|| JIN X YOU || Đừng gọi tôi...

By jocastaloveyou

28.9K 1.8K 299

"Chú! Mai em thi rồi đó!" "Thi thố gì, tôi nuôi em!" "Em đừng gọi tôi là chú nữa!" "Nhưng chú hơn em 10 tuổi... More

Chap 2.
Chap 3.
Chap 4.
Chap 5.
Chap 6.
Chap 7.
Chap 8.
Chap 9.
Chap 10.
Chap 11.
Chap 12.
Chap 13.
Chap 14.
Chap 15.
Chap 16.
Chap 17.

Chap 1.

4.8K 178 12
By jocastaloveyou



Tôi là Lee Y/n, sinh ra ở Daegu, năm nay 18 tuổi, bố tôi bỏ hai mẹ con từ khi tôi 7 tháng tuổi, thật sự mà nói... tôi còn không biết bố mình là ai.

2 tháng trước tôi vừa nhận được giấy trúng tuyển của đại học Seoul. 4 ngày nữa phải nhập học, mẫu hậu đại nhân không ngừng thúc giục tôi lên Seoul tìm nhà trọ, vậy là sắp phải chấm dứt chuỗi ngày ăn bám mẹ rồi.

Hôm nay nắng gớm! Tôi phải xách đít, bắt xe buýt lên Seoul tìm nhà, thật là khổ cho tấm thân nhỏ bé này quá đi mà. Cái nơi đất khách quê người này, có quen biết ai đâu chứ, xuống bến xe, tôi ngơ ngác như con nai vàng.

Đi cả một ngày trời chả kiếm nổi nhà trọ nào, có kiếm được...thì giá cũng quá đắt đỏ... Gần 10 giờ tối, tôi cứ lang thang trong một con ngõ mà chính tôi cũng chả biết là ở đâu, vừa mệt vừa sợ.

Hình như lạc rồi..., tôi thực sự đã bị lạc giữa chốn Seoul rộng lớn này rồi. Tối muộn thế này, con ngõ này lại vừa vắng vừa tối, tôi biết nhờ ai chỉ đường ra ngoài bây giờ.

Đáng sợ hơn, một gã đàn ông dị hợm từ nãy đến giờ cứ bám theo tôi. Lúc đầu, tôi còn tưởng nhà gã gần đây, cùng đường với tôi, nhưng càng đi, gã càng đến gần, tiếng bước chân ngày một lớn dần.

Sợ hãi, tôi tăng tốc chạy. Ôi mẹ ơi!? Gã cũng chạy theo?! Gã ta định làm gì vậy?

Tôi tạt đại vào một căn nhà bấm chuông, giả vờ như đó là nhà mình, có lẽ sẽ giải thích với chủ nhà sau.


-Chồng ơi! Em về rồi nè! Mở cửa cho em đi!


Thấy tôi nói vậy, gã biến thái kia liền bỏ đi. Phù! Sợ..thiệt đó...


"cạch"


Tôi giật mình quay lại, một người đàn ông cao lớn ra mở cửa, chạc 30 tuổi, hình như là chủ nhà. Trông cũng khá đẹp trai đó...có lẽ là người đẹp nhất tôi từng gặp.


-Này cô! Cô nhầm nhà à? Ở đây làm gì có chồng cô?


-A...à dạ...Chuyện là ban nãy có tên biến thái cứ theo cháu nên...nên cháu mới bấm chuông nhà chú để dọa cho tên đó bỏ đi. Cháu xin lỗi ạ!


Ngại thật đấy, tối muộn rồi còn làm phiền người ta, tôi gập người xin lỗi.

-Nếu không có gì thì cô mau về đi, tôi còn phải đi ngủ.


-Chú ơi!


Tay tôi giữ lấy cánh cửa, thôi thì lỡ làm phiền người ta rồi thì làm phiền cho trót. Tôi ngỏ ý muốn ở nhờ 1 đêm.


-Cháu mới lên Seoul, chưa tìm được nhà trọ, giờ cũng muộn rồi nên cháu....cháu có thể ở nhờ nhà chú một đêm được không?


-Nam nữ thụ thụ bất thân, cô đi tìm nhà khác ở nhờ đi!


Suy nghĩ sâu xa thật đấy, xin ở nhờ có một đêm thôi mà. Ban nãy còn chưa hết sợ, thực sự không dám đi lang thang buổi tối một mình nữa đâu. Tôi đành giở giọng đáng thương cầu xin ông ta một lần nữa.


-Thôi mà chú, cho cháu ở nhờ một đêm đi! Con gái một thân một mình đi đêm thế này cháu sợ lắm. Chú, đi mà!


Chú ta suy nghĩ một lúc, thở dài rồi nói với tôi:


-Đ-được rồi, đêm nay thôi đấy!


