Yêu phi, ngươi quá càn rỡ...

By YourThw

497K 27.2K 3.3K

Tác phẩm: Yêu Phi, Nhĩ Thái Phóng Tứ! (妖妃, 你太放肆!) Tác giả: Văn Nhã Ai Cập Miêu (文雅埃及猫) Thể loại: Bách hợp (nữ... More

Giới thiệu
Chương 1: Yêu phi vào cung
Chương 2: Yêu phi tới gặp
Chương 3: Đưa điểm tâm
Chương 4: Lấy lòng
Chương 5: Yêu phi bị tập kích
Chương 6: Đại hội đấu võ
Chương 7: Yêu phi bị bệnh
Chương 8: Miệng lưỡi giao tranh
Chương 9: Sinh thần của Văn Đế
Chương 10: Yêu phi lần đầu xuất hiện
Chương 11: Tuyệt Âm Các
Chương 12: Yêu phi bị bôi nhọ
Chương 13: Điều tra chân tướng
Chương 14: Bắt hung phạm
Chương 15: Không phải người lương thiện
Chương 16: Yêu phi sơ hoặc
Chương 17: Lãnh Mặc Ngôn ra tay
Chương 18: Đại náo Phong Lâm
Chương 19: Thái hậu ôn nhu
Chương 20: Người trong bóng tối
Chương 21: Yêu phi lại bị bệnh
Chương 22: Kiều diễm
Chương 23: Thuốc rất ngọt
Chương 24: Say rồi
Chương 25: Mời
Chương 26: Bãi săn động tình (Thượng)
Chương 27: Bãi săn động tình (Hạ)
Chương 28: Kiểm tra vết thương
Chương 29: Trấn Quốc Tướng quân hồi triều
Chương 30: Chiến tranh lạnh bắt đầu
Chương 31: Chiến tranh lạnh [1]
Chương 32: Chiến tranh lạnh [2]
Chương 33: Chiến tranh lạnh [3]
Chương 34: Chiến tranh lạnh kết thúc
Chương 35: Quan tâm quá mức
Chương 36: Đêm tuyết ấm áp
Chương 37: Làm bạn
Chương 38: Văn đế băng hà
Chương 39: Ta thích nàng
Chương 40: Thân mật
Chương 41: Chỉ muốn ôm lấy nàng
Chương 42: Dục cầm tiên túng
Chương 43: Hoa phòng tình khốn
Chương 44: Nàng là đặc biệt
Chương 45: Đầu hàng
Chương 46: Tình quan khó trốn
Chương 47: Tin ta được không?
Chương 48: Thừa nhận
Chương 49: Mỹ nhân tắm rửa
Chương 50: Ta sẽ nhớ kĩ ngày này
Chương 51: Ngơ ngẩn
Chương 52: Tú sắc khả xan
Chương 53: Yêu phi dụ hoặc (Thượng)
Chương 55: Ly ca
Chương 56: Đoạn trường khúc
Chương 57: Tiêu hồn khúc
Chương 58: Vãn ca
Chương 59: Cứu người từ đáy vực
Chương 60: Hồi cung
Chương 61: Tuyệt tình khúc
Chương 62: Thương khúc
Chương 63: Nên biết đủ
Chương 64: Xin nàng
Chương 65: Người của ta
Chương 66: Tỉnh dậy
Chương 67: Tâm sự
Chương 68: Vô ý câu dẫn
Chương 69: Yêu phi mê hoặc
Chương 70: Thái hoàng Thái hậu mê hoặc
Chương 71: Mưa gió nổi lên
Chương 72: Lưỡng bại câu thương
Chương 73: Bị đánh vỡ
Chương 74: Cầu viện Nam Thiển Mạch
Chương 75: Không muốn khắc chế
Chương 76: Ngọ thiện
Chương 77: Nam Thiển Mạch mưu trí vô song
Chương 78: Tâm nguyện
Chương 79: Yêu phi, ngươi quá càn rỡ! [Hoàn]
Đôi lời
Ngoại truyện 1: Ca Thư Sính x Vũ Nhất
Ngoại truyện 2: Lãnh Mặc Ngôn x Lãnh Tiểu Ngũ
Ngoại truyện 3: Lạc Tư x Chỉ Âm, Tuyết Tình x Khê Nhiên
Ngoại truyện 4: Diệc Hàn x Khúc Úc
Ngoại truyện 5: Vân Nhiễm x Tề Sương
Ngoại truyện 6: Vân Thiển x Hoa Nguyệt Lang
Ngoại truyện 7: Trưởng Tôn Mộ Tịch x Lãnh Nhan Hề
Ngoại truyện 8: Trung thu

