[Khải Nguyên] [NC17] TUYỂN TẬ...

By bocapbungden

153K 5.5K 379

Tên fic: TUYỂN TẬP H "MỖI NGÀY ĐỀU MUỐN ĐÈ EM" Author: Bò Cạp Bụng Đen Pairing: Khải Nguyên. Rating: NC17 Wa... More

Người Máy-Chap 1
Người Máy-Chap 2
Nhầm lẫn -Chap 1
Nhầm lẫn-Chap 2
Dạy em làm tình (Part 1)
Dạy em làm tình (Part 2-End)

Người Máy-Chap 3

23.9K 890 84
By bocapbungden

"Cảm ơn chủ nhân đã chăm sóc em trong thời gian qua. Em sẽ tự giải quyết chính mình. Chúc anh cùng người con gái anh yêu hạnh phúc."

Hắn tức giận vo tròn tờ giấy đã nhàu nát. Đôi mắt hắn đỏ ngầu giăng đầy tơ máu, cả người mệt mỏi nhếch chác đến không chịu nỗi. Ba ngày, đã ba ngày kể từ khi cậu rời xa hắn mà không một lời từ biệt. Hắn đã làm gì sai cơ chứ? Còn người con gái hắn yêu nữa. Làm gì có người con gái nào khi hắn chỉ yêu một mình cậu. Hắn lật tung cả cái thành phố này, huy động mọi lực lượng tìm cậu nhưng cũng vô vọng, cậu như hoàn toàn biết mất khỏi thế gian. Hắn sợ, phải hắn rất sợ nếu không kịp tìm ra cậu thì hắn sẽ đánh mất cậu mãi mãi. Hắn ngay cả nhà mình cũng không dám bước vào bởi đâu đâu cũng tràn đầy hình bóng cậu, nụ cười của cậu.

-Tiểu Nguyên, anh đã sắp chịu không nỗi cảm giác này nữa rồi...

Đi lang thang trên con đường nhỏ rợp đầy hoa gần nhà mình. Lúc trước trong mùa hoa nở ngày nào cậu cũng bắt hắn dẫn đi, nụ cười xinh đẹp cùng ánh mắt rạng rở khi nhìn trăm hoa khoe sắc mãi chẳng bao giờ tắt cả. Lúc nào đến trời tối hắn cũng đều phải cứng rắn kéo cậu về nhà. Bất chợt, hắn dừng lại thoát khỏi những suy nghĩ miên man của mình. Người đang đứng lấp ló trước nhà hắn có phải là cậu không? Thật là cậu, dáng hình ấy hắn chẳng bao giờ có thể quên được. Hắn chạy thật nhanh, thật nhanh, tưởng chừng như chậm một chút cậu sẽ lại biến mất vậy.

-Chủ nhân...em...em không cố ý về đâu. Hôm nay là sinh nhật anh nên em muốn gửi cho anh bánh kem thôi, em sẽ lập tức rời đi không bao giờ làm ảnh hưởng đến anh nữa._ Người máy nhỏ của hắn bẩn hề hề, mặt mếu như muốn khóc nói với hắn.

-Em.còn.muốn.bỏ.đi???_Hắn gằn từng chữ. Tức chết đi được, hắn khổ sở biết bao nhiêu mới thấy được cậu thế mà bây giờ còn đòi trốn hắn nữa sao. Thiên lí ở đâu a.

Hắn tức giận kéo tay cậu vào thẳng phòng tắm. Nhanh chóng lột sạch quần áo trên người cả hai. Khi cậu hoàn hồn lại thì hai người đã yên vị trong bồn tắm nhà hắn rồi.

-Chủ nhân xin lỗi, vốn dĩ em đã định kích hoạt trạng thái ngủ đông nhưng hôm nay là sinh nhật anh nên em muốn để sau hôm nay mới...Giờ em sẽ kích hoạt ngay một tiếng sau sẽ biến mất hoàn toàn. Anh không cần...

-CÂM MIỆNG VÀ NGỒI YÊN ĐÓ CHO TÔI!

Hắn hét lớn làm cậu im bặt. Vốn cậu định giải thích cho hắn nhưng lại làm cho mặt hắn càng lúc càng đen hơn. Đến giờ này mà vẫn còn nghĩ tới việc trốn khỏi hắn, đáng phạt! Nghĩ đến viễn cảnh được chìm đắm trong tiểu huyệt ấm nóng chặt chẽ, hai cơ thể quấn chặt lại với nhau, từng tiếng rên rỉ tiếng thở dốc thoát ra từ môi cậu là hắn không nhịn được cả người nóng ran lên.

-Á chủ nhân mũi anh chảy máu!

Hắn đưa tay lên mũi. Thiên a! Cư nhiên lại chảy cả máu mũi. Hắn lấy tay quẹt sạch máu đi, mất tự nhiên khụ một tiếng.

