[EDIT] Đúng Là Ta Đều Từng Né...

By thilathila

241K 7.9K 1.1K

Tên truyện: Đúng Là Ta Đều Từng Ném Khăn Tay Cho Bọn Họ Tác giả: Chi U Cửu (Đã edit, chưa beta) Tag: #Duyên... More

Giới Thiệu
Q1.Chương 1: Cái gọi là cha và con gái
Q1.Chương 2 : Cái gọi là ly biệt
Q1.Chương 3: Đã đến kinh đô
Q1.Chương 4: Một nhà biểu di mẫu
Q1.Chương 5 : Phó Lí
Q1.Chương 6: Phó Lí người ấy sự ấy
Q1. Chương 7 : Chẳng qua là nàng ấy đá gãy chân con thôi!
Q1. Chương 8: Lá gan càng lúc càng lớn, vết thương càng ngày càng nặng
Q1. Chương 9: Đồ trang sức trong phủ Vân Vương nhiều,...
Q1. Chương 10: Tiếng xương gãy và tiếng kêu thảm thiết hòa lẫn trong gió rét.
Q1.Chương 11: Thịnh Trường Dực thi lễ với Ngũ phu nhân một cái lễ vãn bối.
Q1. Chương 12: Bắt đầu vòng va chạm thứ nhất (1)
Q1. Chương 13: Bắt đầu vòng va chạm thứ nhất (2)
Q1. Chương 14: "Là... là Lão phu nhân....
Q1.Chương 15: Thì nên làm ta chết đi, để cho Hạc Lâm sống lại.
Q1. Chương 16: Trường đình phủ tuyết, thiên hôn địa bạch.
Q1. Chương 17: Cha con đã bắt đầu tham rồi?
Q1.Chương 19: Ta cũng không phải là anh hùng nữa
Q1. Chương 20: Ý người là, Yến tướng quân... còn sống?"
Q1. Chương 21: Du Chuẩn, nàng quá tốt đẹp, máu của ngươi lại bẩn,...
Q1. Chương 22.1: Tùy Du Chuẩn, Thịnh Trường Dực, Yến Hạc Lâm (1)
Q1. Chương 22.2: Tùy Du Chuẩn, Thịnh Trường Dực, Yến Hạc Lâm (1)
Q1. Chương 23: Tùy Du Chuẩn, Thịnh Trường Dực, Yến Hạc Lâm (2)
Q1. Chương 24: Cô nương, nhưng ta... ta không cam lòng
Q1. Chương 25: Một đợt sóng nối tiếp một đợt sóng
Q1. Chương 26.1 : Nói chuyện đường đường chính chính như vậy, còn không phải...
Q1. Chương 26.2: Nói chuyện đường đường chính chính như vậy,...
Q1.Chương 27: A huynh ta khóc cực kỳ chân thành tha thiết, khóc cứ như cha chết
Q1.Chương 28: Thiếp nghi Minh Kỳ coi trọng Lam Lam.
Q1.Chương 29: Ngươi đi tìm Tam cô nương, mời nàng tới đây lén đưa ta đi...
Q1.Chương 30: Tổ mẫu, con sẽ sống lâu trăm tuổi.
Q1.Chương 31: Sáu cái sáu... biểu huynh, đã đánh cược thì phải chịu thua.
Q1.Chương 32: Hết quyển 1
Q2.Chương 33: "Ta nhổ vào! Ngươi trợn mắt cái gì mà trợn mắt
Q2.Chương 34: Phó Lí: "Yến tướng quân trông có vẻ giống người tốt
Q2. Chương 35: Là cung của Tiên đế, trẫm cũng từng dùng
Q2.Chương 36: Nên bắn ra mũi tên đầu tiên của nàng ở kinh đô rồi.
Q2. Chương 37: Đông thú chi tranh (1)
Q2. Chương 38: Đông thú chi tranh (2)
Q2. Chương 39: Đông thú chi tranh (3)
Q2.Chương 40: Bắt đầu đợt va chạm thứ ba (1)
Q2. Chương 41: Bắt đầu đợt va chạm thứ ba (2)
Q2. Chương 42: Cái khăn này, trông cực kỳ quen.
Q2.Chương 43: Hắn cũng... Hắn cũng không muốn bỏ cuộc
Q2. Chương 44: Biểu muội... Đã rải ra ngoài mấy cái khăn?
Q2. Chương 45: Ngại quá, quên mất ngài rồi... Ngài lại không có khăn tay
Q2. Chương 46: Biểu huynh tính ra quẻ đại hung,...
Q2. Chương 47: "Biểu muội, hẳn là muội không thích ta nhỉ?"
Q2.Chương 48: "Con vừa ý cái kẻ sa cơ thất thế đến từ Vân Châu kia phải không?"
Q2.Chương 49: Vẻ mặt Thịnh Trường Dực hờ hững, đi tới phía trước một bước,.
Q2. Chương 50: Muội hiểu lầm rồi, Vân Vương thế tử là người tốt
Q2.Chương 51: Tổ mẫu muốn cầu hôn nàng cho ta
Q2. Chương 52: Chiết cô nương người ta còn từng ném khăn tay cho đám bọn hắn,...
