Vừa nhắc tên ngốc đã nghe giọng tên ngốc? Không phải là anh tự tưởng tượng ra chứ?
Không phải, bên ngoài cửa thật sự đang có giọng của một tên ngốc gọi anh!
- Jinwoo hyung.... Jinwoo hyung...
- Jinwoo.... Chủ nhân Jinwoo...
- Chủ nhân...
Jinwoo cảm thấy thật phiền. Nếu lúc nãy cậu ta sớm ngoan ngoãn thì anh đâu phải khổ.
Rón rén lật chăn xuống giường, rón rén ra mở cửa, Jinwoo muốn nhéo tai tên nhóc kia, kéo về phòng mắng cho hắn một trận.

Nhưng anh cứng người, hai tay tự bịt miệng để không phát ra tiếng "AAA" quãng tám mà anh vẫn thường phát hành mỗi khi giật mình hay bất ngờ.
Mino quỳ bên ngoài cửa, trên người chỉ mặc độc một chiếc quần con, trên đầu đeo tai mèo trắng, cổ còn mang dây xích của Rey...
- Chủ nhân.. - Mino gọi Jinwoo, cậu ở ngoài thế này nãy giờ bị lạnh lắm rồi
- Sao...sao hả? - Jinwoo bị bất ngờ nhưng lại vô cùng vô cùng hài lòng
- Chủ nhân...em lạnh, muốn về phòng - Mino bò đến gần Jinwoo, một tay ôm chân anh, một tay đưa sợi dây xích cho anh
- Ừm, ngoan
Jinwoo cuối xuống hôn phớt lên môi Mino rồi mỉm cười. Anh nhận sợi dây xích, đi về phía phòng Mino, cậu chậm rãi bò theo phía sau.

Khoá cửa cẩn thận, Jinwoo quay lại nhìn Mino vẫn đang quỳ dưới đất, cười cười xoa đầu cậu.
- Mèo cưng, anh chả mặc quần áo cho mèo bao giờ cả - Jinwoo liếc nhìn xuống dưới thân Mino, cậu lập tức hiểu, nhanh nhẹn cởi ra vật che chắn suy nhất, ném vào một góc phòng.
- Rất ngoan. Nào, đến đây nào, em nói lạnh mà - Jinwoo ngồi lên giường, vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh ra hiệu cho Mino.
- Anh nóng - Jinwoo nói rồi dang rộng tay chân để Mino thuận tiện cởi đồ cho mình. Anh qua phòng Seungyoon ngủ cũng chỉ mặc một chiếc áo sơ mi rộng và một chiếc quần con
- Ngủ với Seungyoon sao anh chỉ mặc thế này? Cậu ta khi ngủ lại thường cởi sạch, hai người là thế nào vậy chứ? - Mino có chút ghen tuông, trề môi hỏi
- Thế nào là thế nào, hai thằng thụ thì gian díu với nhau thế nào? Vả lại chỗ này không hiểu thế nào chỉ cứng vì em thôi. Mà mèo cưng thế nào lại cằn nhằn vậy, muốn anh phạt thế nào đây?
Jinwoo có chút hưng phấn, bắt đầu nói nhiều, nói vòng vo rồi. Mặt Mino thì cứ nghệch ra nhưng động tác tay vuốt ve cái vật "chỉ cứng vì cậu" kia thì không hề dừng lại.
- Ha... Mèo cưng, gọi một tiếng chủ nhân thật đáng yêu anh nghe xem nào..ha..
Mino đã ngậm bảo bối cương cứng của anh vào miệng, vừa ấm vừa ẩm khiến anh thật thoải mái, bắt đầu nói xen lẫn với thở dốc
- Chủ nhân...ưm...anh thật xinh đẹp...ừm..thật dễ thương... Thật ngon miệng... Ưm..
Mino vừa tận tình liếm mút vật xinh đẹp kia, vừa tận tình nịnh hót "chủ nhân" đang vô cùng thoả mãn
- Nếu ngon...ah...thì ăn nhiều vào....ah haa...
Hai tay Jinwoo đan vào mái tóc ngắn của Mino, nhấn đầu cậu sâu hơn xuống vùng nhạy cảm của mình. Dương vật của Jinwoo đi quá sâu khiến Mino bất ngờ, hai tay đang ôm mông anh bất giác cấu mạnh vào khiến Jinwoo rên lớn. Đáng ghét là không phải đau đớn mà lại là khoái cảm! Hai tay Jinwoo trong tóc Mino cũng siết chặt thêm, vừa có chút đau lại có chút thoải mái...
- Ah...cào...cục cưng đừng cào...haa...thật sướng...
- Ưm....hừm...
Jinwoo càng nhấn đầu Mino xuống sâu hơn, cậu càng cào mạnh vào mông anh, anh càng siết chặt tóc cậu, cậu càng mút chặt lấy bảo bối của anh
Jinwoo rên càng lớn, Mino càng hứng thú, môi lưỡi quấn chặt vào dương vật của anh mà mút. Mút đến đầu lưỡi cậu tê đi, mút đến khi anh bắn tất cả vào miệng cậu Mino mới dừng lại.

[MinWoo - Winner] Tuyển tập đoản - {H}Where stories live. Discover now