-Không sao em ngồi yên đó cho anh._Vương tuấn Khải a Vương Tuấn Khải, nhịn một chút đêm còn dài lắm. Thành thành thật thật tắm rửa sạch sẽ cho cả hai, hắn chẳng dám nghĩ vẩn vơ nữa.
-Nói anh nghe tại sao em rời đi? Có phải nghe ai đó nói nhảm không?_Hắn mà biết được ai nói nhảm chia cắt bọn họ nhất định sẽ lột da người đó ra.

-Em...em đi siêu thị nhìn thấy anh với một cô gái đi vào...đi vào khách sạn. Em nghĩ anh đã tìm được người anh thật sự yêu nên em rời đi để không làm anh khó xử.*lí nhí*_Cậu cuối gầm mặt xuống đất, thanh âm phát ra càng lúc càng nhỏ hắn phải căng tai lắm mới nghe hết được lời cậu nói. Không ngoài dự đoán, hắn nghe xong mặt càng lúc càng đen.

-Chỉ vậy thôi hả?

*Gật gật*

-Em thật là...hazz tại sao không chịu hỏi anh cho rõ hả? Cô ấy chỉ là bạn thân của anh thôi, anh và cô ta không có gì hết. Hơn nữa người ta đã kết hôn rồi. Hai người họ vừa về nước, cô vợ có chút chuyện nên về sau. Hôm đó anh đưa cô ấy vào khách sạn chồng cô ấy đang ở thôi. Không có chi hết á. Có muốn anh gọi điện bảo họ xác nhận không?_Hắn lấy ảnh cưới của họ ra cho cậu xem.

-Không...không cần đâu. Em tin anh, chủ nhân. Còn nữa, xin lỗi chủ nhân_Cậu trách nhầm chủ nhân rồi. Hắn không yêu cô gái đó, hắn không muốn bỏ rơi cậu.

-Lần này Nguyên Nhi hư lắm. Anh phải phạt em! Ngoan ngoãn nằm trên giường chờ anh.

*****

10 phút sau:

Hắn mở cửa phòng ra. Trên tay là một cái khay đựng vài món đồ kì lạ. Một ít kem tươi, một ít chocolate lỏng, vài viên kẹo nhỏ linh tinh và một cây cọ mới.

-Tiểu bảo bối, anh muốn tự tay trang trí chiếc "bánh kem" sinh nhật của mình. Chịu khó chút nhé.

Nhanh chóng lột sạch quần áo trên người cậu. Cuối đầu chiếm đoạn hô hấp của người dưới thân.

"Roẹt"

-A~~Chủ nhân anh đang làm gì vậy? Buông~~khó chịu ah~~~_Trên tiểu Nguyên nhỏ chẳng biết từ khi nào đã bị buộc chặt bởi một chiếc ruy băng thắt nơ. Cậu vặn vẹo thân mình đưa tay định tháo ruy băng xuống nhưng bị hắn chặn lại.

-Ngoan nào. Em đang bị phạt đó, không được tháo xuống khi anh chưa có phép._Cười nhẹ bên tai cậu. Hắn vớ tay lấy túi nặn kem tươi để trên bàn.

-Bắt đầu trang trí bánh kem của anh thôi. Kem sữa thêm ở đâu đây nhỉ?

-Urgggg lạnh quá chủ nhân lạnh..._Hắn bất chợt nặn kem lên hai hạt đậu nhỏ trên ngực cậu làm cậu bật lên một tiếng rên khẽ. Thân mình khẽ cong liền bị hắn đè nằm xuống.

-Nằm im nào. Bánh kem không được phép cử động đâu. Cũng đẹp phết đấy nhỉ? Giờ đến chocolate. Ưm....anh muốn có một que chocolate._Hắn nhìn lại tác phẩm của mình trên ngực cậu. Tại sao trời lại sinh ra thiên tài hoàn hảo như hắn chứ, tùy tiện nặn ít kem mà đẹp quá đi mất. Vương Tuấn Khải phải nhịn, phải nhịn, món ngon phải ăn từ từ. Lấy ra chocolate lỏng và cây cọ đã để sẵn, hắn nhúng chocolate từ từ quét lên tiểu Nguyên nhỏ cho đến khi thân mình nó phủ toàn bộ chocolate và ngóc đầu dậy rồi bị dây ruby xiếc chặt yểu xìu xuống.

