Khuất Mắc Được Gỡ Bỏ

3.4K 198 66
                                    

Hạ Vũ bắt một chuyến tàu đi thẳng tới Bắc Kinh, cô nhìn tờ chi phiếu trên tay mà cảm giác đau đớn lại giấy lên, đôi mắt đỏ hoe gợn sóng. Chuyến tàu dừng lại tại cuối trạm, cô lôi chiếc va-li đi khắp nơi, đến khi cô dừng lại một căn nhà trọ cũ kĩ nằm cạnh một con sông...
Cô thuê nó và bắt đầu một cuộc sống mới, số tiền 200 vạn cô cất gọn lại trong một chiếc hộp đỏ đặt trên đầu giường...

Ở một nơi xa xôi tại Thượng Hải, Trạch Đông đang ngồi uống hết chai rượu này rồi đến chai khác, hắn vừa uống vừa ngắm chân dung của cô...
Trạch Đông càng nhìn vào bức hoạ vẽ cô mà lòng lại thêm đau khổ, một nụ cười thống khổ ẩn hiện trên khuôn mặt đẹp trai của hắn.
" Hạ Vũ, tôi còn nghĩ em không giống những cô gái khác, nhưng dường như tôi đã lầm, em thật chỉ vì tiền, lũ đàn bà thực dụng "
Hắn nói xong thì móc điện thoại ra lệnh cho ai đó

" Cho xe đến đón tôi "

Trạch Đông vừa cúp máy thì 30p sau một chiếc Benley màu đen bóng loáng đậu ngay cổng.

" Ting Ting Ting "
Tên tài xế nhấn vào chiếc chuông cửa

Trạch Đông từ trong nhà bước ra dáng đi loạng choạng, tên tài xế vừa thấy hắn ra liền vội vàng mở cửa xe cho hắn...

" Chào mừng cậu chủ về nhà "
Tên tài xe nhanh miệng nở nụ cười

Trạch Đông ngồi vào xe mà chẳng thèm để ý đến lời hắn nói...
Chiếc xe lao nhanh trên đại lộ Đông Dương.
Chỉ trong một ngày tin tức con trai tập đoàn Trạch thị tiếp quản cả một tập đoàn lớn trong và ngoài nước lan truyền đi khắp nơi...
Cuộc họp báo ngày hôm đó được khắp giới truyền thông phát sóng trên khắp nước...

Cùng với cuộc họp báo, Trạch Đông đã đem trưng bày những tác phẩm mĩ thuật của mình trong đó có bộ" Kí Ức Của Cha"
và bức chân dung của Hạ Vũ được đặt trong một cái khung áp kính.

Ai nấy đều thán phục tài năng hội họa của Trạch Đông, nhất là bức vẽ Kí Ức Của Cha.
Một người đàn ông tuổi trung niên lên tiếng nói với Trạch Đông..
" Tôi muốn mua bộ tranh này của cậu "

" Xin lỗi nhưng tôi không bán "

" oh, thật đáng tiếc "

Trạch Đông gọi một tên quản lý lại rồi giao phó.

" Hãy đem bộ tranh này đi bán với giá 1 đồng"

Tên quản lí còn nghi ngại vì lời hắn vừa nói, cái gì 1 đồng, người ta trả 3 vạn mà hắn không bán vậy sao lại bán với giá 1 đồng.

" Cậu chủ là 1 đồng? "

" Đúng, hãy làm theo lời tôi "

Tên kia cũng chẳng giám cãi lời liền đem bộ tranh đi bán, chỉ trong vòng 15p bộ tranh đã có người mua..

" Cậu chủ đã có người mua "

" Bao nhiêu "

" Là 200 vạn"

" Tôi đã dặn thế nào, chỉ bán với giá 1 đồng "
Trạch Đông tức giận mắng tên kia.

" Vậy để tôi xin lấy lại "

" Liên lạc và lấy địa chỉ cho tôi "

" Vâng "

Tên kia nhanh chóng mà làm theo lời hắn chỉ vài phút sau thì một tờ giấy nhỏ ghi rõ ràng địa chỉ được chuyển vào tay hắn.

Chuyển Sinh Kiếp Where stories live. Discover now