🍥 Chương 10 (4) 🍥

1.4K 50 13
                                    

Đây là điều mà Cảnh Trăn sợ nhất, theo kinh nghiệm của mình, suy đoán những gì anh đang nghĩ gần như bằng không. Trong hầu hết các trường hợp, nếu như ngu ngốc nói ra những chuyện mà anh không biết... trơ mắt nhìn số lượng trừng phạt tăng lên mà không cách nào ngăn cản chính mình tự đào hố nhảy.

"Anh!"

Cảnh Trăn nuốt một ngụm nước miếng xuống.

"Trăn nhi không biết anh ám chỉ đến chuyện gì."

Một giờ trước, anh vẫn đang ở trong phòng họp tự tin, bình tĩnh thương lượng điều kiện với nhà đầu tư, ép người khác vào chân núi đến tức nước vở bờ, một Cảnh Trăn quyết liệt, độc đoán, giờ phút này anh đánh giá thấp nộ khí của anh mình.

Cảnh Chí nhíu mắt giơ chân đá mạnh vào bụng nhỏ Cảnh Trăn, chưa kịp thay quần áo ở nhà, Cảnh Trăn bị mặt dây nịch cấn sâu vào bụng, mặt tái nhợt, tay ôm lấy bụng, cuộn mình như tôm luộc nhưng mà Cảnh Chí không hề có ý buông tha, lại một cước đá vào khuỷu gối Cảnh Trăn. Khuỷu gối vốn đã không còn sức lực, Cảnh Trăn bị mất trọng tâm không hề ngoài ý muốn quỳ gối xuống.

Khi ngã xuống, Cảnh Chí gần như hét lên từ phía sau.

"Đứng thẳng lên!"

Cảnh Trăn vô thức siết chặt đùi muốn đứng dậy, không ngờ phía sau đầu gối truyền đến từng trận đau nhói, anh nhéo hai chân một cái thật mạnh cố chống đở sức nặng của cơ thể, cơn đau ở bụng dưới khiến anh không thể đứng thẳng lên được.

Cảnh Chí thấy vậy, sắc mặt lập tức trầm xuống như là dùng hết kiên nhẫn của mình, xoay người từ trên kệ sách rút lấy roi mây, cắt gió liên tiếp mười roi quất xuống từ bả vai cho đến sau đùi Cảnh Trăn, trong đó có vài roi quất vào các phần nhô ra của xương cột sống, xương bướm và xương hông. Tiếng roi quất sắc nhọn càng làm tăng thêm khí thế nghiêm hình khảo vấn.

"Ư...ưm......"

Cảnh Trăn cực kỳ hoảng sợ khi thình lình bị đau đớn ập tới, anh biết Cảnh Chí bắt bẻ tư thế đứng của mình nên không dám lộn xộn, nhúc nhích, chỉ có thể phát ra một tiếng rên rỉ trầm thấp trong cổ họng.

Nhưng có như vậy anh mới biết lần này anh hai nghiêm túc đến mức nào, nhịn xuống mọi đau đớn, đứng thật thẳng chân, thẳng lưng.

Cảnh Chí bàng quan, lạnh lùng nhìn em trai điều chỉnh tư thế đứng. Lẳng lặng nhìn đứa em trai nghiễm nhiên có thể một mình khởi động một mảnh trời hơn một phút, nhìn đến lông tơ cả người Cảnh Trăn dựng thẳng lên, mới quăng roi mây lên bàn, quay lại phía sau bàn, kéo mạnh như muốn bay ngăn kéo đầu tiên ra khỏi bàn, rút ra một sắp giấy đưa tay lật lật coi.

Cảnh Trăn phảng phất thấy trong ánh mắt anh như có ngọn lửa đang cháy phừng phừng, tức giận tận trời.

Cảnh Chí nắm thật chặt sắp giấy nhìn rất bình thường đi đến trước mặt Cảnh Trăn mồ hôi đang tuôn ra như mưa, không cần phải quăng sắp giấy vào mặt như trong phim. Bởi vì chỉ cần đôi mắt phẳng lặng như nước, đứng vững như Thái Sơn cùng thanh âm đóng băng ba thước của Cảnh Chí đủ làm cho toàn thân Cảnh Trăn lại ướt đẫm dầm dề lần nữa.

⚛️ Cảnh Gia Gia Pháp ⚛️  [Hoàn]Unde poveștirile trăiesc. Descoperă acum