Q2.Chương 53: Tiểu nha đầu, ngươi trưởng thành rồi, đã có tình lang
Q2. Chương 54: Vậy, vậy thần nữ cũng tặng cho Thế tử gia một phần quà...
Q2.Chương 55: Nếu là cầu thân... Nàng còn chưa kịp báo cho Ngũ phu nhân biết đâu
Q2. Chương 56: Ta muốn cầu thân biểu cô nương trong phủ...
Q2. Chương 57: Làm mai cũng không phải nhà khác, chính là tiểu tử nhà ta
Q2. Chương 58: Các ngươi có biết, Tần Quỹ đã bị phán chém đầu
Q2. Chương 59: Chậm một chút, đừng để bị ngã
Q2. Chương 60: Chiết Tịch Lam trợn trắng mắt...
Q2. Chương 61: Nếu như có thể hoà ly....
Q2. Chương 62: Hắn thu tay lại, khẽ cười...
Q2. Chương 63: "Nhưng mà những cái khăn nàng ném ra đó là của con cho nàng."
Q2. Chương 64: Hòa ly hay không hòa ly cũng không phải là vấn đề
Q2. Chương 65: Khoái ý ân cừu kiếm và Sơn gian nhất lũ phong
Q2. Chương 66: Muội nghi Thịnh Trường Dực ngài ấy cũng thích muội,...
Q2. Chương 67: Hoà ly (1), sinh thần (1)
Q2. Chương 68 : Hoà ly (2) sinh thần (hết)
Q2. Chương 69: Hòa ly (3)【Quá trình người nhà họ Liễu tìm đường chết】
Q2. Chương 70: Hoà ly (4)
Q2. Chương 71: Hoà ly (xong)
Q2. Chương 72: Chuyện mà số phận quyết định, quả thật không dễ sửa
Q2.Chương 73: "Tiểu Sơn Phong, ta sắp chết rồi...
Q2. Chương 74: "Đây là thoại bản ta tự mình viết, tặng cho cô nương."
Q2.Chương 75 : Buổi tối còn thật sự có kẻ trộm nhân cơ hội làm loạn,...
Q2. Chương 76 : Một đời vua một đời thần,...
Q2. Chương 77: Nữ Quan
Q2. Chương 78: Thế này rất không ổn. Nàng ở trước mặt hắn quá "thấu."
Q2. Chương 79: Vừa nói xong, đã thấy tách một tiếng,...
Q2. Chương 80: [Quá độ] Nàng nghĩ,...
Q2. Chương 81: Hừ, cẩu nam nhân
Q2. Chương 82: Hai chữ không tốt này, có một nửa là do cha nàng tạo thành
Q2. Chương 83: Ông ấy bị tố cáo tội tham ô, chứng cứ vô cùng xác thực,...
Q2. Chương 84: Ai có thể báo thù cho ông, ông sẽ trung thành với người đó
Q2. Chương 85: Bá Thương, ngày đó đệ sinh ra, ta thật sự rất vui
Q2. Chương 86: Đi gọi tiểu nhi và nữ nhi của Chiết Tùng Niên tiến cung
Q2. Chương 87: Một lần cuối cùng
Q2. Chương 88: Tiểu nha đầu của hắn đã thật sự trưởng thành rồi
Q2. Chương 89: Bắt đầu từ lúc con chọn gia tộc...
Q2. Chương 90: Bỏ lỡ rồi thì là bỏ lỡ rồi
Q2. Chương 91: Điều duy nhất nàng lo lắng là...
Q2. Chương 92: Trên người ta đã mọc nấm cả rồi,...
Q2. Chương 93: Tất cả đồ ăn trưa đều là món xào
Q2. Chương 94: Vui là tay Lam Lam vừa mềm mại...
Q2. Chương 95: Trước mặt có người như có như không ngăn cản,...
Q2. Chương 96: Đây mới là đứa nhỏ vô lo vô nghĩ mà
Q2. Chương 97: Thương gân động cốt, lại cần trăm ngày
Q2. Chương 98: Trong hoàng cung này ta xếp thứ tư
Q2. Chương 99: Hắn xuất hiện quá đúng lúc
Q2. Chương 100: Hết chính văn
NT. Chương 101: Nam nữ chính (1)
NT. Chương 102: Nam nữ chính (2)
NT. Chương 103: Nam nữ chính (3)
NT. Chương 104: Tùy Du Chuẩn và Yến Hạc Lâm (1)
NT. Chương 105: Yến Hạc Lâm và Tùy Du Chuẩn (2)
NT. Chương 106: Tùy Du Chuẩn và Yến Hạc Lâm (3)
NT. Chương 107 : Yến Hạc Lâm và Tùy Du Chuẩn (4)
NT. Chương 108: Chiết Tùng Niên (1)
NT. Chương 109: Chiết Tùng Niên (2)
NT. Chương 110: Chiết Tùng Niên (3)
NT. Chương 111.1: Cuộc đời Tống Đào Yêu
NT. Chương 111.2: Cuộc đời Tống Đào Yêu

