[M] Câm [Short fic | YunJae]

4K 21 0
                                    

-

Tên fic: Câm

Author: khisock

Rating: K

Pairing: YunJae

Disclaimer: họ thuộc về nhau ... nhưng mà chưa chắc 

Category: Sad

Summary: Hạnh phúc là thứ xa xỉ mà không phải ai cũng có. Vẫn câu cũ, 

Hạnh phúc mãi mãi về sau là không hề tồn tại 



Đây là quà như đã hứa 

nhưng lẽ ra là viết cái gì đó vui vui thì mình lại đi viết cái này, không biết bị sao nữa ==" chỉ biết là sau khi nghe Hurt (Ali) và Timeless (Jang Ri Inn - Xiah Junsu) thì chỉ muốn đâm đầu viết cái này 

Thế nên mình ko chắc là nó sẽ ổn cho lắm, hoặc có thể khiến mọi người thấy hài lòng ^^~

CÂM   



- Này Jaejoong, nghe nói nhà mày nghèo lắm hả?

.

.

.

- Này Jaejoong, nghe nói cha mẹ mày mới mất hả?

.

.

.

- Này Jaejoong, nghe nói mày mất nhà hả, thành kẻ lang thang rồi hả?

.

.

.

- Này Jaejoong, nghe nói cha mà nợ tiền người ta nhiều lắm, mày bán thân trả nợ hả?

.

.

.

- Này Jaejoong, mày có biết mày xấu cỡ nào không? Xấu hơn ma nữa đấy…

.

.

.

Cuộc đời người có trung bình 60 năm để sống, còn cậu – Kim Jaejoong có trung bình 1/6 cuộc đời để nghe người khác xỉ vả cười nhạo, khi mà bản thân chỉ vừa 15 tuổi. Và có ½ thời gian trong 15 năm đầu đời phải sống chui nhủi do tủi nhục, do vẻ ngoài kinh tởm của mình…



Cậu mất cha mẹ vì bạo bệnh, đói nghèo. Cuộc sống vốn dĩ đã cô đơn lẻ loi ngay khi họ còn sống thì lúc họ chết nó cũng chẳng thay đổi bao nhiêu. Chỉ thêm vài điều tồi tệ khác, như mất nhà vì nợ, bán thân làm người hầu hết nhà này sang nhà nọ để trả nợ. Từ khi nào mà bản thân mình biến thành một món vật trao tay nhau để cấn nợ nhỉ, cậu cũng không nhớ nữa, chỉ biết dù là làm gì mà nghe chủ bảo dọn đồ cút xéo là cậu hiểu, à mình đã bị trao tay để trừ nợ cho chủ. Mà cái giá của cậu cũng rẻ mạt, rẻ hơn cả đứa trẻ hầu nhỏ xíu, cao hơn con heo con vịt chút đỉnh, lửng lơ tùy vào lòng thương của người sẽ tiếp nhận mình. Cái giá ấy ngày càng thấp, từ mua bán người ta gần như chuyển sang trao tặng hay vứt bỏ cho nhau, vì cậu xấu lắm. Tai nạn năm 10 tuổi đã làm nửa gương mặt cậu phỏng rát, lột hẳn lớp da và thay vào bằng những nếp nhăn xô đẩy xấu xí của da thịt. Đó cũng là lúc cậu chẳng bằng con vật trong nhà, thấy cậu xấu xí chủ nhà càng có cớ đánh cậu khi bực tức. Đã trầm cảm lẻ loi, thêm gương mặt đáng sợ và chi chít vết đòn roi rải khắp người, Jaejoong biến thành tập hợp những thứ tệ hại nhất của tạo hóa. Cậu chỉ được cái nấu ăn ngon, khéo tay dọn dẹp nhưng chung quy ra là công việc bán sức khỏe làm lâu năm trở nên thành thạo. Cậu còn chịu đựng im lặng đến đáng sợ tới nỗi người ta tưởng cậu điếc không nghe người ta chửi, nhưng cậu không điếc, cậu nghe hết mà không phản kháng hay đúng hơn là không thể phản kháng… vì cậu bị câm.

You've reached the end of published parts.

⏰ Last updated: Dec 25, 2012 ⏰

Add this story to your Library to get notified about new parts!

[M] Câm [Short fic | YunJae]Where stories live. Discover now