Thiếu niên hoan - Phần 1

8.7K 340 17
                                    


Ngụy Vô Tiện tròn mười lăm tuổi, thiên tư hơn người, khuôn mặt tuấn tú luôn mang tiếu ý, mặt mày tuy có nét ngây ngô bừa bãi, nhưng môi cười mang nét đào hoa kia đã thấy vẻ mị hoặc khiến người khác khó mà buông tay trong tương lai. Chính hắn nào có tự hiểu lấy, vừa đến Vân Thâm học, việc trước tiên là quấy rối Lam Nhị công tử lạnh băng nghiêm khắc, luôn một vẻ bất động cùng cây cầm huyền kia.
Giang Vãn Ngâm mắng hắn gây chuyện sinh sự, hắn chẳng hề để ý, càng làm nghiêm trọng thêm, lấy sách đông cung lừa Lam Vong Cơ xem, cuối cùng rốt cuộc vẫn bị tiểu cũ kỹ kia đặt ở trong lòng.
Trực giác của Giang Vãn Ngâm luôn chuẩn xác đến đáng sợ, hắn mọi cách ngăn cản Ngụy Vô Tiện làm bậy, nhưng đều vô dụng. Thẳng đến ngày ấy gặp được Lam Vong Cơ ở Tàng Thư Các trộm hôn môi Ngụy Vô Tiện đang ghé vào trên bàn ngủ gật mới hiểu được một cây làm chẳng nên non.
Lam Vong Cơ rõ ràng đối Ngụy Vô Tiện cố ý.
Giang Vãn Ngâm không cầm được cơn giận dữ trong lòng.
Ngụy Vô Tiện là người của hắn, cũng là hắn coi trọng trước. Lam Vong Cơ dựa vào cái gì mà nửa đường chặn ngang?

Buổi chiều, trời ấm gió mát, khiến người ta mơ màng muốn ngủ.
Bên trong Tàng Thư Các giấu diếm xuân sắc, có ánh nến đỏ ấm áp, lại càng thêm mê loạn hoang dâm.
Ngụy Vô Tiện quỳ bò ở trên bàn lùn, quần áo trước ngực tán loạn, đai lưng cùng quần dài ném sang một bên, một khăn tay Kim tuyết hoa văn sóng nước uốn lượn nhồi đầy miệng hắn, Kim Tử Hiên đã thao hắn gần nửa canh giờ, vẫn chưa có cảm giác thoả mãn.
Tiểu huyệt thiếu niên mềm mại mà thông minh nuốt lấy thịt trụ, dâm dịch ướt đẫm không ngừng bài trừ theo mỗi động tác rút ra cắm vào, giữa bắp đùi một mảnh dính ướt, nhưng đầu gối quỳ trên bàn gỗ đã lâu, đau đớn khó nhịn, cẳng chân run rẩy, hắn không phát ra tiếng kêu, thanh âm nhỏ bé cũng mang theo vài phần đau xót.
"Kim Tử Hiên, ngươi như muốn làm hắn tới chết, không phải là trả thù hắn hôm nay đánh võ thắng ngươi đi?"
Giang Vãn Ngâm ngồi ở một bên án thư, tính tính thời gian, Kim Tử Hiên trắng mắt liếc một cái, ý bảo hắn một vừa hai phải.
Giang Vãn Ngâm: "Lại không phải chỉ có một mình người muốn thượng. Nhanh lên, lát nữa Lam lão nhân còn có khóa."
Kim Tử Hiên: "Không có biện pháp, ai kêu tiểu tử này chỉ có thời điểm bị người thao mới ngoan ngoãn, bình thường nào thấy hắn nhu thuận như vậy."
Ngụy Vô Tiện phát ra âm thanh kháng nghị, đem khăn tay cắn trong miệng ném lên mặt Kim Tử Hiên ở phía sau, ngay sau đó liền nhịn không được một tràng rên rỉ hỗn loạn oán giận.
Ngụy Vô Tiện: "Ít nói nhảm, không được thì đừng làm, đổi người khác tới."
Kim Tử Hiên trả thù mà hung hăng hướng địa phương đặc biệt mẫn cảm ở trong huyệt đỉnh lộng, nhục huyệt mềm mại bỗng nhiên lọt vào kích thích, thiếu niên dưới thân thở dốc liên tục, đến khi hắn nhịn không được đem tất cả dục dịch ( tinh dịch ) bắn vào tận sâu chỗ cực lạc kia.
Ngụy Vô Tiện nằm ngửa ở trên bàn, một gương mặt đẹp tràn đầy dục tình, thở suyễn không thôi, khai mở hai chân, thủy động diễm lệ đỏ thắm kia như dâm tuyền ướt át, tinh dịch trắng đục dọc theo bắp đùi chảy xuống, đem bàn gỗ thấm ướt một mảng.
Giang Vãn Ngâm đi qua, cúi người nhéo lên cằm hắn, ngón tay nghiền niết đôi môi đỏ bừng khẽ thăm tiến vào trong khoang miệng nắm lấy đầu lưỡi của hắn.
Giang Vãn Ngâm: "Nhẹ giọng chút, người khác còn tưởng rằng một mình ngươi đang ở trong thư phòng chép phạt."
Ngụy Vô Tiện dùng đầu lưỡi cuốn lấy ngón tay hắn đẩy ra, bừa bãi tươi cười phóng đãng, ánh mắt giống như có thể câu hồn nhiếp phách, lại kiệt ngạo khó thuần. Hắn giơ tay ôm cổ Giang Vãn Ngâm đem người kéo lại gần, hướng dưới háng sư đệ của hắn sờ soạng một phen, quả nhiên trướng ngạnh bành đại, căn bản không che dấu được. Hai người lăn ở trên bàn, bàn tay vuốt ve thân thể tham lam lại gấp gáp, vội vàng tác cầu lẫn nhau để thỏa mãn.
Ngụy Vô Tiện: "Nói đúng a, làm xong đều phải chép sách giúp ta, những cái gia quy đó thật là phiền chết."
Giang Vãn Ngâm: "Có lời."
Ngụy Vô Tiện: "Có lời cái rắm, ta mới không chịu."
Giang Vãn Ngâm: "Cho nên ngươi tốt nhất nằm im, ta thao ngươi."
Giang vãn ngâm cũng ngại bàn cứng, dứt khoát đem người chặn ngang bế lên, làm hắn quỳ bò ở ghế đệm trên mặt đất, đem quy đầu trướng to để ở huyết khẩu chảy dịch ướt át, đem nam căn từng tấc một đỉnh vào.
Thiếu niên tóc đen xõa tung hỗn độn theo cần cổ trắng nõn buông xuống, ngửa đầu phát ra tiếng rên rỉ khó nhịn, vòng eo khẽ lắc đem thịt trụ phía sau ngậm sâu một chút, mới vừa rồi bị khai phá đến thấu triệt, vì vậy nuốt vào không tốn chút sức nào.
Lúc đó Kim Tử Hiên đang chỉnh trang lại y phục, nghe tiếng nhìn thoáng qua, ma xui quỷ khiến lại ngừng việc ở tay, đi đến trước mặt Ngụy Vô Tiện ngồi xổm xuống, xem ánh mắt câu nhân kia, dương vật dưới háng lại đột nhiên bừng bừng phấn chấn.
Kim Tử Hiên: "Liền đến lấp kín miệng hắn lại đi, tiếng kêu thật to."
Ngụy Vô Tiện: "Ngươi tới a."
Kim Tử Hiên dứt khoát dùng dương vật lấp đầy cái miệng luôn lải nhải của hắn, cùng Giang Vãn Ngâm một trước một sau thao hắn.

