Xuyên Nhanh: Tôi Là Đại Boss.

By _morticia137

375K 41.4K 2K

Tác giả: Giang Nam Hồng Đậu. Editor: Morticia (Vee Chimte). BookCover: Kỳ Vân. Văn án: Lâm Tô bị hệ thống ch... More

Thế giới I: Chương 1: Hệ Thống Trọng Sinh Ảnh Hậu.
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Thế giới II: Chương 11: Nhóm Hồng Bao Năm 1970.
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Thế giới III: Chương 20: Hệ Thống Dưỡng Thành Gian Thần.
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33: Phiên Ngoại Sau Này.
Thế giới IV: Chương 34: Livestream Tu Chân.
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Thế giới V: Chương 44: Không Gian Tùy Thân Có Ruộng Đất.
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Thế giới VI: Chương 61: Thiên Vương Giải Trí Tinh Tế.
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Thế giới VII: Chương 78: Xuyên Sách Nữ Phụ Trọng Sinh.
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Thế giới VIII: Chương 90: Nhân Yêu Chi Luyến.
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Thế giới IX: Chương 103: Nữ Đế.
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Thế giới X: Chương 113: Tôi Có kỹ Xảo Bắt Quỷ Đặc Thù.
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Thế giới XI: Chương 123: Mang Theo Hệ Thống Game Đi Tu Tiên.
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
[HOÀN] Chương 129: Phiên Ngoại.

Chương 54

2K 267 10
By _morticia137

EDIT: morticia – Wattpad.

Mùa xuân tháng ba, trong phường (*) Ba Văn Đậu Hũ, Lâm Tô chỉ huy mọi người làm việc. Bây giờ nhà bọn họ mua thêm hai con lừa, dùng để kéo cối xay, bó củi cũng có người định kỳ gửi đến, việc nặng nhọc tốn sức không cần làm nữa. Dù bây giờ một ngày nghiền đậu hũ nhiều hơn trước kia, nhưng không quá mệt mỏi.

(*) Ở cổ đại, cửa hàng gọi là phường.

Cả nhà mỗi người một chức, tiến hành công việc đâu vào đấy.

Lý thị từ bên ngoài đi vào, cúi đầu, tiếp tục làm công việc của mình. Vừa nãy có người tìm nàng, ra ngoài nói chuyện một lát, khoảng một chén trà.

"Nhị tẩu, vừa nãy ai tìm chị nói chuyện thế? Là người bên nhà mẹ đẻ chị hả? Sao không ở lại ăn cơm?" Tôn thị đang nhặt đậu, tò mò hỏi.

"Không đâu, nàng còn phải về, sợ trời tối vẫn chưa về được nhà." Lý thị tránh nặng tìm nhẹ trả lời, không muốn nói Lý thị bàn bạc chuyện gì với người ta.

Tôn thị không định bỏ qua như thế, hỏi tới hỏi lui mấy câu, Lý thị đã bị nàng móc ra gần hết.

"Gì? Nàng đến làm mối cho Đại Nha?!"

Lý thị ngăn không kịp, bị Tôn thị lớn giọng hét lên, cả nhà đều nghe thấy.

Đại Nha đang nấu sữa đậu nành, nghe vậy cúi đầu, khuôn mặt đỏ lên. Con gái mười hai tuổi, đã có dáng vẻ thiếu nữ. Mấy năm nay, tình hình sinh hoạt của Cố gia được cải thiện, cũng không cần nàng làm việc nặng, nên được nuôi dưỡng rất tốt, làn da trắng nõn, môi hồng răng trắng, dù không đẹp nghiêng nước nghiêng thành, nhưng cũng là giai nhân thanh tú.

Bây giờ mặt mũi nàng đỏ ửng, dáng vẻ cô bé thẹn thùng, khiến người ta khó quên.

Trẻ em cổ đại trưởng thành sớm, mười hai mười ba tuổi nghị thân là chuyện bình thường. Đến tuổi kết hôn rồi mới đi nghị thân, chỉ sợ mối tốt bị chọn hết, còn lại toàn mặt hàng vớ vẩn. Cho nên bình thường sẽ nghị thân sớm, xem kĩ rồi mới định ra.

