Đám đàn ông này thật nguy hiể...

By nghienhoatamnghi

67.6K 4.2K 1.2K

Một tên bác sĩ vô sỉ cùng một bài ca muôn thuở: " Đừng nhìn anh bằng ánh mắt đấy, y học thì anh là giỏi chứ k... More

Chương 1. Giờ thì chối đi, chối nữa đi tôi xem nào!
Chương 2. Một lần em nói yêu tôi thì cả đời này tôi sẽ yêu em!
Chương 3. Đừng tưởng tôi không dám làm gì em!
Chương 4. Chấp niệm ngọt ngào
Chương 5. Người đàn ông này, ngàn lần cô không muốn gặp lại!
Chương 6. Mèo nhỏ, em là không ngoan rồi.
Chương 7. Kim Taehyung (H nhẹ)
Chương 8. Tôi tình nguyện cùng em lên chuyến xe đích đến là ở quá khứ!
Chương 9. Là ngu ngốc hay là ra vẻ đây chứ!
Chương 10. "Anh định chiều hư em đấy à"
Chương 11. Đừng lo, có tôi ở đây!
Chương 12. Ánh mắt anh ta nhìn cô, cũng giống anh!
Chương 13. Ba của đứa bé là?
Chương 14. Truy sát trên cầu
Chương 15. Là do các người bắt đầu trước!
Chương 16. Liều lĩnh
Chương 17. Năm ông hoàng thành phố lớn
Chương 18. Nguy hiểm
Chương 19. Cái tiểu câu dẫn này thật là không ngoan!
Chương 20 Kim Taehyung (H)
Chương 21 Min Yoongi (H)
Chương 22 Kim SeokJin (H)
Chương 23 Park Jimin (H)
Chương 24. Là ai ngày đêm muốn diệt trừ mọi đường sống của Kim Minji như vậy!
Chương 25. Trái tim phảng phất bị rạch xuống một đường sâu hoắm
Chương 26. Em làm phiền tôi cả đời cũng được!
Chương 27. Không đẹp chút nào
Chương 28. Cô bơi lâu quá não úng nước luôn rồi?
Chương 29. Vẫn có em đấy thôi, giường chúng tôi vẫn ấm lắm!
Chương 30. Phải, anh là người xấu, là người xấu yêu em!
Chương 31. Chú là siêu nhân dởm rồi!
Chương 32. Siêu nhân dởm chuyên đi cướp nước mắt!
Chương 33. Lớn đầu rồi còn ấu trĩ trẻ trâu!
Chương 34. Bé ngoan
Chương 35. Jeon Jung Kook, cậu lại phát điên cái gì?
Chương 36. Chiếm hữu ngụy thành tình yêu.
Chương 37. Tâm can đại bảo bối
Chương 38. Bảo bối vẫn là thơm nhất!
Chương 39. Lần này đến lượt anh!
Chương 40. Chỉ cần em hạnh phúc, mọi thứ đều sẽ vì em mà trở nên dịu dàng.
Chương 41. Đợi anh
Chương 42. Tiền của anh chính là để mang ra cho em đùa vui!
Chương 43. Mừng vì em vẫn còn nhớ tôi!
Chương 45. Quá khứ
Chương 46. Hollywood còn đang đợi bọn cô tranh tài kìa!
Chương 47. Giao trái tim em cho tôi.
Chương 48. Không muốn em mặc cái này!
Chương 49. Hai quả bom thối
Chương 50. Chỉ cần em thích, ngày nào bầu trời cũng tràn ngập những ngôi sao!
Chương 51. Có em liền thoải mái gấp bội!
Chương 52 Kim SeokJin (H)
Chương 53 Min Yoongi (H)
Chương 54 (3P) Kim Taehyung+ Park Jimin
Chương 55. Nếu Bae Hae So là con trai, tôi liền biến thành con gái!
Chương 56. Tường nhà cao lớn, em lại nhỏ bé thế này!
Chương 57. Pháo hoa đẹp nhất của nhân gian
Chương 58. Lợi dụng tôi đi!
Chương 59. Cả đời không thể quên!
Chương 60. Đưa cô đi "giải trí"
Chương 61. Bẩn thật đấy! Mà cô lại sợ bẩn...
Chương 62. Đừng đánh, sẽ đau tay em.
Chương 63. Là bọn chúng đáng chết!
Chương 64. Lấy mạng đền mạng
Chương 65. Làm ơn, mùa đông năm nay đừng lạnh nữa...
Chương 66. Nếu như...
Chương 67. Kim Minji em cũng biết sợ rồi sao?
Chương 68. Đừng nghi ngờ súng của tôi!
Chương 69. Ngọt
Chương 70. Linh hồn anh trung thành với em! Anh là của em!
Chương 71. Bệnh
Chương 72. Ô nhiễm tâm hồn con trẻ!
Chương 73. Baek Hyeon của cô ở dưới đó, lạnh lẽo oan ức sáu năm rồi...
Chương 74. Trả thù
Chương 75. Phơi bày
Chương 76. Chỗ dựa của cô, có thể là ai chứ!
Chương 77. Ở rể

Chương 44. Mọi điều lệ anh đặt ra trước nay đều để đợi một ngoại lệ sau này.

