CHƯƠNG 1541: CUỐI CÙNG ĐÃ GẶP TRI DIỆP (3)

2.4K 288 16
                                    

Tần Nghệ bên này gà bay chó chạy, Minh Thù ở bệnh viện thảnh thơi nghĩ dưỡng.

Công ty bên kia có cảnh sát ra mặt cho nên xin nghỉ phép không có vấn đề.

Trong lúc Minh Thù nghĩ dưỡng lại có cảnh sát tới hỏi thăm mấy lần, muốn để cô nhớ lại một vài chi tiết.

Thế nhưng lúc ấy chiếc xe kia là từ phía trước lao ra, cũng không phải một đường bám theo cô.

Cho nên Minh Thù nhớ lại cũng không ra được đầu mối gì.

Chiếc xe gây tai nạn hoàn toàn không có manh mối.

Việc này liền thành án chưa được giải quyết.

Người nhà của nguyên chủ không sống ở đây, tự nhiên cũng sẽ không có ai chăm sóc cô, Minh Thù cảm thấy mình gần như khỏi hẳn liền làm thủ tục xuất viện.

Dựa theo ký ức tìm tới nơi nguyên chủ ở, coi như không tệ, là một cư xá có chút cũ kỹ nhưng nhìn ra được nơi này quản lý tốt vô cùng.

Minh Thù mang theo đồ ăn vặt mua trên đường khập khễnh lên lầu.

Mở cửa đi vào liền bị âm thanh đinh tai nhức óc dọa cho nhịp tim cuồng loạn.

Trẫm vẫn là bệnh nhân.

Ai mẹ nó không có đạo đức công cộng như thế!

Không đúng. . .

Đây không phải chỗ ở của nguyên chủ sao?

Vì sao lại có âm thanh lớn như vậy?

Minh Thù nhìn vào bên trong.

Trong phòng khách có một nam nhân mang quần cộc đứng đấy.

Nam nhân nghiêng người, ở ngực tựa hồ có hình xăm, mái tóc ướt sũng chảy xuống trên lỗ tai mang theo bông tai.

Hắn một tay chống đỡ trán, ánh mắt rơi vào bên ngoài cửa sổ, Minh Thù mở cửa đi vào, dường như hắn cũng không phát giác được.

Minh Thù: ". . ."

Đi nhầm nhà sao?

Minh Thù lui ra ngoài nhìn một chút.

Không đi sai a!

Nam nhân bên trong phát giác được có người tiến vào liền cấp tốc đem khăn tắm choàng lên người, ánh mắt lãnh đạm quét tới, nương theo tiếng nhạc đinh tai nhức óc kia làm người ta có chút sợ hãi.

Nhưng dáng người nam nhân cực kì đẹp đẽ.

Là loại gợi cảm dã tính kia.

Minh Thù buông đồ ăn xuống, đi vào tắt nhạc lại.

Cô liếc nhìn hắn: "Anh là ai?"

Đây chính là chỗ ở của nguyên chủ lại có một nam nhân mặc thành dạng này đứng trong phòng khách? ?

Có bệnh!

Ánh mắt nam nhân lạnh nhạt xa cách, kéo lấy khăn tắm, giống như dò xét một loại vật thể trân quý nào đó, từng tấc từng tấc đảo qua.

Minh Thù: ". . ."

Có gì đáng nhìn?

Coi như dáng dấp của trẫm rất đẹp, ngươi cũng không cần nhìn cẩn thận như thế chứ?

(PART 2) Hệ Thống Xuyên Nhanh : Boss Phản Diện Đột Kích Dove le storie prendono vita. Scoprilo ora