[H] [MinWoo | Short fic] Cham...

By Realllllminwoo2630

1K 71 45

"Mino say rồi. Say trong "Champagne" của hắn, của một mình hắn - Kim Jinwoo..." - Không mang vác đi đâu khi k... More

Chương 1: Champagne
Chương 3: Hương vị (H+)
Chương 4: Demi-sec
Chương 5: Hậu vị Demi-sec
Chương 6: Doux (H+)
Chương 7: Siro nho

Chương 2: Say (H)

182 13 2
By Realllllminwoo2630

- Mẹ nó! Chuyện gì vậy?

Jinwoo giật mình tỉnh giấc với cơ thể đau nhức và không quên thốt ra mấy tiếng chửi thề thảng thốt. Anh đang nằm trong lòng Minho, với cơ thể trần truồng và đầy những dấu vết kì lạ, chưa kể khắp người đều đau nhức khó chịu.

Minho nghe thấy tiếng của Jinwoo thì cũng lờ mờ tỉnh giấc. Đêm qua sau khi ăn tối và trở về phòng, họ có cùng uống với nhau vài ly nữa. Minho cũng chỉ nhớ mang máng những chuyện đã xảy ra...

- Jinu hyung... Em... Em thật sự xin lỗi...

Thấy Jinwoo có vẻ sắp nổi trận lôi đình, Minho chắc cú là bản thân say xỉn trí lực mơ hồ lại gây hoạ gì rồi nên cứ xin lỗi trước. Nhưng chưa kịp để lời xin lỗi ấy trở nên chân thành, cơ thể nõn nà với những vết hôn xanh tím trên cần cổ trắng nõn cùng bờ ngực nở nang khiến Minho không nhịn được bản thân mà...

- Em! Lưu manh! Em còn dám "ngóc đầu dậy" sao?!

Jinwoo bị chạm phải liền giật mình thon thót kéo chăn, che người, nhảy khỏi giường. Nhưng vừa bước liền bị cơn đau nhức nơi thân dưới truyền lên làm cho tê dại mà ngã khụy.

Song Minho biết mình gây chuyện lớn rồi. Lúc đầu chỉ định cùng uống rượu nhưng ma xui quỷ khiến thế nào lại thành hắn chuốc thuốc anh rồi thì lỡ uống nhầm ly thì phải... thành thử ra...

Hắn bước xuống giường, đỡ anh dậy, vừa đỡ vừa luôn miệng xin lỗi. Và trên cơ thể anh, hắn ngửi thấy hình như...thoang thoảng mùi champagne...

[...]

- Mino, em có thích anh không?

Minho nhìn anh không rời. Không hiểu sao mới đầu chỉ là cùng nhau ngồi mặt đối mặt uống rượu mà giờ anh đã ở trong lòng hắn. Đôi mắt ươn ướt, lờ đờ càng khiến hắn thêm mê mẩn. Hưng phấn. Hắn cảm thấy nóng rực khi cặp mông tròn đầy đặt trên đùi hắn và cần cổ trắng ngần cứ ở trong tầm mắt hắn.

- Em yêu anh.

Jinwoo bị rượu làm cho choáng váng nghe chẳng lọt tai liền hỏi lại. Minho không thể cưỡng lại được trước hương vị của anh người thương, trong lòng đã nhộn nhạo hết cả mà tự hạ thân cũng truyền đến cảm giác khó chịu. Ấy vậy vẫn nhường nhịn, kiên nhẫn nói lại:

- Em nói là: Em yêu anh. Em yêu anh Jinu. Em yêu anh.

Mấy lời ấy khiến cho Kim Jinwoo đang say bí tỉ cùng với bị thuốc làm cho hưng phấn kia trở nên bạo gan mà hôn lấy môi người đối diện.

Hương champagne vẫn còn trong khoang miệng. Mọi vị hiện hữu trong khoang miệng ấy chỉ còn lại vị ngọt của champage ngự trị nơi đầu môi. Jinwoo chẳng ngại ngần đưa đầu lưỡi đùa nghịch với người đối diện. Anh tì tay lên bờ ngực săn chắc để giữ vững không ngờ lại thuận thế cho Minho kia "tiện tay" đặt lên hõm eo anh.

