Chương 20

634 28 2
                                    

Buổi trưa hôm nay, cậu mang cơm đến công ty cho hắn, vừa bước vào phòng làm việc liền  phát hiện trong phòng không chỉ có một mình hắn, mà còn có thêm một người nữa, là một cô gái vô cùng xinh đẹp. Là Lan Anh.

Tư thế hai người họ hiện giờ thập phần ám muội, cô gái đó đang ngồi trên đùi hắn, còn mặc chiếc đầm xẻ ngực, bộ ngực trắng nõn của cô ta cứ thế mà phô diễn trước mắt hắn. Con gái thời nay cũng quá bạo đi, có thể ở trước mặt người khác mà thân mật với đàn ông, từ lúc cậu bước vào, cô ta chưa hề có ý định rời khỏi người hắn, cũng quá lẳng lơ đi. Giống như là muốn cả thiên hạ này biết mình là người của Tổng Giám đốc lớn. Không thèm quan tâm đến hai người kia, việc cần làm cậu cũng phải làm, liền cầm hộp cơm bước tới đặt trên bàn làm việc cho hắn, nói một câu :

"Tôi mang cơm đến cho anh đây "

Trong khi hắn còn chưa có phản ứng gì, thì cô gái kia đã hướng hắn hỏi một câu, giọng nói phi thường dịu dàng :

" Cảnh Du, cậu ta là ai vậy? Sai lại mang cơm đến cho anh?"

"Cậu ta là osin nhà anh, vì mắc nợ anh nên mới làm công trả nợ ". Hắn liếc mắt nhìn cậu  nhàn nhạt đáp.

" Sao trước giờ em chưa từng thấy qua cậu ta". Cô ta lại tiếp tục thắc mắc.

" Vừa mới làm ngày hôm nay ". Hắn không kiên nhẫn nói.

Cảm thấy bản thân không thể nào ở lại đây xem phim tình cảm, cùng nghe họ anh anh em em nữa, nên lúc này cậu hướng hắn nói :

" Nếu không có việc gì nữa thì tôi về đây ". Nói rồi cậu xoay lưng nhanh chóng bỏ đi không kịp để cho hắn có cơ hội đồng ý hay phản đối gì cả.

Sau khi cậu vừa rời đi, hắn lập tức đẩy cô gái kia cách ly người mình, hỏi :

"Vì sao em lại đến đây? "

" Em nhớ anh, muốn tới gặp anh". Cô ta trả lời vẫn là giọng điệu dịu dàng đó.

" Từ nay ,đừng đến công ty tìm tôi nữa, khi nào cần tôi sẽ gọi cho em". Hắn nói.

" Tối nay mình đi ăn cơm có được không? ". Cô ta tiếp tục làm nũng.

" Không được, tôi rất còn nhiều việc phải làm, em về đi!". Nói rồi, hắn cứ thế xem cô gái như không tồn tại tiếp tục dán mắt vào tập tài liệu trong tay mình chăm chú làm việc. Người nào đó bị phớt lờ, vô cùng tức giận nhưng cũng không thể làm gì, liền giậm chân mấy cái sau đó rời đi.

Thật ra hắn chỉ là muốn chọc ghẹo cậu một chút, xem phản ứng của cậu thế nào, nên mới cùng cô ta diễn một màn tình cảm như vậy , sau khi đạt được mục đích của mình liền đem người đuổi đi. Cũng quá là tuyệt tình đi. Đưa mắt nhìn hộp cơm trên bàn làm việc, hắn chợt nở một nụ cười thỏa mãn.

Về đến nhà, cậu ngồi trên sopha ngây ngốc, không thiết làm bất cứ việc gì, hay nói đúng hơn là không có tâm trạng để làm. Trong đầu cậu hiện giờ hiện ra  hàng trăm hàng ngàn câu hỏi , hắn với cô gái kia rốt cuộc là quan hệ gì? Là người yêu sao? Chắc rồi, hai người thân mật thế cơ mà? Không phải, hình như theo cậu thấy thì toàn bộ đều là do cô gái kia chủ động, hắn căn bản không có làm cái gì , nhưng nếu không thích cô ta ,tại sao lại cứ để cô ta ngồi trên đùi? Tại sao lại không đẩy cô ta xuống? Hay là hắn đang diễn kịch chọc cậu? Hay là...? Hay là...?. Những suy nghĩ đó cứ lặp đi lặp lại trong đầu cậu, làm cho cậu vô cùng choáng váng. Lắc lắc đầu xua đi mọi suy nghĩ, khẽ thở hắt ra một cái, cậu đứng dậy tiếp tục làm việc của mình.

soulmates [Yuzhou] Where stories live. Discover now