Tôi Là Thằng Em Kế Độc Ác Của...

By Bly1203

513K 47.4K 2K

Tác giả: W Tòng Tinh Thể loại: đam mỹ, NP, viết theo ngôi thứ nhất, hài hước, sắc Độ dài: 70 chương Văn án: L... More

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70

Chương 18

9.3K 897 75
By Bly1203

86

Thứ đầu tiên tôi nhìn thấy sau khi mở mắt là cái trần nhà.

Đầu tôi đau vô cùng, cứ như bị đập một phát vào tường.

Sau một hồi vật vã, cuối cùng tôi cũng có thể ngồi dậy, nhận ra mình đang ở trên một chiếc giường vô cùng xa lạ.

Rèm cửa sổ bị kéo lại không thể nhìn thấy ánh sáng bên ngoài chiếu vào, chắc muộn lắm rồi. Đèn treo trên trần nhà tỏa ra thứ ánh sáng bao trùm lấy tôi và chiếc giường tạo cảm giác mềm mại hệt mấy cọng lông vũ.

Tôi nhớ tới lời đe dọa của Bạch Liên hồi trước chợt nhớ ra tôi vừa ăn tối với Tiểu Bạch Kiểm.

Ngồi một lúc, tôi nhận ra bộ đồng phục dính đầy rượu vang của mình đã biến mất. Cậu ta thay cho tôi một bộ đồ thủy thủ, nhân tiện thay luôn cái quần lót của tôi.

Chửi thề một hồi, tôi muốn cởi đống vướng víu trên người nhưng thế thì không có gì để mặc. Chẳng lẽ lại như tên biến thái mặc đồ phụ nữ chạy ra ngoài.

Không đợi tôi nghĩ xong, Công Tử Bột đẩy cửa đi vào.

Trên ngực cậu ta lủng lẳng máy chụp hình.

Tôi đứng dậy, quấn chăn lên người, nói: "Trả đồ đây."

Lâm Túc Chương: "Tôi bảo dì nấu canh giải rượu, lát nữa lấy cho cậu uống."

Nói xong, cậu ta mở điện thoại, bật đoạn ghi âm kia.

Cậu ta nói: "Bỏ chăn ra nào."

Tôi muốn nguyền rủa cậu ta chết đi được, chuẩn bị nhấc chân lên đá cho một cái thì cậu ta lại giơ điện thoại lên uy hiếp tôi: "Lúc trước nhắn tin cho anh trai cậu, tôi có lưu số điện thoại rồi. Cậu có muốn gọi cho anh trai ngay bây giờ không?"

Hít sâu một hơi, tôi bỏ chăn quấn trên người xuống.

Tôi mở chân ra, làm theo lời cậu ta.

"Cậu banh chân rộng một chút." Lâm Túc Chương vén làn váy ngắn lên đến eo tôi, nhéo nhéo cái thứ mềm nhũn nằm trong quần lót ren trắng, nói: "Ngoan lắm, lúc cậu nghe lời cũng rất đáng yêu."

Cậu ta cúi đầu, hôn đùi trong của tôi, ống kính tôi đen như mực luồn vào chân váy.

Bây giờ tôi rất tỉnh táo, tôi không biết làm thế nào để từ chối cậu ta. Mặc dù tôi rất muốn đấm vào khuôn mặt thanh tú kia, để lại vài vết bầm tô điểm thì tôi vẫn phải nghe theo lời cậu ta làm mấy hành động đáng xấu hổ.

Lâm Túc Chương nói: "Trước cậu nói sờ tóc một lần một trăm đồng, hôm nay cậu muốn thu bao nhiêu đây?"

Cậu ta kéo quần lót của tôi, cúi đầu ngậm lấy thứ đó. Tôi giật mình, sợ đến mức vô thức lùi ra sau, nhưng tay cậu ta vòng lấy eo tôi, không cho tôi tiếp tục lui bước.

Tôi nghe tiếng rên rỉ của mình trong điện thoại di động, não tôi như muốn nổ tung. Khi lưỡi Lâm Túc Chương liếm vào vị trí nhạy cảm, nước mắt tôi rơi xuống không cách nào kiểm soát.

Cậu ta ngẩng đầu, nắm lấy thứ đang cương của tôi, ngạc nhiên hỏi nhỏ: "Bạn học Lý Cút, sao bạn lại khóc?"

Tôi sụt sịt nói: "Tôi muốn về nhà."

Lâm Túc Chương nâng tay kia lau nước mắt lăn dài trên gò má tôi, nói: "Đợi lát nữa sẽ đưa cậu về, đừng khóc nữa, Cút Cút* ngoan. "

Tôi thấy cậu ta rất biến thái nhưng tôi cũng cảm thấy rất không đúng. Cậu ta làm như vậy cho tôi, tôi thấy phê lắm.

Lâm Túc Chương bôi thứ chất lỏng màu trắng lên thắt lưng tôi, lại bôi một ít lên miệng tôi, thấp giọng hỏi: "Cậu chịu liếm sạch cho Từ Dập, vậy cậu có thể liếm cho tôi không?"

Hỏi thì hỏi nhưng cậu ta cũng chẳng thèm tôi trả lời.

Lâm Túc Chương đứng dậy cởi quần.

Tôi nghiến răng, nước mắt lưng tròng nói với cậu ta: "Chắc chắn cha cậu đã đút tiền cho trường nên cậu mới vô được hội học sinh."

Lâm Túc Chương nói: "Đúng là có đút."

Cậu ta nói xong, rũ mắt, lại nói tiếp: "Cậu liếm cho nó cứng thì tôi sẽ cho cậu về."