Tay hắn không yên vị mà cứ dần dần dịch xuống. Lướt qua cặp mông căng tròn đang bị bó chặt lại bởi quần tây. Đương nhiên là hắn không dừng lại bởi thuốc đã ngấm dần trong hắn. Hắn thấy cơ thể nóng. Là cái nóng từ sâu bên trong. Cái nóng truyền đến nơi hạ thân hắn. Hắn muốn anh. Muốn ăn anh.

Tay hắn tiếp tục mân mê bắp đùi săn chắc. Hắn lại đưa tay mân mê bên hõm eo rồi cứ vậy mà chạm vào bên trong lớp áo nơi mà cơ thể xinh đẹp của Jinwoo đang được bao bọc. Hắn đưa tay đùa nghịch với bờ ngực anh và cả hai đầu nhũ hoa đang căng cứng trong khi vẫn đang mê mẩn hoà vào nụ hôn sâu cùng những âm thanh khiến ai nghe cũng phải ngại ngùng.

- Ưm... Nóng... Mino... Anh khó chịu... Hức...

Sau một hồi môi lưỡi quấn quýt, rời khỏi đôi môi làm bản thân lơ đễnh những kích thích khác của Minho, Jinwoo mới cảm thấy cơ thể mình không đúng. Không chỉ cơ thể đang bị Minho chơi đùa. Người anh nóng ran. Anh... Anh muốn được làm tình.

Và đương nhiên tên sắc lang họ Song đã đạt được mục đích của mình. Anh Jinwoo của hắn cuối cùng cũng lột bỏ vẻ băng lãnh, thiên tiên của mình để thay bằng dáng vẻ trần trụi nhất, gần gũi nhất. Đó là dáng vẻ của một chốn trần tục nơi mà dục vọng đang hiện lên trong đôi mắt anh, khắp con người anh. Lúc này, Jinwoo chỉ là Jinu của riêng hắn chứ không phải của ai khác của bất kì "uri" nào.

Minho tuy rằng đã chịu không nổi nhưng vẫn muốn trêu đùa với anh:

- Anh à, anh cứ vậy đòi hỏi thật không công bằng cho em rồi. Chi bằng anh cầu xin một chút...

- Hức... Cho anh đi mà...ưm... Xin em... Huhu em bắt nạt anh! Em không thương anh! Ư... Mino... Anh khó chịu...hức

Minho thấy anh chịu hết nổi rồi liền dịu giọng dỗ ngọt:

- Ngoan, em thương anh mà. Gọi tên em. Chỉ cần anh nói yêu em, em liền cho anh.

- Anh...anh yêu Mino... Anh yêu em... Mino...

Nghe đến đây thì trái tim của Song Mino tan chảy hoàn toàn. Hắn nghĩ được gì nữa đâu chứ. Trực tiếp đem quần áo trên người anh trút xuống, để anh một thân trần trụi, nằm dưới mắt hắn, đỏ ửng và gợi tình. Đương nhiên là quần áo của Minho cũng được hắn cởi bỏ nhanh chóng.

- Chết tiệt! Chết tiệt! Anh ngon chết đi được!

- Ưm...Song Mino.. Em còn không mau làm?! Mino a~ Hức... A...Anh... Thật sự không chịu nổi nữa... Nóng... Khó chịu...

Hắn thấy người đẹp rên rỉ cầu xin bỗng chốc lại lần nữa nổi lên hứng thú bắt nạt anh. Cơ mà cậu bạn của hắn xem ra cũng chẳng đợi chờ nổi nữa. Thôi kệ. Cứ xử trước đã, đêm nay còn dài, vẫn còn cơ hội...

- Áaaaaaaaaaa! Song Mino! Ư...ư...ư... Đau! Bỏ ra đi huhu đau anh! Không làm nữa đâu!

Rồi xong! Hắn quên mất một chuyện quan trọng: Bảo bối của hắn là đàn ông. Không có bôi trơn, hơn nữa, đây còn là lần đầu của anh ở vị trí này... Nếu tính từ lúc sống chung kí túc xá ngay từ hồi thực tập sinh thì chắc chắn là vậy vì anh ở nhà suốt, không thì cũng là ở bên Minho. Vậy mà hắn không chuẩn bị cho anh trước đã vội vàng làm như vậy... thực sự đau...

