Lại nhún vai. Bụng Jeno một lần nữa reo lên và cậu siết chặt tay hắn, áp lòng bàn tay hắn vào bụng mình, còn biểu cảm trên gương mặt Jeno thì kiểu như: "Làm ơn cho ăn đi mà", và Jaemin buông súng đầu hàng. Hắn biết trong nhà còn cả núi đồ ăn nên nhanh chóng đi tìm bánh ngọt và thức ăn ba mẹ đã làm sẵn cho mình trong nhà bếp. Jeno lon ton đi theo, tiếng bước chân nhỏ nhẹ ngay sau Jaemin.
"Nói đến đâu rồi nhỉ," Jaemin lầm bầm tự nói một mình, còn Jeno thì chỉ chỉ miệng của cậu ấy. Jeno nhìn núi đồ ăn Jaemin bày trước mặt, vài cái sandwich và bánh scone, Danish chồng chất lên nhau. "Rồi, phải, tôi hiểu rồi, nhưng mà. Chúng ta nói đến đâu rồi ấy nhỉ? Tôi vẫn còn vài thứ muốn hỏi." Thay cho câu trả lời, Jeno đẩy dĩa đồ ăn lại phía Jaemin, hai tay đan trước ngực, Jaemin chỉ có thể nhìn cậu. "Làm sao?"
Jeno bắt chước động tác bơi xuyên qua nước, lòng bàn tay úp vào nhau rồi lúc lắc chúng. Jaemin chớp mắt. "Cá? Cậu muốn ăn cá?" Hắn hỏi và Jeno gật đầu. "Chà, thật đáng tiếc. Cậu phải ăn món này thôi, vì trong nhà có đủ đồ ăn ngon thế này thì cớ gì phải cất công ra ngoài câu cá chứ."
Jaemin cầm lấy một cái sandwich rồi kên kiệu cạp một phát rõ to để chứng minh luận điểm của mình. Thấy không? Thức ăn ngon lắm. Thức ăn của con người ngon lắm. Ăn mau đi đỡ mắc công tôi phải ra ngoài câu cá từ dưới biển lên cho cậu. Vừa nhai hắn vừa nhìn chằm chằm cậu. "Thấy không? Ngon lắm."
Jeno nghi ngờ nhìn hắn một hồi lâu sau đó đưa tay giựt cái sandwich Jaemin vừa mới cắn một miếng, đem nhét tất cả vào miệng, gương mặt Jeno lập tức co rúm lại, suýt chút nữa cậu phun hết cả ra, và lẽ ra vẻ mặt đó không nên đáng buồn cười như thế.
"Ôi làm ơn đi. Đừng có mà kén chọn như vậy, chỉ là trứng, bột, muối và nước thôi mà. Tôi dám chắc dưới biển còn có mấy con cá tệ hơn."
Miệng Jeno miết lại thành một đường thẳng, rồi cậu ép bản thân phải nuốt cái sandwich xuống, Jaemin nhìn cuống họng cậu di chuyển, sau khi nhận thấy Jeno chắc chắn đã nuốt hết xuống, hắn gật đầu hài lòng rồi cầm một cái sandwich khác lên đưa đến miệng Jeno.
"Của cậu đây" Jaemin dỗ. "Thử cái sandwich này nữa. Lần này là phô mai, cà chua và xà lách, không biết là bên dưới đáy đại dương có mấy món này không."
Jeno cắn một miếng nhỏ nhất trần đời luôn, sau đó cậu nhún vai và hất nó ra. Cậu cầm lên 1 cái khác, lần này là nhân cá ngừ, và nhét trọn nó vào miệng. Jaemin trố mắt ngạc nhiên.
"Vậy là cậu thích cá ngừ sao? Gì chứ, bộ cậu là mèo à?" Jeno bực dọc trừng hắn, môi cậu hơi trề ra và Jaemin bật cười. "Được rồi, hiểu, hiểu rồi mà. Tôi biết, cậu là một con cá. Người cá. Nhân ngư. Phải, tôi biết rồi."
Cuối cùng thì Jaemin đành phải rời bàn ăn sớm vì Jeno đã phát hiện ra niềm vui của dao, muỗng, nĩa, nhưng thay vì dùng chúng để đưa thức ăn vào miệng, Jeno dùng chúng để quất Jaemin mỗi khi hắn bắt đầu hỏi quá nhiều câu hỏi mà Jeno cho rằng thật ngu ngốc.
Ví dụ bao gồm: Vậy có người cá heo tương tự với người cá không? Làm sao mà mấy cậu ngủ và ăn được dưới nước? Người cá có núm vú không?
Sau khi hết mơ màn nhìn chăm chăm vào bức tường đối diện và thầm ước phải chi hắn có thể búng tay để mọi rắc rối của mình tan biến, bao gồm luôn cả Jeno, Jeno vẫn đang đủng đỉnh ngồi tại bàn ăn cười hắn. Dù rằng hai tay Jeno đang đan vào nhau và đặt trên mặt bàn, nhưng Jaemin tin chắc Jeno chỉ đang chờ đợi hắn sơ hở, để cậu có thể tiếp tục quất Jaemin mười lần nữa bằng cái muỗng đang cầm.
YOU ARE READING
[JaemJen] Ebb & Flow
FanfictionCâu chuyện về hoàng tử Mark bị té khỏi mạn thuyền tại chính buổi tiệc của mình và rồi được một người cá giải cứu, người này sau đó xuất hiện trước cửa nhà Jaemin, ướt sũng. Và có chân!
Part 5
Start from the beginning
![[JaemJen] Ebb & Flow](https://img.wattpad.com/cover/213503074-64-k973492.jpg)