Tôi mừng rỡ, gật đầu cảm ơn lia lịa, hí hửng xách vali vào trong. Giờ mới để ý, căn nhà này thực sự rất bự, tuy không ở ngoài mặt đường, nhưng nó hẳn là một căn villa đắt đỏ nằm giữa lòng Seoul phồn hoa này, nó khiến tôi choáng ngợp. Từ nhỏ tới giờ, tôi chưa từng tới nơi đẹp nào như vậy...có lẽ, do sự chênh lệch đẳng cấp...

Bước chân vào đây, có chút ngại...một người tầm thường như tôi, có mơ cũng chưa dám nghĩa đến việc gặp giới thượng lưu chứ đừng nói là bước chân vào nhà họ...

-Phòng trống ở tầng 3, chỉ được ngủ ở đấy thôi, đừng có đi loanh quanh phá hoại đấy!


-Vâng..._bỗng chốc có chút tự ti, ngại ngùng...


Cơ mà gã này không có chút tinh tế, ga lăng nào, để tôi tự xách vali nặng nề lên tít tầng 3.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, căn biệt thự này thực sự rất đẹp, chắc cũng phải to gấp 5 lần căn nhà bé của tôi ở dưới quê, bể bơi, sân vườn, gara, đều có đủ. Không khác gì khu nghỉ dưỡng 5 sao. Được nghỉ ở đây 1 đêm miễn phí, có mơ tôi cũng chưa từng mơ rằng mình sẽ được ở trong một nơi đẹp như vậy.

Hẳn anh ta cũng phải là người trong giới thượng lưu...

(Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ)

Mở cửa phòng, tôi thậm chí còn không dám bước vào, decor tuy đơn giản nhưng lại vô cùng sang trọng và hào nhoáng, hoá ra sự phân hoá giai cấp lớn đến vậy, cả cuộc đời của tôi, chưa từng nằm trên chiếc giường nào to và đẹp đến vậy, cảm giác...như một nàng công chúa được nuông chiều trong một toà lâu đài lộng lẫy.



Bên trong có một phòng thay đồ cỡ lớn, còn có thứ gọi là "phòng thay đồ" sao? Đúng là trên đời này thứ gì cũng có, chỉ là ta có đủ đẳng cấp để biết chúng hay không thôi.

Tôi để gọn vali vào một góc phòng, thay quần áo, chuẩn bị đánh răng, skin care. Bước vào nhà vệ sinh, trông... "khoa trương" vậy sao? Nói thật, tôi còn không dám sử dụng, hỏng cái gì, biết lấy đâu mà đền.

(Trong hơi khoa trườn thật nhưng mà cũng hợp hoàn cảnh mà=)))

Định đánh răng rồi đi ngủ luôn nhưng bỗng chốc cảm thấy nơi này đẹp vậy, không tận hưởng, thì phí lắm, không chần chừ gì, tôi leo vào ngâm mình trông bồn tắm.

"cạch" cửa nhà vệ sinh kêu lên một tiếng, tôi đang ngồi trong bồn, quay đầu lại thấy ông chú kia đang đứng đó.


-aaaa! Sao chú không gõ cửa!?


Lão giật mình quay đi chỗ khác, lắp bắp giải thích.


-M...mấy hôm trước mẹ tôi đến chơi.....để q..quên cái vòng tay ơ...ở đây...ne..nên tôi qua lấy.


-Th..thế chú lấy r....rồi đi ra ngoài nhanh đi! *lấy hai tay che người*


Mặt tôi đỏ bừng lên, may là tắm bồn, chứ tắm đứng là tấm thân ngọc ngã gìn giữ bao năm qua bị nhìn thấy hết rồi.

Lão lấy cái vòng xong tức tốc chạy đi mất, tôi cũng nhanh chóng mặc quần áo, không dám ngâm lâu hơn.


__________sáng hôm sau__________


Tôi dậy sớm chuẩn bị hành lí, làm bữa sáng, tiện làm cho ông chú kia một phần, viết giấy note cảm ơn lão vì đêm qua cho ngủ nhờ.

Xong xuôi, tôi kéo vali ra khỏi nhà. Tiếp tục đi tìm phòng trọ. Đi bộ đến 8:30 thì tôi bắt gặp tờ giấy trên cột điện có ghi là cho thuê nhà, tôi liền móc điện thoại ra gọi theo số điện thoại trên đó. Người ở đầu dây bên kia hẹn tôi ở địa điểm XXX, mới lên Seoul được một ngày, tôi phải hỏi đi hỏi lại nhiều người mới tìm được chỗ đấy.

Đó là con hẻm nhỏ, bên trong là ngõ cụt. Tôi lấy làm lạ, trong đấy làm gì có căn nhà nào, chỉ là vách của hai căn nhà tạo thành một con hẻm thôi. Tôi ngờ vực, liệu mình có đến nhầm chỗ không? Bỗng một người đàn ông to lớn xuất hiện, vỗ vai tôi.