Q1. Chương 18: Bắt đầu đợt va chạm thứ hai

2.9K 120 20
By thilathila

Tác giả: Chi U Cửu
Người đào hố: Thì Là Thì Là🌼
Thời gian cập nhật: 01/01/2023

Chương 18: Bắt đầu đợt va chạm thứ hai

Tham ô thì không có khả năng. Chiết Tịch Lam lập tức hiểu rõ hai cái rương đồ này là của ai đưa tới.

Lúc này, trong lòng nàng cũng bắt đầu lo lắng chồng chất.

Sau khi Xuân Sơn ra ngoài, nàng nói với Ngũ phu nhân: "... Lúc trước trên đường đến kinh đô, Thế tử gia cũng đưa không ít đồ mặc đồ dùng hằng ngày, con nghĩ cái này là ngài ấy nhìn vào mặt mũi cha con mới đưa, muốn cha bán mạng vì phủ Vân Vương nên cũng không dám từ chối."
www.wattpad.com/user/thilathila

Nàng khẽ nhíu mày: "Mặc dù con không hiểu đạo lý lớn nhưng cũng biết từ chối quá mức, hớt sạch quan hệ giữa mình và phủ Vân Vương cũng không tốt."

"Thêm nữa, con còn có lòng riêng. Cha nói đến chỗ này của di mẫu, thật sự rất vội vàng, con biết rõ di mẫu là người tốt nhưng con đường phía trước không rõ, cũng từng sợ hãi, mặc dù con chưa từng nói nhưng cũng sợ hãi, vậy thì nếu như có thể được phủ Vân Vương bảo vệ, trú dưới sự che chở cũng là chuyện tốt."