87

Tinh dịch của cậu ta rót đầy khoang miêng, tôi rất muốn nhổ thứ đó ra nhưng không khỏi tránh việc nuốt xuống một ít. Thứ dính trên váy không biết là của tôi hay của ai đó. Tôi há miệng thở hổn hển, cảm giác bị đâm vào tận cuống họng khiến tôi cảm thấy khó chịu, trong miệng vẫn còn lưu lại cái vị ghê tởm kia.

Lâm Túc Chương cúi đầu hôn lên miệng tôi, nói: "Đáng yêu lắm."

Tôi nói: "Cậu muốn gì tôi cũng làm rồi, xóa bản ghi âm đi."

Cậu ta chớp mắt nói: "Được."

Cuối cùng tôi cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

88

Công Tử Bột đưa cho tôi đồng phục còn dư của cậu ta, tắm rửa xong, tôi mới ngồi lên xe cậu ta về nhà.

Lúc tôi về, đã hơn 11 giờ rồi.

Tôi mở khóa, rón rén đi vào nhà, cẩn thận quan sát tình hình trong phòng khách.

Nhưng tôi vẫn không thể im lặng lẻn về phòng ngủ, vì Bạch Liên đang ngồi trên sô pha trong phòng khách. Tôi vừa vào nhà thì anh ta đã quay đầu lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm tôi.

Bạch Liên nói: "Em đi đâu?"

Môi tôi run run nói: "Hoạt động tình nguyện."

Bạch Liên nói: "Hoạt động gì mà làm đến 11 giờ, còn tặng cho em bộ đồng phục mới?"

Tôi nói: "Nửa đường té vào vũng bùn, đến nhà bạn học cùng lớp thay đồ."

Bạch Liên nói: "Lúc trước đầu óc không tốt, giờ tứ chi cũng tàn luôn rồi à?"

Tôi nói: "Anh mới đầu óc không tốt, tôi sẽ mách cha là anh bodysaming tôi."

Anh ta cười lạnh, ném tôi lên ghế sô pha trước khi tôi kịp chạy vào nhà vệ sinh. Hôm nay tôi chẳng còn sức để đánh nhau với anh ta, chỉ có thể miễn cưỡng nghe anh ta nói.

Tay anh ta trông thì như que củi nhưng thật ra lại rắn chắc cân xứng, chống lên mép ghế sô pha, đôi mắt hẹp dài nhàn nhạt nhìn tôi nói: "Gặp ai, làm gì, sao không báo trước một tiếng? Trả lời từng câu một."

Tôi nói: "Anh đừng có mà xía vào."

Anh ta rõ ràng chẳng có quan hệ gì với tôi, còn muốn ép buộc tôi, làm tôi cảm thấy tủi thân hơn cả lúc ở cạnh Công Tử Bột.

Anh ta sẽ nói gì, mắng tôi sao?

Sớm muộn gì anh ta cũng ghét tôi.

Hệt như cách tôi ghét anh ta.

Tôi ôm tay, ngửa đầu lên, đỏ mắt nói: "Anh nói anh là người giám hộ của tôi, thế anh có thể luôn bảo vệ tôi không? Anh không thể! Anh cũng chả thật sự là anh trai tôi! Anh bắt nạt tôi không đánh lại anh, tôi ghét anh, ghét anh hơn cả món nấm xào."

Mạch điện chập chờn rồi.

Tôi không nhìn rõ biểu tình trên mặt Bạch Liên.

Bàn tay ấm áp của anh ta vuốt ve khuôn mặt tôi.

Tôi khóc, nước mắt chảy qua các kẽ tay của anh ta.

Qua một hồi thật lâu, tôi nghe Bạch Liên nói với tôi: "Lý Vọng, anh là người giám hộ của em, là anh trai của em. Em trai của anh, chỉ có anh mới có thể bắt nạt, bởi vì anh là anh trai của em, em hiểu không?"

Anh ta dừng lại một chút, nói tiếp: "Tuy em ghét anh, nhưng anh thấy mình khác món nấm xào. Nấm xào không làm được gì cả, nhưng anh sẽ bảo vệ em."

------------------

*Cút Cút: Biệt danh của Vọng Vọng là Lý Cổn Cầu nên chỗ đó tác giả viết là Cầu Cầu, nhưng tôi thích Cút Cút hơn, với lại mấy chương đầu tôi cũng để biệt danh của ẻm là Lý Cút nên cứ để là Cút Cút đi ha. Ai không thích thì có thể nhắn tôi sửa lại

Tôi 2 vạch rồi, nên mới rảnh để ngồi edit nè :))
Nếu sức khỏe của tôi không đi xuống thì mọi người sẽ có chương mới á :))

Continue Reading

You'll Also Like

101K 4.5K 62
Tên gốc: 囚于永夜 Tác giả: Mạch Hương Kê Ni Nguyên tác: Trường Bội Edit: Cấp Ngã Giang Sơn (Gin) Thể loại: gương vỡ lại lành, ABO, máu chó Tình trạng bản...
351K 24.1K 164
Tác phẩm: Toàn thế giới đều đang đợi người động tâm. Tác giả: Tố Tây Người gõ: Mia của bạn nè Beta: Hoa Hoa của bạn đây (Truyện vẫn đang được beta) *...
209K 10.5K 45
Tên truyện : Chó sói (18+) Tác giả: Thiên Thập Cửu Thể loại: Hiện đại, niên hạ, có H, loạn luân anh em ruột. Độ dài: 42 chương. Truyện chỉ được dịc...
24.8K 977 9
Tác giả: Hương Lạt Ngư Tình trạng bản gốc: Hoàn (8 chương + 1 phiên ngoại) Tình trạng edit: Hoàn (8 chương + 1 phiên ngoại) Văn án: Một thẳng nam un...