Chương 55: Không Thể Kiềm Chế

Start from the beginning
                                    

Sở Ấu Cơ thu hết vào trong mắt, "Cổ tỷ tỷ chỉ cần đến nhà Chu lão sư ngủ, những chuyện khác không cần lo lắng."

"Nếu ........ Nói như vậy." Cổ Lệ Tiệp vốn định nói 'Chủ tịch', nghĩ tới việc Chu Tiểu Kiều đang ở đây, không tiện tiết lộ thân phận thật của Sở Ấu Cơ, lời chưa ra khỏi miệng lập tức nuốt xuống, "Tôi thật muốn đến nhà Chu lão sư làm học sinh cấp 3 a."

"Cô nghĩ cô muốn ở Chu gia là được ở Chu gia sao ?" Chu Tiểu Kiều lườm Cổ Lệ Tiệp một cái, "Tôi có nhận lời hay không ?"

Cổ Lệ Tiệp nhún vai, "Cô còn lựa chọn khác sao ?" Chỉ về hướng chiếc xe ô tô đang di chuyển -------- "Thấy không ? Bạo Quân đã dẫn Ấu Cơ lên xe, chẳng lẽ cô muốn trình diễn tiết mục đuổi theo xe lần hai sao ?"

"Ấu Cơ !" Lúc Chu Tiểu Kiều hô to gọi nhỏ thì ô tô chở Cung Thanh Hạ cùng Sở Ấu Cơ đã di chuyển một đoạn khá xa, đó là xe chuyên dụng của tập đoàn Hi Sở đưa đến tiếp đón Cung Thanh Hạ, mặc dù không xa hoa bằng Hắc Kỳ Lân, nhưng cũng là dòng xe sang đắt tiền, hơn nữa còn có tài xế riêng  ------------ Cung Thanh Hạ có một nguyên tắc, tuyệt đối không cho người khác lái xe của mình, cũng tuyệt đối không lái xe của người khác.

Cổ Lệ Tiệp khoanh tay liếc xéo Chu Tiểu Kiều, "Giờ cô muốn thế nào ?" Dừng một chút lại nói, "Ra đường lớn kéo một nữ sinh cấp 3 về nhà hay đem tôi biến thành nữ sinh cấp 3 rồi đưa về nhà ?"

"Cô tự nhìn lại chính mình đi."

Chu Tiểu Kiều tức giận bỏ lại câu nói, lôi hành lý 'lạch cạch lạch cạch' rời đi.

Cổ Lệ Tiệp đuổi tới, "Tôi đương nhiên phải về nhà với cô rồi." Kéo cánh tay Chu Tiểu Kiều lần nữa, "Chu lão sư, ngài không phải nên dẫn tôi đến cửa hàng quần áo mua cho tôi vài bộ quần áo nữ sinh sao ?"

Ra ngoài không xem ngày, đúng là ...........

Chu Tiểu Kiều ngửa mặt lên trời thở dài.

Hai mươi phút sau.

Cung Thanh Hạ dẫn theo Sở Ấu Cơ đi vào khách sạn, chỉ chỉ gian phòng trước mặt, "Trong ba gian phòng này, em ưng gian nào ?"

Sở Ấu Cơ chớp mắt nhìn Cung Thanh Hạ, "Tỷ cùng Cổ tỷ tỷ không mang hành lý sao ?" Ý chính là hai người hẳn đã chọn phòng trước rồi ---- còn dư phòng nào chính là phòng của em a.

"Tôi có thể dọn hành lý ra ngoài," Cung Thanh Hạ nhẹ như mây gió nói, "Em là chủ tịch cao quý, đương nhiên có đặc quyền."

Sở Ấu Cơ nhìn chăm chú Cung Thanh Hạ, tinh tế nắm bắt từng cử trên khuôn mặt nàng, cuối cùng nở nụ cười nhợt nhạt, "Tùy tiện đi." Chỉ vào gian phòng gần mình nhất, "Gian này cũng được."

