[BHTT] (Edit Hoàn) Trọng Sinh...

By lacvan7796

168K 11.7K 506

Tên gốc: Trọng Sinh Chi Sủng Nịch Thành Nghiện Tác giả: Bổn Điểu Tiên Phi Dịch: QT (nguồn: wikidich) Editor:... More

Tóm Lược
Nhân Vật
001-Tiền Kiếp
002-Trọng Sinh
003-Xích Đu
004-Lập Dị
005-Hồng Y
006-Gặp Mặt
007-Hòa Ly
008-Giải Thích
009-Thật Lòng
010-Chuyển Nhà
011-Tâm Sự
012-Quản Gia
013-Khẩu Khẩu
014-Xa Cách
015-Cứu Tế
016-Cự Tuyệt
017-Về Nhà
018-Tiết Chế
019-Cuối Năm
020-Thư Sinh
021-Lý Lẽ
022-Thu Thuê
023-Việc Vặt
024-Sắp Xếp
025-Ăn Tết
026-Đại Tẩu
027-Lục Tuyết
028-Tái Ngộ
029-Lên Đài
030-Kiếm Vũ
031-Tiện Tịch
032-Ghen Tuông
033-Mặc Ưu
034-Bộc Bạch
035-Lựa Chọn
036-Tư Quân
037-Sổ Sách
038-Hoài Nghi
039-Lời Mời
040-Trò Chuyện
041-Ý Loạn
042-Yến Hội
043-Tam Ca
045-Tập Kích
044-Xưng Hô
046-Thịnh Nộ
047-Ác Mộng
048-Sa Lưới
049-Cầu Hôn
050-Thu Săn
051-Thích Khách
052-Hiến Kế
053-Lấy Cớ
054-Hạ Độc
055-Dạo Chơi
056-Tỷ Thí
057-Bệnh Nặng
058-Hãm Hại
059-Mưu Phản
060-Mật Đạo
061-Pháo Hiệu
062-Giao Tranh
063-Chạy Trốn
064-Giết Cha
065-Bình Ổn
066-Thành Thân
067-Cảm Tạ
068-Ngày Đó
069-Gả Cưới
070-Đại Chiến
072-Xuất Chinh
073-Cứu Viện
074-Gác Giường
075-Nội Gián
076-Bắt Cóc
077-Trọng Thương
078-Giăng Bẫy
079-Tương Kế Tựu Kế
080-Tiền Đa
081-Hồ Quốc
082-Điên Cuồng
083-Tin Tức
084-Cạm Bẫy
085-Giải Cứu
086-Số Mệnh
087-Trùng Phùng
088-Nội Lực
089-Châm Ngòi
090-Tiến Hành
091-Chạy Thoát
092-Ly Gián
093-Truy Sát
094-Chim Sẻ
095-Hộ Tống
096-Hồi Kết
097-Ngoại Truyện 1
098-Ngoại Truyện 2
099-Ngoại Truyện 3
100-Ngoại Truyện 4
101-Ngoại Truyện 5
102-Ngoại Truyện 6

071-Đại Điện

767 75 3
By lacvan7796

Hoàng Thượng thấy lạ khi Tô Quân Nhụy đột nhiên cầu kiến. Cô em họ Tô Quân Nhụy tuy hành vi có quái gở nhưng rất có bản lĩnh chưa bao giờ lấy chính sự ra đùa giỡn, hôm nay cầu kiến ắt có lý do. Chính vì thế, Tô Quân Nhụy được phép cho vào điện.

Tô Quân Nhụy mặc nam trang, tóc dài cột cao hoàn toàn như một nam tướng sĩ. Cô bước vào điện Kim Loan trước nhiều cặp mắt soi mói.

Đám quan lại vô cùng ngạc nhiên khi thấy hình ảnh cải nam trang của Tô Quân Nhụy.

Tiêu Dao Vương muốn quậy gì nữa đây ?

Hoàng Thượng không hổ danh là anh em thân thiết nhiều năm nên hắn hiểu rõ tính cách của Tô Quân Nhụy. Hôm nay cô cải nam trang cầu kiến ắt có lý do. Hắn thầm suy đoán.