Nhưng cái này là nguyên nhân thứ nhất, là cái có thể nói cho Ngũ phu nhân nghe. Cái thứ hai lại không thể nói, chính là chuyện nàng và hắn đã quen biết trước đó. Đó là một đoạn thời gian rất đặc thù, mặc dù ở chung không lâu nhưng bởi vì có sự chỉ bảo của hắn, khuynh hướng cực đoan trong lòng nàng mới dần dần lắng lại.

Do vậy, nàng cảm thấy cũng coi như biết được cách làm người của hắn. Con người hắn tốt, kiên nhẫn, ôn hòa, còn thích tặng đồ.

Năm đó, nàng nhận cung của hắn, nhận sách của hắn, dưới sự dạy bảo của hắn mà cố gắng luyện bắn tên, nghe hắn kể những câu chuyện từ cổ chí kim, biết được một thế gian rộng lớn hơn. Kỳ thật tính kỹ càng ra, hai người cũng coi như là có tình nghĩa thầy trò.

Cho nên sự nàng cũng không cảm thấy quá kì lạ với sự gần gũi của hắn. Nhưng hiện tại không phải là trước kia.

Nàng đã trưởng thành rồi.

Nàng có thể nhận ngựa mà hắn không cưỡi về Vân Châu được, có thể nhận sách, đao của hắn, bởi vì những thứ này không phải đồ vật lộng lẫy, ở Vân Châu không tính là cái gì cả.

Thế nhưng cây trâm ở trong đồ trang sức, ở Vân Châu cây trâm là đồ mà nam nữ dùng để định tình.

Nàng nhíu mày, nói với Ngũ phu nhân: "Cái này không hợp quy củ, con không hiểu ý của ngài ấy."

Nàng cũng chưa từng nghĩ Thịnh Trường Dực có tình cảm nam nữ với nàng. Nàng cũng tính là đã từng ném qua ba cái khăn tay, sắp sửa ném cái thứ tư, kinh nghiệm phong phú, biết rất rõ nam nhân sinh lòng mến mộ là dáng vẻ gì.

Lúc Thịnh Trường Dực và nàng ở chung, nàng không thấy hắn có tâm tư tư xuân.

Hơn nữa, hắn thông minh như thế, tất nhiên có thể biết hai người bọn họ không có khả năng. Nàng sẽ không làm thiếp, hắn không thể lấy nàng làm thê tử.

Nàng bèn vứt đi cái suy nghĩ này, suy nghĩ tiếp thì lại cực kỳ hoảng hốt.

Ngũ phu nhân cũng đang suy nghĩ, bà biết Chiết Tịch Lam không phải cô nương bình thường, dứt khoát hỏi trực tiếp: " Có phải Vân Vương Thế tử đối với con... Có phần mến mộ?"

Chiết Tịch Lam lại nghiêm túc phân tích một hồi: "Có lẽ không phải đâu ạ."

Ngũ phu nhân yên tâm: "Ta cũng cảm thấy không phải, nhìn không giống. Xem chừng vẫn là nhắm tới cha con, nhưng nhắm tới cha con thì tặng những vật này làm cái gì? Nhìn giống như là thêm đồ trang sức cho lúc xuất giá."
www.wattpad.com/user/thilathila

Lời này vừa nói ra, mặt Chiết Tịch Lam càng ngày càng trắng, Ngũ phu nhân vội vàng hỏi: "Lam Lam, con làm sao vậy? Đang nghĩ cái gì?"

Mi tâm Chiết Tịch Lam càng nhăn càng sâu: "Cha con đầu phục Vân Vương từ sáu năm trước, trong sáu năm nay ông ấy vẫn luôn không được thăng quan, làm sao đang yên ổn mà bây giờ lại lên chức? Lại không phải Vân Châu mà là Thanh Châu."

Trong lòng nàng bồn chồn: "Có phải... có phải Vân Vương muốn ông ấy đi làm chuyện gì không tốt, cực kỳ nguy hiểm, cho nên mới đền bù như thế cho con?"

