Chap 5: Văn An

51 17 0
                                    

Tada! Đây là Truơng Văn An, bestfriend của hắn, nhân vật mới trong truyện nha!M

Hoppla! Dieses Bild entspricht nicht unseren inhaltlichen Richtlinien. Um mit dem Veröffentlichen fortfahren zu können, entferne es bitte oder lade ein anderes Bild hoch.

Tada! Đây là Truơng Văn An, bestfriend của hắn, nhân vật mới trong truyện nha!
M

à Au xin tiết lộ hoàn cảnh ra đời nhân vật !
Xưa, có một cậu bé tên Tử Khiêm . Cậu vui vẻ hoạt bát như bao đứa trẻ cùng trang lứa khác cùng sự đùm bọc của ba mẹ. Cho đến một ngày nọ, không hiểu sao mẹ cậu lại bế cậu chạy nhanh với khuôn mặt sợ hãi, mẹ cậu ngã cầu thang kêu cậu chạy rồi ba cậu cầm cái gì đó giết mẹ cậu . Từ đó, cậu trầm tính và lạnh lùng hơn. Cậu phải vào trại trẻ mồ côi rồi cậu gặp một cô bé mái tóc xanh lá dễ thương, hai người thành bạn và còn hứa bảo vệ nhau và lớn lên sẽ kết hôn. Nhưng rồi lên 17 hai người phải xa nhau bởi chuyến đi du học rồi nghe nói chiếc máy bay đã rơi và tất cả đã thiệt mạng. Cậu lúc ấy mới biết mình có một cô em gái và nhận Diệp về và hai anh em vui buồn có nhau trong dinh thự Trần. Không lâu sau, cậu đã 18 và đã thành lập công ty K và vẫn ước muốn, nhớ mong cô gái mái tóc xanh lá xinh đẹp đó trở về
♥~♥~♥~♥~♥~♥~♥~♥~♥~♥~
An:"Lâu chưa gặp, Hell"- cười cười
Song:"Xin lỗi, anh là.."-để tay vào vai cậu
An:"À quên, tôi là Trượng Văn An rất vui được gặp cô"-bắt tay nó
Song:"Tôi là Tô Song Song "-bắt tay lại
Khiêm:"Thôi ăn đi "-chen giữa hai người
Hai thằng gắp hết cái nọ đến cái kia vào bát nó
Song:"Stop! Nhìn cái bát của tôi nó đầy ụ sao ăn xuể! Đừng gắp nữa!"- giữ hai đôi đũa của 2 anh chàng lườm 2 người cháy mặt
Cả đám cười rộ lên, ba đứa không hiểu chuyện gì ngơ ngác
Đang ăn vui vẻ, hắn liếc nó rồi đứng dậy
Thy:"Anh đi đâu vậy? Em theo với "- bỏ đũa xuống
Khiêm:"Ăn đi, không cần theo "-giọng lạnh lẽo làm xương sống của cô hơi lạnh
Vài phút sau, hắn cầm một cái áo khoác cho nó làm nó vừa ngạc nhiên vừa ngại ngùng
Song :"A-anh làm gì vậy ?"-quay người lại
Khiêm:"Cô mặc phong phanh thế bị cảm đừng bảo tôi chăm sóc"-ngồi xuống bàn ăn tiếp
Mọi người bàng hoàng, trợn tròn mắt vì hành động ấy
Sáng hôm sau, trời chưa sáng lắm, xương xuống có vẻ lạnh hơn. Đầu bếp nhà họ Trần đã sang để làm đồ sớm chỉ đin giản,nó nghĩ làm nhiều nên sang sớm, trng tay cầm chìa khoá nhà của hắn xoay xoay.Mở cửa, tối om, bật điện và đeo tạp dề bắt đầu làm bữa.
Trong lúc đó, hắn đang say ngủ, nghe thấy lục ục dưới nhà liền đi xuống nhà
Khiêm:"Sang sớm thế"-bước xuống dưới nhà
Song:"Làm anh thức giấc rồi, xin lỗi"-vẫn tiếp tục làm việc của mình
Khiêm:"Tôi giúp gì được không?"-sắn tay áo lên
Song:"Giúp tôi rửa chỗ rau xanh đó đi"-chỉ chỉ
Khiêm:"Uk"-cầm rổ rau lên
Chỉ trong 1 giờ đồng hồ cả đống đồ ăn ngoan đẹp mắt hiện lên, ai cũng thích món nó làm ăn một cách ngoan lành hết lời kkhen ngợi. Nhìn đồng hồ, hắn đặt đũa xuống
Khiêm:"Lùn, ăn nhanh lên, tôi đi mất là cô đi bộ đó"-đứng lên
Song:"Người ta có tên đoàng hoàng cứ nói thế"-lằu bằu
Khiêm:"Lùn, lùn"-được đà càng trêu nó
Song:"Anh thật đáng ghét!"-hậm hực đi sau hắn
Diệp:"Đáng yêu quá"-nhìn hai bóng người bước xa dần
Thy:"Vậy à?"-lạnh lùng thốt ra câu chẳng hay ho
Mọi người cùng cảm thấy như Thy về không phải chỉ thăm mà còn có lí do khác nữa.

Yêu Em Cô Bé Đáng YêuWo Geschichten leben. Entdecke jetzt