Tô Quân Nhụy phớt lờ ánh mắt của đám quan lại, đi thẳng vào đại điện, quỳ xuống trước Hoàng Thượng sau đó hành một cái quân lễ của Cẩm Quốc. Cô khấu kiến: "Thần Tiêu Dao Vương Tô Quân Nhụy, khấu kiến Hoàng Thượng Hoàng Thượng vạn tuế."

Hoàng Thượng nheo mắt đáp: "Ái khanh bình thân."

"Tạ Hoàng Thượng!" Tô Quân Nhụy tạ ơn rồi đứng dậy. Thân hình cô vừa cao vừa thon, hôm nay mặc nam trang không những không làm mất đi vẻ đẹp sẵn có mà còn bộc lộ ra vẻ anh khí kiêu hùng, rạng rỡ lóa mắt.

Tô Quân Nhụy có diện mạo xinh đẹp. Nếu cô không có sở thích đặc biệt, hành vi quái đản, chắc có lẽ cửa phủ Bình An Vương đã bị người đến cầu hôn dẫm nát từ lâu.

Hoàng Thượng trêu ghẹo khi thấy dáng vẻ nam trang lạ lẫm của Tô Quân Nhụy: "Đã là nữ, sao lại ăn mặc như vậy? Còn ra thể thống gì nữa? Còn chạy đến đại điện, ở Cẩm Quốc, nữ nhân không thể can thiệp việc triều chính, Tiêu Dao Vương, muội biết phải không?"

Tô Quân Nhụy khom lưng đáp: "Đương nhiên thần biết rõ điều đó. Vì thần nghe nói Mạc Sơn Quan gặp nạn nên hôm nay mới tùy tiện cầu kiến. Người đời thường nói, Cẩm Quốc là thiên hạ của nam nhi, nam tử hán đại trượng phu rong ruổi sa trường, da ngựa bọc thây cho xứng tài trai, một phen hào hùng. Tuy nhiên, hôm nay địch quốc đã xâm phạm biên giới nước ta, quốc gia hưng vong thất phu hữu trách*. Tuy thần là nữ nhưng thần cũng muốn đóng góp một phần sức tài hèn mọn cho Cẩm Quốc." Lời nói của Tô Quân Nhụy kiên định tự tin khiến cả đám quan viên phải thầm thán phục.
(*Quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách: Quốc gia dù hưng thịnh hay suy vong, một người dân bình thường cũng phải có trách nhiệm lo lắng quan tâm)

Hoàng thượng nghe xong rất vui mừng, lớn giọng khen ngợi: "Hay cho câu 'Quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách'! Không hổ danh là em họ của trẫm, không hổ danh là con cháu họ Tô.'

Tô Quân Nhụy quan sát thái độ của Hoàng Thượng, cô biết hắn rất vừa lòng. Kiếp trước, Tô Quân Nhụy xuất binh là do bất đắc dĩ. Dù có như thế nào, vào kiếp trước, cô đã rất thân thiết với Hoàng Thượng mãi cho đến khi hắn băng hà nên cô rất hiểu tính cách của hắn. Chính vì vậy, hôm nay cô mới dám cải nam trang đứng trên Điện Kim Loan nói những lời này.

Một vị Quân Vương dám lập một nhánh vương cho Cẩm Quốc*, trưng dụng nữ tướng, hủy bỏ chế độ Tiện Tịch, giải phóng nô lệ, một Quân Vương táo bạo như thế chẳng lẽ lại là một người bảo thủ?
(*tác giả muốn đề cập Hoàng Thượng phá lệ phong Vương cho Tô Quân Nhụy, lỡ như sau này cô có nhận con nuôi thì con của cô sẽ được kế thừa tước vị. Xem như mở ra 1 nhánh mới trong lịch sử của Cẩm Quốc cũng như trong gia phả của nhà họ Tô)

Tô Quân Nhụy quỳ xuống nói: "Thần xin tình nguyện dẫn binh chi viện đến Mạc Sơn Quan, khẩn xin Hoàng Thượng ân chuẩn!" Lời vừa nói ra, cả triều đình ồ lên trong tức khắc.