Nàng kìm lòng không được mà bàn đến âm mưu, bất an bước đi trong phòng: "Tất nhiên là chuyện cần đến tính mạng, cha con vô cùng dại dột... Nếu như Vân Vương nói rõ đại nghĩa thì nhất đình ông ấy sẽ làm. Ông ấy phải chết nên xấu hổ day dứt với con, Vân Vương Thế tử tặng vài thứ đến thì ông ấy sẽ không từ chối."

"Hay hoặc là, hay hoặc là, Vân Vương hỏi di ngôn của ông ấy, ông ấy nói muốn thêm cho con một ít trang sức khi xuất giá."

Trong đầu nàng đột nhiên xuất hiện một đoạn quá khứ. Đó là lúc a tỷ vẫn còn, a nương ở trong nhà mắng chửi người, cha trở về ló đầu ra nhìn, ra hiệu tỷ muội hai nàng đừng lên tiếng, sau đó móc hai cái nơ cài tóc từ trong tay áo ra.

Cái đó được ông ấy mua khi nhìn thấy ở trên đường. Ông nhỏ giọng nói: "Đến lúc các con xuất giá, cha sẽ gom thêm chút bạc, mua vàng, mua trang sức bảo thạch cho các con làm của hồi môn."

Đúng lúc a nương đi từ trong buồng ra, khi nhìn thấy nơ cài tóc thì cái miệng vốn đang mắng chửi người khép lại ngay, cha lại móc ra một cây trâm hoa đào cho bà, cười nịnh nọt.

A nương lườm ông một cái, nhận lấy cây trâm rồi vô cùng vui vẻ cầm đi. Ngày ấy, bữa tối nhà bọn họ cũng yên tĩnh ấm áp.

A tỷ nói, muốn cha luôn luôn tốt như vậy. Nhưng cha nàng chưa bao giờ làm được.

Chiết Tịch Lam hận ông ấy, đã từng quỳ gối trước mặt thần linh nguyền rủa ông ấy đi chết đi, nhưng khi ông ấy thật sự có thể sẽ phải đối mặt với cái chết, nàng lại vô cùng sợ hãi.

Ngũ phu nhân thấy sắc mặt nàng không tốt, vội vàng an ủi, nói: "Không có chuyện gì đâu, để lần sau gặp lại ngài ấy, chúng ta đích thân hỏi một chút."

Chiết Tịch Lam mờ mịt gật đầu, nàng nói: "Di mẫu, nên làm sao bây giờ?"

Ngũ phu nhân có muôn vàn suy nghĩ: "Con đừng lo lắng... Chúng ta cũng không thể trực tiếp viết thư đến hỏi, như vậy sẽ đánh rắn động cỏ, nếu là thật, vậy chắc chắn không thể để người ngoài biết, miệng chúng ta phải kín."

"Di mẫu phái người đi nghe ngóng thử, con đừng sốt ruột."

Lúc này Chiết Tịch Lam phát hiện bản thân thật sự mù mịt, một cảm giác vô lực bao phủ lấy nàng, làm cho nàng không thể động đậy. Nàng chỉ có thể khẽ gật đầu: "Con nghe di mẫu."

Ngũ phu nhân thở dài. Đang êm đẹp, sao đột nhiên lại như vậy.

Mà vừa có một chuyện như thế này, vốn muốn kéo nàng lại nói về chuyện ba vị hôn thê đã chết kia của Ban Minh Kỳ một chút.

Loại tình huống như bây giờ cũng không thể nói nữa.
...........

Mà đổi thành một bên khác, bên trong phủ Vân Vương, Kim Đản đưa ngựa và rương đồ đi qua, trở về hỏi Thịnh Sóc: "... Thế tử gia nói dối làm cái gì nha? Đồ trong cái rương kia là đồ trong khố phòng của phủ Vân Vương chúng ta, đâu phải của Chiết đại nhân... lúc ấy nói dối ta thật là căng thẳng."