"Vậy em chờ một chút," Cung Thanh Hạ lấy thẻ phòng trong túi ra, quẹt mở cửa, "Tôi dọn hành lý của mình ra."

"Không cần," Sở Ấu Cơ đi theo, tiện tay đóng cửa phòng, "Cổ tỷ tỷ không đến ở,  ở chung một phòng đi, trả hai phòng kia là được rồi......... Chúng ta không phải chưa từng ở cùng nhau."

"Vậy trả lại một gian," Cung Thanh Hạ vẫn thu thập hành lý của mình, "Cũng không đáng bao nhiêu tiền."

"Tỷ tỷ....."

Sở Ấu Cơ thả hành lý xuống, đi tới nắm chặt tay Cung Thanh Hạ, ngăn cản hành vi nàng, muốn nói, "Tại sao tỷ tỷ không thể thẳng thắn một lần ? Rõ ràng vì em mới tới thành phố B." Nhưng miệng nhỏ vừa chu ra, chung quy lời vẫn không ra khỏi miệng.

Cung Thanh Hạ nhạn nhạt ngẩng đầu nhìn nàng, "Làm sao ?"

"....... Tiết kiệm chút nào hay chút ấy."

Cung Thanh Hạ lại nhìn chăm chú Sở Ấu Cơ, khóe môi nở nụ cười như không cười, "Chủ tịch thật là người cần kiệm lo việc nhà." Mặc dù không tỏ rõ thái độ, nhưng đi tới ghế sô pha, ngồi xuống, cũng không thu thập hành lý nữa.

Tâm trạng Sở Ấu Cơ hơi động, vội vàng tìm đề tài, "Tỷ tỷ có thể bỏ ra chút thời gian theo em đi gặp biên tập không ?"

Cung Thanh Hạ nhìn tiểu nữ sinh một chút, "Hai người định gặp mặt vào lúc nào ?"

"Ba ngày nữa." Sở Ấu Cơ ngồi xuống bên cạnh Cung Thanh Hạ, "Nói đúng ra là em thông báo với nàng 3 ngày nữa mới đến thành phố B."

Cung Thanh Hạ gật gù, "Vẫn còn nhiều thời gian, đến lúc đó lại nói."

Cũng trong lúc đó, tại  cửa hàng tổng hợp nào đó.

Cổ Lệ Tiệp đi ra từ phòng thử quần áo, cười hỏi Chu Tiểu Kiều ngồi một bên ăn kem, "Cô xem thế nào ? Có giống học sinh cấp 3 không ?"

Cổ Lệ Tiệp đã tẩy trang  toàn bộ phấn son trên mặt, mái tóc xoăn cũng được buộc thành tóc đuôi ngựa có quy củ, thay đổi quần áo đồng phục, nghiễm nhiên làm cho người ta cảm thấy nàng thay da đổi thịt.

............. Đây thật sự là Khổng Tước nữ sao ?

Chu Tiểu Kiều thán phục trong lòng, trên mặt vẫn trưng ra vẻ mặt không hài lòng, "Cũng có chút giống, nhưng vẫn kém xa."

"Vậy phải thế nào ? Đeo thêm kính mắt sao ? Nhưng tôi không bị cận a, ai, ôi !"

"Ai nói nhất định phải cận mới được đeo kính ?" Chu Tiểu Kiều đứng lên, "Không cận có thể đeo kính 0 độ mà, bất quá bây giờ vẫn sớm, đi sửa lại tóc cho cô rồi nói sau."

"Cái gì a ?" Cổ Lệ Tiệp rít gào, hai tay  che đi tóc đuôi ngựa thắt bím bảo bối của mình, "Cô đừng hòng đụng đến tóc tôi ! Đây chính là tóc xoăn tôi yêu thích nhất, luôn cẩn thận chăm sóc a."

"Đi thôi !" Chu Tiểu Kiều nắm chặt tay Cổ Lệ Tiệp, "Giờ không do cô quyết định."

[BH] [EDIT - Hoàn] Chủ Tịch Đang Viết Chữ - Bình Quả Nhất Sinh ThôiWhere stories live. Discover now