- Em xin lỗi. Anh à, thả lỏng chút, thả lỏng chút sẽ đỡ đau, chốc nữa sẽ hết đau nhanh thôi. Hôn em, hôn em sẽ giúp anh đỡ đau mà. Bảo bối, hôn em.

Minho thấy anh bị đau liền không khỏi sốt sắng. Cơ mà cũng bởi hắn đang bị anh kẹp chặt tới có chút khó chịu nữa. Vội vã đỡ lấy đầu anh, đặt xuống bờ môi ấy một nụ hôn. Nụ hôn sâu giúp Jinwoo quên đi những đau đớn đang dâng lên từ phía dưới. Dịu dàng và đê mê.

Những tiếng nhóp nhép vang lên giữa những hương vị của sắc dục. Song Minho cảm giác hương champagne đâu đây, cảm tưởng như toả ra từ nơi cơ thể người trước mắt. Nơi đầu lưỡi kia vẫn còn vương lại của những ngọt ngào và đắm say mà hơi men của champagne đem tới ban nãy.

Jinwoo đắm chìm trong nụ hôn ngọt ngào ấy cũng dần dần thả lỏng. Nhưng những giọt nước mắt vẫn không ngừng rơi. Không phải vì đau nữa, anh cho rằng những giọt nước mắt ấy tuôn ra có lẽ vì một điều gì đó khác. Không chỉ là đau, cũng chẳng đơn thuần là hạnh phúc mà hình như cái thân thể này chẳng còn có thể được điều khiển bởi chính anh nữa. Thật ra rõ ràng mà nói, Jinwoo cảm thấy cơ thể mình đang "tan chảy" khi mà mồ hôi cứ toát ra, tuyến nước bọt cũng tiết không ngừng, và cả nước mắt cũng theo đó mà tuôn rơi. Có vẻ lúc này anh đang "ướt". Cơ thể anh nóng lên, cái cảm giác nóng ra ập đến sống lưng, cảm giác còn nóng hơn ban nãy khiến cho cả người Jinwoo "ướt sũng" và cả "nơi đó" hình như cũng bắt đầu trở nên ướt át lạ kì.

- Ngứa... Mino...ưm...

Những tiếng rên rỉ của Jinwoo khiến Minho càng thêm hưng phấn. Có lẽ cũng bởi phía dưới Jinwoo cũng dần ẩm ướt. Và hình như cũng chẳng phải mỗi mình Jinwoo là dần trở nên ẩm ướt mà nói thẳng ra là nơi đó của anh đang tiết ra dâm dịch, cậu bạn của Minho cũng đang rỉ ra thứ dịch trắng lại càng khiến cho nơi ấy càng thêm phần ướt át.

Cái ướt át ở nơi giao hợp khiến cho cơn đau giảm đi nhiều phần thay vào đó là những khoái cảm không thể diễn tả bằng lời. Hoặc là có thể diễn tả bằng tiếng rên mị hoặc của Jinwoo bên tai đứa em cùng nhà. Tiếng rên rỉ cầu xin của Jinwoo như rót thứ champagne ngọt vào tai khiến cho hắn càng thêm hưng phấn, cảm tưởng như có hương rượu ngọt ngào kia chảy trong huyết quản khiến Minho chìm trong cơn say người tình trước mắt mà bắt đầu đưa đẩy hạ thân mình.

- Ưm... Mino... Ưm...a...

- Jinu hyung~ ah... Anh có yêu em không?

Vừa hỏi, Song-lưu manh-Mino vừa đưa đẩy một cách nhanh chóng vì thế cũng khiến cho Jinwoo hô hấp khó khăn, chỉ có thể phát ra những âm thanh rên rỉ không rõ chứ đừng nói là trả lời hắn "có" hay "không". Thực ra nói đúng hơn thì không phải vậy. Bởi lẽ bây giờ, ngay khi chìm đắm trong đê mê của dục vọng, anh như chẳng thể nghe thấy câu hỏi kia, bản thân chỉ có thể bấu chặt lấy bờ vai Minho mà rên rỉ cầu xin:

- Ư ưm... Chậm lại... Mino ah... Nhanh quá rồi... Ư ưm...