Chương 54: Yêu phi dụ hoặc (Hạ)

5.6K 282 59
By YourThw

Tiệc mừng thọ tiến hành rất thuận lợi, sứ giả các quốc gia dồn dập đưa lên hậu lễ cho Nam Thiển Mạch, mà khóe miệng Nam Thiển Mạch vẫn mang theo ý cười dịu dàng đoan trang, ngay cả nụ cười cũng không có chút tỳ vết nào.

Nàng trò chuyện cùng sứ giả các quốc gia, nói năng tự nhiên mà nhìn xa trông rộng, khiến sứ giả các quốc gia sôi nổi cảm phục, còn Cung Huyền Thanh nâng má, uống một ít rượu, xa xa nhìn Nam Thiển Mạch, khóe miệng vẫn luôn mang theo một nụ cười ôn nhu.

"Chủ nhân, hôm nay nhìn Thái hoàng Thái hậu thật đẹp."

Ninh Nhi cũng không khỏi than thở, người ba mươi lăm tuổi, vẻ ngoài lại trẻ trung như chỉ hơn hai mươi tuổi, hơn nữa trong lúc vung tay nhấc chân đều ưu nhã, ăn nói tự nhiên, thực sự không cách nào để cho người ta soi mói ra bất kì khuyết điểm gì.

"Ừm, nàng vẫn luôn rất đẹp."

Trong lòng Cung Huyền Thanh nở hoa, chỉ là luôn không biểu hiện ra mặt, nhưng Nam Thiển Mạch được người khác thật lòng tán thưởng, nàng đúng là cảm thấy mặt mũi sáng sủa.

Lúc này Cung Huyền Thanh lại cảm thấy được ánh mắt nóng bỏng kia, không phải đến từ Nam Thiển Mạch, mà là. . .

Cung Huyền Thanh lại nhìn sang Tô Diệc Nho, nam nhân kia vừa vặn ngơ ngẩn nhìn mình, lúc thấy mình nhìn sang, lập tức lại thu hồi ánh mắt.

Cung Huyền Thanh cười khẽ, nàng có thể nhìn ra Tô Diệc Nho yêu thích mình, giống như những nam nhân khác, trông thấy mình liền nhìn chằm chằm không ngừng.

Nàng cũng không thèm để ý, cứ nhìn chằm chằm Tô Diệc Nho như vậy, đợi tới khi Tô Diệc Nho lại nhìn sang, nàng giơ chén rượu lên, quay về phía Tô Diệc Nho mời một chén, Tô Diệc Nho sững sờ, còn chưa kịp phản ứng, Cung Huyền Thanh cũng không thèm để ý nâng chén uống một hơi cạn sạch rượu.

Lúc này Cung Huyền Thanh dường như cảm giác được gì đó, nàng ngay lập tức nhìn qua phía Nam Thiển Mạch, Nam Thiển Mạch quả nhiên nhìn mình, hơn nữa còn lộ ra một nụ cười quỷ dị đối với mình, trong lòng Cung Huyền Thanh căng thẳng, trên trán có mồ hôi lạnh toát ra. . .

"Chủ nhân, người sao vậy?"

Ninh Nhi lo lắng hỏi, vừa nãy gương mặt Cung Huyền Thanh còn như đào hồng, vẻ mặt tươi cười, bây giờ lại nháy mắt trắng bệch, hơn nữa nụ cười vẫn treo ở khóe miệng cũng trở nên cứng ngắc.

"Không có. . . Không có gì. . ."

Cung Huyền Thanh xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, sao nàng có thể quên mất người kia là dấm vương* chứ. . .

