[EDIT HOÀN/ĐAM MỸ] Hạnh Vũ Ph...

By BBTiu4

590K 39.6K 2.7K

Truyện: Hạnh Vũ Phố Tác giả: Lý Thư Cẩm Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Niên thượng, Thụ ngốc manh, Ôn nhu công... More

Văn án
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 5 (2)
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 12 (2)
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 17 (2)
Chương 18
Chương 19
Chương 19 (2)
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 23 (2)
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58 (Hoàn chính văn)
Phiên ngoại 1
Phiên ngoại 2
Phiên ngoại 3
Phiên ngoại 4
Phiên ngoại 5
Phiên ngoại 6
Phiên ngoại 7
Phiên ngoại 8 (Toàn văn hoàn)
THÔNG BÁO TỪ TÁC GIẢ
Phiên ngoại 9 (Bổ sung)
Tin Xuất Bản Đại Lục

Chương 1

18.2K 861 27
By BBTiu4

Chương 1

Đoàn Hủ Nghiên đã chú ý tới thiếu niên này một thời gian.

Kỳ thật ban đầu hắn không có để ý tới cậu, chỉ là mấy lần vô ý quay đầu lại đều có thể nhìn thấy bóng dáng quen thuộc kia, trong lòng tò mò liền không tự chủ được mà để ý tới.

Vừa để ý liền phát hiện, thiếu niên nhìn qua khoảng mười tám mười chín tuổi, mang theo một cái túi dệt cũ nát.

Đoàn Hủ Nghiên vốn không nghĩ ra thiếu niên này đang làm gì, cho đến khi có một du khách đem chai nước khoáng đã uống xong ném vào thùng rác, sau đó Đoàn Hủ Nghiên liền thấy thiếu niên kia chạy đến bên cạnh thùng rác đem cái chai vừa mới bị ném vào kia nhặt ra, ném vào trong túi dệt sau lưng.

Đoàn Hủ Nghiên lúc này mới biết được, thiếu niên này là người  nhặt ve chai.

Nghĩ đến đây, Đoàn Hủ Nghiên nhìn chai nước khoáng mình đang đặt trên bàn, bên trong chỉ còn lại vài ngụm nước là có thể uống xong, rốt cục cũng hiểu được vì sao thiếu niên kia luôn đi gần bên cạnh mình.

Hắn đưa tay lấy chai nước đặt trên bàn mở nắp chai uống xong đứng dậy đi về phía thiếu niên, hắn là muốn đưa chai nước trong tay cho thiếu niên, nhưng không ngờ hắn vừa mới đi về phía thiếu niên vài bước, thiếu niên liền cuống quít dời tầm mắt.

Cậu lúc thì nhìn trời, lúc thì nhìn mặt đất, ánh mắt luống cuống nhìn xung quanh, hai chân cũng vô ý thức đi dấp tại chỗ, giống như không biết nên nhìn về phía nào, đi về nơi nào thì tốt.

Hành động bối rối luống cuống của thiếu niên khiến Đoàn Hủ Nghiên dừng chân lại.

Phản ứng này có chút bất thường, đây không phải là phản ứng của một người bình thường.

Đoàn Hủ Nghiên liếc nhìn biểu cảm trên mặt cùng với tứ chi hơi cứng đờ không chút dấu vết của cậu, gần như lập tức hiểu được thiếu niên này là một người đặc biệt*.

Ý là người có trí não không được tốt ý

Đoàn Hủ Nghiên không tới gần nữa, hắn đem cái chai rỗng trong tay đặt trên mặt đất, ngẩng mặt lên lộ ra một nụ cười nhạt với thiếu niên, sau đó xoay người trở lại vị trí vừa rồi của mình.

Đúng lúc này, nhân viên quán cà phê bưng một miếng bánh ngọt từ trong cửa hàng đi ra, bánh kem đầy trái cây tươi được đặt trước mặt Đoàn Hủ Nghiên, trên bánh còn có một khối sôcôla viết chúc mừng sinh nhật.

Nhìn thấy miếng bánh ngọt này, Đoàn Hủ Nghiên lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, nhưng vẫn nói lời cảm ơn với nhân viên cửa hàng, sau đó ký vào tờ hóa đơn được gửi cùng với chiếc bánh.

Sau khi nhân viên cửa hàng rời đi, điện thoại di động của Đoàn Hủ Nghiên vang lên.

Hắn bắt máy.

"Có một người anh em chu đáo và cẩn thận như tôi cậu có cảm động không? Tối nay cậu về nhà lúc mấy giờ? "

Đoàn Hủ Nghiên không để ý tới đầu dây bên kia không nói nhảm, "Tôi không thích bánh kem. Nói xong nhìn trên bánh đầy dâu tây và xoài, "Trái cây thì không tệ. "

"Đây chính là do tôi chọn kỹ từ trong sách bánh ngọt dày như Kinh Thánh, còn không mau nói, cám ơn anh Kiều."

Đoàn Hủ Nghiên tự hỏi: "Dự án Thành phố A được thực hiện như thế nào?" "

"Cậu đừng quan tâm, người nghỉ phép ít quan tâm đến công việc, nghỉ ngơi thật tốt cảm thụ vẻ đẹp của thiên nhiên và trấn cổ đi, không có việc gì đừng gọi điện thoại cho tôi."