Cẩm Quốc khai quốc đã nhiều năm nhưng chưa bao giờ có nữ tướng xuất chinh. Việc Tô Quân Nhụy được sắc phong làm Tiêu Dao Vương, con cháu được kế thừa tước vị đã là chuyện chấn động cả Cẩm Quốc. Nhiêu đó thôi cũng đủ làm cho toàn dân thiên hạ phải rớt cằm vì kinh ngạc. Nay còn muốn xuất chinh đến Mạc Sơn Quan?!

Mặc dù có được phong làm Vương gia đi chăng nữa thì Tô Quân Nhụy vẫn là phận gái. Làm sao gánh vác nổi trọng trách nhiệm? Còn làm ra vẻ ta đây, bị điên không?

Khi Tô Quân Nhụy cầu kiến, Bình An Vương đã rất ngạc nhiên. Hiện giờ, cô lại khẩn cầu được xuất chinh, ông càng ngạc nhiên hơn gấp bội. Ông chỉ muốn lôi Tô Quân Nhụy về nhà ngay lập tức.

Tô Quân Nhụy vừa dứt lời, một lão thần bước ra nói: "Hoàng Thượng không thể! Dẫn binh xuất chinh không phải trò đùa! Tiêu Dao Vương chỉ là phận gái, sao có thể dẫn binh xuất chinh? Có khác nào lấy tính mạng của bá tánh và các tướng sĩ ra trêu đùa? Hàng trăm hàng ngàn bá tánh Cẩm Quốc sẽ đi về đâu?" Lão thần cực kỳ tức giận, thái độ gay gắt tựa như nếu Hoàng Thượng đồng ý lão ta sẽ đâm đầu vào cột quyên sinh để khuyên răn.

Một vài lão thần cũng sôi nổi hưởng ứng. Họ không đồng ý cho một nữ nhân như Tô Quân Nhụy dẫn binh xuất chinh.

Một lão thần nói: "Cẩm Quốc của chúng ta đất rộng người đông, chẳng lẽ không còn ai? Cần phải để một nữ nhân xuất chinh? Lúc ra trận có bị địch quốc chê cười hay không?"

Tô Quân Nhụy im lặng bình tĩnh đứng giữa điện. Cô đợi các lão thần nói xong mới bình thản đáp: "Chỉ bởi vì tôi là nữ nên không thể đi? Vậy ai sẽ đánh trận này? Ai sẽ đi chi viện cho Mạc Sơn Quan? Cát đại nhân sẽ đi? Ngô đại nhân? Hay Chu đại nhân? Vương đại nhân?" Cô khinh thường chỉ đích danh từng người.

"Lão phu tuổi tác đã cao làm sao có thể chinh chiến sa trường?" Cát đại nhân phản bác.

Tô Quân Nhụy nhướng mày cười nhạo: "Cát đại nhận không đi được, vậy để con cháu đi thay, Cát đại nhân thấy sao?"

Sắc mặt của Cát đại nhân biến sắc nhanh đến chóng mặt. Mạc Sơn Quan là nơi như thế nào? Trong thâm tâm, ai cũng biết rõ. Địa hình hiểm trở, hoàn cảnh ác liệt, giờ còn là nơi nguy hiểm nhất Cẩm Quốc. Cát đại nhân là một quan văn, con cháu lão ta từ nhỏ chỉ học múa bút làm thơ nào phải múa gươm lộng kiếm. Nếu họ dẫn binh đi Mạc Sơn Quan, kết cục chỉ có đi chẳng có về, còn hướng nào khác chăng? Lão ta đành lòng đoạn ruột?

Cát đại nhân liền đáp: "Tiêu Dao Vương nói đùa, thứ mà đám con cháu của tại hạ học tập từ nhỏ chính là đạo trị quốc, tụi nó làm sao biết hành quân đánh giặc? Chúng ta sao có thể tùy tiện lấy tính mạng binh sĩ ra giỡn?"

