[WWYX/Vi Vi Di Tiếu/Tôn Y Hàm...

Por KhuongKha14

31.7K 3K 451

Author: Khương Kha Rate: 16+ (trường hợp chap nào hứng lên thì sẽ có warning=))) Thể loại: bách hợp, hiện đại... Mais

Tâm thư của Author - Lưu ý trước khi đọc
Chapter 1 - Nhân Duyên
Chapter 2 - Từ Xa
Chapter 3 - Cố ý
Chapter 4 - Dần Dần
Chapter 5 - Phiền Phức
Chapter 6 - Em Khác
Chapter 8 - Mơ Hồ
Chapter 9 - Bệnh Viện
Chapter 10 - Giấu Giếm
Chapter 11 - Phát Hiện
Chapter 12 - Thừa Nhận
Chapter 13 - Tình Yêu
Chapter 14 - Xa Cách
Chapter 15 - Cách Xa
Chapter 16 - Tình Cờ
Chapter 17 - Giáng Sinh
Chapter 18 - Trao Lại
Chapter 18.5 - Nửa Vời
Chapter 19 - Một Năm
Chapter 20 - Cầu Vồng (H)
Chapter 21 - Gặp Lại
Chapter 22 - Hàm Mẫn
Chapter 23 - Bất Ngờ
Chapter 24 - 14/2 (1)
Chapter 25 - 14/2 (2)
Chapter 26 - 14/2 (3)
Chapter 26.5 - Kịp Không? (H)
Chapter 27 - Sớm Hơn
Chapter 28 - Nói Dối
Chapter 29 - Dấu Hiệu
Chapter 30 - Món Quà
Chapter 31 - Đánh Cược
Chapter 32 - Mảnh Ghép
Chapter 33 - Gợi Ý
Chapter 34 - Thời Điểm
Chapter 35 - Cuối Cùng
Chapter 36 - Bất Diệt (END)
Đôi lời sau cuối

Chapter 7 - Âm Thầm

777 85 3
Por KhuongKha14

Khu nhà hơi tách biệt với trung tâm nội đô Bắc Kinh, có khoảng trên dưới chục căn biệt thự lớn nhỏ khác nhau ở đây, bao trùm xung quanh là sự yên tĩnh khác hẳn với cái náo nhiệt vốn có của thành phố thủ đô. Nhà của Y Hàm nằm ở phía gần cuối dãy, ngôi nhà hai tầng mang dáng dấp cổ điển, bên ngoài phủ sơn màu kem đơn giản nhưng toát lên nét sang trọng. Y Hàm đánh lái rồi dừng xe trước cửa nhà, cô nhìn ra đằng sau thấy chị An Na vẫn còn ngủ say, rồi quay sang Trương Nam.

Đôi má ửng hồng vì rượu, hàng mắt thi thoảng động đậy do ngủ không say giấc. Cả hai người này gần như chẳng còn biết trời đất gì nữa, làm cho Y Hàm thấy ái ngại rồi tưởng tượng giả sử người cầm lái là kẻ gian thì không biết chuyện gì có thể xảy ra.

- Nam Nam, dậy đi. – Hàm lay nhẹ.

- Ưm... không...

"Mới nãy còn động tay động chân quát tháo khỏe lắm mà giờ như bé mèo con ngồi uốn éo trên ghế không chịu dậy."

Lắc người Trương Nam thêm mấy lần mà còn bị nàng vung tay trúng mặt, Y Hàm ngán ngẩm mím môi. Hết cách, em đành ra ngoài mở cửa phía Trương Nam, nhẹ nhàng vòng tay qua phía sau người phòng khi tháo dây an toàn mà mất đà ngã xuống. Đầu Trương Nam đang dựa hẳn vào Y Hàm làm em – một người vốn nhấc bổng được An Na bất chốc đứng không vững.

- Ngả ngốn vừa thôi cái bà này...

Thiết nghĩ với tư thế này thì xoay người cõng không tiện, Hàm dùng tay còn lại nhấc phần chân của Trương Nam lên rồi bế nàng vào nhà.

Không hề có sự khó khăn nào, Nam Nam gầy quá. Làm người khác chỉ muốn ôm trọn vào lòng.

Khóa cửa chính có chức năng mở bằng vân tay nên Y Hàm cũng dễ dàng vào nhà dù đang bế người chị say mèm. Ngoài nhà vốn đơn giản nhưng bên trong trang trí khá tiểu tiết, đặc biệt là tranh ảnh. Các bức họa về phong cảnh, tĩnh vật đan xen cùng một số bức mẫu ảnh gam màu đen trắng của Tôn Y Hàm được treo quanh phòng khách và trên lối đi lên cầu thang tầng hai.

