắng, cổng khóa chặt. Không lấy được - Thiên Tỉ phá

Nhất Lân quay sang nhìn Ngôn tóe lửa:

- Mày làm cái gì vậy hả? Tự dưng lại vứt con diều ấy đi.

- Thế bây giờ tớ làm sao mà lấy được.

- Còn làm sao nữa , leo tường lấy xuống cho tôi nhanh lên - Chí Hoành gào lên đầy tức giận

Vũ Ngôn thở ì à ì ạch, cậu đang cố gắng leo lên cái hang rào cao gần ba mét để lấy lại con diều cho cả đám, nhưng mà quả thật hàng rào ở đây khác xa với hang rào trên thành phố, nó trơn hơn và cũng khó trèo hơn nhiều.

- Lên được rồi này.

Nhất Lân ném một tia nhìn giận dữ cho cậu bạn, nhỏ quắc mắt:

- Lấy nhanh lên, còn đứng đó mà vịnh thơ nữa à.

Nuốt nước miếng ừng ực, Ngôn lao vội xuống vườn trèo lên cây ổi và lấy con diều cho cả đám. Nhưng trời (au) ếu thích chiều lòng người

Gâu...gâu ...gâu

Hình như là có tiếng chó sủa từ đâu đó, Vũ Ngôn giật mình ngoái đầu lại. Đôi mắt cậu mở to hết cỡ. Một đàn chó từ trong nhà xông ra, ánh mắt nhìn cậu như muốn nhai ngấu nghiến.

- Á, Chó, chó, chạy nhanh lên.

Cầm con diều trên tay Ngôn vội vàng leo xuống đất và chạy biến ra ngoài, nhưng mà đàn chó nó đâu có chịu buông tha, chúng nó phá cửa chạy ào ra ngoài, mấy đứa bây giờ mới kịp định thần lại, tụi nó kéo tay nhau chạy với vận tốc tối đa nhất có thể.

Gâu....gâu...gâu.

- Nhanh lên, tớ không muốn bị mấy con chó kia cắn đâu.

Nhất Lân kéo tay Đình Tín chạy tới tấp

- Nhìn mấy chú cún ấy dễ thương quá à !

Đình Tín quay mặt lại, đôi mắt long lanh nhìn những sinh vật đang đuổi theo mình, dù mệt đứt hơi nhưng Đình Tín vẫn không quên liếc yêu (xéo) Đình Tín một cái. Chạy được về gần trại, cả đám mệt lả đi mới dừng lại, đàn chó hơn mấy chục con cũng không bám theo nữa, ngồi xuống thảm cỏ gần đó, Thiên Tỉ thở hồng hộc, cậu quay sang nhìn Ngôn không dấu nổi sự bực mình:

- Tại mày cả đấy, đã bảo xuống nhanh lên rồi mà không chịu.

- Các cậu làm gì như ma đuổi vậy - Nguyên nhìn cả đám hỏi

-Ma gì mà ma chó đó - Chí Hoành hầm hực trả lời - Mà hai người đi đâu vậ.... Ố ồ nha, hai anh chị làm gì mà nắm tay nắm chân nhau vậy

Nhắc mới nhớ từ nãy đến giờ chưa thấy hai người kia đâu. Vậy mà lúc thấy thì nắm tay nhau như đang yêu í.

-Tụi này đang yêu. Được chưa? - Tuấn khải bá đạo trả lời rồi kéo con người kia vào lòng

-Hả ???? - Cả đám hét lên

--------------Flashback--------------
Vương Tuấn Khải và Vương Nguyên hiện đang ở giữa một cánh đồng hoa bồ công anh trắng xóa

-Anh gọi tôi ra đây có vấn đề gì không? - Cậu đang muốn tới chỗ Hoành nhi làm diều thì bị tên mặt đao này dẫn tới nơi xa lắc xa lơ này bảo có chuyện muốn nói