*dấm vương: chúa ghen

Lúc này, sắc mặt Nam Thiển Mạch thay đổi, bí mật lấy ra một vật từ trong ống tay áo, hai khối ngọc bội nửa cung tròn chắp vá thành một ngọc bội hình tròn, trên ngọc bội điêu khắc một chân dung Dạ Xoa, vô cùng dữ tợn, ngọc bội màu trắng kia dường như còn có từng tia từng tia huyết sắc.

Tuy rằng động tác kín đáo, nhưng Cung Huyền Thanh cực kì chú ý đến Nam Thiển Mạch lại thấy rõ, mà ánh mắt Phong Tử Dạ cũng liếc vật trên tay Nam Thiển Mạch một cái, nhếch miệng nở nụ cười lạnh.

Nam Thiển Mạch dường như nhỏ tiếng niệm một câu gì đó, sau đó thu hồi ngọc bội vào trong tay áo, khôi phục bộ dạng chuyện trò vui vẻ, động tác này kín đáo, nhưng lại có vẻ hơi đột ngột, ngoại trừ Cung Huyền Thanh cùng Phong Tử Dạ, một vài sứ giả nước ngoài cũng thấy rõ, có điều Nam Thiển Mạch rất nhanh đã thu hồi ngọc bội lại, mọi người đều không để ý.

Ngoại trừ khúc nhạc dạo ngắn này, trong bữa tiệc, Phong Tử Dạ luôn luôn kiêu căng lại yên lặng ăn uống, ngẫu nhiên nói chuyện phiếm cùng sứ giả bên cạnh, nhưng Nam Thiển Mạch lại phát hiện một chuyện, Phong Tử Dạ đều giao lưu ánh mắt với gần như tất cả sứ giả cùng đại thần, chỉ có Tô Diệc Nho, người kia ngồi ở chỗ Phong Tử Dạ có thể thấy được, nhưng Phong Tử Dạ lại không dừng lại chút nào ở trên người hắn.

Nam Thiển Mạch nhếch miệng lên một độ cong sáng tỏ, chỉ là trong nháy mắt ý cười lại có chút lạnh, nàng thấy Tô Diệc Nho vẫn đang nhìn Cung Huyền Thanh, trải qua 'nhắc nhở' vừa nãy của mình, Cung Huyền Thanh tất nhiên không dám nhìn Tô Diệc Nho nữa, chỉ là nàng rất không thích ánh mắt Tô Diệc Nho nhìn Cung Huyền Thanh.

"Nhị Hoàng tử điện hạ của Bắc Thần Quốc."

Nam Thiển Mạch nhẹ nhàng gọi một tiếng, nói xong còn cố ý nhìn xuống Cung Huyền Thanh, Cung Huyền Thanh hiểu ý liền nói với Ninh Nhi bên cạnh: "Ninh Nhi, bản cung muốn đi Phượng Loan Cung một chuyến, Thái hoàng Thái hậu vừa nói có việc thương lượng cùng bản cung, ngươi về Thừa Thiên Cung trước đi."

Ninh Nhi vừa nghe, khom người, nói: "Dạ."

Lúc này Tô Diệc Nho bị Nam Thiển Mạch gọi tỉnh táo lại, chật vật nhìn về phía Nam Thiển Mạch, khóe miệng lập tức đổi một nụ cười nho nhã.

"Lần đầu gặp gỡ, không biết chỗ thịt rượu này có hợp khẩu vị của điện hạ không?"

Nam Thiển Mạch nói những chuyện không quan trọng, mà Cung Huyền Thanh thấy sự chú ý của Tô Diệc Nho đã bị kéo đi, lập tức đứng dậy rời khỏi yến hội.

"Ừm, thịt rượu của Nam Sở Quốc vô cùng mỹ vị, cảm tạ chiêu đãi nồng hậu, chắc hẳn hoàng tỷ cũng rất thích."

Tô Diệc Nho chính là nói Ca Thư Sính, Ca Thư Sính là Công chúa Bắc Thần Quốc, thế nhưng Hoàng đế Bắc Thần Quốc vô cùng yêu thích thân mẫu Ca Thư Sính, sau khi thân mẫu Ca Thư Sính hoăng thệ, Bắc Thần Hoàng đế vì tưởng nhớ, đổi họ Ca Thư Sính từ Tô thành dòng họ Ca Thư của thân mẫu nàng, nàng là Công chúa duy nhất khác họ, cũng là Công chúa Bắc Thần Hoàng đế thương yêu nhất.