Trương Nam lúc ôm chặt cổ, khi thì dụi dụi đầu làm quãng đường lên phòng ngủ tầng hai với Y Hàm dường như vô tận. Cuối cùng cũng tới nơi, Y Hàm nhẹ nhàng đặt Nam Nam xuống chiếc giường cỡ lớn của mình, đắp tấm chăn mỏng màu xám không quá nửa người. Nam Nam không toát mồ hôi nhiều nên Tiểu Hàm để điều hòa số cao một chút, dù là mùa hè nhưng thiếu thay đổi nhiệt độ đột ngột sẽ không tốt cho sức khỏe. Em chỉnh lại gối cho Trương Nam, bên cạnh bàn đã đặt sẵn nước uống phòng khi tỉnh dậy lại khát, rồi bật chiếc đèn ngủ khiến khung cảnh dường như mờ ảo hơn. Y Hàm nhìn dáng vẻ ngủ ngon ấy một hồi mà chợt nhận ra một điều quan trọng.

"Úi chết, còn chị An Na."

Vội vàng chạy xuống nhà rồi phi ra ngoài xe, Y Hàm ngó ra phía sau không thấy An Na đâu. Em lo lắng ra mặt, lấy ngay điện thoại ra tính gọi cho chị tiền bối thì đã thấy có tin nhắn đến chưa đọc.

~Chị An Na: "Chị tỉnh và bắt taxi về rồi, chăm sóc Tiểu Nam nhé."

Tin nhắn kèm theo mấy hình emoji kì quặc mà Hàm nhìn mãi không hiểu. Nhưng em không mấy để ý, đêm hôm đã gần ba giờ sáng, thân phận nữ nhân một mình đi taxi về như vậy khiến Y Hàm vô cùng bất an. Em gọi điện cho An Na và bắt chị ấy phải bật video lên rồi giữ máy cho đến tận khi vào nhà.

- Eo ôi có người quan tâm lo lắng cũng thích thật đấy nhỉ. Tới căn hộ của chị rồi đây này, tắt máy nhá.

- Lần sau để em đưa về, chị liều quá.

- Thôi thôi... - chị An Na cười – đưa đón thì cũng chỉ với một người thôi, đừng ham quá nha em haha.

- Chị vẫn say đấy hả nói gì vậy? Thôi vào nhà nghỉ ngơi đi.

- Ừ bai bai~~


***

Cảnh đêm tĩnh lặng bao trùm căn nhà, nơi tầng một phía phòng khách đèn vẫn sáng trưng. Tôn Y Hàm không ngủ, em ngồi trên sofa cùng chiếc laptop của mình chăm chú tìm kiếm gì đó. Chốc chốc em nhấm nháp một ngụm trà đen, ánh sáng màn hình laptop và các dòng chữ lướt lướt phản chiếu lên đôi kính đang đeo hơi trễ xuống. Em đưa tay lên gần môi cắn lại, một vài trang báo bắt đầu đăng những mẩu tin nóng với nhiều tiêu đề lôi kéo người đọc nhưng đều chung một ý chính.

<Nam diễn viên Hứa Khải cứu người trong quán bar.>

Y Hàm liên tục tìm kiếm tất cả các bài đăng, đa số đều chỉ có ảnh chụp từ phía sau Hứa Khải hoặc chụp mình anh ta đứng giữa vòng người hâm mộ. Em chỉ quan tâm xem có ảnh nào lộ mặt Trương Nam, hay có bình luận nào ác ý về chị ấy không. Có vẻ may mắn là khi ấy đã vào buổi đêm, cũng không có nhiều ảnh rõ ràng nên Y Hàm tạm phần nào yên tâm.

Em bỏ kính xuống bàn, ngồi lâu nên vai trái vốn bị bầm hơi nhức, tay phải day day giữa trán và nhắm mắt lại. Kí ức về gần năm năm trước chưa bao giờ phai nhạt trong tâm trí của Y Hàm. Khoảnh khắc mà Hứa Khải suýt nữa gây chuyện xấu xa với Trương Nam, em chưa bao giờ quên. Lúc ấy em đang mua bánh màn thầu, nếu không vô tình nghe được cuộc nói chuyện trên điện thoại về việc hắn sẽ làm hại Trương Nam, thì không biết chuyện tày trời gì đã có thể xảy ra.

Em nhận ra Trương Nam ngay lần đầu gặp mặt tại quán café với thầy Vu. Thú thực, khi được bác quản lý giới thiệu kịch bản cùng với thầy Vu trước đó, lúc nhắc đến cái tên "Trương Nam" đang được cân nhắc cho vai chính cùng Y Hàm, em đã biết. Không, chính xác thì... từ khi làm người mẫu cho đến khi chuyển nghiệp diễn viên, em vẫn thường xuyên tìm kiếm cái tên Trương Nam trên khắp các nền tảng khác nhau, không biết Trương Nam có gia nhập vào giới showbiz không. 