Mới chuyển vào thành nửa năm, bình thường người Cố gia bận rộn làm đậu hũ bán, không rảnh bận tâm cái khác. Tôn thị nhốn nháo lên, mọi người mới nhớ ra, Đại Nha đã là cô gái mười hai tuổi.

"Thời gian trôi qua nhanh thật, chớp mắt cái mấy đứa nhỏ đã đến tuổi nghị thân."

"Đúng rồi, chuyện mang tã khóc to, giống như mới xảy ra hôm qua."

"Đại Tráng lớn hơn Đại Nha một tuổi kìa, nhưng hắn không vội, con trai trong nhà có công danh mới dễ dàng mối tốt."

"Nói thật, nhà mình bây giờ điều kiện cũng khá, đã dọn vào thành, tìm mối trong nông thôn không hợp đâu? Theo tôi, Đại Nha nhà mình lớn lên xinh đẹp như thế, gả cho người trong thành cũng được."

"Có lý, nên tìm môn đăng hộ đối."

...

Trong nháy mắt, mọi người mồm năm miệng mười bắt đầu nghị luận, Cố Chi Thu chậm một nhịp, mới phản ứng. Nàng quay đầu nhìn Đại Nha dáng người còn chưa nảy nở hết, đại tỷ nàng bây giờ mới mười hai tuổi thôi mà? Đặt vào hiện đại mới là học sinh tiểu học, bây giờ đã bắt đầu thảo luận chuyện hôn sự của nàng rồi?

Cố Chi Thu bị sốc, Lâm Tô không có ý kiến, dù cô cảm thấy tuổi nhỏ như thế không thích hợp nghị thân, nhưng nhập gia tùy tục, nhà khác sớm như thế, cứ nhất định phải chờ con nhỏ đủ mười tám tuổi mới bàn cũng không thích hợp. Theo cổ đại là thừa nam/ thặng nữ, người khác phái cùng tuổi có khi đính hôn trước rồi, đâu có chuyện gì tốt?

Huống hồ chỉ là đính hôn, định ra việc hôn nhân, lúc thành thân phải mấy năm sau lận, bình thường khoảng mười sáu mười bảy tuôi. Đương nhiên cao su đến mười tám tuổi cũng không ít. Luôn có nhân tố không thể khống chế, như giữ đạo hiếu gì gì đó.

Nhưng mà, bây giờ Lâm Tô chưa định đính hôn cho Đại Nha, thời cơ chưa tới.

Cô hỏi Lý thị, "Bên kia là ai?"

Lý thị không nhìn ra cô cao hứng hay không, thận trọng trả lời, "Là cháu nhà mẹ con."

Là con thứ, lớn hơn Đại Nha một tuổi, chị dâu của anh nàng là loại người gì nàng rõ, Thiết Căn cũng là nàng nhìn lớn lên, phẩm hạnh không tệ, xem như biết rõ gốc gác, không cần tìm người xa lạ không hiểu rõ, gả Đại Nha đi nàng cũng yên tâm.

Thật ra trong thâm tâm Lý thị rất thích mối hôn sự này, lúc trước hai đứa còn nhỏ, hai nàng nói đùa sau này ghép hai đứa với nhau. Tuy là nói đùa, nhưng bây giờ thành thật, cũng là ước định miệng.

Lâm Tô còn chưa lên tiếng, Cố Chi Thu liền nhảy ra, "Gì? Mẹ định gả đại tỷ cho anh họ? Anh họ nào? Không đúng không đúng, cho dù là anh họ nào thì cũng là họ hàng gần, họ hàng gần không thể kết hôn, đến lúc sinh con sẽ bị tật nguyền!"

EDIT: morticia – Wattpad.

Đây là lần đầu tiên mọi người nghe cái này, giật mình, "Tam nha đầu con đừng nói bậy! Có nhiều người thành thân gần, đâu có dọa người như con nói."

Cố Chi Thu gấp, "Thật, sao con hại đại tỷ được, chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra, người ta sinh ra con bị tật ai dám kể cho mọi người! Coi như không bị tật, cũng có tỉ lệ nhiễm bệnh cao!"

Cố Chi Thu biết ở cổ đại chuyện anh em họ thành thân là bình thường, nhưng không ngờ chuyện này lại xuất hiện ở nhà mình.