Nhưng hắn đâu phải kiểu dễ xiêu lòng trước lời cầu xin như rót mật vào tai kia khi đang đắm chìm trong dục vọng ấy. Hắn càng nghe anh rên rỉ lại càng kích thích, khiến cho hắn đòi hỏi nhiều hơn, tốc độ lại càng thêm mạnh bạo.

- Ha... Anh nói xem, anh có yêu em không?

Nơi giao hợp ướt át không ngừng tiết ra dâm dịch đang lý ra phải làm cho mọi thứ dễ dàng hơn nhưng anh vì những khoái cảm bản thân chưa thể thích nghi lại gồng mình siết chặt lại. Minho có chút đau nhưng điều đó khiến cho hắn thêm chút phấn khích bởi một phần cũng nhờ sự ướt át ở nới ấy tạo cho hắn khoái cảm chẳng đâu có. Hắn ra vào nhanh hơn, mạnh hơn, tìm cách để khi dễ anh. Khiến anh phải lớn giọng rền rĩ xin hắn chậm lại một cách ướt át và gợi tình.

- Chậm... ư ưm... ư ư nhanh quá, chậm lại... ưm Mino a...

Anh không trả lời lại càng cho hắn một cái cớ để chèn ép anh:

- Anh không nói? Anh có yêu em không? Kim Jinwoo, anh có yêu em không?

Jinwoo khó khăn bám víu lấy cổ Minho, cố gắng níu vào gần hơn với Minho để giảm sự đau đớn từ những cú thúc điên cuồng. Trên lưng Minho cũng hiện rõ những dấu vết Jinwoo để lại. Những vết xước dài hiển hiện trên bờ lưng rộng của Minho như một chiến tích đầy tự hào của hắn trước người đẹp. Ha, như này thì Song Minho hoàn toàn có thể tự hào cởi áo mà khoe "chiến công vang dội" cho hai người kia và P.O xem rồi!

Người đẹp không chỉ để lại những vết cào dài trên tấm lưng màu đồng của hắn thôi, anh còn để lại cả những tiếng rên rỉ ngọt ngào làm cho Minho chìm đắm. Khắp căn phòng tràn ngập trong âm thanh của sắc dục. Những tiếng rên rỉ mị hoặc cùng tiếng thở gấp đầy khắp không gian. Tiếng thân thể va đập không ngừng khiến người ta phải đỏ mặt...

Dưới ánh đèn màu cam nhạt, trên chiếc giường đã nhàu nhĩ từ lâu, có hai cơ thể đang không ngừng quấn lấy nhau. Hai kẻ bám víu lấy nhau như thể đã say từ bao giờ. Chẳng phải say rượu mà phải chăng đã say người...

- Mino... chậm lại... ư... ư... anh... a... yêu em... hức... anh yêu em...yêu em mà... Mino a...

______________________
Xong được mấy nghìn từ mà căng não quá. Nhưng mà đêm này còn dài lắm, chưa xong đâu.

Viết H cũng ngại huhu Mong mọi người đừng đánh giá quá để em xong được fic nè :")))))))

Continue Reading

You'll Also Like

989 114 13
Yeonjun từ ngày xem Soobin chơi bóng rổ thì đã thích anh rất nhiều nhưng nhận lại chỉ là sự thò ơ của anh vì anh đã thích người khác.....
211K 16.2K 58
"Xin lỗi nha, tao chỉ có thể dịu dàng với một mình em thôi chứ người khác thì đéo nhé." ᴛʀᴜʏᴇ̣̂ɴ ᴄʜᴀ̆́ᴄ ᴄʜᴀ̆́ɴ sᴇ̃ ɴɢᴏ̣ᴛ! ʜᴏᴀ̣̆ᴄ ᴋʜᴏ̂ɴɢ.. ᴛᴜɪ ᴋʜᴏ̂ɴɢ...
3.5K 233 9
Choi Seungcheol, Yoon Jeonghan và Hong Jisoo là bạn từ thuở nhỏ. Họ cùng lớn lên và mở một tiệm sách để kiếm thêm thu nhập. Công việc của họ cũng đơn...
6.6K 539 27
bùng binh tam giác tác phẩm là trí tưởng tượng ☆ main: gyuseokhao