Thịnh Sóc trừng hắn một cái: "Chuyện không nên hỏi đừng hỏi."

Kim Đản hừ một tiếng: "Không hỏi thì không hỏi."

Sau khi trở về từ Minh Giác Tự thì Thịnh Sóc đã nhìn rõ lòng dạ của Thế tử gia rồi. Mọi thứ trước kia tái hiện trong tâm trí, cái gì cũng đều được giải thích.

Vậy thì, Thế tử gia nhà bọn hắn lấy lòng cô nương mình yêu thích, nói dối một chút có vấn đề gì đâu. Chỉ là hắn không rõ, một người như Chiết cô nương, Thế tử gia nhà hắn đi thuyết phục nàng làm thiếp như thế nào được đây?

Hắn lo chết mất.

Đang ưu sầu thì thấy Thế tử gia từ bên ngoài trở về. Thịnh Sóc nghĩ nghĩ, đi qua nói: "Thế tử, Kim Đản đã về. Chiết cô nương đã nhận rương đồ rồi, vô cùng vui vẻ ạ."

Thịnh Trường Dực khẽ ừ một tiếng: "Vui thì tốt."

Nàng quá mộc mạc. Nếu đầu đầy châu ngọc, tất nhiên tinh thần sẽ tốt hơn hiện tại.

Nàng là một cô nương thích vàng bạc bảo thạch, hắn đưa đi, hẳn là sẽ vừa ý.

Kết quả vừa định ngồi xuống, lại thấy Ngân Đản khiêng hai cái rương trở về.
www.wattpad.com/user/thilathila

Thịnh Sóc tò mò: "Ngân Đản, ngươi khiêng cái gì vậy?"

Ngân Đản: "Đáp lễ của phủ Nam Lăng Hầu."

Thịnh Trường Dực đi tới, trong mắt hiện lên một tia vui sướng mà chính hắn cũng không nhận ra được, nhưng trong nháy mắt sau đó, vẻ vui sướng đó đột nhiên đông cứng lại.

Kim Đản lại gần, hoài nghi nói: "Có chuyện gì vậy, thế nào mà đồ chúng ta đưa đi, phủ Nam Lăng Hầu đổi hai cái rương đưa về lại rồi?"

Ngân Đản mù mờ, gãi đầu: "Không biết nha."

Thịnh Sóc cảm thấy vấn đề này vẫn phải cần mình đến phân tích.

... Trong phòng có bốn nam nhân, Thế tử gia mặt lạnh không nói lời nào, chưa trải sự đời, quanh năm đánh trận chưa từng đi lại với cô nương, Kim Đản Ngân Đản là hai tên đầu đất, chỉ có hắn đúng là người tài giỏi luôn có nhiều việc phải làm.

Hắn đắn đo nói: "Thế tử gia, ở kinh đô, cái này không hợp quy củ. Ngay cả ở Vân Châu cũng không thể tặng nhiều trang sức như vậy."

Thịnh Trường Dực lạnh nhạt nhìn Thịnh Sóc: "Nhưng đây là của Chiết Tùng Niên đưa."

Kim Đản liền ha ha cười lên, Ngân Đản không biết hắn cười cái gì, nhưng cứ cười theo thì luôn không sai, thế là cũng cười.

Thịnh Sóc: "..."

Hắn đập mỗi tên một cái: "Câm miệng! Có gì đáng cười!"

Kim Đản tủi thân ngậm miệng lại.

Ngân Đản càng tủi thân hơn: "Ta chỉ cười theo thôi mà."

Bình thường Thịnh Sóc giáo huấn hai người này thì Thịnh Trường Dực cũng không nhúng tay. Nhưng hôm nay lại nhìn về phía Kim Đản: "Tại sao ngươi cười?"

Kim Đản ngậm miệng không dám nói lời nào, thế là lại ăn đập thêm cái nữa.

Thịnh Sóc: "Thế tử gia kêu ngươi nói thì ngươi nói đi!"