-Mới như thế đã ngạnh lên rồi. Muốn anh đến thế à?_Hắn cười thật dâm dãng khi nhìn cậu loay hoay đến muốn khóc mà chẳng biết phải làm sao. Muốn đưa tay cởi sợi dây đang trói chặt phân thân mình nhưng lại sợ hắn nổi giận. Chỉ còn biết đưa ánh mắt cún con ướt át nhìn hắn mà cầu xin:

-Đừng nhìn anh một cách câu dẫn như thế. Sẽ làm anh không chịu được đó_Nói rồi hắn lấy trên khay một viên kẹo bọc chocolate. Cho vào miệng mình rồi uy cho cậu. Nụ hôn tràn ngập vị ngọt, viên kẹo bị hai chiếc lưỡi quấn nhau thay phiên giành giựt. Vô tình nó cạ qua răng nanh của cậu. Vỡ nát. Chocolate lập tức tràn ra trong khuôn miệng của cả hai, ngọt ngọt bùi bùi mà cũng có chút vị đắng.

-Ai cho em cắn cơ chứ. Anh sẽ phạt cái miệng bên dưới ăn hết kẹo chocolate._Hắn hôn đến khi miệng cậu hết vị kẹo mới chịu buông ra lại còn xấu xa bắt phạt người máy nhỏ nữa. Hắn nhét một viên kẹo khác vào miệng cậu.- Làm ướt nó đi. Em không được cắn nữa đâu đấy.

Cậu ngoan ngoãn ngậm hết viên này đến viên khác vào miệng. Mỗi viên ngậm ướt đều bị hắn lấy ra nhét vào sâu trong tiểu cúc nóng bỏng cho đến khi tiểu huyệt chật chội không thể nhét nữa mới chịu thôi.

-Thật đẹp. Anh thật không nỡ ăn cái bánh tuyệt đẹp này.

Nói một đằng làm một nẻo. Hắn nằm đè lên người cậu bắt đầu thưởng thức từ hai viên kẹo nhỏ được kem bao lấy trên ngực cậu. Lưỡi hắn quấn lấy một đầu nhũ tiêm đã dựng thẳng do lạnh, răng nanh day nhẹ, liếm mút cho đến khi nó hoàn toàn dựng đứng. Bên kia bị ngón tay hắn cướp mất lớp kem tươi cho vào miệng cậu chơi đùa với cái lưỡi hồng phấn nộm. Mút mát chán chê hai đầu nhũ tiêm đến dựng đứng, hắn chuyển mục tiêu xuống bụng cậu, đánh một vòng quanh rốn rồi xuống thẳng que kem chocolate bị ruby thít chặt. Liếm nhẹ phần đỉnh rồi ngậm cả que chocolate vào miệng mút. Mùi vị chocolate cùng hương vị của cậu hòa quyện vào nhau tan trong miệng hắn.

-Urggggg... chủ nhân....thả..th..ả...cho...e..em...ra..a........._Hắn mở dây trói trên Nguyên Nhỏ lập tức một dung dịch màu trắng ngà bay vào miệng hắn hòa quyện cùng với vị chocolate trên thân Nguyên nhỏ. Hắn ngẩn đầu hôn lên môi cậu,đẩy "chocolate sữa" vào miệng cậu. Dứt ra cả hai cùng thở dốc, gương mặt xinh đẹp của cậu nay đỏ hồng, cái mỏ chu chu lên thở dốc bên khóe môi còn vết tích của một dòng nước bọt chưa kịp nuốt. Hình ảnh dâm mỹ khiến phân thân hắn lập tức sưng lên đau đớn, còn suýt bị chảy cả máu mũi ra.

Hắn nâng hai chân cậu lên, vặn bung hai cánh mông để lộ hậu huyệt ngập tràn kẹo chocolate ngọt. Hắn đẩy ngón tay vào khiến mấy viên kẹo vào sâu trong tiểu huyệt, vừa lòng khi nghe những tiếng rên khẽ từ cậu.

-Đừng mà....chủ nha..ân..lấy ra đi...mà...hic..hic.._tiếng rên dần thành tiếng khóc. Hắn hốt hoảng khi thấy hai dòng lệ dài chảy trên má cậu. Lập tức lấy ra những viên kẹo nhỏ trong tiểu huyệt để dỗ vợ nín nhưng hắn vẫn ác ý chừa lại một viên.

-Còn...còn...một..vi..viên...nữa...

-Có sao? Để anh xem nào.

-Argg..sâu quá...chủ...chủ...nhân anh ...đừng đẩy vào...nữa...

-Không lấy ra được, để anh thử thứ lớn hơn đập nát nó.

Hắn xấu xa đẩy viên kẹo sâu vào bên trong nội bích rồi đẩy thắt lưng một cái thật mạnh chôn vùi chính mình trong cơ thể cậu. Hắn bắt đầu chuyển động, từ cú thúc thật sâu và thật mạnh đâm vào viên kẹo nhỏ trong huyệt động cậu. Tiếng rên rĩ lại vang lên không ngừng nghỉ, hắn điên cuồng đưa đẩy như phát tiết hết mọi đau đớn mà mình phải chịu trong ba ngày cậu đi mất. Hắn gầm lên một tiếng phun hết tinh hoa của mình trong người cậu. Viên chocolate cũng đã nát quyện với tinh dịch của hắn thành một màu nâu tuyệt đẹp.

