Chương 26

3.4K 283 40
                                    

Cục Dân Chính ngày thường cũng không đông đúc như cuối tuần, đại khái là do cũng không có ai 'muốn cưới là cưới ngay' như hai người nào đó.

Vương Nhất Bác ngồi trong xe nhìn ba chữ 'Cục Dân Chính' được viết trên một tấm bảng lớn chiếm khoảng diện tích không nhỏ, đột nhiên có xúc động muốn làm 'chú rễ nhỏ bỏ trốn trước hôn lễ'.

Tiêu Chiến ngồi bên cạnh nhìn thấy biểu cảm của cậu, nhe răng cười một tiếng.

"Em bây giờ muốn chạy cũng là muộn rồi."

"Có đâu..."

Vương Nhất Bác cúi đầu lẩm bẩm, người này sao lúc nào cũng nghĩ xấu cho cậu vậy? Mặc dù cậu có cảm xúc muốn chạy thật, nhưng chỉ là muốn thôi chứ có chạy đâu. Cơm nắm nào đó tự cho mình nghĩ có lý, hừ một tiếng quệt mũi mở cửa xe bước ra, bộ dáng nhà trai đang đi rước cô dâu nhỏ về nhà nhướn mày.

"Đi nào em yêu."

'Cô dâu nhỏ' co quắp khóe môi hai cái, xuống xe đi tới, ỷ vào lợi thế chiều cao, hơi cúi người xuống, khóe môi nhếch lên.

"Hửm? Lá gan ngày càng lớn rồi?"

"Nhờ Tiêu tổng nuôi lớn a."

Vương Nhất Bác nghiêng đầu chớp mắt mấy cái, đáng yêu đâm thẳng vào lòng Tiêu tổng còn đang ngây ngẩn, khiến người nào đó vốn đang định thị uy một phen cho cậu biết thế nào là vai vế gia đình lại nhất thời không biết làm thế nào.

Đắc ý cười một tiếng, Vương Nhất Bác quay lại ôm lấy cánh tay Tiêu Chiến, xì một tiếng thỏa hiệp.

"Được rồi, anh là kim chủ, anh lớn nhất."

Một góc nào đó trong lòng 'kim chủ' sụp đổ, sao anh không biết bạn nhỏ này lại có tuyệt chiêu làm mềm lòng người chuẩn xác như vậy? Không phải nũng nịu cũng không phải ồn ào, chỉ là những cử chỉ nhỏ trong vô thức cùng khóe mắt đuôi mày phối hợp lại với nhau, ăn ý khiến người nhìn liền cảm thấy muốn yêu thương. Đoán chừng cơm nắm nào đó cũng không biết đâu.

Tiêu Chiến đưa tay ôm lấy vai Vương Nhất Bác, vừa đi vào vừa nghĩ, không biết cũng tốt, để tránh cho sau này cơm nắm cứ đi tới đi lui, nhặt về một rổ hoa đào, anh lại phải dọb dẹp từng cái một.

Vương Nhất Bác làm sao biết được suy tính lâu dài của Tiêu Chiến, chỉ đưa mắt nhìn xung quanh đánh giá nơi này. Tuy đã nghe giáo viên nói qua, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên cậu đến, cũng không biết phải làm gì.

Sau khi Tiêu đại gia vung một mớ tiền nộp các loại phí, lúc này hai người mới điền tên mình vào giấy. Nhìn khoảng trống dành cho tên của mình, Vương Nhất Bác đột nhiên ngẩn người có chút mơ hồ. Cậu thế nhưng đã kết hôn rồi sao? Nhìn qua bên trái là Tiêu Chiến đang thoải mái điền tên mình xuống, cậu giống như đang xác nhận lại một lần.

Đây là người yêu thương cậu, cũng là người cậu yêu thích. Đây là người làm thay đổi cuộc sống của cậu và ông. Đây là người... cậu chỉ mới quen biết hơn hai tháng, nhưng lại sinh ra ý niệm dựa dẫm cùng cảm giác thân thuộc tựa như đã bên nhau rất lâu. Tiêu Chiến sau này sẽ là người trong gia đình của cậu, anh sẽ là một phần trong cuộc sốn của cậu.

[ZSWW] DƯỚI TÁN NGÂN HẠNH (COMPLETED)Where stories live. Discover now