Kim Đản lập tức "tiểu nhân đắc chí", trước tiên ngoảnh mặt về phía Thịnh Sóc hừ một tiếng, sau đó nói: "Thế tử gia nói đồ là Chiết đại nhân đưa nên tiểu nhân mới cười... đến kẻ đần còn có thể đoán được là không có khả năng mà, một người nghèo hèn như Chiết Tùng Niên làm sao có vàng có bảo thạch, nếu có thì chắc chắn là tham ô."

"Nhưng vừa nãy Thế tử gia nghiêm túc nhấn mạnh là Chiết đại nhân đưa, cũng buồn cười quá đi mất, đây không phải là đang bắt người ta phải làm kẻ đần hay sao?"

Hắn nói xong thì nhìn Thế tử gia với ánh mắt chờ mong... hắn nói có sách mách có chứng như vậy, không phải nên được thưởng sao?

Thịnh Trường Dực mím môi không nói.

Thịnh Sóc đập một cái: "Cút cút cút!"

Hai tên kia chật vật lăn ra ngoài.

Thịnh Sóc thận trọng: "Thế tử gia... Kim Đản hiểu gì chứ, có lẽ là quá quý giá nên Chiết cô nương không dám nhận."

Nhưng Thịnh Trường Dực cũng đã hiểu rõ.

Trên mặt hắn hiện lên vẻ ảo não: "Là lỗi của ta, nghĩ quá đơn giản."

Thịnh Sóc lại đắn đo nói tiếp: "Quả thật có hơi không ổn thỏa..."

"Nhưng cũng là tâm ý của người."

"Tâm ý..."

Thịnh Trường Dực thì thầm một câu, sau đó nói: "Ta đúng là cần phải suy nghĩ lại thật kỹ tâm ý của ta."

Thịnh Sóc thở dài.

Những người như bọn hắn đánh nhau thì còn được, nhưng đối với tình cảm nam nữ đúng là chẳng hiểu gì. Nhất là Thế tử gia, nhiều năm như vậy bên người cũng không có nữ nhân, cả Vương gia và Vương phi đều lo muốn chết rồi.

Bây giờ đã có Chiết cô nương, cũng coi như là thông suốt, như vậy cũng tốt, không cần phải cô độc giống những kẻ thô kệch như bọn hắn.

Hắn ra ngoài, thở ngắn than dài.

Vậy phải làm sao đây? Hắn không hề có chút kinh nghiệm nào cả, cũng không giúp được Thế tử gia.
..........

Cùng lúc đó, ở cổng phủ Anh Quốc Công, một người đầu đội mũ rộng vành, thân hình cao lớn nhưng thoạt nhìn lại cực kỳ suy yếu được người ta cõng vào cửa lớn.

Gió lạnh lạnh thấu xương, nhưng phủ Anh Quốc Công bắt đầu từ một khắc này lại hoàn toàn ồn ào náo động.

-------------- Hết chương 18 ------------

Continue Reading

You'll Also Like

187K 1.4K 12
Thể loại : ngôn tình, trọng sinh, mạt thế, báo thù, tùy thân không gian, dị năng, sủng văn, hoàn. Sơ lược : Mạt thế tiến đến, bạn trai dùng nàng đổi...
120K 6.9K 65
Tên gốc: Tiểu kiều thê 小娇妻 Tác giả: Vân Gian Edit: Win Nguồn raw & QT: Kho tàng đam mỹ Tình trạng bản gốc: Hoàn (60 chương + 16 phiên ngoại) CHÚ Ý NÈ...
253K 20.4K 163
Trình Tiểu Hoa nhận lời mời trở thành nhân viên cửa tiệm hoành thánh trong thành phố, lại còn bị app "Địa phủ" trói buộc. Tiệm hoành thánh không lớn...
179K 12.8K 197
Tác giả: Hoàn Nhĩ WR Thể loại: trọng sinh, xuyên qua nhiều câu chuyện khác nhau Độ dài: 1321 chương Bản convert: Tiểu Tuyền Tình trạng edit: Hoàn thà...