Rồi dần thành lệ, em luôn cập nhật những show diễn mà Trương Nam làm người mẫu, theo dõi thông tin về các bộ phim Trương Nam đóng dù là vai chính hay phụ... không biết tự lúc nào, việc thấy Trương Nam vui vẻ, hạnh phúc dù chỉ là qua những tấm ảnh, thước phim lại khiến Tôn Y Hàm an tâm tĩnh tại đến vậy.

Dẫu chỉ muốn âm thầm dõi theo người, nhưng duyên phận lại cho hai người gặp nhau một lần nữa. Lần này, Tôn Y Hàm không muốn vụt mất cơ hội vào mùa đông năm ấy, lòng dạ càng như nước sôi lửa bỏng khi biết những tin đồn không hay về Trương Nam và Hứa Khải. Trương Nam khác công ty quản lý với Y Hàm nhưng lại chung công ty với Hứa Khải, thật oái oăm. Như một sự thôi thúc vô hình, em đã quyết định mình phải bảo vệ chị ấy, và sự sắp đặt ngẫu nhiên này như đòn bẩy tương hỗ cho tâm tư của Y Hàm.

Đến tận lúc này em vẫn không rõ cảm xúc của mình với Trương Nam, em chỉ chắc chắn duy nhất một điều là không muốn thấy người ấy phải đau khổ, hay khóc một lần nào nữa. Những lần ở phim trường lặng lẽ chăm sóc cho người nhưng có vẻ Nam Nam thích em đáp lại rõ ràng, nên em học cách chủ động hơn. Nam Nam giận hờn hơi vô cớ nhưng em cũng thấy sai khi cũng trút giận lên người. Em cười nói, trêu ghẹo Nam Nam nhiều hơn vì những khi đó dường như chị ấy vô cùng vui vẻ, đó cũng là mặt tính cách mà Y Hàm chưa hề thể hiện với người bạn nào khác. Nụ cười của Nam Nam là ưu tiên quan trọng nhất, vậy nên về cuộc gặp gỡ éo le tại con hẻm tăm tối ấy... Y Hàm muốn chỉ mình em giữ lại mảnh kí ức đó, Nam Nam có quyền quên nó đi.

"Chị không cần phải nhớ lại những chuyện kinh hãi đó làm gì, coi như quán café đó là lần đầu gặp gỡ, như vậy là tốt nhất..."


- Gần sáng rồi còn không ngủ thế?

Trương Nam đã từ tầng hai xuống tự bao giờ, tay vẫn dụi mắt nom có vẻ chưa tỉnh hẳn. Y Hàm giật mình quay lại, hình như em cũng hơi thiếp đi, đóng vội laptop rồi lắp ba lắp bắp.

- Em... hay dậy sớm. – nhìn đồng hồ cũng đã hơn năm giờ sáng – Rảnh nên lên mạng đọc ít tin tức.

- Vậy hả... oáp~~

Vươn vai hết cỡ rồi uốn uốn éo éo cái người, Trương Nam lại phi lên ghế sofa nằm phịch xuống ngay cạnh Tôn Y Hàm vẫn đang ngồi.

- Tôn Y Hàm... em đi làm vì đam mê đúng không?

- Đam mê? – Hàm quay sang nhìn ngơ ngác – Em thích làm diễn viên mà, thì cũng gọi là đam mê... chị không thế à?

Nam Nam ngửa mặt lên, không quên trao ánh mắt ngán ngẩm và cái bĩu môi dài.

- Xe thì đi Bentley, nhà thì khu biệt thự sang chảnh ở Bắc Kinh... chả phải làm vì đam mê thì là gì chứ? Ghen tỵ ghê...

- Khổ quá thì em đam mê làm diễn viên mà, chị ghen tỵ gì trời. – nàng vô thức kể tiếp - À tính ra em cũng có nhà ở Thượng Hải nữa, đi quay cảnh hành động cũng tiện có chỗ ở luôn, còn nhà bố mẹ ở Hồ Nam to gấp mấy lần thế này cơ.

Gần như cạn hết lời nói, Nam Nam cười khẩy một cái rồi lại úp mặt xuống vì cơn ngái ngủ. Thầm nghĩ chưa thấy ai phô trương mà lại ngơ ngơ đáng yêu như vậy, mà không chắc Hàm có biết là mình đang khoe khoang hay không.

Khoan, đến phiên Trương Nam quên mất một chuyện quan trọng.

"Chết rồi, sáng nay phải trả lời thầy Vu, sao giờ..."


