ánh sáng của Tempest

By NguynJolly2

144K 11.1K 1.2K

tiếp diễn arc phương đông, tui viết tùm lum bối cảnh luôn á. thích thì đọc không thì thôi(sao nghe ngang ngượ... More

chap 1
chap 2
chap3
chap 4
chap 5
chap 6
chap 7
chap 8
chap 9
chap 10
chap 11
chap 12
chap 13
chap 14
chap 15
chap 16
chap 18
chap 19
chap 20
chap 21
chap 22
chap 23
chap 24
chap 25
chap 26
THÔNG BÁO NHỎ THÔI
chap 27
chap 28
chap 29
Chap 30
chap 31
chap 32
chap 33
chap 34
chap 35
chap 36
chap 37
chap 38
chap 39
chap 40
chap 41
Cảm ơn

chap 17

2.7K 243 18
By NguynJolly2

[ báo cáo, khả năng kháng biến động nhiệt đã mất... dự báo sẽ hồi phục trong 3 ngày tới]- Giọng nói lạnh lẽo của Raphael vang lên trong đầu của Rimuru...cậu biết đây cũng là chuyện sớm muộn...

Tí tách...

Cơn mưa như trút nước dội xuống thân hình đơn bạc của cậu, gió lạnh như muốn cắt đi da thịt trên người...

Rimuru lững thững bước về nhà, Zegion vẫn còn quỳ ở đó. Rimuru bước đến trước mặt hắn rồi lên tiếng:

" Đã biết bản thân đã sai ở đâu không?"

"..."

" vâng..."

" ồ...vậy nói ta nghe xem nào... cậu đã sai ở đâu?"

Cơn mưa vẫn còn xối xả như sắp át đi tiếng nói trầm của Zegion

" Tôi không nghe theo mệnh lệnh của Ngài...."

" còn gì nữa?"

" ... tôi đã tự hạ thấp bản thân... làm ngài phải tức giận..."

" ta hỏi ngươi Zegion, tại sao ta lại tức giận?"

"..."

" vẫn không biết chứ gì..."

Rimuru mặc kệ cơn mưa nửa quỳ xuống trước mặt của Zegion gằn giọng:

" Zegion cậu nhớ kĩ cho ta,... cậu, Diablo, Apito, Veldora, Benimaru,... hay ngàn vạn sinh mạng ở đất nước này đều chính là gia đình của ta, là máu thịt là linh hồn của ta, đối với ta... các người chính là những tồn tại quý giá nhất, những báu vật lớn lao mà Rimuru ta may mắn có được... cho nên ai trong các người cũng không được quyền hạ thấp chính mình... không ai có quyền khinh thường hay sỉ nhục những thứ mà Rimuru ta coi trọng... những kẻ như thế chính là kẻ thù của ta... cậu đã nhớ rõ chưa.."

"... vâng..."

Rimuru biết Zegion vẫn chưa hoàn toàn hiểu lời của cậu... Nhưng mà không sao... thời gian sẽ bù đắp lại những điều đó...

Đến lúc đề nghị lời hứa rồi nhỉ...

Rimuru nhắm mắt, hít một hơi thật sâu rồi hạ quyết tâm nói ra:

 " nếu cậu muốn thành lập lại liên kết với ta thì ta muốn cậu hứa với ta một chuyện..".

"này Raphael, cô tránh mặt một chút đi được không? tôi có chút chuyện muốn nói với Zegion..."

[không!]- Raphael tất nhiên là không đồng ý, cô sợ Rimuru sẽ làm chuyện dại dột nào đó.

Nhìn Raphael mè nheo, Rimuru cũng hết cách, cậu đành nhỏ giọng dỗ dành:

" Ngoan nào Raphael, chỉ một chút thôi~ một lát thôi mà, thật đó... làm ơn đi Raphael à~"

[ không muốn!... còn nữa lúc nãy chủ nhân đã nói gì với các Thủy tổ?, tại sao lại ngăn trở nhận thức của tôi?!... ngài lại muốn làm chuyện nguy hiểm nào nữa à!!??]

Raphael gắt gỏng với Rimuru, cô thực sự cáu lên rồi.

"... Tôi xin lỗi... Raphael... "- Rimuru nhắm mắt thì thầm.

[ khoan đã-]

Raphael muốn lên tiếng cũng không kịp nữa, cô đã bị Rimuru cắt đứt liên lạc...

( à quên nhắc là từ đầu truyện tới giờ Rimuru và Raphael vẫn luôn nói chuyện với nhau thông qua tâm trí nha, Raphael vẫn còn là một kĩ năng tồn tại bên trong Rimuru)

Trở lại thực tại, Rimuru đứng dưới cơn mưa đối diện Zegion.

" Chỉ cần cậu hứa với ta một chuyện thôi Zegion,... chỉ cần cậu đồng ý, ta sẽ tha thứ cho cậu, có muốn không?"

" ... xin hãy nói cho tôi biết điều ngài mong muốn..."

"..."

Cơn mưa khủng khiếp đang gào thét, át đi giọng nói của Rimuru, mặc kệ thân mình ướt sũng, Rimuru nửa quỳ nói với Zegion.... 