574 45 31
By nghienhoatamnghi

Tiếng cười và sự trêu đùa của những lão già ở đây vang vọng bên tai cô, một đám cặn bã xung quanh cười cợt lần lượt cởi thắt lưng chuẩn bị lao tới, đầu óc cô rối lên như sắp nổ tung, cô muốn chết!

Cảm giác tuyệt vọng tột cùng trỗi dậy, cô nhân lúc chúng đang cởi đi quần áo liền mò vào túi quần mình nhanh như cắt lấy ra một cây kéo, nắm chặt trong tay, sau đó dùng hết lực đâm mạnh vào cánh tay gã.

- "Aaa" một tiếng hét thảm thiết như heo bị chọc tiết vang vọng khắp căn phòng. Sự việc xảy ra quá nhanh và bất ngờ làm hắn không kịp phòng ngừa.

Kim Minji bị dồn đến đường cùng ra tay vừa nhanh vừa độc, cây kéo đâm sâu đến tận xương, chảy máu ròng ròng nhuốm đỏ cả người cô. Gã ta đau đớn che miệng vết thương lại, ánh mắt điên cuồng dữ tợn cơ hồ muốn bóp chết cô thành trăm ngàn mảnh. Kim Minji nhân cơ hội gã thả lỏng mà nhanh chóng bò dậy, chạy về phía cửa mong được thoát thân.

Nhưng mới chạy mấy bước thì đã bị gã đuổi theo, túm tóc kéo giật mạnh trở về, lực tay quá mạnh làm da đầu cô đau buốt. Kim Minji hét lớn giơ cây kéo đâm loạn xạ về phía gã. Sự điên cuồng của cô khiến bọn gã sợ hãi nhanh chóng buông tay ra.

Kim Minji loạng choạng bước đi, quần áo tả tơi khiến bộ ngực trắng nõn ẩn ẩn hiện hiện ra bên ngoài. Áo ngực ôm lấy đôi gò mềm mại đang run rẩy, khe rãnh sâu hút khoe ra đường cong đầy đặn, tất cả đều vô tình mang đầy vẻ dụ hoặc.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng như đánh phấn, kiều diễm như trái đào tươi. Ánh mắt mơ màng quyến rũ phủ đầy sương mù tựa như "thác nước nơi khe núi dưới ánh trăng giữa mùa xuân".

Quá mức thu hút, những gã đàn ông ở đây đều nhìn chằm chằm nơi ấy, hai mắt sáng quắc.

- "Đừng tới đây, bọn chó xấu xa dâm dê đê tiện, chúng mày đều là thứ rác rưởi tinh trùng lên não, tiến thêm bước nữa tao sẽ đâm chết, liều chết với chúng mày!"

Kim Minji rõ ràng đã say, càng say cô càng điên cuồng, càng điên cuồng cô lại càng ra sức chửi bới, cô muốn giết chết hết bọn dâm loạn này, muốn giết chết tất cả...

Trong tiềm thức, cô chỉ biết mình cần phải rời khỏi nơi này, vì ở đây không có ai tốt cả, ở lại đây cô sẽ bị nhơ bẩn, sẽ nhục nhã, sẽ chết, sẽ có lỗi với thân thể ba mẹ tặng cô. Cô chỉ biết điên cuồng chửi bới, lời lẽ thô tục cũng được, giây phút này cô thật sự điên rồi.

Kim Minji cầm chắc cây kéo trong tay để bảo vệ bản thân, hướng mũi nhọn về đám người đang vây quanh mình, ánh mắt chắc nịch kiên quyết ép bản thân phải giữ vững tỉnh táo, tựa như một con thú nhỏ bé đang hấp hối giãy giụa trong cái bẫy lớn.

Dù là lời lẽ chửi bới nhưng âm thanh của Kim Minji lại dịu dàng mềm mại như trẻ con, pha chút ngọt ngào của men rượu nên không hề mang lực sát thương mà chỉ nhẹ nhàng xuyên qua không trung truyền vào tai đám đàn ông, lại như vô tình rơi vào tim Jeon Jung Kook.

