You Are My Sunshine

310 13 1
                                    

You are my sunshine, my only sunshine;
You make me happy when skies are gray;
You never know dear, how much I love you.....

" Daiki, anh đang ngân nga gì vậy?" chàng trai tóc vàng hỏi khi cậu chỉnh lại chiếc bình đầy hoa hướng dương tươi trên kotatsu mới kiếm được của họ.

Họ đã hoàn thành việc chuyển vào căn hộ mới sau vài giờ dỡ đồ ở xe xuống, mở tất cả hộp, và sắp xếp mọi thứ. Kise khăng khăng đòi sắp xếp và thiết kế, để Aomine chuyển đổ vật nặng như tủ, sofa, TV. Mỗi khi anh phàn nàn về việc thiếu sự giúp đỡ của Kise, chàng trai tóc vàng chỉ cười thầm và nói rằng cậu đang "giám sát" và cậu cần xem phòng, cậu không thể xem được nếu cậu cứ chuyển đồ đạc xung quanh như vậy.

" Huh?" là từ duy nhất thoát ra từ miệng Aomine khi anh gắn TV màn hình phẳng trên tường phòng khách đối diện sofa. Cho đến khi anh đảm bảo nó thẳng anh mới quay lại nhìn bạn trai của mình "ngân nga?"

" Phải, anh đang ngân nga." Kise trả lời khi rơi cả người lên sofa và nắm tay ra trước mặt anh, làm một hình tròn với ngón tay của mình và nhắm một mắt lại để kiểm tra TV mới treo. Cậu lẩm bẩm "không tệ" trước khi cậu hạ tay mình vào lòng và mỉm cười với người đàn ông tóc xanh trước mặt cậu. "Vậy đó là gì?"

Aomine chỉ nhún vai khi anh thong thả đi đến ngồi kế Kise, anh ngồi gần đến nỗi cái nệm lún xuống và làm cho cậu trượt về bên của anh. Anh không quan tâm đến chuyện này. Thực tế là, anh đem cánh tay mình vòng ra sau sofa để làm vị trí cả hai thoải mái hơn.

" Anh không nhận ra mình đang ngân nga." Anh tình cờ thừa nhận, quay nhẹ đầu qua một chút để nhấn một nụ hôn đơn giản lên trán Kise, mũi của anh chôn vào những sợi tóc vàng mềm. "Nên anh đoán là anh không thể nói với em đó là gì được rồi."

Anh chặc lưỡi khi anh nghe Kise giận dỗi trong cơn thất vọng bên cạnh anh và hôn anh một lần nữa trước khi mong chờ tại kotatsu được bố trí trước sofa.

" Em nên đặt những bông hoa lên trên tủ ở đằng kia," Anh cho biết nơi anh đang đề nghị bằng cái gật đầu ở bên trái. " Anh nghĩ chúng sẽ nhìn đẹp hơn khi ở đó thay vì đặt trên bàn. Thêm vào đó, chúng chiếm quá nhiều không gian và quá cao."

" Tất cả những gì anh làm chỉ là phàn nàn." Kise nhắm mắt mình lại và mù quáng trượt một tay qua đùi của Aomine để giữ tay tự do của anh trong tay cậu.

Đôi môi của cậu kéo lên trên khi cậu cảm thấy ngón tay thon rám nắng cuộn lại trong tay cậu và cậu cho chúng một cái siết chặt nhẹ nhàng trước khi thở dài một cách êm ái.

" Anh đoán anh sẽ chuyển chúng khi anh thức dậy," anh cuối cùng cũng nói sau một ít phút im lặng. Mặc dù cậu rất ghét phải thừa nhận nó, nhưng Aomine đúng.

Cậu chưa bao giờ nghĩ anh sẽ nghĩ như vậy. Chưa bao giờ.

Họ có vẻ hơi quá lớn cho kotatsu hơi nhỏ của họ và nó đã khiến Kise suy nghĩ miên man.

[TransFic] You Are My SunshineWhere stories live. Discover now