Chỉ là cảm tình của Ca Thư Sính cùng Tô Diệc Nho cũng không được tốt, nàng không thích đệ đệ này, nàng vẫn luôn cảm thấy đệ đệ bệnh nhược này lòng dạ quá sâu, ngược lại Thái tử chất phác thành thật lại làm cho Ca Thư Sính vui vẻ, đây cũng trở thành một nguyên nhân cho việc Bắc Thần Hoàng đế lựa chọn Thái tử, mà vì chuyện này, địch ý của Tô Diệc Nho đối với Ca Thư Sính lại càng sâu.

"Ừm, ai gia rất yêu thích."

Ca Thư Sính chỉ nhàn nhạt trả lời một câu, lời nói không dư thừa, người ngoài cũng không khó đoán ra tình cảm của tỷ đệ hai người không tốt.

Tô Diệc Nho cũng không thèm để ý, vẫn nho nhã cười, vẫn là một bộ dáng vẻ tính khí tốt, nhưng trong lòng lại có oán hận. Nàng là hài tử Bắc Thần Hoàng đế yêu nhất, tuy rằng gả qua Nam Sở Quốc xa xôi, nhưng bây giờ nàng là Thái hậu phụ chính, ở Nam Sở Quốc có thế lực nhất định, nếu mình thật sự muốn lật đổ Thái tử, còn có nàng là chướng ngại vật.

Chờ đến lúc nhạc hết người đi, cũng đã là giờ Tý, người kia đã ở trong tẩm cung của mình đợi một canh giờ, vừa nghĩ tới chuyện này, Nam Thiển Mạch liền bước nhanh hơn, trở lại Phượng Loan Cung.

Sau tấm bình phong, người kia đã cởi ra cung bào dày nặng, chỉ còn lý y, nằm ngủ ở trên giường của mình, hơn nữa lý y không chỉnh tề kia còn lộ ra một góc yếm cùng bả vai bóng loáng trắng nõn, từng sợi tóc đen buông xuống, tư thái vô cùng mê người.

"Yêu phi. . ."

Nam Thiển Mạch không nhịn được cho nàng một đánh giá như thế, nếu nàng có lòng xấu xa, e rằng thực sự là một yêu phi họa quốc ương dân*.

*họa quốc ương dân (祸国殃民): hại nước hại dân

Nam Thiển Mạch đi tới bàn đọc sách trước, lấy ngọc bội trong tay áo ra cất cẩn thận, sau đó trút bỏ cung bào, đi tới bên giường ngồi xuống, tỉ mỉ nhìn khuynh thế dung nhan của Cung Huyền Thanh.

Dường như cảm giác được có người, Cung Huyền Thanh mở mắt ra, nhìn thấy Nam Thiển Mạch đang ở trước mắt, nàng lập tức lộ ra nụ cười ngọt ngào.

"Nàng về rồi."

Cung Huyền Thanh ngồi dậy, lý y nới rộng kia cứ như vậy tuột xuống, lộ ra cái cái yếm lam đậm, tóc đen tản ra rủ xuống trước ngực, càng hiện lên phong thái xinh đẹp lười biếng.

Lúc này, Nam Thiển Mạch không nói gì, thẳng tắp nghiêng người qua, dọa cho Cung Huyền Thanh lập tức thuận thế nằm xuống, hai người bốn mắt nhìn nhau, Cung Huyền Thanh nhìn ra rõ ràng không vui trong đáy mắt Nam Thiển Mạch.

"Nhị Hoàng tử Bắc Thần Quốc, dáng dấp có thể coi là anh tuấn."

Nam Thiển Mạch chậm rãi nói, Cung Huyền Thanh cười khẽ, quả nhiên là bởi vì chuyện này.

"Nhưng ta chỉ yêu hồng nhan này của nàng, không tin, ta để nàng nhìn trái tim của ta xem."