"Nói thế, hình như cũng đúng, nhà Đại Sơn phía Đông thôn mình, không phải bà bà mối hôn cho con gái với họ hàng nhà cậu nó à? Mọi người thấy hai đứa nhỏ nhà bọn họ, đứa nào cũng là cái ấm sắc thuốc (*)."

(*) Ấm sắc thuốc: người bị bệnh, ngày nào cũng phải uống thuốc một thời gian dài.

"Không những thế, hồi trước đôi này cũng sinh mấy đứa nhỏ, bà Triệu đỡ đẻ, mỗi lần đi nàng qua nhà họ đều lắc đầu thở dài, trong miệng còn nói tội nghiệp. Em nói có phải bọn họ sinh con như Tam nha nói không, cho nên..."

"Cũng không phải không có khả năng, lúc trước nghe người già nói, hồi trước thôn mình có nhà sinh con ba tay ba chân, trùng hợp, vợ chồng là anh em họ đấy."

...

Lý thị càng nghe càng sợ trong lòng, nàng là người mẹ rất thương con, dù lời nói này chỉ có mấy phần trăm xảy ra, nàng không thể đẩy con gái vào hố lửa. Cho dù lúc trước rất coi trọng nhà mẹ đẻ cháu trai, nhưng bây giờ lại do dự.

Thấy dáng vẻ này của nàng, Lâm Tô giật mình, "Con đồng ý rồi?"

Lý thị vội vàng nói, "Không không, con nói với nàng định thương lượng với mẹ trước."

Lâm Tô cười lạnh một tiếng, "Coi như trong mắt còn có bà già này, hôn sự Đại Nha mẹ còn chưa lên tiếng, con đã lén lút tìm người! Làm sao? Sợ bà lão này hại nó à?"

"Mẹ, không phải, con không có..." Lý thị nhỏ giọng giải thích, nhưng không biết nên nói thế nào. Nàng thấy bà lão không thích mấy đứa cháu gái Đại Nha, chưa chắc để bụng chuyện hôn sự của nó, Đại Nha đã mười hai tuổi rồi mà vẫn chưa thấy bà đề cập đến chuyện này, cho nên mới lặng lẽ nói với nhà mẹ đẻ, để bọn họ giúp đỡ chút.

Lâm Tô híp mắt, ánh mắt nguy hiểm nhìn chằm chằm nàng, "Được, mẹ biết tâm tư của con, nếu hôm nay đã nói chuyện này, vậy mẹ nói cho con biết."

"Năm nay Đại Tráng thi, mẹ định đợi nó thi xong thì tính chuyện hôn nhân cho Đại Nha. Trước sau chỉ nửa năm, không phải không đợi được. Nửa năm sau, Đại Nha là em gái đồng sinh, chúng ta có thể nâng điều kiện làm mai lên. Đại Nha cũng biết chút chữ, ngoại hình tính tình tốt, làm vợ tú tài cũng được."

"Cái này, cái này..." Lý thị vừa mừng vừa sợ, không ngờ bà lão định như thế, còn đánh giá cao Đại Nha, nàng còn tưởng bà lão không thích đứa cháu gái này!

Mà bà bà nghĩ xa hơn nàng nhiều, nàng không nghĩ tới chuyện này, đúng rồi, nếu Đại Tráng thi đậu thành đồng sinh, vậy mấy đứa Đại Nha cũng được hưởng nhờ!

Trong lòng Vương thị cũng vui mừng, tuy nói bà lão để Đại Nha mượn hơi Đại Tráng, nhưng không sao, không chỉ nàng ta vui thôi đâu. Chỉ mong cát ngôn của bà lão thành thật, năm nay Đại Tráng phải thi đậu.

Tôn thị bật cười một tiếng, "Vậy nếu thi không đậu thì sao? Thi khó lắm, ai nói chính xác được..."

Nàng còn chưa nói xong, liền dẫn tới hai ánh mắt, Vương thị đương nhiên không thích ngôn luận bất lợi đối với con trai mình. Lâm Tô càng không thích, cô cầm chổi, đuổi Tôn thị chạy quanh nhà, "Mi cái đồ mỏ quạ, mi ngứa đòn đúng không! Cháu trai tao chắc chắn thi đậu, tao nói nó thi đậu thì chắc chắn thi đậu! Ai dám rủa cháu trai tao thi không đậu tao lột da nó!"

