#5: Xoa đầu

73 9 0
                                    

Tôi quên bìa sơ mi tài liệu trên lớp học, thế là tức tốc chạy từ sân trường lên tận lớp học ở tầng ba. Đến ngã rẽ cầu thang, tôi chạm mặt Drache.

- Quên đồ hả? - Cậu bạn tỏ ra ngạc nhiên khi thấy tôi.

- Ừ, quên bìa sơ mi.

Tôi cười, chỉ tay về phía lớp học. Rồi vội vàng chạy vào lớp đem đống tài liệu về nhà. Chỉ là khá bất ngờ vì lúc chuẩn bị xuống cầu thang, tôi lại gặp Drache tất tả leo ngược trở lên.

- Ủa, đi đâu vậy?

- Quên cái nón bảo hiểm!

Chả hiểu sao tôi theo cậu ấy đến tận cửa lớp học, đợi cậu ấy đem cái nón trở ra. Thấy tôi, Drache nhướng mày:

- Sao chưa về nữa?

Tôi cười, ôm chặt bìa sơ mi trước ngực, lảng sang chuyện khác:

- Kiểm tra sao rồi? Làm được không?

Drache nhìn tôi không đáp. Cậu đặt tay lên đầu tôi, xoa xoa vỗ vỗ mấy cái, rồi mỉm cười đi mất. Chỉ có tôi ở cạnh lối đi xuống cầu thang, ngớ ngẩn nhìn theo bóng lưng cậu bạn hòa vào dòng người đi xuống sân trường.

*

Một buổi tối học thêm, tôi ngồi thả hồn trôi lơ lửng. Andrey ngồi sau lưng tôi, buồn tay nên cầm cái phích cắm quạt treo lơi giữa tường và ném về phía trước. Nghe tiếng gió vụt qua tai, tôi bèn kéo ghế tránh xa khỏi quỹ đạo dao động của cái phích, nhăn mặt nhìn thằng bạn:

- Mày làm cái gì thế?

Andrey khẽ nhíu đôi lông mày như muốn ám chỉ rằng tôi đang làm phiền cậu ta nghịch ngợm. Thế là tôi thở dài quay lại, cố tập trung vào bài giảng trên bảng. Chợt, có tiếng Drache vang lên từ dãy bàn cuối lớp, khiến Andrey phải tạm dừng công việc của cậu ta lại:

- Ê Andrey, mày làm vậy trúng Pepper bây giờ!

Tôi chả biết làm gì ngoài việc âm thầm cảm ơn Drache. Và khi tôi ngoái lại, bỗng dưng bắt gặp ánh mắt cậu khẽ quay đi.

Ra về, Drache và tôi đứng cạnh nhau. Do hôm nay mang sandal nên tôi hơi chật vật một tí ở trước cổng. Và cậu bạn bên cạnh xỏ vội đôi dép, tiện tay xoa đầu tôi như cái buổi sáng cả hai bỏ quên tài liệu hôm nào. Và hình như tiếng dế kêu lỡ mất mấy nhịp. Tôi nhìn cậu leo lên xe của Andrey, dõi mắt theo bóng lưng vừa lạ vừa quen ấy đến khi nó mất hút vào màn đêm tĩnh mịch.

Những tháng ngày lơ lửngWhere stories live. Discover now