Kim Minji một mình lại là con gái yếu ớt làm sao có thể cảnh giác hết những người xung quanh mình. Nhân lúc cô lơ là thiếu cảnh giác, mấy gã đàn ông phía sau lưng bèn tiến lên đánh úp cô. Ai nấy đều cảm tưởng rằng sắp thành công rồi, chỉ cần duỗi tay ra là có thể túm được con nhỏ ngang ngạnh này, sau đó cùng chơi chết nó. Nhưng ai ngờ lúc này lại có một người tiến ra cản trở.

- "A" một tiếng, mấy gã to béo liền bị đạp văng ra, trượt dài về phía trước một đoạn dài sau đó ngã mạnh xuống đất, thân mình mềm oặt không cử động được chứng tỏ lực của cú đá không hề nhẹ, gần như tước đi nửa mạng sống của bọn hắn.

Mọi người quay ra nhìn người vừa tới, chỉ thấy trước mắt là người đàn ông cao lớn, chân dài eo thon, gương mặt sắc sảo như được điêu khắc, đẹp trai mà lại tỏa ra sát khí nặng đến mức không tên nào dám nhìn thẳng, cả người đổ mồ hôi sợ hãi đến đỉnh điểm. Người đàn ông có con ngươi đen thâm thúy, đôi mắt sâu thẳm sắc bén tựa như ánh sáng rực rỡ nhưng lại lạnh lùng liếc nhìn bọn họ, ánh mắt như dao sắc bén trực tiếp muốn băm vằm bọn họ mang cho chó gặm. Toàn thân anh toát ra hơi thở cao quý mà vô hình mà lại tạo cho kẻ khác cảm giác bị chèn ép, khiến họ phải khiếp sợ.

Jeon Jung Kook muôn đời không bao giờ nghĩ rằng sẽ có ngày anh vào làm "anh hùng cứu mỹ nhân". Chỉ biết là anh đã quyết định khi trông thấy cô gái nhỏ yếu đuối này lại quật cường, mạnh mẽ vượt sức tưởng tượng của anh đến nỗi dùng kéo đâm kẻ thù, giống như những con nhím khi gặp nguy hiểm liền xù gai bảo vệ vậy!

Kim Minji vẫn ở đó ngây ngốc, choáng váng khi thấy một chuỗi hành động chỉ trong chớp mắt diễn ra ngay trước mắt cô. Chính cú đá vừa rồi đã cứu cô một kiếp đại nạn. Kim Minji chỉ thấy mọi thứ đều đang xoay vòng quanh người cô, khiến đầu óc cô trở nên choáng váng, chóng mặt đến mức không phân định được phương hướng. Cô thử di chuyển, ai ngờ chân lại mất thăng bằng, tự khiến mình trượt chân vấp ngã. Jeon Jung Kook nhanh chóng đỡ lấy eo nhỏ của cô ôm lấy, Kim Minji mơ hồ cảm nhận được ấm áp đã lâu không có được, mùi hương mát lạnh của xạ hương xen lẫn với mùi rượu nhàn nhạt thoang thoảng vờn qua vờn lại bên cánh mũi cô.

Trước mắt Kim Minji cứ mông lung mơ hồ, nhìn không rõ gương mặt đối phương, chỉ loáng thoáng thấy được vẻ mặt nghiêm nghị lạnh lùng, thật giống dáng vẻ của mấy người đàn ông kia khi tức giận.

Là các anh đến giúp cô trút giận sao?

Kim Minji suy nghĩ một chút, trong chớp mắt lại cảm thấy ấm ức, tủi thân vô cùng, dư vị khiếp sợ và tuyệt vọng thi nhau kéo đến ấm ầm, cô ôm lấy anh, vùi đầu trong ngực anh òa khóc như một đứa trẻ, tiếng khóc nức nở hòa cùng tiếng nấc nghẹn khiến người ta đau xé lòng, đủ để hiểu được nỗi sợ và hoảng loạn của cô nhiều đến nhường nào!

Jeon Jung Kook không đẩy cô gái trước ngực ra mà ngoại lệ để mặc cô thỏa sức giải tỏa, anh cứ yên lặng đứng đó ôm lấy cô, hai mắt rũ xuống nhìn hai hàng nước mắt rơi lã chã thấm đẫm ngực áo anh.

Lần đầu tiên anh trong hoàn cảnh này, lần đầu tiên anh lo chuyện bao đồng mà đi cứu một cô gái không hề quen biết, lần đầu có người khóc trước mặt anh và cũng là lần đầu tiên anh ôm một người con gái và để mặc cô khóc như vậy! Có quá nhiều lần đầu tiên ở đây khi gặp cô!

Có thể nói, mọi quy tắc, mọi điều lệ anh đặt ra trước nay đều để đợi một ngoại lệ sau này. Và cô đã đến! Kim Minji cô và chỉ cô mà thôi...

