Chương 593 đến 602: Một bữa cơm, hai người nằm viện

Start from the beginning
                                    

Bạc Sủng Nhi mang theo mũ che nắng, cho nên che đậy nửa gương mặt, mà cô mặc trên người, đều là quần áo bảy năm trước, dáng người đầy đặn không ít, cũng may là đồ thể thao, sẽ không lộ ra khó chịu, mà vóc dáng cô, ngược lại là không có cao bao nhiêu.

Gió thổi tới, khiến mũ che bị lệch, khiến tiểu binh thấy được mặt cô, đầu tiên là ngây ngẩn cả người, sau đó, mới ngây ngốc tới một câu: "Cô rất quen!"

Bạc Sủng Nhi không có lên tiếng, tiếp tục chỉnh mũ, một giây sau, tiểu binh này còn nói thêm: "A, cô là công chúa Bạc gia?"

Sau khi tiểu binh nói xong, liền lập tức mở to hai mắt nhìn, liên tiếp không thể tưởng tượng nổi.

Biết Tịch Giản Cận phía sau có người xuất chúng, lại không nghĩ tới, có một ngày, anh thế mà còn cùng tập đoàn Bạc Đế phách vương qua lại!

Nhất thời tiểu binh càng không dám thất lễ, trực tiếp đem Bạc Sủng Nhi đi đến sân huấn luyện.

Xa xa, Bạc Sủng Nhi liền thấy Tịch Giản Cận đứng ở nơi đó, cực kỳ nghiêm túc khiển trách một người, người kia bị giáo huấn cúi đầu, không rên một tiếng, sau khi giáo huấn xong, liền cõng một túi sắt, bắt đầu chạy bộ quanh sân !

Sau đó, những người còn lại, mỗi người một cây súng, bắn về phía bia.

Tiểu Binh đi theo Bạc Sủng Nhi mở ra cuống họng hô một tiếng: "Tịch thiếu tá!"

Sau đó, người huấn luyện toàn trường đều nhìn về phía Bạc Sủng Nhi cùng tiểu binh này.

Tiểu Binh rất chân chó, cười ha hả nói với Tịch Giản Cận: "Bạn gái ngài tới thăm, tôi mang cô ấy vào!"

Ít người bên trong bộ đội được thấy phụ nữ, liền xem như có nữ binh, cũng không có đẹp mắt như Bạc Sủng Nhi.

Chương 595: Một bữa cơm, hai người nằm viện! (2 )

Huống chi, mọi người cũng không phải không xem truyền hình, tiểu công chúa tập đoàn Bạc Đế , như sấm bên tai, ở trên màn ảnh, mỹ mạo siêu nhiên, ép đến biết bao nhiêu ngôi sao.

Lúc này thấy người thật, lại rung động lòng người như vậy, mỗi người không nhịn được trợn tròn mắt.

Tịch Giản Cận không nghĩ tới Bạc Sủng Nhi sẽ chạy đến bộ đội tìm mình, đầu tiên là lúng túng một hồi, sau đó nhìn thấy Bạc Sủng Nhi bị nhiều binh lính soi mói nhìn, cũng là một bộ vô cùng bất an, nhất thời đi tới bên cạnh cô, cản trở mặt của nhiều người như vậy, dắt lấy tay cô, bước nhanh về phòng của mình.

Đẩy cửa ra, đem cô đẩy vào, trừng mắt khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, hỏi: "Làm sao em tới đây hả?"

Cô hé mắt, có chút xấu hổ, có chút khó chịu, cuối cùng vẫn nói thật: "Tịch, em nhớ anh!"

Tịch Giản Cận bị cô nói như vậy, nhất thời nghẹn lời.

Vươn tay, kéo cô vào trong ngực, ôm một hồi, mới ngẩng đầu, nhìn thời gian một chút, mới 4:30, suy nghĩ một hồi, sau đó cúi đầu xuống, hôn lấy hai má của cô, nói ra: "Em ở chỗ này chờ anh, ta kiểm tra xong bọn họ, liền mang em đi."

(PHẦN 2) THIẾU PHU NHÂN VÔ LẠI - DIỆP PHI DẠWhere stories live. Discover now