"...... Cậu gọi cho tôi. "

"À, cái kia.., bánh ngọt ăn xong nhớ chụp ảnh gửi cho tôi, tôi muốn kiểm tra."

Nói xong liền cúp điện thoại.

Đoàn Hủ Nghiên bất đắc dĩ nhìn điện thoại di động.

Hắn đến trấn cổ này nghỉ phép cũng không phải ý định ban đầu.

Hắn và Kiều Hành Tín học năm nhất đã quen biết nhau, hai người là bạn cùng phòng cũng là bạn thân, sau khi tốt nghiệp đại học, Kiều Hành Tín giàu có ba đời nhất định phải lôi kéo hắn cùng nhau lập nghiệp, hai người thành lập một phòng làm việc với quy mô ban đầu chỉ có hai người bọn họ.

Bốn năm đầu đã tham lam để đổi lấy hàng ngàn nhân viên và tám chữ số trong tài khoản ngân hàng cá nhân.

Tuy nhiên, thời gian dài làm việc với cường độ cao, công việc nhiều khiến hắn suýt chết vì đột tử.

Kiều Hành Tín suýt nữa bị hắn dọa chết, bưng canh gà mẹ nấu cho hắn, ngồi bên giường bệnh tận tình khuyên nhủ, đợi vài ngày sau bác sĩ nói hắn có thể xuất viện, lập tức giúp hắn thu dọn đồ đạc đặt vé máy bay, đuổi hắn tới thị trấn cổ Hạnh Vũ ở phía nam này, muốn hắn phải nghỉ ngơi dưỡng sức khỏe tốt, ngàn vạn lần đừng chết.

Hôm nay là sinh nhật lần thứ hai mươi sáu của hắn, bản thân Đoàn Hủ Nghiên cũng quên mất, không ngờ Kiều Hành Tín lại nhớ rõ, còn đặt cho hắn một cái bánh sinh nhật.

Đoàn Hủ Nghiên không thích bánh ngọt, chỉ bưng cà phê bên cạnh chậm rãi uống, tận hưởng thời tiết không lạnh không nóng, nhiệt độ thích hợp ở trấn cổ.

Một lát sau, hắn bỗng nhiên nhớ tới cái chai rỗng bị mình vứt đi kia, quay đầu muốn nhìn xem thiếu niên kia nhặt lên chưa, kết quả lại nhìn thấy thiếu niên kia đứng ở bên lan can đá, nhìn chằm chằm...

Bánh sinh nhật trước mặt hắn.

Ánh mắt kia thật sự quá mãnh liệt, mãnh liệt đến mức Đoàn Hủ Nghiên lúc này hơi sốc, sau đó cũng nhìn miếng bánh kem đầy hoa quả kia.

Hắn không thích bánh ngọt này nhưng lại có người thèm nó đến chảy nước miếng.

Đoàn Hủ Nghiên thừa dịp sự chú ý của thiếu niên đều ở trên bánh ngọt, cẩn thận nhìn thiếu niên, hắn phát hiện thiếu niên rất sạch sẽ.

Cậu mặc một chiếc áo thun dài tay in hình nhân vật hoạt hình, áo màu đen làm nổi bật làn da trắng của thiếu niên, cậu có đôi mắt hạnh nhân vừa tròn vừa sáng, biểu tình trên mặt là một loại khát vọng nhưng lại cố gắng kiềm chế.

Cũng không biết xuất phát từ tâm lý gì, có thể là đang thương hại cho cậu, cũng có thể là bởi vì biểu tình rõ ràng rất khát vọng nhưng lại kìm chế làm cho người ta trong lòng có chút khó chịu, Đoàn Hủ Nghiên vẫy vẫy tay với cậu, lộ ra nụ cười dịu dàng.

Đoàn Hủ Nghiên ngồi bên cạnh bánh ngọt, hành động này của hắn thoáng cái đã khiến cho thiếu niên chú ý.

Nhưng phản ứng đầu tiên của thiếu niên là quay đầu lại nhìn, hơn nữa còn là nhìn trái nhìn phải, giống như đang nhìn xem Đoàn Hủ Nghiên đang nhìn ai.

Vào tháng tư, Hạnh Vũ cổ trấn không có nhiều khách du lịch, bên ngoài quán cà phê bên hồ tổng cộng chỉ có hai người, Đoàn Hủ Nghiên và cậu.

Sau khi ý thức được xung quanh không có người khác, thiếu niên cũng không lập tức phản ứng lại Đoàn Hủ Nghiên rằng hắn đây là đang nhìn mình, biểu tình trên mặt không chút thay đổi.

Ý cười trên mặt Đoàn Hủ Nghiên càng sâu, nói với thiếu niên: "Tôi là đang gọi cậu đó, lại đây cùng nhau ăn bánh ngọt được không? "

Continue Reading

You'll Also Like

283K 22K 92
BẤT CẨN KẾT HÔN VỚI GIẤM TINH RỒI (Nhất bất tiểu tâm hòa thố tinh kết hôn liễu) Tác giả: Nhất Mai Nữu Khấu Thể loại: Danmei Giới thiệu: Hiện đại, đô...
93.5K 3.9K 9
Chuyện tình của 1 Beta đang yên đang lành phát hiện mình vốn là Omega vs 1 Alpha giàu xụ - Hệ thảo: hotboy của khoa, hệ - Giáo thảo: hotboy của trườn...