Chương 21: Đi đâu

3.9K 293 4
                                    


Chương 21 : Đi đâu

Lúc này các dị tộc ra ngoài săn bắn cũng đã trở lại, tuy thu hoạch cũng không nhiều nhưng miễn cưỡng vẫn có thể sống qua ngày được. Các dị tộc hai ba người một nhóm phân tán hình thành một cái phòng thủ trận thế, sau khi bọn họ nghỉ ngơi một hồi sẽ mang theo bạn lữ của mình đi trở về, dù sao thì bây giờ ánh sáng mặt trời cũng bắt đầu trở nên gay gắt.

Đối với tranh cấp của nhân loại ở bên này, thường thường , dị tộc sẽ không tham dự vào, trừ khi xảy ra sự kiện xung đột vô cùng nghiêm trọng.

" Không có việc gì nữa, ta đi." Trình Hiểu điều chỉnh dây sọt sau lưng, nếu như dị tộc đã trở về vậy thì phòng vệ bốn phía đã không có vấn đề , hắn muốn qua khu vực nấm hương mọc lên xem một chút.

Dù sao hiện tại Lam cũng nhàn rỗi ... Hắn hiện tại đang cùng Thanh đem con mồi trói lại bỏ vào sọt.

Lâm Diệp : " ... "

Đỗ Phi : "... "

Nhân loại khác :"..."

" Phốc.... " Có gã nhân loại trẻ tuổi nhịn không được bất giác cười ra tiếng, cảm thấy ánh nhìn của mọi người mới che miệng lại, chính mình rầu rì nói lầm bầm vài tiếng. Không có biện pháp a, dưới tình huống này, hắn cũng biết là không nên cười nhưng ... thực sự là không nhịn được mà.... Thầy thuốc Ninh đã nói đến như vậy, Trình Hiểu lại làm bộ dường như chưa từng nghe thấy, thật sự là .... quá hài hước .

Lâm Diệp bất đắc dĩ nhún nhún vai, Trình Hiểu đã muốn không để ý tới việc này thì hắn càng không sao, nói cho cùng muốn thu thập cái gì đều là tự do của cá nhân...

Đỗ Phi dật dật khóe miệng, không nói gì.

Tuy rằng trong đám người cũng có người nói Trình Hiểu không biết phân biệt tốt xấu, nhưng đối phương cũng không có làm chuyện gì, chỉ là không nghe kiến nghị của thầy thuốc Ninh mà thôi thì cũng không phải chuyện tổn hại gì.

Ninh Ân sửng sốt mất vài giây, rồi lớn tiếng nói: " Trình Hiểu , ngươi không nên lảng tránh vấn đề ta vừa nói."

" A , ngươi có vấn đề gì? ". Trình Hiểu vẻ mặt lãnh đạm.

" Đương nhiên , ngươi mang mấy cây nấm kia đưa cho ta , sau đó dùng sọt sau lưng ngươi thu thập thêm châm diệp thảo ! "

Ninh Ân đột nhiên cảm thấy Trình Hiểu có phải hay không giả ngu ngốc, bức hắn phải nói thẳng ra như vậy .

"Ta cự tuyệt." Trình Hiểu liếc nhìn đối phương , lời ít mà ý nhiều nói.

" Đó không phải vấn đề riêng tư !". Ninh Ân cảm giác mình chiếm được đạo lí nên giọng nói cũng trở nên ngang ngạnh. " Đây là vì tốt cho tất cả mọi người , những dược thảo này rất trọng yếu!.

" Dược thảo này một ngày có thể sử dụng hết sao?" Trình Hiểu lạnh nhạt hỏi.

" Này..." Một lần thu thập được tới dược thảo đúng là không ít, tất nhiên là không thể nào một ngày là dùng xong. Ninh Ân hơi nhấc cằm lên , nói: " Những thảo dược này dĩ nhiên không ít , thế nhưng cũng chỉ cung cấp được gần một tháng, nhưng chúng ta muốn nhìn lâu dài một chút."

[ Edit ] Trọng sinh chi biến phế vi bảo - Phong Hưởng Vân Tri ĐạoWhere stories live. Discover now