Nhậm Thần Dương từ trước đến nay không thích nhiều lời vô nghĩa, "Cậu muốn làm cái gì?"

Lâm Kiến Bảo âm thầm nhẹ nhàng thở ra, lấy hết can đảm đón nhận ánh mắt Nhậm Thần Dương, "Cùng tôi lên giường, tôi sẽ đem những bản khác cho cậu, nói cách khác tôi đã in một ngàn bản, tôi sẽ dán đầy trong trường học."

Trong lúc chờ đợi đáp án, Lâm Kiến Bảo khẩn trương đến mức có thể nghe được tiếng tim đập của chính mình, cậu tuy rằng chắc chắn Nhậm Thần Dương sẽ đáp ứng, bởi vì hắn dù đối với người khác không đổi sắc, nhưng đối La Tình lại rất chiếu cố, hơn nữa trên giấy viết ái ngữ ngọt ngào, những lời này nếu bị lộ ra ngoài, nhất định sẽ đem đến cho cô đả kích trầm trọng trước kì thi đại học.

Đợi tựa gần như một thế kỷ, Lâm Kiến Bảo mới nghe được Nhậm Thần Dương nói.

"Được."

---

Lâm Kiến Bảo tuy rằng là người uy hiếp, nhưng rất lo lắng, cậu mở cửa phòng, đi trước vào phòng tắm đem chính mình từ đầu đến chân tắm sạch sẽ, còn không quên tra trên mạng cách thức để làm sạch hậu huyệt, chờ đến khi ra khỏi phòng tắm, cả người phấn phấn nộn nộn, trên má đều đỏ ửng.

Cậu thấp thỏm bọc áo tắm dài ngồi ở mép giường chờ đợi, chốc lát lại nhìn thời gian trên điện thoại, trong lòng nghĩ Nhậm Thần Dương vì sao còn chưa có tới.

Cậu hoài nghi Nhậm Thần Dương bội ước, chờ đến khi thấy rõ con số trên điện thoại mới tỉnh ngộ thời gian hẹn cũng chưa đến, vì thế như cũ sống một giây như một năm. Chờ tới giờ hẹn, chuông cửa vang lên, Lâm Kiến Bảo như là bay chạy đi mở cửa.

Nhậm Thần Dương so với cậu cao hơn một cái đầu, lạnh lùng nhìn cậu một cái, liền đem ánh mắt dời đi. Lâm Kiến Bảo nuốt nuốt nước miếng, cũng không biết nên nói cái gì, nghiêng người để hắn đi vào rồi đóng cửa lại.

Trong phòng rất tối, Lâm Kiến Bảo đã kéo xuống toàn bộ rèm, còn đem ánh đèn chỉnh thành màu cam vàng ái muội.

Nhậm Thần Dương mới vừa đem ba lô để ở trên sô pha, Lâm Kiến Bảo đã gom đủ dũng khí, từ phía sau ôm lấy eo hắn, sau đó thuận thế đem hắn đẩy ngã ở trên giường.

Nhậm Thần Dương không có giãy giụa, chỉ là ánh mắt lạnh băng, một chút độ ấm cũng không có.

Lâm Kiến Bảo không dám nhìn mắt hắn, chịu đựng cảm giác thẹn thùng cởi ra quần của đối phương. Cái quần rất nhanh bị cậu kéo xuống dưới, lộ ra quần lót góc bẹt màu xám nhạt bên trong.

Lâm Kiến Bảo do dự một chút, đem quần lót cũng kéo xuống, nhìn thấy căn dương vật đang ngủ đông, ngực bỗng nhiên run lên, toàn thân như có điện lưu chạy qua, làm cậu nhịn không được đem cả khuôn mặt cúi xuống.

Cậu yêu thầm Nhậm Thần Dương một năm, tất nhiên sẽ trăm phương nghìn kế tìm cơ hội đánh giá dương vật Nhậm Thần Dương, cậu làm rất bí mật, mỗi lần đều đứng ở bên cạnh Nhậm Thần Dương trong WC, sau đó làm bộ lơ đãng đem ánh mắt liếc qua, ngẫu nhiên nhìn một chút, đều có thể làm cậu ở trong mộng ý dâm vài ngày.

[Đam mỹ][Edit] Si hán làm người chán ghétWhere stories live. Discover now