Part 11

1K 89 3
                                    

Trên sân vận động Thường Châu hôm ấy tuyết vẫn rơi trắng trời. Bùi Tiến Dũng đương nhiên vẫn nằm trong đội hình chính thức, là chốt chặn cuối cùng đầy vững chắc trước khung thành của U23 Việt Nam. Mười mấy cậu trai áo đỏ chạy trên tuyết như những đốm lửa đốt cháy mặt sân, trong khi đối phương mặc áo trắng lẫn trong tuyết như đang ngụy trang. Việt Nam bị dẫn trước 1-0. Không phải lỗi của Bùi Tiến Dũng khi cú đá của đội bạn quá hiểm và không thể cản phá.

Hà Đức Chinh ngồi trên băng ghế dự bị, nhìn đồng đội liên tục trượt ngã trên mặt sân có điều kiện thi đấu chẳng khác khúc côn cầu trên băng là bao. Cậu lẩm bẩm: " Dừng trận đấu lại mà nghịch tuyết cả lũ với nhau đi, ngã với nhặt bóng thôi cũng đã mất một nửa thanh xuân rồi...". Hà Đức Chinh nhìn về phía khung thành, Bùi Tiến Dũng đang chạy tại chỗ và vận động liên tục để tránh bị lạnh và cứng cơ. Không giống như những đồng đội khác, chạy liên tục có thể tỏa nhiệt, giúp cơ thể ấm hơn nhưng với Bùi Tiến Dũng, anh chỉ có thể đứng gần khung gỗ nhất có thể. Không vận động và di chuyển nhiều có thể dễ dàng khiến cho Bùi Tiến Dũng lạnh cóng vào thời điểm này, thêm vào đó, lạnh gây cứng cơ có thể khiến phản xạ chậm hơn, gây ra những sai lầm chết người.

Gần cuối hiệp 1, Công Phượng bị đối phương phạm lỗi ngay trước vạch 16m50. Đổi lại 1 quả phạt góc sút cực rộng. Quang Hải và Xuân Trường đứng trước bóng. Một loạt những trung vệ cao to của Uzbekistan đứng trước khung thành, án ngữ trước mặt Xuân Trường và Quang Hải 1 hàng rào chiều cao trung bình lên đến trên 1m80. Quang Hải nhìn chằm chằm vào khung thành. Văn Thanh và các đồng đội chạy đến cào tuyết để khu vừa đặt bóng lộ ra mặt cỏ xanh. Xuân Trường tính toán góc sút rồi để Quang Hải thực hiện cú đá phạt quý giá. Và Quang Hải, đúng như kì vọng, đã tiếp tục viết truyện cổ tích cho U23 Việt Nam bằng bàn thắng như cầu vồng trong tuyết. Bóng từ chân Quang Hải bay với quỹ đạo vô cùng khó chịu, đi vào góc chết của khung thành. Một cú đá phạt xuất sắc và không thể cản phá. Việt Nam cân bằng tỉ số 1-1.

Hiệp một kết thúc. Thời gian nghỉ giữa hai hiệp đấu kéo dài lên đến 1 tiếng đồng hồ để ban tổ chức dọn tuyết trên sân. Thời gian nghỉ kéo dài đồng nghĩa với việc nhịp tim của các cầu thủ chậm lại và giảm sự hưng phấn. Suốt hiệp hai, hiệp phụ thứ nhất và đến tận cuối hiệp phụ thứ 2 không có bàn thắng nào được ghi. Ngay lúc tất cả dường như đã chuẩn bị tinh thần cho loạt sút luân lưu, từ một tình huống tấn công của Uzbekistan, bóng chạm chân một cầu thủ Việt Nam và đi hết đường biên ngang. Uzbekistan được hưởng một quả phạt góc. Một pha lộn xộn trước khung thành của Bùi Tiến Dũng, bóng bay thẳng vào lưới. Lúc ấy là phút thứ 119, không có cơ hội cho Việt Nam tìm bàn gỡ.

Tiếng còi kết thúc trận đấu vang lên, đội trưởng Lương Xuân Trường cùng các đồng đội thẫn thờ. Bùi Tiến Dũng lầm lũi nghiến chặt bước khỏi khung thành, mắt ầng ậng nước. Hà Đức Chinh ngồi bệt giữa sân, trên nền tuyết lạnh, vẫn nhìn đăm đăm về phía khung thành đối phương. Tư Dũng bật khóc như một đứa trẻ, tự đổi lỗi rằng bản thân đã không kèm chặt tiền đạo đối phương để họ ghi bàn trong thời khắc quyết định. Bùi Tiến Dụng trong một ngày có tên trong đội hình xuất phát đã không thể cùng anh trai và đồng đội bước lên bục vinh quang, cậu kìm nén cảm xúc, mắt mũi hoe đỏ nhưng không rơi nước mắt.

[Dũng - Chinh] Song songWhere stories live. Discover now