-Cậu có bạn trai chưa - Sao nhất định phải là BẠN TRAI vậy

-Chưa - Nhẫn nhịn a nhẫn nhịn~ Không thể phi cái dép vào mồm tên này được. Đám cá nhồi hộp (fan) của hắn sẽ đánh mình chết

-Vậy bây giờ cậu có rồi đó

-Hả... đâu cơ - Đang miên man chửi bới 18 đời nhà hắn thì bị câu nói này kêu lại

-Em là đang giả ngốc hơi ngốc thật đó. Anh muốn là làm bạn gái anh nhé

Đơ-ing

Bạn nhỏ còn lại (không biết tại sao) máu nóng dồn lên não vì tưởng bạn nhỏ kia thích người khác liền cúi xuống nhắm tới đôi môi đỏ mọng kia mà hôn

-Anh nói rồi em không được lựa chọn? Anh thích em, dù thích hay không cũng phải chấp nhận - Hôn chán hôn chê rồi mới bỏ cái người sắp không thở nổi kia ra mà nói

-Thì....em có từ chối đâu - Ai kia đỏ mặt. Thực sự là thích anh từ lần gặp mặt đầu tiên cơ nhưng để không nhục nặt trong giới nữ vương thụ nên mới giấu thôi

-Vậy là em đồng ý sao - Ai kia hạnh phúc ngập mặt mà bế bổng người kia lên xoay a xoay. Xoay xong lại hôn mà không biết từ bao giờ mình lại giấu như đứa trẻ lần đầu tỏ tình

--------------End flashback------------

Sau khi nghe xong câu xhuyeejn bá đạo kia (đã lược bỏ vài chi tiết nhạy cảm) thì trời cũng đã về chiều. Mười đứa vừa ăn vừa nghe nhạc. Hình ảnh bây giờ là 8 đứa ngồi một bên còn Chí Hoành ngồi lại cạnh Thiên Tỉ, cậu lấy trong túi áo ra một cái ống tiêu màu kem xinh xắn rồi cùng hòa vòa điệu nhạc của cậu. Tiếng nhạc đẹp, trong sáng - một giai điệu mang âm hưởng của đồng quê. Âm thanh trầm bổng cao vút ấy bay lên trời mang theo hai tâm hồn hòa làm một, gửi theo những thông điệp không lời. Hoa bồ công anh lơ lửng giữa không trung tạo nên một bức tranh chiều tà mơ mộng. Hoàng hôn chiếu xuống dòng sông, nhuốm cả bầu trời một màu đỏ rực. Màn đêm nhanh chóng buông xuống đen ngòm, chỉ có những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời

-------------------------

Hay không? Năng xuất không? Bá đạo đạo không? Thực sự chap sau nó sẽ có H Khải-Nguyên (Sau khi hẹn hò gần nửa tháng) a. Mọi người muốn đọc không a. Nếu muốn thì ta viết còn không thì ta sẽ bỏ đi a~ Lời cuối: nhớ com&vote cho au vui nha

Continue Reading

You'll Also Like

13.2K 1K 10
Tiêu Chiến (top) x Vương Nhất Bác (bot) * * Tác giả: Rinn _______________________ Đây là truyện được viết bởi sự tưởng tượng của Rinn có lấy hình ảnh...
11 Âm Binh By Miu Miu

Mystery / Thriller

34.6K 737 30
kinh dị, bí ẩn, huyền huyễn, hành động "Người ta sẽ không tin vào những gì người ta không thấy. Trong thế giới cơ bản, chỉ tồn tại hai dạng ý chí...
4.8K 477 15
Author: 埋汰鬼. | Mai thái quỷ. Link gốc: https://shiyanruyu.lofter.com/post/311cffdf_1c84b948d Trans: Boo Beta: TA CP: Kì Hiên Thể loại: Ngược, HE Rati...
10.3K 1K 6
Tên gốc: 陌路危情 Tác giả: Thôi Nhai Dư (崔崖余) Edit: Phù Sinh Nhược Mộng Thể loại: rps Tuấn Hạn, ooc, H Thiết lập: Sát thủ X Nghệ sĩ dương cầm "Dù con đư...