Nghe xong, anh mới quay mặt về phía bạn, nở một nụ cười nhỏ trên môi. Thuyết phục anh thành công, bạn nhón chân lên cao, để cả hai kí xác nhận lời vừa rồi bằng một nụ hôn.

Thoạt đầu anh còn hơi lưỡng lự, song anh cũng đưa tay quàng qua hông bạn, kéo sát cả hai vào nhau. Cả hai cười nhiều đến mức không thể tiếp tục nụ hôn được nữa.

"Em yêu anh", bạn thì thầm mãn nguyện.

Đột nhiên cánh cửa phòng bếp mở toang ra.

Krystal không biết nói gì hơn khi chứng kiến cảnh tượng trước mắt. Cô trừng mắt như muốn thiêu đốt bạn, làm bạn lẫn Taehyung đều phải hoảng sợ.

"Để tôi đi gọi cảnh sát.", Krystal bật cười, lấy chiếc điện thoại ra.

Nhanh như cắt, Taehyung giật chiếc điện thoại, lắc đầu ngán ngẩm. Cuộc chiến giành giật điện thoại của Krystal diễn ra quyết liệt nhưng Taehyung vẫn giữ im ỉm trong tay.

Rồi điều bạn không ngờ đến đã xảy ra: Krystal tát Taehyung một cái đau điếng người. Taehyung bị choáng váng, ngã hẳn về phía sau.

Không khí ngay lúc này bùng lên như Hỏa Diệm Sơn. Krystal không thể ở đây thêm một phút giây nào nữa. Bạn cố gắng gằn giọng lại:

"Cút.", Taehyung chỉ vừa mới kịp bớt choáng trước cú tát vừa rồi.

Krystal tiếp tục ôm bụng cười. Chuyện thì nghiêm túc mà cứ tỏ ra mình hài hước.

Taehyung mặt đỏ ửng sau cú tát vừa rồi, quay về phía bạn, ánh mắt trông thật yếu đuối. Đây cũng không nằm ngoài dự tính của bạn nên bạn chẳng còn một chút lo sợ nào nữa.

"Không phải chuyện đùa. Cô nên kết thúc cái trò chơi chán ngắt này của mình ngay đi.", bạn bình tĩnh chốt lại câu chuyện.

"Trò chơi chán ngắt ấy hả? Cô bảo mối tình giữa tôi với Taehyung đến đây là chấm dứt ấy hả? Cô đùa tôi à?", Krystal tiếp tục giở giọng cười ngạo mạn đáng ghét đó, như thể có một đứa ất ơ nào đấy trước mặt.

Nhìn Taehyung cứ đờ người ra bất lực chứng kiến bạn với Krystal cãi nhau như thế, bạn không thể kiên nhẫn với Taehyung thêm được nữa. Phải tìm mọi cách để anh không rơi vào tay cô ta thêm một lần nào khác.

"Nếu như cái cô nói đấy đúng là tình yêu.", bạn bình chân khoanh tay chứng kiến thành quả của mình sau khi đánh trúng điểm huyệt.

"Là sao?", điệu cười ngạo mạn kia song cũng dừng lại.

"Cứ cho là tôi không yêu Taehyung thật lòng đi. Thế lúc đấy cô đang là gì với Taehyung? Mới chỉ làm quen với nhau thôi đúng không? Thế mà cô tìm mọi cách để chia rẽ chúng tôi, để Taehyung quên đi người mình thực sự yêu thương. Kẻ thứ ba mà cứ cho mình cao thượng.", bạn không thể giấu được nụ cười khinh bỉ của mình. Dù sao thì mình cũng nắm thóp rồi.

Taehyung như bừng tỏ mọi thứ, anh xốc lại tinh thần rồi bước ra trước mặt Krystal.

"Krystal... quãng thời gian em bên anh khi anh còn đang cô đơn ấy, chắc chắc anh sẽ không bao giờ quên. Nhưng anh giờ không thể chối cãi việc lòng mình đang rối ren đến thế nào được nữa. Cũng như không thể không tỉnh ngộ rằng mình không muốn bên em thế nào. Rời xa em lòng anh cũng dằn vặt vô cùng, nhưng thật sự sâu thẳm trong lòng mình không muốn bên người mà mình không thuộc về nữa. Cái người mà đáng lí ra em, nên thuộc về là người khác rồi, không phải anh.", giọng khàn đặc của anh bỗng trở nên trôi chảy đến lạ.

Nghe Taehyung nói xong, bạn cũng thấy tổn thương một chút. Krystal rưng rưng nước mắt. Dù cho không muốn làm tổn thương Krystal, lẽ phải đúng ra là như thế. Là Taehyung và bạn mới là của nhau.

"Sau từng đấy việc em làm cho anh, giờ anh nhẫn tâm vứt thẳng tình cảm mình vào sọt rác thế sao.", Krystal thút thít.