...

-Đừng...chủ..nh..ân...em không...chịu...nổi nữa...Buông tha...cho em...dừng la...lại..._Cậu lại ngất đi. Thật không biết mình đã ra bao nhiêu lần, đã ngất đi bào nhiêu lần. Chỉ biết hắn vẫn rong ruổi trên cơ thể cậu suốt từ khi trời vừa tối cho đến lúc gần sáng mới chịu buông tha. Chưa bao giờ hắn điên cuồng đến thế, có lẽ sâu thẳm trong tim hắn vẫn sợ đây chỉ là giấc mơ, tỉnh lại rồi cậu sẽ biến mất mãi mãi...

-Tiểu bảo bối anh yêu em. Hứa với anh mãi ở bên cạnh anh được chứ._Hôn nhẹ lên trán của người đã mệt mỏi đến không chịu nỗi nữa, hắn thủ thỉ bên tai bắt cậu phải trả lời cho bằng được.

-Um...yêu...anh...z..z...z_ Hắn ôm chặt lấy cậu vào lòng thỏa mãn chìm vào giấc ngủ.

Hắn mở mắt dậy. Um... đã 12 giờ trưa rồi sao. Đêm qua thật là đẹp. Hắn với tay qua bên cạnh muốn ôm người máy nhỏ vào lòng nhưng chỉ bắt được một khoảng không lạnh ngắt. Giật mình ngồi dậy, chẳng lẽ mọi thứ chỉ là giấc mơ của hắn thôi sao? Không thể! Hắn không tin. Vội vàng bật dậy tìm cậu, chắc là cậu đang tắm thôi. Mở phòng tắm, không có. Hắn bắt đầu lục tung cả căn phòng nhưng chẳng tìm thấy cậu đâu. Bất chợt hắn nghe thấy vài tiếng động nhỏ dưới nhà bếp, bước thật chậm lại gần. Là cậu phải không? Làm ơn là cậu người máy của hắn đi. Dưới bếp là một cậu trai trẻ tuổi mặc một cái tạp dề thật đáng yêu đang nấu đồ ăn sáng. Là cậu thật rồi, hắn ôm chầm lấy cậu từ phía sau.

-Tiểu Nguyên tiểu Nguyên tiểu Nguyên...

-Dậy rồi à? Anh làm sao thế?

-Đừng rời khỏi tầm mắt của anh._Hắn vẫn ôm chặt lấy cậu không chịu buông ra. Đầu vùi sâu trong hõm vai cậu hít hà mùi hương quen thuộc.

-Em không đi đâu hết được chưa. Buông ra em đang nấu ăn mà.

Hắn ngoan ngoãn buông cậu ra, ngồi xuống ghế vẻ mặt như chó con đợi chủ nhân cho ăn. Hai mắt chăm chăm nhìn cặp mông căng tròn giấu dưới quần ngủ màu xanh thiếu điều chảy nước miếng nữa thôi (=)))))

-Làm gì mà nhìn em bằng ánh mắt đó. Hôm qua anh rất quá đáng hại em không đứng dậy nỗi luôn, phạt anh cấm dục một tuần. Em sẽ sang phòng khác ngủ.

-Đừng mà, anh sẽ chết mất. Vợ à tha cho anh đi._Hắn mặt dày sán qua chỗ cậu, ngân dài câu vợ à thành công khiến tai ai kia đỏ bừng lên.

-Không tha. Anh còn nhiều lời nữa là em sẽ sang nhà Nguyệt Nhi tỷ ở_cậu khó chịu đẩy cái tên bám như sam ra.

-Đừng mà vợ.....

Tiếng cười nói lại tràn ngập trong căn nhà nhỏ hạnh phúc.

End.

Continue Reading

You'll Also Like

249K 11.2K 71
- Thể loại : Đam mỹ, Ôn nhu sủng vợ công - thông minh, thương chồng thụ, cường công - cường thụ, sủng, ngọt, HE, lâu lâu ngược ít, pha chút hài... ...
80.2K 9.2K 72
jungjihun có một anh ngiu sơ hở là block có lúc chữa lành, có lúc không thật sự luôn đấy? lsh cảm thấy bất lực nhưng lsh không thể làm gì được. °ficl...
402K 35K 92
Top: Gemini - Bot: Fourth Một fic mới nữa dành cho hai bạn. Chốn nhỏ này đã được mình ấp ủ và bây giờ sẽ được mình xây dựng lên. Lưu ý: Không được ma...
1.4K 79 8
Đây là fanfic về cp Zoro x Sanji thuộc bộ truyện One Piece của tác giả Eiichiro Oda. Lưu ý: OOC, nhân vật hư cấu.