Nàng vội lấy điện thoại ra kiểm tra vài thứ thì Y Hàm bất giác lên tiếng.

- Mà thầy Vu nói chuyện với chị việc đó chưa? – nhấp thêm ngụm trà, nàng nói tiếp – tối qua thầy cũng gặp em khi vừa từ sân bay về, bảo là sáng nay trả lời thầy.

- Vậy à... - Nam cất điện thoại – thế em tính thế nào?

- Chị thì sao?

- Chị hỏi em trước mà.

- Nếu chị thấy ổn thì em đồng ý... không vấn đề gì. – Hàm có chút ngập ngừng.

- Nghĩa là phần nào đó em cũng không muốn à?

- Không phải! – em đứng phắt dậy – Em... em...

- Khiếp đột nhiên đứng dậy làm người ta ngửa lên muốn gãy cổ! – Nam từ hơi cau mày sang giật mình – Dẫu sao cũng chỉ là diễn thôi mà, coi như có thêm kinh nghiệm.

Tâm trí Tôn Y Hàm hơi lạc đi khi Trương Nam nói "chỉ là diễn".

- Thế mình nhắn với thầy Vu là đồng ý nhé, diễn thêm mấy phân cảnh tình cảm bổ sung đó. Thực ra chị cũng chưa biết cụ thể là như thế nào, không biết bên Quảng Điện có cho qua không nữa hehe... nhưng chị nghĩ là bọn mình nên nắm lấy cơ hội này để trau dồi vai diễn cho đa dạng, Hàm nhỉ?

- Ừm... - em lí nhí – chỉ cần chị thấy vui là được.

- Gì cơ? Chị không nghe rõ.

Y Hàm bẽn lẽn rút lại lời rồi đánh trống lảng.

- Chị ăn sáng luôn không? Em làm salad...

- Suốt ngày salad~~ Chị muốn ăn bánh mì với trứng ốp và thịt xông khói~~~

- Nhà em không có mấy thứ đó. Thôi chờ em sửa soạn rồi đi ăn sáng, đưa chị về khách sạn luôn.

- Uầy, sao tự nhiên ngoan thế.

Nam Nam nhoài người dậy, lấy tay xoa nhẹ lên mái tóc bồng bềnh của Y Hàm. Hành động ấy khi diễn đã làm tim Hàm như muốn nổ tung nên là lẽ đương nhiên khi nội tâm đang em đang vô cùng hỗn loạn. Như chưa muốn dừng lại, Nam Nam kéo chiếc áo ngủ hơi hờ hững, để lộ vết bầm ở bả vai Tôn Y Hàm.

- Trời! Bị tím nặng thế, nhà có dầu xoa hay miếng dán giảm đau không chị làm cho, để thế này không được đâu.

- Ấy đừng! Em có dán rồi mà! Miếng dán hơi nhỏ nên còn lộ ra vết tím thôi... Đây này nhìn đi.

Khi câu nói vạch áo cho người xem lưng mang ý nghĩa hoàn toàn khác.

Nam Nam hơi đứng hình khi Y Hàm kéo áo lệch hẳn từ phía bên trái xuống, gần như nhìn rõ cả vai và một phần tấm lưng trắng muốt. Nàng quay mặt đi cùng lúc với một Y Hàm kéo xộc áo lên trong xấu hổ.

- Em... em lên sửa soạn rồi đi ăn, chị chờ đấy.

- Ờ... ờ...

Y Hàm chạy như bay lên phòng của mình, đóng sầm cửa lại rồi hít vào thở ra lấy lại tinh thần.

"Mình vừa làm gì thế nhỉ, cảm giác sao lạ quá... Mà ban nãy mình mong đợi cái gì chứ, đúng như chị ấy nói thì là diễn thôi mà, bình tĩnh lại nào Tôn Y Hàm... bình tĩnh..."

End Chapter 7

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Cảm ơn các bạn đã ghé qua!

Continuar a ler

Também vai Gostar

187K 7.2K 12
CP: Tô Châu- Lục Sơn Do lớp trưởng "đáng ghét" suốt ngày ghi tên hắn vào mục "học sinh cần chăm hơn", Lục Sơn vì vậy mà ghét cậu vô đối. Thế mà Lục...
242K 34.5K 68
Couple: PondPhuwin, JoongDunk, GeminiFourth Văn án: Thế giới vận hành với 5 hệ năng lực trấn giữ bao gồm Kim, Mộc, Thủy, Hoả và Thổ. GMM chính là một...
39.7K 3K 17
"...bởi vì em rất có ý nghĩa với chị." _____________________ Wenrene fanfic Do not reup!
68.9K 6.6K 26
Tôi có một người ở Quebec rất yêu tôi.