Chương 861 đến 880: Tịch, "con" chúng ta mất rồi

Start from the beginning
                                    

"Kia không phải thế sao! Anh căn bản không phục tùng! Anh không xứng làm quân nhân! " Bạc Sủng Nhi lập tức quơ tay, chỉ vào Tịch Giản Cận kêu la.

Tịch Giản Cận nắm chặt tay cô, đặt ở mép tinh tế cắn hai cái, mở miệng nói: "Cái gì, anh chính là một quân nhân hợp cách, cho nên mới không thể dẫn em đi! Nếu anh dẫn em đi rồi, vậy là không có phục tùng rồi!"

"Ngoan, đừng nghịch nữa, ngày mai anh sẽ trở lại. Em trở về trang viên Bạc Gia ở một buổi chiều, hiện tại anh sẽ gọi điện thoại phân phó người mang em đi, ngô... Ngày mai anh cùng em đi ăn cháo, nhé?"

Bạc Sủng Nhi lắc đầu, không để ý tới lời Tịch Giản Cận dỗ của mình, la hét: "Anh đừng nói sang chuyện khác, rõ ràng anh không muốn mang em đi, là không phục tùng mệnh lệnh!"

Tịch Giản Cận vuốt vuốt thái dương, nhìn Bạc Sủng Nhi cực kỳ bất đắc dĩ, nhưng còn chỉ có thể đè ép tính tình, tiếp tục nói: "Ngoan, đừng nghịch nữa... Thời gian không kịp rồi, anh phải đi..."

Bạc Sủng Nhi ngẩng cằm nhỏ, nhìn Tịch Giản Cận cong miệng lên, tiếp tục nói: "Em mới không có náo đâu rồi, Tiểu Tịch, anh mới vừa nói cấp trên các anh ra lệnh là mang theo vật dụng hàng ngày, mang theo vật dụng hàng ngày... Vật dụng hàng ngày... vật dụng hàng ngày của anh rõ ràng chính là em đó! Anh không mang em đi, chẳng lẽ anh muốn dẫn người khác đi sao? Tịch, anh thành thật khai báo chả lẽ sau lưng em anh còn có người khác sao?"

Chương 864

Tịch Giản Cận đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó liền thấy buồn cười.

Anh nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi một hồi lâu một chữ cũng không nói ra.

Đồ dung hàng ngày... Đồ dung hàng ngày còn có thể giải thích như vậy?

Ai có thể nói cho anh biết, rốt cuộc anh cưới một cái kẻ dở làm vợ sao?

Trong đầu toàn những ý nghĩ thần kỳ, làm cho người ta thật là vừa tức lại không biết làm sao.

Bạc Sủng Nhi như cũ không thuận theo không buông tha la hét: "Anh nói, anh nói, anh không mang theo em, rốt cuộc anh muốn mang người nào? Em là vợ anh, em là vợ anh, em không cho phép Tiểu Tam xuất hiện... Tịch, anh khốn kiếp, tại sao anh có thể không mang em đi?"

Đến cuối cùng, Bạc Sủng Nhi dứt khoát ôm cổ Tịch Giản Cận bắt đầu lung la lung lay, Tịch Giản Cận bị Bạc Sủng Nhi lắc cho liên tục ho khan, một hồi lâu, anh mới miễn cưỡng bắt tay cô, nhìn chằm chằm ánh mắt của cô, gằn từng chữ nói: "Không có! Không có người khác, sắp bóp chết rồi! Chả lẽ ngươi em đinhg mưu sát chồng à!"

"Em đã nói với anh, Tiểu Tịch, tốt nhất là không có, nếu anh dám có! Em liền!"

Bạc Sủng Nhi dừng một chút, con ngươi chuyển một hồi lâu, mới mở miệng nói: "Đem 'em trai bé nhỏ' của anh chặt đứt!"

Tịch Giản Cận mơ hồ cảm giác được nửa người dưới của mình truyền đến một trận đau đớn lạnh lẽo.

Nhưng là đáy mắt lại nồng đậm nụ cười, đem cô kéo vào trong ngực của mình, cúi đầu, hung hăng mà ngăn miệng của cô, liều mạng hôn, hôn đến mức cô thở hồng hộc, đỏ mặt tim đập, cả người cũng đàng hoàng xuống, lúc này Tịch Giản Cận mới vươn tay, hướng phía dưới cô sờ sờ, phát hiện ngón tay lập tức ướt đẫm rồi, Tịch Giản Cận buồn cười nhìn Bạc Sủng Nhi, xấu xa đưa ngón tay giơ lên,nói: "Em nhìn, đây là cái gì?"

(PHẦN 2) THIẾU PHU NHÂN VÔ LẠI - DIỆP PHI DẠWhere stories live. Discover now