Lâm Kiến Bảo thương tâm cắn cắn môi, rất nhanh liền không phục, “Ô không phải, lão công chỉ cùng em làm loại sự tình này đúng hay không? Anh căn bản không chạm qua cô ấy a a, đại dương vật của lão công là của một mình em.” Cậu gắt gao kẹp dương vậ trong cơ thể, tựa hồ sợ nó chạy đi mất, kẹp đến Nhậm Thần Dương hô hấp cứng lại, thiếu chút nữa bắn ra.

Hắn chờ qua cảm giâc muốn bắn tinh một chút, cười lạnh nói: “Cậu cho rằng chúng ta hiện tại bao nhiêu tuổi? Ai cùng giống tiện mẫu cẩu như cậu? Chỉ nghĩ bò lên giường nam nhân, muốn nam nhân làm hai cái tao huyệt của cậu.” Hắn đỉnh về phía trước, hung hăng đánh vào chỗ sâu nhất trong tràng đạo Lâm Kiến Bảo, đem cậu đâm ra một tiếng thét chói tai, “Tôi cùng Tình Tình, lần đầu tiên tất nhiên là đêm tân hôn, dưới sự chúc phúc của mọi người, làm việc thân mật nhất, tôi mỗi lần đều sẽ ôn nhu đối đãi với cô ấy, mới sẽ không giống cậu, cho dù là trong WC cũng có thể quỳ liếm dương vật cho người ta, hạ tiện đến cực điểm.”

Hắn nhìn trên mặt Lâm Kiến Bảo đầy nước mắt, trong lòng càng lúc càng thích ý, đem dương vật rút ra, nhìn giữa đùi cậu ướt át, lỗ đít mở rộng còn không thỏa mãn mấp máy, đáng thương nhất chính là cái tao bức kia, nước đều dính trên khăn trải giường, huyệt khẩu cũng không ngừng khép mở, tựa hồ đang chờ đợi cái gì tới uy.

Lâm Kiến Bảo thân thể hư không lợi hại, khó nhịn lay động mông, “Lão công không cần đi, tiến vào tiến vào làm em”

Nhậm Thần Dương nỗ lực nhẫn nại xúc động, ngón tay nhanh chóng loát động dương vật của mình, mặt trên ẩm cả đều là dâm thủy của Lâm Kiến Bảo. Hắn trên cao nhìn xuống nam nhân toàn thân trần trụi, lạnh giọng tàn nhẫn nói, “Cậu không phải thích nó sao sao? Đáng tiếc nó vĩnh viễn sẽ không thuộc về cậu.”

Lâm Kiến Bảo cả người xụi lơ ở trên giường, ngực kịch liệt phập phồng, nước mắt vẫn liên tục rơi, chóp mũi đều có chút đỏ lên, cậu ủy khuất ba ba nhìn Nhậm Thần Dương, “Lão công”
Nhậm Thần Dương nhanh chóng loát động dương vật, nửa phút sau đem tinh dịch nùng bạch bắn lên trên người cậu, làm da thịt cậu toàn bộ dính dấu vết của mình.

Nhậm Thần Dương nhanh chóng rời khỏi trường học, cũng cự tuyệt thừa nhận loại hành vi này của mình là chạy trốn, hắn chỉ là chán ghét, không muốn nhìn đến gương mặt Lâm Kiến Bảo, cũng không muốn cùng cậu có bất luận quan hệ gì.

Nhưng cho dù ngồi trên xe taxi, trong đầu cũng quên được gương mặt khóc đến đáng thương hề hề cùng thân hình bị phun đầy tinh dịch, nghĩ nghĩ, dưới bụng lại có xu hướng ngẩng đầu, hắn hung hăng cắn chặt răng, mới đem này cỗ xúc động này áp chế.

Trở về tiểu khu hắn đụng phải La Tình, La Tình giống như đang đợi hắn, nhìn thấy hắn trở về ánh mắt sáng lên, vội vàng đi lên đón, “Thần Dương, cậu hiện tại mới trở về à, thật chậm.”

---

Nhậm Thần Dương “Ừ” một tiếng, theo cô đi về phía trước. La Tình đối với thái độ lãnh đạm của hắn từ lâu đã thích ứng, nụ cười trên mặt sáng lạn như cũ, “Dì chắc nói với cậu rồi? Hôm nay buổi tối đến nhà mình ăn cơm, mẹ mình đã chuẩn bị thật nhiều đồ ăn cậu thích, hiện tại đang làm.”

[Đam mỹ][Edit] Si hán làm người chán ghétWhere stories live. Discover now