Lam Hi Thần cùng Lam Vong Cơ một trước một sau đi vào Tàng Thư Các, vừa đẩy cửa ra liền nhìn thấy cảnh ba người dây dưa.
Eo nhỏ bị cố định, vật kia của Giang Vãn Ngâm lại trướng thô, mỗi lần đều đỉnh đến điểm mẫn cảm, Ngụy Vô Tiện trong miệng tắc cự vật, sợi chỉ bạc trong suốt chảy xuống dọc theo chiếc cằm tinh xảo, yết hầu hàm chứa rên rỉ, eo vặn đến lợi hại, tiểu huyệt bị thao đến đỏ thắm mềm nị, bao vây lấy dương vật thô dài mãnh lực, không ngừng hút chặt, thủy quang đầm đìa, khoái cảm chồng chất, côn thịt trước người không được an ủi cũng đứng thẳng chảy thủy dịch, theo từng cú đỉnh tàn nhẫn ở trong miệng cùng phía sau, vui sướng bắn ra.
Ngụy Vô Tiện tận hứng, tâm tình biếng nhác, ý lười xoay người nằm trên mặt đất, thở hổn hển vượt qua dư vị vui thích, nhấc lên mí mắt nhìn Giang Vãn Ngâm còn trên người.
Ngụy Vô Tiện: "Bắn xong rồi rút ra, nhìn ta làm gì?"
Giang Vãn Ngâm trừng hắn một cái, thiếu chút nữa mắng hắn một câu rút điểu vô tình. =)))
Kim Tử Hiên sửa lại y trang đi đến cửa thư phòng trước, cùng song bích huynh đệ chào hỏi. Lam Vong Cơ vẻ mặt lạnh lùng, Lam Hi Thần lại lộ ra vẻ tươi cười ấm áp, phảng phất không phải tới đây để tuyên dâm ban ngày.
Lam Hi Thần: "Kim công tử buổi chiều nên đi nghe giảng bài."
Kim Tử Hiên: "Ồ, tiểu tử kia còn ở bên trong."
Lam Hi Thần: "Chúng ta sẽ để ý chiếu cố hắn."
Kim Tử Hiên cười lạnh một tiếng rồi đi.
Chiếu cố? Lam gia Đại công tử cùng Nhị công tử không phải là một cái đèn cạn dầu, tại đêm săn đêm thủy hành uyên ở Thải Y Trấn trở về ngày ấy, Ngụy Vô Tiện ở trong phòng hai người bọn họ trằn trọc suốt đêm, sáng sớm vẫn là bị Lam Vong Cơ ôm trở về, bò trên giường cả ngày, đến nâng một ngón tay cũng lười, hiển nhiên đã bị đùa bỡn đến lợi hại.

- tu bi không tình yêu -

[ Đồng nhân Ma Đạo Tổ Sư - AllTiện ] - Thiếu niên hoan Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