Tô Quân Nhụy cười lạnh đáp: "Nếu Cát đại nhân không đi được thì Chu đại nhân đi? Vương đại nhân? Còn có Ngô đại nhân? Các ông cũng có con trai, vì sao không cho họ đi Mạc Sơn Quan?"

Các lão thần liên tục đưa các lý do thoái thác.

Nực cười, nơi khốc liệt như Mạc Sơn Quan, đâu phải là nơi con cháu bọn họ đến. Dù muốn đi quân doanh hay muốn lập công trạng cũng không nên đi vào lúc này cũng như đến loại địa phương như thế.

Hoàng Thượng nhíu chặt mày. Hắn nhìn xuống đại điện, nhìn mặt đám quan viên bị Tô Quân Nhụy chỉ đích danh, nhìn cách bọn họ đưa ra lý do thoái thác. Lòng hắn nổi lửa giận.

Lũ quan viên này, thường ngày luôn miệng nguyện chết vì Cẩm Quốc, một khi quyết sách không như ý liền đòi sống đòi chết. Bây giờ thật sự cần đến cái mạng già của bọn họ, cả đám đều không dám hé răng thề thốt.

Đòi sống đòi chết đều là trót lưỡi đầu môi! Hoàng Thượng thầm cười lạnh: Sau này bọn họ thật sự muốn chết, lập tức thành toàn cho bọn họ.

Tô Quân Nhụy đáp: "Tuy thần là nữ nhưng dám mạnh miệng nói, hiện giờ trong triều, không còn ai thích hợp xuất chinh đến Mạc Sơn Quan hơn thần. Quốc gia nguy nan, mỗi người đều có trách nhiệm. Cầm thương phóng ngựa, bảo vệ nước nhà, chỉ cần là người tài xá chi là nam hay nữ. Nếu chỉ vì thần là nữ mà không được đi, mặc kệ bá tánh tự sinh tự diệt, trách nhiệm này ai có thể gánh nổi?"

Bình An Vương vốn không tán thành ý định xuất chinh của Tô Quân Nhụy. Tô Quân Nhụy là nữ còn là con gái của ông, tuy mỗi lần ông luôn miệng nói phải đánh chết đứa con gái ngỗ nghịch nhưng ông không hề muốn đứa con dại dột này phải chết trên sa trường. Có khi sẽ chết không toàn thây hoặc chết mất xác. Cho nên vừa rồi khi Tô Quân Nhụy khẩn cầu được dẫn binh, ông cực kỳ không vui. Thế nhưng, ông càng giận hơn khi đám quan văn đua nhau chỉ trích Tô Quân Nhụy.

Dù Tô Quân Nhụy có ngang ngược thế nào chăng nữa thì chỉ có người làm cha như ông mới được quyền lên tiếng. Đám quan viên này có tư cách gì lên tiếng? Hay đám người đó nghĩ người của phủ Bình An Vương chết hết rồi?

Sau một hồi thầm mắng trong lòng, Bình An Vương mới bước ra nói: "Xưa nay Tiêu Dao Vương thiện chiến, lúc trước Thánh Thượng bị vây khốn, người bỏ mặc sống chết của bản thân để bảo vệ Điện Thái Hòa là ai? Hơn nữa, trong triều còn ai quen thuộc Thanh quân hơn Tiêu Dao Vương? Hoàng Thượng, thần cho rằng, thứ cần suy xét khi dùng người nên là phẩm hạnh và năng lực không phải giới tính."