"Anh xin lỗi...", dường như Taehyung không còn lời nào chân thành hơn để bảo Krystal nữa.

"Taehyung yêu em cơ mà, chính cô ta đổ vạ cho em điều khiến anh đấy."

Bạn tiếp tục thở dài. Bạn chỉ muốn tống khứ ả ta đi ngay lập tức.

"Chúng mình không yêu nhau đâu.", anh nắm lấy vai Krystal.

"Anh nói cái quái gì thế hả Taehyung?", Krystal quát lớn, suýt văng tay trúng mặt Taehyung thêm một cú nữa.

"Anh nói đúng đấy. Cô đang si tình quá rồi.", bạn bình thản chêm thêm vài câu.

Sự chú ý của bạn tiếp tục đổ dồn vào ánh mắt giận dữ của con người ganh ghét đố kỵ kia. Giống y hệt đôi mắt yếu ớt, bất lực của bạn khi đấu tranh với Krystal.

"Taehyung... đừng ngu ngốc đến với cô ta nữa! Anh không nhớ cô ta khiến anh khốn khổ thế nào à!", Krystal tiếp tục quát tháo.

"Anh biết anh đang làm gì mà.", anh khẽ khàng.

"Cơ hội cuối của anh đấy Taehyung, bảo cô ta biến đi cho em nhờ!", Krystal chỉ còn nước cọc cằn như thế khi bộ dạng đáng thương lúc nãy của mình đã thành vô dụng.

"Biến đi."

Câu chốt trầm lặng của anh nhấn chìm không khí cả căn bếp vào biển lặng. Có vẻ như sự đã ngoài dự tính của ả.

"Để xem xem mấy hôm nữa ai lại tìm đến tôi nào. Anh quên sạch sành sanh tại sao anh lại ruồng bỏ cô ta à? Cô ta xứng đáng để anh phải quay lại lắm đúng không? Thật sự trước giờ tôi chưa thấy ai ngu khốc đến khờ khạo như anh luôn đấy Taehyung ạ. Mà thôi. Rồi anh sẽ thấy, cái cách anh ruồng rẫy tôi như thế, cô ta chính là quả báo mà anh phải chịu đấy.", Krystal gượng cười nốt cái giọng hả hê tởm lợm kia, rồi chạy vào phòng khách thu dọn đồ của mình.

Bạn và Taehyung tần ngần nơi khung cửa phòng bếp, nhìn ả ta vừa lầm bầm vừa cười phá lên như một người mắc bệnh tâm thần. Dù đã đuổi cổ được cô ta, nhưng lòng bạn vẫn không thể an tâm với con người đang cứng đờ bên cạnh, mong anh đừng suy nghĩ gì nhiều những lời ả ta nói.

"Còn mày...", Krystal chỉ thẳng vào mặt bạn. "Mày là con khốn ích kỷ nhất trần đời mà tao từng biết. Taehyung... tôi không nghĩ anh lại khờ khạo đến thế đâu."

Và thế là cánh cửa nhà đóng sầm lại.

Krystal rời đi để lại bạn và Taehyung lặng người một góc trong bếp. Ngay lúc này bạn chỉ muốn ôm chầm lấy anh, và bảo anh mình vui đến nhường nào. Nhưng rồi nhìn bộ dạng buồn bã của anh, bạn lại lưỡng lự.

Taehyung lê từng bước vào căn bếp,  toan rót ra một chén vodka thì bạn chạy theo, ngăn lại:

"Đừng uống rượu nữa."

Vừa lúc bạn thì thào xong thì anh cũng đã nốc chén rượu vào thân rồi.

Nỗi mong mỏi được ôm lấy anh đã khiến bạn quàng tay mình qua hông, đầu dựa vào lưng anh mất rồi. Anh quay ra bảo bạn, giọng khàn đặc:

"Làm một chén không?", giọng nói ấy làm bạn hơi run sợ một chút.

"Em không cần."

Anh toan rót thêm chén thứ hai thì bạn giật phăng cái chén ra khỏi tay anh.

"Anh phải uống cái đã.", thế rồi bạn đổ sạch rượu xuống bồn rửa bát.

"Đừng uống nữa. Có em đây rồi.", bạn lầm bầm, cầm chai rượu lên rồi thẳng tay vứt vào thùng rác.

Taehyung lúc này chẳng còn hơi sức nào để cãi nhau với bạn nữa, lẳng lặng đi ra ngoài phòng khách, nằm la liệt trên đi văng.

"Về đi."

Vous avez atteint le dernier des chapitres publiés.

⏰ Dernière mise à jour : Jul 23, 2019 ⏰

Ajoutez cette histoire à votre Bibliothèque pour être informé des nouveaux chapitres !

PERFECT | kth, vtransOù les histoires vivent. Découvrez maintenant