Tôn thị vừa chạy vừa xin tha, "A a! Mẹ, con sai rồi, con không dám! Đại Trắng chắc chắn thi đậu, năm nay thi đồng sinh, năm sau thi tú tài, sau này thi đậu Trạng Nguyên, làm rạng rỡ tổ tông Cố gia mình!"

Chạy vài vòng, Tôn thị mệt thở hồng hộc, Lâm Tô lại mặt không đỏ tim không đập, khí định thần nhàn, không có việc gì. Đương nhiên, Lâm Tô không định đánh nàng thật, trước mặt tiểu bối, nên chừa lại cho nàng ta mấy phần mặt mũi.

Nhưng bị đuổi chạy quanh sân, chả khá hơn bị đánh đâu!

Tôn thị thầm may mắn, Tiểu Bảo nhà nàng còn nhỏ, không thấy màn mất mặt này.

Sao miệng nàng bậy thế? Không có việc gì lại sờ gáy bà lão? Lúc trước giáo huấn chưa đủ à? Tôn thị vô cùng buồn rầu suy nghĩ.

Trời vào thu, cả nhà Cố gia đứng ở cổng nhà đưa Đại Tráng đi thi.

"Đại Tráng, không không, hôm nay phải gọi thành Đại Danh, trời trong xanh, lúc thi đừng sợ, cũng đừng khẩn trương, đi vào hít sâu mấy hơi trước, bình tĩnh rồi mới cẩn thận làm bài, đừng tẩy xóa..." Lâm Tô liên miên lải nhải một hồi, sợ bản thân tạo áp lực quá lớn, không thể phát huy tốt.

"Bà nội, bà yên tâm, con nhất định sẽ thi đậu." Cố Đại Tráng cực kỳ kiên định nói. Sau này nó còn phải kiếm cáo mệnh về cho bà nội đấy, bây giờ mới đi bước đầu, không sợ.

Nói quá tốt dễ bị vả mặt, Lâm Tô càng lo, "Thi hết mình là được, cho dù thi không đậu cũng không sao, cháu mới học ba năm, có người thi chục năm còn chưa đậu kìa. Lần này mình làm quen trường thi trước, con nhỏ tuổi, bà không gấp, a..."

Tôn thị nhếch miệng, lúc trước ai nói Đại Tráng nhất định thi đậu, nàng mới nói lỡ như không thi đậu đã bị xử lí, rượt đuổi quanh sân. Bây giờ hay rồi, mình lật lọng, còn nói thi không đậu không sao. Bà lão giỏi lật mặt ghê.

Vương thị cũng dặn dò Cố Đại Lang, "Lúc con đến điểm thi thì lấy cái này ra, mẹ nghe nói có nhiều thí sinh ra khỏi trường thi thì té xỉu, con cẩn thận, đừng để bị thương."

"Yên tâm đi, con khỏe mạnh mà, không bị đâu."

Thiếu niên đẹp trai mười ba tuổi, chăm chú nghe mọi người lo lắng căn dặn, khẽ mỉm cười gật đầu, "Bà nội, ba, mẹ, chú, thím, mọi người không cần lo, chờ con về."

EDIT: morticia - Wattpad.

Continue Reading

You'll Also Like

374K 30.2K 124
Tên hán việt: Nan triền Tác giả: Ngư Sương Thể loại: Nguyên sang, Bách hợp, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Nhẹ nhàng , Phát sóng trực tiếp...
13.1K 483 41
" ASuna anh xin lỗi vì chỉ nghĩ đên bản thận mình ko suy nghĩ đến cảm nhận của em " Anh xin lỗi
16.9K 1.1K 12
Văn án: Vào mùa hè trước năm thứ hai. Harry Potter nhận được một gói đồ bí ẩn vào ngày sinh nhật của mình và nó sẽ thay đổi cuộc sống của hai con ngư...
116K 11K 139
Tác giả: Ngư Tây Cầu Cầu Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Xuyên việt , Ngọt sủng , Niên hạ , Chủ thụ , Cung đình hầu tước , Nh...