Chương 21: Phiên ngoại

Start from the beginning
                                    

Tình cảnh bên trong không có gì biến hóa so với thời điểm buổi sáng hắn rời đi, bữa cơm buổi sáng còn để lại ở kia, cơm giữa trưa trợ lý đưa tới cũng không động đến. Có một người ngồi trầm mặc ở mép giường, cảm nhận được Phong Dương Ngạo đã đến, cậu cũng không có một chút động tĩnh nào.

"Vì sao không ăn cơm?" Thanh âm Phong Dương Ngạo mang theo ẩn nhẫn phẫn nộ, lại không có phát tác hoàn toàn.

"Anh muốn nhốt tôi ở nơi này bao lâu?" Đối phương không trả lời hắn, ngược lại hỏi một vấn đề khác.

Động tác đến gần của Phong Dương Ngạo bị dừng một chút, cười nhạt nói: "Chờ tôi đem thân phận mới của em chuẩn bị cho tốt đã......"

"5 năm, vẫn chưa đủ cho anh chuẩn bị tốt sao, a."


Giọng điệu trào phúng của đối phương làm sắc mặt Phong Dương Ngạo xanh mét, rốt cuộc, lửa giận không cam lòng khiến hắn bùng nổ.

"Vì sao không muốn ở chỗ này? Tôi đối với em không tốt sao? Hay là em thiếu cái gì?" Hắn đem bánh kem mà lòng tràn đầy vui mừng mua ban nãy nặng nề đặt ở trên bàn: " 'Kỳ Ngôn' đã chết!"

Giọng nói vừa dứt, xung quanh lâm vào một mảnh yên lặng, đáng sợ đến cực điểm. Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh

Bóng hình cuối cùng cũng run lên, sau đó từ mép giường chậm rãi đứng lên, thân hình cùng Phong Dương Ngạo cao không sai biệt lắm di chuyển qua, ánh mắt mờ mịt xám xịt nhìn về phía Phong Dương Ngạo.

"Tôi đã từng cho rằng, anh chỉ là một người khôn khéo, tính kế hết thảy, cũng không bao giờ thất bại. Hiện tại nghĩ đến đây, bất quá anh cũng chỉ như thế mà thôi."

"Phong Dương Ngạo, 5 năm trước, những trò đùa cợt của anh tôi cũng chấp nhận cả rồi, chỉ duy nhất một điều này."

"Anh giết ' Kỳ Ngôn ', làm tôi trở thành một cái xác không hồn, ngoan ngoãn ở bên cạnh bồi anh?"

"Anh, dựa vào cái gì muốn tôi bồi anh?"

Một câu rồi lại một câu, giống như thanh kiếm sắc nhọn , chọc thủng tâm Phong Dương Ngạo.

5 năm này, trừ bỏ lúc đầu , Phong Dương Ngạo chưa từng cho Kỳ Ngôn một danh phận chính thức, ngay cả câu' Anh yêu em ' kia, cũng là qua loa nói ra.

Kỳ Ngôn cảm thấy, Phong Dương Ngạo cũng không hẳn là yêu cậu.

Dục vọng độc chiếm vượt qua cả thế tục đạo đức, không biết từ khi nào Phong Dương Ngạo bắt đầu nghĩ đến kế hoạch này.

5 năm, Kỳ Ngôn trải qua như thế nào, Phong Dương Ngạo liền trải qua như thế đó.

Phong Dương Ngạo trầm mặc, ba chữ này giống như nặng ngàn cân, nghẹn ngang ở yết hầu, làm hắn nói không ra lời.

Giờ khắc này, hắn cũng mê mang.

Mỗi một lần gặp nhau đều là tan rã trong không vui, mỗi một lần nói chuyện cũng đều là Phong Dương Ngạo không còn lời nào để nói.

Trong bóng đêm, Kỳ Ngôn ngồi ở chỗ kia, dư quang nhìn qua bánh kem, trong lòng chua xót vô hạn.

Hôm nay, là sinh nhật Kỳ Ngôn.

[Mau xuyên/Edit] XUYÊN THÀNH NAM PHỤ BẺ CONG NAM CHÍNH !Where stories live. Discover now