Cung Huyền Thanh đưa tay ra sau gáy của mình cởi dây buộc yếm xuống, thẳng tay ném cái yếm đi, lộ ra song phong* khiến tim người ta loạn nhịp, ngay ở trước mắt Nam Thiển Mạch trập trùng lên xuống.

*song phong (双峰): hai đồi núi, ý chỉ hai ngực

"Cung Huyền Thanh. . . Nàng!"

Nam Thiển Mạch làm sao nghĩ tới Cung Huyền Thanh sẽ to gan như vậy, vừa định ngồi dậy, lại bị Cung Huyền Thanh ôm lấy cổ, kéo xuống một cái, bây giờ hai người gần đến mức chóp mũi dán vào chóp mũi, chia sẻ lấy hô hấp của nhau.

"Nàng nhìn ta xem. . . Trong mắt ta đều là nàng, trong lòng cũng là nàng. . ."

Lời nói của Cung Huyền Thanh khiến Nam Thiển Mạch xấu hổ đỏ mặt, sao Cung Huyền Thanh càng ngày càng giống yêu tinh* vậy chứ.

*yêu tinh (妖精): ý chỉ quá quyến rũ mê hoặc lòng người

"Cung Huyền Thanh, nàng thực sự là đồ yêu nghiệt. . ."

Nam Thiển Mạch kéo tay Cung Huyền Thanh lên, giữ cổ tay nàng lại, đè xuống giường.

"Vậy nàng thu phục ta đi."

Cung Huyền Thanh nói xong, Nam Thiển Mạch liền nghiêng người hôn lên môi Cung Huyền Thanh, môi lưỡi không ngừng quấn quýt, thân thể không ngừng thiêu đốt nóng lên.

"Cung Huyền Thanh. . . Ta thừa nhận nàng đã mê hoặc được ta."

Nam Thiển Mạch hôn môi Cung Huyền Thanh, trong nháy mắt môi lưỡi quấn quýt, Cung Huyền Thanh bắt được cơ hội thở lấy hơi nói: "Nam Thiển Mạch, nàng vẫn chưa cởi y phục. . . Vậy không công bằng."

Cung Huyền Thanh một bên nói một bên lung tung lôi kéo y phục Nam Thiển Mạch, Nam Thiển Mạch rất nhanh đứng dậy cởi y phục ra, thân thể của nàng tồn tại thứ nhiệt độ trước nay chưa từng có, hơn nữa dục vọng xa lạ kia, dường như đã thiêu đốt sạch lí trí của chính nàng.

Nam Thiển Mạch nàng. . . chìm đắm trong dụ hoặc của Cung Huyền Thanh.

Nàng giương mắt nhìn ánh mắt mê ly mà xinh đẹp kia của Cung Huyền Thanh, nàng nghiêng người lên, nói: "Dáng vẻ này của nàng, chỉ ta mới có thể nhìn thấy."

"Nam Thiển Mạch, ta yêu nàng!"

Khi một khắc đó đến gần, lần này Cung Huyền Thanh không cắn Nam Thiển Mạch nữa, chỉ cầm thật chặt cánh tay Nam Thiển Mạch, siết cánh tay của nàng hiện ra cả vết đỏ.

Cung Huyền Thanh vô cùng mệt mỏi, nàng không biết hóa ra Nam Thiển Mạch còn có một mặt dữ dội như vậy, lúc Nam Thiển Mạch nằm ở bên cạnh Cung Huyền Thanh, thậm chí hô hấp của Cung Huyền Thanh cũng vẫn chưa hoãn lại được.

"Cung Huyền Thanh, nàng có. . . muốn ta không?"

Nam Thiển Mạch đỏ mặt hỏi, đây là lời nói vượt giới hạn nhất của nàng rồi. Cung Huyền Thanh quay đầu nhìn về phía nàng, ở trong bóng tối, đôi mắt kia chảy xuôi bi thương.

"Muốn, nhưng đêm nay ta mệt mỏi, Nam Thiển Mạch, để lần sau. . ."

Cung Huyền Thanh chui vào trong lòng Nam Thiển Mạch, để Nam Thiển Mạch không nhìn thấy vẻ mặt của chính mình.

Nam Thiển Mạch. . . Ta muốn nàng. . . Muốn đến phát điên rồi, nhưng ta không thể. . .