Cần đề cập một chút về Thanh quân. Nó chính là nhóm tư quân ở Thanh Long Cương của Tô Quân Nhụy. Cô lập tư quân cũng vì trợ giúp Thái tử đăng cơ, diệt trừ mầm mống phản loạn. Sau khi Thái tử đăng cơ, hắn muốn hợp nhất tư quân vào quân đội chính quy của triều đình. Tô Quân Nhụy rất mừng rỡ giao ra, một phần cô cũng muốn cho nhóm tư quân một 'danh phận'. Tên ban đầu của nhóm tư quân là Thanh Long quân nhưng trong thiên hạ có mấy ai dám tự xưng mình là long ngoại trừ thiên tử? Vì thế, Thanh Long quân đổi thành Thanh quân vẫn do Mạnh Hòa Thanh thống lĩnh. Hiển nhiên lần này họ cũng đi theo Mạnh Hòa Thanh đến Mạc Sơn Quan giết giặc. Thật ra, lời của Bình An Vương không hề khoa trương, trong triều đình thật sự không có ai quen thuộc Thanh quân hơn Tô Quân Nhụy. Dẫu sao cô cũng là chủ tử trước kia của họ.

Bình An Vương vừa dứt lời, Thuế thừa tướng cũng ra mặt tán thành. Ông nhận xét phẩm hạnh và năng lực của Tô Quân Nhụy, khẩn cầu Hoàng Thượng chấp thuận cho cô dẫn quân chi viện đến Mạc Sơn Quan. Sau khi cả hai lão thần đức cao vọng trọng tán thành, những người còn lại trong triều cũng bắt đầu đồng ý theo.

Ngay sau đó, Tô Quân Nhụy tự tin tuyên bố trước Thánh giá. Nếu cô và Mạnh Hòe Thanh không thể đánh lui quân địch, bảo vệ Mạc Sơn Quan vô ưu, cô cam nguyện lấy cái chết tạ tội! Sau lời tuyên bố, đám quan viên phản đối cô đành ngậm ngùi lặng thinh.

Hoàng Thượng thấy vẻ tự tin nhiệt huyết của Tô Quân Nhụy, long nhan vui vẻ, nhìn vẻ mặt xấu hổ của đám quan viên càng vui sướng trong lòng. Hắn thầm nghĩ: Quả nhiên là cô em họ quái gở thân thiết của trẫm.

Kết quả, Tô Quân Nhụy giành chiến thắng trong trận khẩu chiến với đám quan văn già. Hoàng Thượng đã hạ lệnh cho Tô Quân Nhụy thống lĩnh ba mươi ngàn binh sĩ, vận chuyển lương thảo đến Mạc Sơn Quan chi viện cho Mạnh Hòa Thanh. Hai ngày sau lập tức khởi hành.

Tô Quân Nhụy cảm tạ long ân.

Tô Quân Nhụy trên triều đắc ý bao nhiêu, khi về phủ gặp Thuế Tử Duyệt cô càng lúng túng bấy nhiêu. Cô vừa muốn lãnh binh xuất chinh vừa không muốn rời xa nàng. Thường ngày, chỉ cần không gặp nàng nửa ngày, cô đã thấy khó chịu, phải gặp được nàng mới thôi. Hai ngày sau cô phải xuất chinh, nhanh thì mấy tháng, lâu thì mấy năm mới có thể gặp lại. Làm sao cô chịu được?

"Duyệt Duyệt, hay là, nàng theo ta xuất chinh?" Tô Quân Nhụy nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ xuôi nghĩ ngược, chỉ có cách này là vẹn cả đôi đường.

Continue Reading

You'll Also Like

1.3M 52.1K 79
Bách hợp tiểu thuyết (GL) Tác phẩm: Nữ Vương x Nữ Vương Tác giả: Trinh Thiên Thể loại: Hiện đại, ngạo kiều ương bướng công X phúc hắc lạnh lùng thụ...
52.7K 1.3K 13
Tác phẩm: Xuyên Thành Tra A Đem Điên Mỹ Đại Lão Đánh Dấu Tác giả: Phúc Tạp Phúc Phúc Tác phẩm loại hình: Nguyên sang - bách hợp - cận đại hiện đại...
23.9K 403 24
viết ra từ những mảnh vụn tưởng tượng của tác giả vậy nên có hứng mới có chap 🤭🤭
11.3K 520 18
Nhiều năm trước, Tiêu Tư Anh một đi không trở về. Tôn Liễu Nhân nhìn bức chân dung của nàng ấy, chịu đựng suốt ngần ấy năm. Thể loại: Trọng sinh, ân...