-Em gái đến thuê nhà à?


-V...vâng..

Tôi có chút sợ hãi nhưng vẫn đáp lại anh ta.


-Thế thì đây, nhà mà em muốn thuê đây.


Anh ta lấy tay tự chỉ vào người mình, hình như...có gì đó không ổn...

Bỗng anh ta túm lấy tay tôi dí vào người anh ta.


-Nào, em có cần check nhà không?


-A...anh bị điên à? Anh có phải là nhà ở đâu!


Tôi run lên vì sợ, tên này chắc chắn là biến thái, xong rồi, bị lừa rồi. Hôm qua xém bị..., đừng nói hôm nay cũng thế...

Anh ta bắt đầu cởi áo ra.


-N..nè! Anh làm gì vậy! Đư..đừng có cởi nữa!


-Anh đang giúp em check nhà mà!


-Anh mà còn cởi nữa tôi la lên đó!


Bỏ mẹ , tôi thề, lần sau đi tìm nhà, tôi sẽ không bao giờ gọi theo số điện thoại ở trên cột điện nữa. Anh ta tiến lại gần, tôi sợ cứng cả họng, anh ta túm lấy tay tôi đè vào vách tường, chuẩn bị làm trò abc abc với tôi.


-dcm bỏ ra!!


"bụp"


Bỗng anh ta dừng lại, ngã khuỵu xuống, ngất xỉu ở đấy luôn. Tôi ngước lên thì thấy ông chú cho tôi ở nhờ tối qua đang đứng trước mặt. Lão lại cứu tôi thoát khỏi bọn biến thái lần 2.


-Làm gì mà suýt để nó abc abc đấy?


-Ch...cháu thấy trên cột điện có số điện thoại cho thuê nhà. Cháu gọi theo số đó thì được hẹn tới đây, sau đó thì....


-Ngu ngốc.

Con mẹ nó! Tưởng cứu được người ta là thích nói gì thì nói à. Ngu ngốc thì cũng là sinh viên trường Seoul đó ông chú ạ.


-Lên xe đi!


-D...dạ?


Lão không đáp lại, tôi cũng lẽo đẽo theo ra xe, lão đi ô tô trông c-cũng xịn lắm, cũng phải...giới thượng lưu mà. Hình như là Porsche thì phải, hôm qua thì ngủ nhà biệt thự, hôm nay lại được đi xe sang, chắc phước phần tôi tốt lắm.

Ngồi trên xe, lão bắt đầu mở lời trước:


-Cô đang tìm nhà cho thuê đúng không?


-A...à vâng.


-Cô có muốn thuê phòng ở nhà tôi không?


-Gì cơ?


Thuê phòng ở nhà lão á? Nhà cho thuê vừa to vừa đẹp như thế, chắc chắn ai chả muốn ở, chỉ là tôi sợ cái giá hơi chua chát, không thuê nổi thôi, căn bả nhà như vậy, ai dám thuê...


-Cô là sinh viên, chắc cũng không dư giả gì, lại còn là sinh viên năm nhất. Tôi cho cô thuê 3 triệu/ tháng, nhưng bù lại cô phải nấu cho tôi ngày ba bữa, 1 tuần phải dọn nhà cho tôi 3 lần, chỉ tầng 1 thôi, được chứ?


Nhà bự như thế mà cho thuê cái giá đó là quá hời rồi, nói thật, chú ta nghĩ gì mà cho thuê vậy?


-Được ạ.


-Thế tí về dọn ngay đi! Nhà tôi bẩn rồi!


-À d..dạ..


Mới về ở ngày đầu đã phải dọn nhà rồi. Cái villa to như vâyh, một mình tôi dọn thì bao giờ mới xong, lão này cũng hách dịch thật đấy.

Lão chở tôi về biệt thự của lão rồi lại lái xe đi đâu đấy. Tôi lật đật xách vali lên tầng 3 sắp xếp đồ đạc rồi lại chạy xuống nhà chuẩn bị dọn dẹp, có vẻ sẽ lâu đây. Nhà to thế này cơ mà...

Continue Reading

You'll Also Like

34.2K 5K 31
Short fic về ViewJune do 2 người này quá dưỡng thê 🫰🏻
47.8K 1.1K 13
Một cuộc chia tay xuất hiện khi đôi ta đã hết duyên ....
181K 6.9K 12
CP: Tô Châu- Lục Sơn Do lớp trưởng "đáng ghét" suốt ngày ghi tên hắn vào mục "học sinh cần chăm hơn", Lục Sơn vì vậy mà ghét cậu vô đối. Thế mà Lục...
122K 9.2K 51
nơi chỉ có chúng ta lck/lol written by: owen