"Ừm, ngủ đi."

Nam Thiển Mạch nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu Cung Huyền Thanh, để cho nàng ngủ ở trong ngực mình.

Qua một lát, Nam Thiển Mạch có thể cảm giác được người trong lòng đã ngủ, hô hấp nhẹ nhàng bình ổn thở ở trên người mình.

Nàng cười cười, nhẹ nhàng rời khỏi bên cạnh Cung Huyền Thanh, giúp Cung Huyền Thanh đắp kín chăn, sau khi mặc chỉnh tề, đi tới một bên khác của tẩm cung, một góc tối.

Lúc này một bóng đen từ ngoài cửa sổ đổ vào, quỳ gối trước mặt Nam Thiển Mạch.

"Chuyện thế nào?"

Âm thanh Nam Thiển Mạch lạnh lùng, không còn chút tư thái quyến rũ lại câu người vừa nãy.

"Không ngoài dự liệu của Thái hoàng Thái hậu, quả nhiên có binh mai phục ở kinh thành, tổng hai ngàn, một ngàn Hổ Giáp binh, một ngàn Long Kỵ binh, thuộc hạ dùng Quỷ phù của Thái hoàng Thái hậu triệu tập Quỷ binh, tiêu diệt toàn bộ bọn chúng, còn ta chỉ tổn hại mấy chục Quỷ binh."

Ảnh vệ kia chậm rãi nói, còn Nam Thiển Mạch gật đầu, nói: "Lần này ngươi làm rất tốt, quả nhiên đi theo bên cạnh Vân Nhiễm mấy năm, làm việc càng ngày càng khiến ai gia yên tâm."

Nam Thiển Mạch thật lòng khích lệ, đây là đội trưởng Vụ, thân ảnh vệ của nàng, cũng là thủ hạ Vân Nhiễm tự tay chỉ dạy, làm việc càng ngày càng khiến người ta yên lòng.

"Cảm ơn Thái hoàng Thái hậu khích lệ, thuộc hạ sẽ dốc hết lòng, cống hiến vì Thái hoàng Thái hậu."

Vụ nói một câu, còn Nam Thiển Mạch liền nói: "Ừm, ngươi lui xuống trước đi."

Nói xong, Vụ từ trước cửa sổ vọt ra ngoài, Nam Thiển Mạch trở lại mép giường, người kia vẫn ngủ say sưa, nàng thuận thế nằm trở lại bên cạnh Cung Huyền Thanh.

"Huyền Thanh, ngủ ngon."

Nam Thiển Mạch vô cùng mệt mỏi, giải quyết xong mọi chuyện, rất nhanh đã ngủ thiếp đi. Nhưng vào lúc này, Cung Huyền Thanh mở mắt ra, chằm chằm nhìn Nam Thiển Mạch.

Nước mắt cứ như vậy rơi xuống. . .

---

Editor:
Cơm chó ngập miệng rồi giờ mọi người biết chuẩn bị đến cái gì chưa? :'(

Continue Reading

You'll Also Like

56.8K 1.3K 13
Tác phẩm: Xuyên Thành Tra A Đem Điên Mỹ Đại Lão Đánh Dấu Tác giả: Phúc Tạp Phúc Phúc Tác phẩm loại hình: Nguyên sang - bách hợp - cận đại hiện đại...
562K 28.8K 70
Tác phẩm: Làm mẹ kế không dễ dàng (Không dễ dàng) Tác giả: Bổn Điểu Tiên Phi Thể loại: GL, hiện đại, hài, oan gia, HE. Tình trạng bản raw: 69C, Vĩ th...
725K 42.8K 97
SINH ĐƯỢC NGƯỜI THỪA KẾ HÀO MÔN, TÔI HUÊNH HOANG TÁC GIẢ: QUẤT TỬ CHÂU Tình trạng: Hoàn thành Mới nhất: Chương 95 phiên ngoại Thể loại: Nguyên sang...
160K 6.8K 140
Tác giả: Tử Tiện Dịch giả: QT + GGTr Biên dịch: Bảo Bảo Thể loại: bách hợp, tình hữu độc chung, hiện đại, sư sinh luyến Hệ liệt: Tích Vũ - Giai đoạn...