Zegion như người mất hồn mấp máy môi... nhưng lời nói lại kẹt ở cổ họng, nghẹn ngào không thể phát ra... hắn cười cay đắng nhìn Rimuru.

" Ngài thật sự rất nhẫn tâm."

Khóe mắt Rimuru đỏ lên, cậu chậm rãi đưa 2 tay nâng mặt Zegion lên, giọng nói dịu dàng:

"... Ta xin lỗi Zegion, ta cũng không muốn mọi chuyện sẽ xảy đến như thế... nhưng làm ơn hãy giúp ta...  hứa với ta... được không..."

" ngài nghĩ tôi có thể sao..."

" Đừng như thế Zegion, ta biết cậu làm được... Testarossa, Carrera và Ultima cũng sẽ giúp cậu... họ đã đồng ý với ta rồi..."

" Ha... đến cả bọn họ ngài cũng đã thu xếp rồi... tôi còn có sự lựa chọn sao...?"

Zegion bật cười chua chát,  chủ nhân mà hắn tôn thờ như mạng sống muốn hắn làm như thế... 

" ... Ta xin lỗi..." -

Nhìn bộ dạng của hắn như thế... Rimuru sắp không giữ được sự bình tĩnh nữa rồi...

" ngài xin lỗi thì có ích gì chứ... Ngài vẫn ép tôi làm điều tàn nhẫn đó..."- Zegion dùng ánh mắt vô hồn nhìn thẳng vào Rimuru. Cái nhìn của hắn như thể... hắn không còn phản kháng trước số phận nữa...

" ... ta không còn cách khác nữa rồi, ta  không muốn ép cậu...nhưng mà Zegion à...thực sự không còn cách nào nữa...". Giọng cậu run lên, cậu biết điều cậu làm sẽ mang đến thống khổ tột cùng cho hắn.

tí tách..

Nước mắt của Rimuru rơi xuống lăn dài trên má... hòa vào trong nước mưa lạnh lẽo, nó như con dao cắm thẳng vào tim của Zegion... đau đớn...

Làm ơn đừng khóc, ...tôi không muốn nhìn thấy ngài rơi lệ ,ngàn lần không muốn... 

Zegion vươn tay kéo Rimuru vào lòng , dùng sức ôm chặt thân thể bé nhỏ đang run rẩy của cậu. Hắn không muốn nhìn Rimuru rơi một giọt nước mắt nào ngay trước mặt hắn...Zegion dùng thân thể mình che chắn nước mưa cho cơ thể lạnh lẽo của ngài... khóe mắt Zegion chua xót...

" được... tôi hứa với ngài... nếu trong trận chiến ngài bị mất kiểm soát mà tấn công chúng tôi... tôi ...sẽ tự tay giết chết ngài.... "

Zegion ngày càng ôm chặt Rimuru đang nấc nghẹn trong lòng. Hắn không có can đảm thốt ra thêm từ nào nữa. 

" ta xin lỗi Zegion...ta xin lỗi... xin lỗi ngươi..."- Rimuru khóc lớn trong lòng hắn, liên tục xin lỗi, cậu biết rất rõ ép hắn giết cậu sẽ là điều tàn nhẫn với Zegion đến thế nào, cậu biết cậu đang ép chết Zegion... nhưng mà... hắn là người duy nhất mà cậu có thể giao phó sinh mạng cho hắn...

" xin lỗi ...Zegion... ta có lỗi với ngươi..."

Rimuru không thể nào ngừng khóc... 

Tim như rỉ máu...

"... Rimuru - sama... ngài cũng hứa với tôi được không... hãy hứa rằng ngài nhất định sẽ không sao, ngài nhất định sẽ không mất kiểm soát trong trận chiến... làm ơn... hãy hứa đi...làm ơn... đừng cướp đoạt đi ánh sáng duy nhất của đời tôi... "

"..." Rimuru không dám trả lời, cậu sợ sẽ làm Zegon thất vọng.

Zegion càng ôm chặt hơn, hắn gục đầu xuống hõm cổ Rimuru, hắn như sợ ngài sẽ biến mất, cất giọng đầy chua chát:

" nhất định ngài phải làm được... nhất định... phải sống."

Không gian rộng lớn chỉ còn lại tiếng nức nở hòa trong tiếng mưa...  âm thanh não nề vô cùng.

.............................

Continue Reading

You'll Also Like

1.6K 109 20
QT Sơ Vũ tẩy di kiếm Tác giả: Liên Hoa Lâu Nguồn: https://www.lofter.com/front/blog/collection/share?collectionId=18755610 Tiểu Bảo trọng sinh đến mộ...
165K 10.5K 34
🔞 ABO, có ngôn từ thô tục, cân nhắc khi xem Lịch ra chap: Không cụ thể, có chap sẽ ra Cp: GeminiFourth , PondPhuwin & JoongDunk Truyện được viết the...
18.3K 1K 18
hello mọi người à ờ, thì ừm..... ri sẽ được mọi người yêu bởi vẻ ngoài xinh đẹp, cách nói mông lung dễ thương, quan trọng là conditinhyeu nó đến sớm...
1.5K 160 14
tôi mới tập dùng Wattpad thôi nên có nhiều lỗi sai trong quá trình viết truyện. Mong các bạn ủng hộ =))) ngoài ra truyện này tôi viết ở cả Noveltoon...