Toàn bộ mấy gã đàn ông bệnh hoạn trong căn phòng này chứng kiến toàn bộ quá trình liền cảm thấy ngày lành đã chấm dứt, không ngờ một con nhóc không tiền không quyền không thế này lại có thể mang tới một nhân vật lớn như thế này. Chẳng phải người sai khiến bọn hắn đã nói rằng cô ta sẽ không có ai tới giúp sao! Nhưng sao người tới lại là người ngoài sức tưởng tượng thế này, người này chỉ cần tùy tiện nhấc một ngón tay là đã có thể dễ dàng khiến gã im lặng biến mất khỏi thế gian rồi.

Bỏ qua mọi nghi vấn, bọn gã sợ đến mức toát mồ hôi lạnh, khóc không ra nước mắt. Một tên được gọi là có chức cao nhất trong đó cố nhịn đau bước lên phía trước, đẩy hàng người đang thừ người chắn lối kia ra, rồi nở một nụ cười nịnh nọt với Jeon Jung Kook giống như một con chó vậy:

- "Jeon thiếu, tiện nhân có mắt như mù, không nghĩ đó là người của ngài, mong ngài độ lượng thứ lỗi."

Jeon Jung Kook nâng lên mí mắt, nhìn gã như đang nhìn một thứ rác rưởi gì đó vô cùng hôi thối:

- "Đáng làm người?"

Câu hỏi ngắn gọn phát ra khiến gã ta vô cùng ngạc nhiên nhất thời chưa kịp tiêu hóa thông tin để hiểu nó có ý gì liền cứng ngắc đơ người. Ngay sau khi lấy lại được đầu óc gã mới hiểu được dụng ý câu nói liền vội vàng trả lời:

- "Không phải, tôi không phải là người, không phải là người"

Đôi môi của Jeon Jung Kook khẽ nhếch lên mang theo nụ cười khẩy:

- "Vậy tại sao lại đứng?"

Lần này ngược lại gã ta lĩnh ngộ thông tin rất nhanh, lập tức quỳ rạp xuống đất như một con chó, từ dưới ngước lên cười lấy lòng anh, thiếu mỗi cái mọc thêm cái đuôi phía sau quẫy quẫy nữa.

Những tên còn lại thấy vậy không dám thở mạnh, thầm cầu mong bản thân có thể duy trì được mạng sống trở về, lần này chỉ có khả năng chết không được mà sống cũng không xong, cuộc sống chìm trong địa ngục khiếp sợ dày vò. Phải nói rằng tiếng tăm của Jeon thượng tướng vang xa ai ai đều biết, động vào anh ta sẽ nhận được kết cục tàn nhẫn và độc ác đến mức nào!

- "Tay chạm vào chỗ nào?" toàn thân phát ra toàn sát khí, câu hỏi phát ra trực tiếp giáng một đòn mạnh vào tim gã và tất cả những người vừa góp sức ở đây.

- "Chỉ sờ khuôn mặt và ngực một chút thôi ạ" nhắc đến vấn đề trầm trọng này, hắn ta liền run rẩy lên tiếng, kính cẩn và đàng hoàng trả lời, thái độ cung kính không dám lừa gạt nửa câu. Sau đó còn từ dưới len lén nhìn sắc mặt anh phía trên cao như một vị thần. Như chợt nhớ ra điều gì liền đưa mắt nhìn sang lại thấy mấy sợi tóc dính máu của cô bèn cắn răng nói thêm:

- "Còn có tóc nữa ạ..."

Jeon Jung Kook còn chẳng thèm bố thí cho một cái liếc mắt, anh dễ dàng bế Kim Minji lên, ôm vào trong ngực rồi đi đến trước mặt gã ta. Đôi giày da sẫm màu sáng bóng trực tiếp giẫm thẳng lên bàn tay của gã, từ trái sang phải nghiền qua nghiền lại từng ngón một nghe tiếng răng rắc đáng thương...

Tác giả: Nghiên Họa Tâm Nghi

He luuu các tình iu💜 Nhanh nhanh vote rùi cmt cho tui zui đi nè! Đừng flop nữa hiuhiu

Continue Reading

You'll Also Like

224K 2.5K 20
I have found an ideal life. I have a loving husband, no work and no danger. This is exactly what I wanted when I ran away and changed my identity. Bu...
748K 106K 39
Yaduvanshi Series #3 it is a book under yaduvanshi series. But it could be read as standalone too. Nitya Raghavendra is a telugu businesswoman earnin...
540K 34.3K 70
"Sshhhhh....." he hushed and pinned us against the wall leaving no space between us. I held onto his biceps with my hand in reflex. He shook his head...